Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 34: Hành Quân Trong Đêm.

Chương 34: Hành Quân Trong Đêm.


Chương 34: Hành Quân Trong Đêm.

"ĐƯỢC! VẬY CÁC VỊ ĐÊM NAY CÙNG TA HÀNH QUÂN RA TRẬN!" Thành Nam hét lớn, cầm thanh trường đao giơ thẳng lên không trung, nâng cao sĩ khí cho quân ta.

Rất nhanh toàn bộ binh lính của Hổ Đao Quân cũng vang lên những tiếng reo hò, chuẩn bị khởi hành trong đêm.

Thành Nam nhìn thấy toàn bộ binh lính dưới trướng của mình sĩ khí cao rất trời như vậy, hắn cũng có một chút vui mừng, cũng có một chút lo lắng.

"Không biết lần này có xảy ra vấn đề gì hay không đây!" Thành Nam thầm than một tiếng, sau đó cũng để cho các binh lính trở về tạm biệt gia đình, mang theo hành trang chuẩn bị xuất phát trong đêm.

Thành Nam cùng Phương Cư Sĩ cũng là giống nhau, hắn cầm theo cây trường đao có một chút sức mẽ của mình, cầm theo một ít lương khô, cùng nước uống.

Hắn tuy rằng là Chỉ Huy của Hổ Đao Quân, nhưng thật ra cũng không khác gì các binh lính ở ngoài kia là bao, mỗi người cũng chỉ được cấp cho hai thanh đao, cùng một cái mũ trụ, cùng giáp lưới thô sơ, lại chẳng có đồ bảo vệ nào như Trương Hoài Công hay là Tướng Quân.

Dù sao áo giáp, mũ giáp, cũng không có nhiều, chỉ dành cho những người đặc biệt quan trọng mà thôi, tuy nói hắn là chỉ huy nhưng cũng chức vị cũng không có quá cao ở trong Quân Khởi Nghĩa.

Bên cạnh Phương Cư Sĩ nhìn thấy Thành Nam chỉ mang theo cây đao sức mẽ của hắn, Phương Cư Sĩ cũng là hiếu kỳ tại sao hắn không mang theo một cây đao mới.

"Tiểu tử ngươi không phải có tận hai thanh đao sao? Tại sao lần này lại dùng đồ sức mẽ thế này?"

"Haizz! Phương Cư Sĩ ngài có chỗ không biết, lần trước khi cùng Phó Thanh Liêm giao thủ, cây đao kia cùng cây đao trong tay ta cũng không có khác biệt bao nhiêu, nhưng cây này ít ra cũng có thể chém được địch nhân!" Thành Nam thở dài một hơi, Quân Khởi Nghĩa thiếu v·ũ k·hí cũng không phải chuyện lạ gì, cho nên lần này mới có chuyện đi c·ướp xe chở lương thực cùng v·ũ k·hí của quân địch.

"Cũng không cần, đợi khi ra chiến trường, ta nhặt đại một thanh sử dụng tốt là được tồi! Không cần phiền phức đi xin xỏ làm cái gì!" Thành Nam cũng không muốn mọi chuyện trở nên phiền phức, cho nên cũng không có cần Phương Cư Sĩ thay mình ra mặt.

"Đáng tiếc ngươi sử dụng Đao Pháp, nếu như là Kiếm Pháp ta có thể cho ngươi mượn Thất Tinh Kiếm của ta dùng một chút!" Phương Cư Sĩ vuốt ve Thất Tinh Kiếm của mình, có một chút tiếc nuối nói, đáng tiếc bây giờ hắn đã không đủ tư cách sử dụng Thất Tinh Kiếm nữa rồi.

"Hahaha!" Thành Nam cũng cười trừ một cái, hắn biết Phương Cư Sĩ chỉ nó đùa mà thôi, Thất Tinh Kiếm của Phái Võ Đang quý giá như thế nào hắn cũng là hiểu rõ, dù sao thì sử dụng kiếm thay đao cũng không có gì khác nhau, chỉ là uy lực có thể giảm xuống một chút mà thôi.

Nhưng Thất Tinh Kiếm lại cứng rắn vô cùng, có thể gia tăng sức chiến đấu cho hắn, hắn biết điều này chắc chắn Phương Cư Sĩ cũng biết điều này, cho nên hắn cũng chỉ nghĩ Phương Cư Sĩ đùa một chút mà thôi.

Nhưng hắn thật sự không biết lời Phương Cư Sĩ nói là thật, chỉ cần hắn muốn mượn Thất Tinh Kiếm, Phương Cư Sĩ liền cho hắn mượn, đáng tiếc hắn lúc này vẫn còn quá trẻ, không hiểu được dụng ý trong lời nói của Phương Cư Sĩ.

Tuy rằng hắn là người hai đời, nhưng so với nhân sĩ giang hồ thì cũng không khác gì một đứa trẻ là bao, cho nên mọi chuyện của hắn đều phải từ từ ma luyện mới được.

Thời gian cũng rất nhanh trôi qua, mặt trời cũng đã bắt đầu xuống dưới, các nhánh quân khác, các chỉ huy khác đều đã trước tiên lên đường, chỉ còn lại nhánh quân nhỏ của Thành Nam cùng vài vị chỉ huy là chưa có lên đường.

Nhánh Hổ Đao Quân này của Thành Nam có lẽ là nhánh quân cuối cùng xuất phát rồi, dù sao thì Quân Khởi Nghĩa cũng không thể để cho toàn bộ q·uân đ·ội của mình ra ngoài chiến đấu, mà không để lại mấy nhánh quân phòng thủ được.

