Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 49: Ngày báo thù (3)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 49: Ngày báo thù (3)


An chỉ có thể tuyệt vọng nhắm mắt lại, nuốt hận trong vô số ánh kiếm laze bao phủ.

- Bắt đầu bước 2, tiêm thuốc vào!

Nguyễn Tuân thì sao? Anh ta ngã gục xuống đất, cát sỏi rớt vào mũi, vào mồm cực kì khó chịu.

Toàn thân Tuân chẳng thể động đậy dù chỉ là một ngón tay. Không giống như t·ê l·iệt mà là kiểu kiệt sức.

Đường phố Campuchia không khác nhiều Lạc Việt, những quán hàng vỉa hè xếp đầy hai bên đường, tiếng còi inh ỏi của những chiếc xe máy trên con đường chật hẹp. Cột điện chằng chịt dây khiến người nhện của Marvel có ở đây cũng chỉ biết khóc thét trong tuyệt vọng.

Nguyễn Tuân lạnh lùng ra lệnh, ở trong mắt anh, An đã bị bao vây hoàn toàn, không chỗ ẩn nấp.

- Thật phiền phức, cả đống xác c·hết thế này biết làm sao nhỉ?

- Tiến lên, chặt nó thành thịt vụn.

Nói xong, cô ấy xúc xôi đổ đầy vào hộp, rắc thịt, trứng phủ đầy lên trên và rưới nước sốt thơm ngon. Sau đó còn cẩn thận đóng gói kín đáo. Động tác thành thạo điêu luyện, chứng tỏ tay nghề rất cứng.

Mới là lạ!

An không biết mình đang ở đâu, nghe tiếng bịch bịch những vật nặng rơi xuống dưới chân. Anh quay sang sờ soạng thì cảm thấy chúng có hình giống quả lựu đ·ạ·n.

Cảnh tượng tiếp theo đẫm máu tới mức mà cả những tên t·ội p·hạm biến thái nhất cũng cúi đầu chào thua. Đám người Triệu Vũ cũng không ngoại lệ, quay đầu đi chỗ khác, không dám ở lại lâu.

Riêng Văn An thì từ đầu tới cuối không bước vào trong, mà đi đâu đó không ai biết.

Hai đầu ra vào thị trấn đã có xe tăng canh gác, tất cả cao điểm xung quanh có lính bắn tỉa nhắm sẵn, xen lẫn với đó là lính phóng rocket được cải tiến sức mạnh thêm chục lần. Bên trong thị trấn trú hàng chục cao thủ vật lộn trang bị tận răng.

Hiểu được hàm ý ngầm của Nguyên, những cô gái cười rợn cả người, tụ tập lại xung quanh đám đại ca kia, phân chia đầy đủ nhiệm vụ. Người cầm giáo, người cầm đục, người rót dầu sôi, người cầm rắn rết.

- Anh nghĩ em đã biết trước rồi chứ, nếu không vì sao lại né tránh không đi cùng anh.

Bỗng một người lớn gan chạy lại hỏi Nguyên:

Tất cả thành viên tham gia chiến dịch đều chuẩn bị mũi tiêm siêu nhân trên người, sẵn sàng cho bước hai.

Những tiếng động ghê rợn kéo dài suốt cả một ngày, mùi máu tanh hấp dẫn lũ quạ bu kín khu vườn như đang báo hiệu sự xuất hiện của tử thần.

Dư chấn gây ra làm rung chuyển cả khu vực như đ·ộng đ·ất, khói bụi bốc cao lên cả trăm mét, trông rất hùng vĩ.

Tuân chỉ thị cho tay chân t·ấn c·ông, còn mình ẩn đằng sau chuẩn bị, phong cách ông trùm thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.

“Đối phương biết rất rõ sức đề kháng của các siêu nhân” Đây là nhận định của An. Anh co người lại, cố gắng tránh né thì tiếp tục bị một loạt đ·ạ·n xuyên giáp bắn thẳng vào đầu.

- Chờ một chút, xong ngay đây.

- Vốn dĩ anh mai phục ở bên cạnh Xuân Đào, mong chờ mưa dầm thấm lâu chăng? Thật đáng thương, mưa dầm chỉ gây sạt sở thôi chứ thấm vào đâu được, điều cơ bản này anh không biết?

