Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 56: Nguyên nhân chiến tranh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 56: Nguyên nhân chiến tranh


- Những tố chất làm nên thành công của chủ tịch Xuân Đào. 108 sở thích của chủ tịch Xuân Đào. - Báo lá cải.

- Nhưng chúng ta cũng nên may mắn vì sự tồn tại của v·ũ k·hí h·ạt nhân. Chính bởi thứ v·ũ k·hí hủy diệt này khiến c·hiến t·ranh không lan rộng và trở thành xung đột quy mô lớn giữa các cường quốc, bởi không ai muốn ôm nhau c·hết chùm cả. Không biết nên vui hay nên buồn khi v·ũ k·hí h·ạt nhân lại là bí quyết của hòa bình. – Xuân Đào nói với giọng đầy hài hước.

Ở Lạc Việt, những thứ liên quan đến q·uân đ·ội đều rất n·hạy c·ảm. Nhờ có lãnh đạo bên an ninh quốc phòng hỗ trợ, Xuân Đào mới tổ chức được buổi triển lãm chứa đầy công nghệ quân sự như vậy.

Sau buổi triển lãm, liên tục là những thông tin về Xuân Đào và U·AV chiếm sóng trên toàn thế giới.

"Thật là! Không biết cách dỗ dành phụ nữ gì hết, ế đáng đời!" - Xuân Đào bực tức.

- Vậy thì bố yên tâm rồi! Khó khăn lắm mới được sống trong hòa bình, bố không muốn phải cầm s·ú·n·g lên một lần nữa. Nhưng bố cũng nghĩ rồi, nếu thực sự tổ quốc cần, bố sẽ là người tiên phong đi đầu.

- Tập đoàn Xuân Đào, động lực về phát triển công nghệ của quốc gia – Báo trong nước.

- Chưa hết việc tụ tập lại đây làm gì? Đi chơi sao?

Xuân Đào nhăn mặt đi tới giữa phòng làm việc, thông qua cửa kính nhìn vào trong thấy được cảnh cãi nhau của Duyên và Dung.

- Hi hi! Vậy con sẽ đi đằng sau, viện trợ cho bố!

Tiếp đó, Đào gọi cho ông Huệ, cô biết ông hiện tại đang có rất nhiều vấn đề muốn hỏi mình.

- Mình còn chưa hỏi bạn! Điện thoại của mình bị người khác lén chặn số viễn, nhưng bạn có bị chặn đâu? Tại sao suốt thời gian vừa rồi không nói cho mình biết? Hả? Không lẽ bạn cố ý giấu giếm sao, thật là xảo quyệt.

Hạnh Duyên khoanh tay ngồi sát lại gần cạnh chỗ Viễn, ánh mắt kiên quyết, tự tin tuyên bố chủ quyền trước mặt Dung. Dung cũng không kém cạnh, ngồi sát lại ôm cánh tay của Viễn, bộ ngực đồ sộ đằng trước cọ sát như thể muốn đánh ra lửa.

- Chúng ta liệu có bị cuốn vào một cuộc chiến không? – Ông Huệ hỏi

Duyên ngay lập tức chột dạ im miệng, cô có thể tùy ý quát nạt Viễn nhưng với chị mình thì đó là câu chuyện khác. Dung cũng vậy, cô thậm chí còn e ngại nhiều hơn vì theo lý cô đang “giật trai” với em gái của Xuân Đào, một nhân vật quyền lực truyền kỳ bước ra từ truyền thuyết.

Xuân Đào tỉnh dậy trong trạng thái ngái ngủ, đưa tay ra vỗ bên cạnh nhưng không thấy hình ảnh quen thuộc ở bên. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Con thực sự cho rằng sẽ có nhiều c·hiến t·ranh nổ ra trong thời gian sắp tới sao?

- Dung, Duyên, hai em theo chị! (đọc tại Qidian-VP.com)

Xuân Đào liếc mắt một cái, quay sang hỏi những người khác:

- Anh cút ra chỗ khác! – Cả hai người đồng thanh!

- Sao anh dám phản bội em như thế? Những lời ngon ngọt anh hứa với em đâu rồi?

- Hai em có thể…

Đích thực là Duyên giấu thông tin. Nhưng cô cũng quyền tự do lựa chọn hạnh phúc của mình, cô đã từ bỏ một lần nên quyết sẽ không nhường ai nữa.

Viễn chỉ đành bất lực né chỗ khác. Trong lòng thầm cảm thán: “Đúng là duy chỉ có phụ nữ và tiểu nhân khó ở nhất”

Giọng nói của xuân Đào không lớn nhưng đầy áp lực. Đám nhân viên lạp tức cúi đầu cắm mặt vào bàn giấy, không ai dám ngẩng đầu lên. Không khí lặng ngắt như tờ.

- Mình không quên, chỉ có điều mình nhớ là ai đó đã chia tay rồi, nay sao còn muốn tới thăm nom gì nữa? Có lẽ bạn không biết, cả tháng nay người ở bên chăm lo từ sáng tới tối cho Viễn là mình, không phải kẻ vô tâm nào đó.