Mặt trời lúc này vừa vặn xuống núi, Thành Nam tay cầm trường đao, đầu đội mũ giáp đã lấm lem bùn đất lần trước, bước lên nhìn Hổ Đao Quân nói lớn.

"Các huynh đệ nhiệm vụ lần này có một chút khó khăn, chắc chắn sẽ có người bỏ mạng, còn ai không muốn đi theo ta, có thể trở về!" Thành Nam biết lần hành động này vô cùng nguy hiểm, cho nên cũng muốn cho những binh lính dưới trướng mình một cái cơ hội rời đi.

Nhưng toàn bộ mọi người của Hổ Đao Quân không một người nhúc nhích, vô cùng nghiêm túc cầuâm trường đao mà hét lớn: "BỌN TA NGUYỆN ĐI THEO CHỈ HUY HOÀN THÀNH NHIỆM VỤ!"

"TỐT! Các huynh đệ, nếu như ngày hôm nay thắng lợi trở về, ta liền mời các huynh đệ ăn no uống say!" Thành Nam đưa ra lời hứa của mình, tuy chỉ là một bữa ăn, một bữa uống rượu, nhưng đối với hắn hay các binh lính ở Hổ Đao Quân là một chuyện khá là xa xỉ, cho nên hắn lần này nếu lập được chiến công chắc chắn mời các huynh đệ uống rượu là không thành vấn đề.

"Các huynh đệ lên đường!" Thành Nam hét lớn, cùng với Phương Cư Sĩ và tám trăm quân Hổ Đao Quân mang theo binh khí di chuyển trong đêm, nhằm chờ đợi tập kích xe chở lương thực, v·ũ k·hí của q·uân đ·ội Triều Đình.

Từ đây bọn họ di chuyển nhanh nhất để đến được rừng Cát Thủy nơi mà q·uân đ·ội triều đình đi qua cũng phải mất một thời gian khá dài, có thể là mất tận đến hai ngày mới có thể tới nơi.

Hắn cũng không làm cách nào mà Tướng Quân có thể biết được Quân Triều Đình ba ngày sau có thể xuất hiện ở rừng Cát Thủy, hắn không sợ tin tức không đúng sao, hay là đang đem bọn hắn ra đặt cược đây.

Nếu như gặp mai phục, gặp một đội quân có số lượng áp đảo, có Thất Phẩm Võ Giả, Lục Phẩm Võ Giả trấn thủ thì làm sao đây? Hổ Đao Quân bọn hắn có thể chiến thắng được sao? Có thể c·ướp được xe lương của địch sao? Chắc chắn là không thể nào, cho dù Phương Cư Sĩ có ra tay hay không, chưa kể Phương Cư Sĩ đã nói là không ra tay, vậy mà Tướng Quân vẫn tin tưởng tin tức này phái Hổ Đao Quân của hắn đi mai phục kẻ địch.

"Tiểu tử ngươi cũng không cần lo lắng như vậy, tất cả đều có số mệnh riêng của nó từ trước rồi!" Phương Cư Sĩ mỉm cười, cùng với Thành Nam cưỡi ngựa nhanh chóng hướng về phía trước mà đi.

Một đêm trôi qua, Hổ Đao Quân hành quân không một chút nào nghỉ ngơi, nhưng đến trưa hôm sau bọn họ cũng dừng lại dựng lều nghỉ ngơi một chút, ăn bữa cơm sau đó lại tiếp tục lên đường.

Bọn hắn không muốn chậm trễ thời gian, nếu như không đến kịp lúc sắp xếp đội hình để mai phục quân địch, thì bọn hắn liền tiêu đời, bọn hắn tất công trực diện chắc chắn sẽ không có cách nào đối đầu với q·uân đ·ội tinh nhuệ của quân Triều Đình, cho nên tập kích bất ngờ mới có cơ hội chiến thắng.

Thời gian trôi qua một ngày, cuối cùng thì Thành Nam cùng với Hổ Đao Quân cũng đã đến được rừng Cát Thủy.

"Đoạn đường này tương đối khó đi, các ngươi thiết lập một chút bẫy rập chặn đường bọn chúng trước đi! Ở hai bên cánh cũng là khá thuận lợi cho Cung Thủ tập kích, đoạn đường này chung quy lại là đoạn đường tốt nhất để tập kích đối thủ rồi!" Khi nhìn thấy địa hình xung quanh nơi này, Phương Cư Sĩ cũng có một chút mỉm cười, hắn bây giờ cũng đã hiểu vì sao Tướng Quân lại tin tưởng giao cái nhiệm vụ quan trọng này cho tên nhóc Thành Nam này.

"Được! Các huynh đệ mau dựng bẫy rập!"

Rất nhanh Hổ Đao Quân bắt đầu đào hố, chôn ở dưới những mũi lao bén nhọn, chỉ cần quân địch đi qua, chắc chắn sẽ đạp bẫy, nhưng Thành Nam thì lại nhìn thấy nó khá là thô sơ, mắt nhìn một cái hắn liền nhận ra trước mặt có bẫy, thì làm sao đám binh lính của Triều Đình không phát hiện đây.

Mà thôi dù sao thì hắn cũng không am hiểu những chuyện này, cứ để như vậy thôi, hắn cũng là lần đầu chỉ huy chiến trận, hắn nên tập trung vào việc tập kích kẻ địch thì tốt hơn.

Chuyện bẫy rập có Phương Cư Sĩ lo liệu có lẽ cũng đủ rồi.

( hết tấu chương hôm nay nhá)

Chương 34: Hành Quân Trong Đêm.