Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 35: Tập Kích.

Chương 35: Tập Kích.


Chương 35: Tập Kích.

Nhanh chóng những cái hố nhỏ đã được đào hoàn thành, ở bên dưới có vô số mũi giáo nhọn cắm ở dưới, bầu trời càng ngày càng tối dần, lại công thêm địa hình của khu rừng, cây cối um xùm cho nên trước mắt cho dù là có một cái hố lớn xuất hiện, người khác nhìn vào cũng không thể nào nhìn thấy được.

Nhưng hắn cảm thấy cái bẫy này quá là thô sơ đi, có lẽ người bình thường sẽ không nhận ra, nhưng Võ Giả tinh mắt một chút liền có thể nhận ra được có vấn đề ở trước mặt, nhưng bây giờ còn cách nào dựng bẫy tốt hơn sao.

"Phương Cư Sĩ cái bẫy này có một chút đơn giản quá hay không?"

"Đúng là có một chút đơn giản, nhưng hoàn cảnh này của chúng ta, đào được hố, cắm được cọc ở dưới đã là một điều khó mà làm được rồi, cho nên ngươi cũng đừng có mà đòi hỏi gì thêm nữa!" Phương Cư Sĩ cũng không còn cách nào khác, hắn cũng chỉ có thể làm đến mức này mà thôi.

Thành Nam lại càng không yên tâm, nếu đã đặt bẫy thì phải có tác dụng mới được, nếu không thì kẻ địch phát hiện ra, thì không những không làm gì được kẻ địch, thậm chí là còn báo trước cho kẻ địch rằng có người đang chờ bọn hắn đi ngang qua nơi này,

Ngay lập tức Thành Nam phái đi một binh lính của Hổ Đao Quân có tốc độ nhanh nhẹn, cùng ánh mắt có một chút tin tường đi quan sát động tĩnh phía trước, còn hắn cùng những binh lính còn lại phải thiết kế làm sao cho cái bẫy được mặt như là mặt đất bình thường.

Thành Nam bây giờ hố cũng đã đào rồi, cọc cũng đã cắm rồi, chỉ là làm cách nào che lấp được bẫy mà hắn đã tạo ra mà thôi.

Cái bẫy này của hắn khá là giống với Hầm Chông Bẫy Cọp nhưng có một chút khác là không làm bằng những cái chông nhọn, mà là dùng những cọc gỗ ở dưới, dù sao thì ở nơi này cũng không chông để cho hắn tạo ra một bẫy chông thật sự, chỉ có thể dùng đại những vật liệu có sẵn mà thôi.

Bây giờ hắn lại dùng những tấm gỗ nhỏ yếu ớt phủ lên nó một lớp lá khô, sau đó lại phủ lên thêm một đất cát, như vậy có thể tránh đi được tầm nhìn của kẻ địch, kẻ địch di chuyển qua lúc ban đầu lại tựa như không có vấn đề gì xảy ra.

Nhưng khi có một lực tác động đủ lớn, những tấm gỗ nhỏ, yếu ớt nhanh chóng nứt gãy, chắc chắn sẽ tạo ra một lượng sát thương cực lớn cho đám quân của triều đình.

Rất nhanh gần nữa giờ trôi qua, toàn bộ bẫy mà Thành Nam chuẩn bị cuối cùng cũng hoàn thành xong xuôi, tiếp theo đây phải đợi kẻ địch xuất hiện, thử nghiệm thử xem cái bẫy mà hắn học từ sách vở ở Trái Đất có thực sự có tác dụng hay không.

"Bẫy này của ngươi cũng là không tệ, nhưng quá tốn thời gian để chế tạo! Cũng may quân địch không đến kịp lúc, chứ nếu không chúng ta liền xong đời rồi!" Phương Cư Sĩ cũng không có quá bất ngờ trước bẫy chông kiểu có chi dùng chi của Thành Nam, nếu như là hắn có thêm thời gian, chế tạo ra bẫy lợi hại hơn như thế này cũng không phải là không thể.

Lúc này binh sĩ tuần tra cuối cùng cũng quay trở lại báo tin.

"Chỉ Huy, quân địch đang chuẩn bị tiến tới, cách nơi này chỉ một đoạn đường nhỏ nữa mà thôi!"

"Ửm!"

Thành Nam lúc này ngay lập tức bố trí Hổ Đao Quân ẩn núp ở hai bên trái phải con đường, một số cung tiễn thì ẩn núp ở trên những cái cây to lớn cùng rập rạp, quân địch chắc chắn sẽ không nhận ra.

"Các huynh đệ nhanh chóng trở về vị trí của mình, cung tiễn thủ chuẩn bị!" Thành Nam cũng ngay lập tức cùng Phương Cư Sĩ ẩn núp ở một góc tối, cây cối um xùm, bóng râm che đi toàn bộ bóng hình của hai người, không nào có thể nhìn thấy được bọn họ.

Cũng may đêm nay ánh trăng không sáng, chỉ tờ mờ một chút, cho nên để quân địch phát hiện ra có người tập kích thật sự là không thể nào.

ẦM! ẦM! ẦM!

CẠCH! CẠCH! CẠCH!

Tiếng bước chân, cùng xe ngựa kéo hàng cũng đã bắt đầu vang lên, điều này chứng tỏ quân địch đang chuẩn bị tiến lại gần nơi mà Thành Nam cùng Hổ Đao Quân chuẩn bị tập kích bẫy rập mời chúng từ trước.