Tuân có nghĩ nát óc cũng không tưởng tượng ra lý do mình thua trận.

Nguyên nhìn sang Triệu Vũ, thấy cô gật đầu thì nói:

- Của cháu đây!

- Có lẽ anh thầm yêu Xuân Đào từ lâu nhỉ? Cũng phải thôi, một cô gái xinh đẹp tuyệt vời như thế nhiều người thích là bình thường. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không chờ anh kịp nghĩ nhiều. “Ầm” “Ầm” “Ầm” một liên hoàn t·iếng n·ổ xung quanh bốc lên khói, hất anh ngã văng ra đất thêm lần nữa. Bên trong lựu đ·ạ·n chứa chất lỏng ăn mòn, khiến cơ thể anh tiếp tục b·ị t·hương dù không sợ uy lực của đ·ạ·n, thuốc nổ.

- Báo cáo! Mục tiêu đã bị hoả lực bao trùm, đề nghị khởi động bước 2.

An cầm lấy hộp xôi, nhẹ nhàng cầm muỗng, mở nắp ra để thưởng thức, mùi thơm nức mũi khiến anh không kìm lòng được.

Văn An một mình đi dạo trên con phố đông người.

Ở một góc khác.

- Nguyễn Tuân! Tại sao lại là anh?

Sau đó là đ·ạ·n pháo và rốc két nã liên tục vào chỗ của anh giống như liên hoàn chưởng trong truyện bảy viên ngọc rồng mà Vegeta hay dùng.

Nguyễn Tuân trừng mắt nhìn mũi giày dần dần to ra, anh hiện tại không nói được gì mà chỉ ê a những từ không rõ ràng, nhìn thảm thương như một người thiểu năng, bại liệt.

Nhận được lệnh, những thuộc hạ của Nguyễn Tuân tiêm vào liều thuốc, cơ thể biến đổi thành siêu nhân và liên hợp tác chiến theo kế hoạch.

- Lúc nãy em nghe nói có thể cho em xử lý đám giang hồ tội ác tày trời này.

Những viên đ·ạ·n giống như được bôi thuốc đặc chế, có tác dụng ăn mòn da khi trúng phải, khiến An phải né tránh để hạn chế tổn thương. Dù anh đã lăn lộn rất nhanh nhưng vẫn bị trúng hàng chục phát đ·ạ·n.

Ở trong thị trấn, một nhóm cầm v·ũ k·hí năng lượng laze tới gần t·ấn c·ông, nhóm còn lại đứng đằng xa yểm trợ, lính bắn tỉa và xe tăng tập trung nhắm chuẩn. Kín kẽ, kỉ luật không thua thì q·uân đ·ội tinh nhuệ.

- Quả nhiên là anh căm thù em? Nhưng tại sao chứ?

Bởi vì là vùng biên giới nên người dân ở đây biết tiếng Việt khá nhiều, đặc biệt người buôn bán! Cô chủ quán vui vẻ đáp:

Nhưng phụt một tiếng, thứ xuất hiện trong hộp xôi là một chất lỏng đen xì bắn thẳng lên mắt ngay sau khi mở. An lập tức nhắm mắt lại quay đầu đi nhưng vẫn bị dính một ít, nóng bỏng như a xít, hoàn toàn không thấy gì cả.

- Sao đột nhiên thấy mình giống nhân vật phản diện vậy nhỉ? Nói nhảm, siêu mạnh, giẫm trên đầu người khác. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Bắn… tỉa,… tỉa…. đâu?

Đang lúc luống cuống không biết thế nào thì dưới chân anh tiếp tục xuất hiện t·iếng n·ổ lớn, hất văng đập vào tường nhà bên đường, liên tiếp sau đó là tiếng s·ú·n·g liên thanh trút mưa đ·ạ·n.

Bụi mù dần tán đi, để lại An trong trạng thái thương tích đầy mình, anh gắng gượng đứng dậy một cách khó khăn, chân phải hơi khuỵu xuống:

Ít ai ngờ được, những trùm giang hồ cao to trịch trượng, mới ngày nào còn đè đầu cưỡi cổ bọn họ bây giờ lại hèn mọn, thê thảm thế này.