- Thực ra có từ lâu rồi mà mọi người không để ý thôi. Quá nhiều người đang còn ngủ mê trong hòa bình và hình thức c·hiến t·ranh cũ với xe tăng, đ·ạ·n đạo, lính bộ binh yểm trợ. Họ quên mất các hệ thống chiến đấu tự động đang phát triển mạnh mẽ và chiếm lấy chỗ đứng của hệ thống quân sự truyền thống.

- Người Nga luôn biết tận dụng mọi thứ, những âm mưu thù địch và cản trở của phương tây không thể làm cản bước người Nga được. Cho dù có là đồ chơi, chúng ta cũng có cách sử dụng riêng của mình và giành chiến thắng. – Báo chí Nga.

- Nỗi oan buồn cười, CIA tưởng nhầm máy bay dân dụng là v·ũ k·hí! Đề nghị kiểm tra trình độ của cục trưởng CIA. – Tạp chí Fox

- U·AV, loại v·ũ k·hí thân thiện với thể trạng của phụ nữ. Sẽ thay đổi cơ cấu giới tính trong nhiều ngành truyền thống của phái mạnh. – Báo Phụ nữ

- Đồng thời, các cường quốc cũng có thể giảm bớt mâu thuẫn trong nước bằng cách chuyển dời sự chú ý của người dân ra thế giới bên ngoài. Một mũi tên trúng nhiều đích, thật tuyệt vời.

- Có chuyện gì thế!

- Đúng vậy, gần đây những nhóm nổi dậy có vũ trang liên tục được tăng cường lực lượng và hành động khác thường. Nhiều dấu hiệu cho thấy tình hình đang nóng lên từng ngày.

- Xin chào! Không rõ bạn tới gặp Lý Viễn nhà mình làm gì nhỉ? Nếu muốn đầu tư hay mua nhà, bạn nên gặp trưởng phòng kinh doanh.

Xuân Đào lười biếng mở điện thoại ra, vô số tin nhắn chưa đọc và cuộc gọi nhỡ đập vào mắt khiến người ta không khỏi hoài nghi bên ngoài đang tận thế. Nhưng cô dò đi dò lại mãi vẫn không thấy cái tên mình mong muốn nhất.

Nói xong một câu trong vô thức, Xuân Đào chợt bừng tỉnh ngồi dậy vì nhớ ra An đã rời đi từ hôm qua. Cô bần thần nhìn trên bàn, không thấy bữa sáng tình yêu quen thuộc mọi khi, trong lòng bất giác chạnh lòng.

Lúc này Viễn đang đổ mồ hôi đầy trán, tay chân ngồi thẳng, không khí trong phòng cực kì áp lực với mùi thuốc s·ú·n·g nồng nặc.

Hai bố con bỗng cười phá lên, đã lâu rồi họ không nói chuyện thân thiết như vậy.

Vốn dĩ các nhân viên ở ngoài đã chuẩn bị bê cả sạp dưa lê tới hóng rồi nhưng bỗng một người xuất hiện khiến mọi thứ thay đổi.

- Nói đến lại thấy tiếc. Nếu bố biết trước con có nhiều hàng hiếm như vậy thì kiểu gì cũng phải giấu bớt đi.

- Món quà sinh nhật sớm của con cho bố á, bố vui không?

Duyên thì khác, cô trực tiếp phản pháp:

- Xuân đào! Thiên tài vạn năng, niềm tự hào của đất nước Lạc Việt. - Báo mạng.

Khác với lần trước chỉ có máy khắc chip 5nm, một công nghệ mà chỉ Trung Quốc thèm khát. Giờ đây tập đoàn Xuân Đào đã chính thức ghi tên mình vào danh sách những tập đoàn công nghệ hàng đầu thế giới, với những cỗ máy c·hiến t·ranh hiện đại được xếp vào hàng v·ũ k·hí chiến lược.

Tập đoàn Xuân Đào, phòng giám đốc dự án.

Đặc biệt là U·AV, thủ tướng Ý thậm chí coi đây là v·ũ k·hí quyết định thắng bại trên chiến trường. Và Lạc Việt đang dẫn đầu thế giới ở lĩnh vực U·AV. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Có lẽ bạn quên mất, mình với Viễn là người yêu. Người yêu đến thăm nhau, chuyện rất bình thường mà nhỉ.

- U·AV, chúa tể c·hiến t·ranh hiện đại! – Thời báo Times

- Hừ! Vẫn còn một vài kẻ tham lam muốn nhúng chàm, nhưng bây giờ đã không còn áp lực c·ấm v·ận từ Mỹ, làm sao bố và các bác để chúng như ý được. Con yên tâm mà nghiên cứu. Có điều lần sau làm ra thứ gì thì nói trước một chút, có nhiều ông bạn đang hỏi bố rằng có phải chúng ta bắt được UFO của người ngoài hành tinh hay không đấy.

- Sao vậy! Tự nhiên bố lại hỏi chuyện này? Có tin gì từ Trung Đông và Châu Phi sao?