Phía bên kia quân Triều Đình, bọn họ cũng chỉ có hơn 400 binh lính mà thôi, dẫn đầu là một vị Bát Phẩm Võ Giả sức mạnh có thể nói là so với Cửu Phẩm Võ Giả mạnh hơn rất nhiều, bên cạnh lại có thể mấy cái Chuẩn Võ Giả, cho nên tuy chỉ 400 binh lính, nhưng luận về sức mạnh thì có thể nói là mạnh hơn Hổ Đao Quân rất nhiều.

"Chỉ huy, đám phản tặc kia ngài nghĩ bọn chúng có dám tập kích chúng hay không?"

"Tất nhiên là bọn chúng dám rồi, bọn chúng từ trước đến giờ có chuyện gì mà không dám làm chứ, ngay cả Phó Thanh Liêm còn bị chém bay cả đầu, chặn cướp xe lương thực cùng vũ khí của chúng ta cũng chả có gì là bọn chúng không dám làm!"

"Chỉ là lần này Tướng Quân của bọn chúng đã bị Hổ Kỵ Tướng Quân của chúng ta chặn lại, còn về Trương Hoài Công hắn là một cái Võ Giả yếu ớt, mưu kế lại không bằng ai, hai vi Phó Chỉ Huy chặn đường hắn là xong chuyện!"

"Còn chỗ chúng ta, có ta cùng các ngươi ở đây bọn chúng có tập kích cũng không làm được gì, ta là một cái Bát Phẩm Võ Giả, ta tự tin nếu bọn chúng dám xuất hiện ta liền chém sạch bọn chúng cùng một lúc!" Vị Tướng Quân phe Triều Đình này có một chút ngông cuồng tự đại, nhưng dù sao hắn cũng là có cơ sở.

Tốc độ di chuyển của bọn chúng ngày càng nhanh, tốp đầu nhanh chóng bước qua bẫy mà Thành Nam bố trí từ trước, tựa như bước qua mặt đất bằng không có chuyện gì xảy ra, nhưng sau khi tốp thứ hai vừa bước qua, ngay lập tức những tấm gỗ nhỏ không chịu được trọng lượng lớn của hàng chục người, cho nên ngay lập mấy chục cái binh lính rơi vào bẫy, bị cọc gỗ đâm thẳng vào chân, không thể di chuyển.

Ở phía sau là như vậy, ở phía trước lúc này cũng là như vậy, xe ngựa chở vật tư qua được cái bẫy đầu tiên, thì cái bẫy thứ hai có một chút yếu ớt, cho nên ngay lập tức sụp xuống, toàn bộ xe ngựa, hàng hóa, lương thực, vũ khí toàn bộ rơi xuống dưới hố sâu.

Không những thế quân địch ngay lập tức mấy đi hai vị Chuẩn Võ Giả vì rơi vào bẫy mà Thành Nam dựng ra, tuy rằng là Chuẩn Võ Giả, da thịt có mạnh hơn người khác một chút, nhưng chung quy lại cũng chỉ là người bình thường mà thôi chưa phải chân chính Võ Giả.

"Khốn kiếp! Có bẫy, chắc chắn có kẻ địch tập kích, toàn quân chuẩn bị phòng thủ!" Ngay lập tức vị Tướng Quân kia hét lớn, chỉ huy toàn bộ binh lính có thể chiến đấu còn lại tập trung tinh thần, chuẩn bị nhận đòn tấn công phủ đầu của địch, hắn biết ở đâu đó trong rừng chắc chắn có kẻ địch.

Nhưng Thành Nam cũng không có tấn công ngay lập tức khi bọn chúng sập bẫy, mà hắn đợi, hắn đợi cho bọn chúng cảnh giác tập trung một hồi lâu, cảm thấy không có chuyện gì xảy ra rồi lại mất tập trung, đến lúc đó tấn công một nhát chí mạng sẽ làm cho toàn bộ quân địch hoàn toàn bị tê liệt.

"Mọi người không được mất cảnh giác, bọn chúng chắc chắn vẫn còn ở đâu đây thôi!" Vị Tướng Quân này vô cùng cảnh giác, cũng không có mất đi cảnh giác như mà Thành Nam nghĩ.

Thành Nam lúc này đã không thể chờ đợi thêm được nữa rồi, hắn phải nhanh chóng cướp được vật tư lần này, sau đó còn trở về Doanh Trại, vì hắn biết Tướng Quân cùng Trương Hoài Công chắc chắn đang cực kỳ chật vật chiến đấu ở ngoài kia.

Thành Nam ra hiệu, ngay lập tức Hổ Đao Quân cung thủ châm lửa cùng một lúc, hai bên trái phải khu rừng những mũi tên rực cháy bắn thẳng ra bên ngoài.

XOẸT! XOẸT!

VÙ! VÙ!

"Khốn kiếp! Phòng thủ!"

KENG! KENG! KENG!

"Chỉ huy bọn chúng bắn quá nhanh, không thể xác định mục tiêu để phản công, cứ bị động phòng thủ như thế này không phải là cách!"

"Hừ! ĐÁM KHỐN KIẾP! ĐÁM C·H·Ó C·H·Ế·T PHẢN TẶC, CHÚNG MÀY CÚT RA ĐÂY CHO TAO!"

Những mũi tên được châm lửa bắn tới, thắp sáng cả một khu vực, nhưng lại không có cách nào phát hiện được một cái binh lính nào của Hổ Đao Quân, những cung thủ ẩn núp ở trên những cành cây quá cao, những cái binh lính bình thường lại lẫn nào trong đám lá cây ẩn núp, hoàn toàn không cho quân địch tìm ra được bản thân bọn họ.

Chương 35: Tập Kích.