- Khi một kẻ thất bại như em đột nhiên xuất hiện, c·ướp lấy Xuân Đào thì anh trở nên điên cuồng căm hận, lên kế hoạch báo thù nhỉ? (đọc tại Qidian-VP.com)

Cả thị trấn chỉ trong không đến một giây đã trở thành vùng đất c·hết.

- Có phải vì Xuân Đào không?

- Đừng! Đừng! G·i·ế·t tao đi, hãy cho tao một phát đ·ạ·n, làm ơn!

Anh cố hết sức động miệng nói những câu nghe không rõ ràng nhưng cũng chẳng hề có tiếng đáp lại. Những tay bắn tỉa đều ngã gục dưới đất, kẻ té từ trên cây, đứa rớt xuống vách núi. Ngay cả đội kíp núp trong xe tăng cũng ngoẹo đầu c·hết bất đắc kỳ tử từ lúc nào.

Tuân phải trơ mắt nhìn tất cả thuộc hạ ngã "bịch bịch" xuống đất một cách quỷ dị.

Thế giới xung quanh dần cách xa Tuân mà đi, đến phút cuối cùng, trong đầu anh cũng chỉ có ước nguyện được theo hầu bên cạnh Xuân Đào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuân không giải thích được, mà cũng chẳng muốn nói.

An kể lại hầu hết sự thực, duy chỉ có điều tình yêu thì hơi nhầm lẫn. Dù sao anh cũng không có khả năng tiên tri để biết được Nguyễn Tuân “cuồng” Xuân Đào đến mức độ bệnh hoạn thế nào.

- Nhiệm vụ của anh là đưa mọi người trở về, những chuyện khác không xen vào, bây giờ anh đột nhiên hơi mệt nên vào nghỉ trước.

An vặn cổ xoay tay giải mỏi, việc giả vờ b·ị t·hương nằm co ro trong góc khiến anh ê ẩm hết người.

An bình tĩnh đứng từ trên cao nhìn xuống kẻ bại trận trước mắt. Tự thuật mọi chuyện.

An thở dài khẽ búng tay một cái, những tên xung phong đi đầu đột nhiên khuỵu đầu gối ngã xuống đất cứ như bị tắc mạch máu não đột ngột. Biểu cảm trên khuôn mặt vẫn giữ nguyên như trước. Ngay cả thanh kiếm laze cũng không kịp tắt, đâm ngược vào người b·ốc k·hói xì xì.

Riêng Nguyễn Tuân tiêm cho mình liều thuốc siêu nhân thế hệ hai được Xuân Đào nâng cấp riêng và nhảy xuống gần đó, trên tay cầm kiếm laze và s·ú·n·g điện từ đã được cường hóa cực mạnh. Laze của anh đốt chảy được mọi thứ trên đời mà khoa học biết, còn s·ú·n·g điện từ có tốc độ ngang ánh sáng.

Chương 49: Ngày báo thù (3)

An đã sớm nhận ra sự thù hận của Tuân dành cho mình, đấy là lý do anh ta có một số hành động lạ trong chuyến đi này.

Tuân mỉm cười không trả lời. Anh không giống lũ phản diện đầu đất, tự nhiên đi kể hết tội trạng của mình rồi bị nhân vật chính lật kèo.

Ngày báo thù kết thúc.

- Và hiện tại, kế hoạch báo thù của anh đã chính thức phá sản. Mặc dù không rõ anh huy động ở đâu lực lượng đánh thuê hùng hậu thế này, nhưng trước sức mạnh tuyệt đối, mọi nỗ lực đều chỉ là cơn gió thoảng qua.

Đám đại ca dù bịt miệng nhưng vẫn nghe và thấy rõ ràng, hiểu chuyện gì sắp đến với mình. Đôi mắt trừng to hoảng sợ xen lẫn van xin. Nếu có thể được nói chuyện thì họ sẽ lạy lục cầu khấn: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Chào cô, cho cháu một phần đồ ăn mang về.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 49: Ngày báo thù (3)