Nghe duyên nói thế, Dung lập tức xù lông:

- Con gái à! Lần này con cho bố nhiều bất ngờ thật đấy!

- Lạc Việt đã bắt kịp công nghệ tiên tiến của thế giới, thậm chí là vượt qua. – Báo châu âu.

- Còn bạn á! Chỉ là người yêu trên danh nghĩa thôi chứ có thương yêu gì đâu.

- Bố cứ giả vờ đi! Nếu bố không phối hợp thì tụi con làm sao thực hiện buổi triển lãm trong yên bình được.

- Mọi người hết việc rồi sao?

- Nhưng nếu ngay bây giờ loại bỏ lập tức xe tăng, máy bay, v·ũ k·hí đời cũ thì sẽ gây lãng phí về mặt kinh tế. Vậy phải làm gì? Đáp án là c·hiến t·ranh, chỉ có c·hiến t·ranh cục bộ mới có thể dọn sạch kho v·ũ k·hí phủ bụi ở các cường quốc, tạo điều kiện đổi mới toàn diện hệ thống quân sự với v·ũ k·hí hiện đại hơn, hiệu quả hơn.

- Cái gì mà nhắn không được! Anh chẳng lẽ không biết chủ động hơn sao. Em chặn facebook anh có thể gọi zalo, em chặn điện thoại anh có thể gửi mail, em chặn tất cả anh có thể đến trước nhà và chờ em mà. – Dung nổ s·ú·n·g liên tục làm Viễn không biết trả lời thế nào. Mặc dù anh biết nói như Dung không đúng nhưng chẳng thể cãi lại được.

- Anh An! Anh đâu rồi…

Ở một phương diện khác, nhiều người dân mạng Trung Quốc đã điên cuồng trách móc các tập đoàn công nghệ của nước họ khi ngốn hàng trăm tỉ đô la mỗi năm nhưng chẳng bằng một góc của tập đoàn Xuân Đào. Dân mạng Lạc Việt được một phen hả hê khi thoả thích khoe khoang và tự hào về đất nước của mình.

Nghe nói tới điều này! Trong lòng Dung bỗng cảm thấy ê ẩm. Cô không ngờ rằng chỉ mới trải qua thời gian ngắn mà mọi chuyện đi xa đến vậy. Cô quay sang hỏi Viễn:

- Này này! Bạn nghĩ bạn là ai mà h·ành h·ạ Viễn của mình như thế hả? Chỉ biết giận hờn vô cớ, thảo nào Viễn luôn muốn ở bên cạnh mình, hóa ra bởi vì chỉ có mình quan tâm chăm sóc cho anh ấy!

Đây là điều mà Đào đã sớm tiết lộ cho ông Huệ nhưng ông không tin. Dù sao thế giới đã ngủ quên trong hòa bình quá lâu và quên mất rằng c·hiến t·ranh mới là bản năng của loài người. Nhưng những thông tin gần đây đang khiến ông Huệ cảm giác mọi chuyện không đơn giản. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông Huệ nghe xong những lời Đào nói thì chỉ biết câm lặng. Tuy rằng sự thật đầm đìa đẫm máu trước mắt rất khó nghe nhưng nó lại diễn tả bản chất của thế giới này.

Hai người nói càng ngày càng hăng, trừng nhau hằm hằm. Ở bên ngoài, nhân viên túm lại xì xầm làm Viễn cảm thấy ngại.

Nói đùa một chút cho vui, sau đó ông Huệ trịnh trọng hỏi:

Đúng như An đã hứa, anh sẽ không làm phiền và để cô yên tĩnh suy nghĩ.

- Vui! Vui tới mức đứng ngồi không yên, thức trắng cả đêm đây.

- Thông thường sẽ không. Chỉ cần đầu óc chưa bị hỏng, để Mỹ qua đặt t·ên l·ửa như một tên hề nào đó thì chẳng ai rảnh gây chiến với Lạc Việt làm gì cả. Dù sao chiến tích anh hùng trong lịch sử đủ để rất nhiều cường quốc lùi bước.

- Bố lo gì! Con còn phải kiếm tiền thì mới chế tạo nhiều v·ũ k·hí mới chứ? Mà bên Đại La sao rồi, “họ” vẫn còn muốn thâu tóm Xuân Đào chứ?

Trong khi thế giới bên ngoài điên đảo vì mình, Xuân Đào lại nằm ngủ nướng trên giường chẳng muốn đi xuống. Điện thoại ở chế độ rung nhảy liên hồi nhưng cô chả buồn để ý đến.

- Thì sao! Mình không có nghĩa vụ phải đi giải quyết những vấn đề do bạn gây ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông Huệ nói với giọng đau lòng, ông xem Lạc Việt như sinh mạng thứ hai của mình nên thấy lộ nhiều v·ũ k·hí chiến lược như vậy làm sao mà không tiếc được.

Cúp điện thoại, Xuân Đào mặc vào quần áo và tới công ty, có một số chuyện cần cô xử lý.

- Cái này! Tại vì anh nhắn tin cho em không được, nên anh nghĩ là đã kết thúc rồi!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 56: Nguyên nhân chiến tranh