Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 44: Giao Chiến.

Chương 44: Giao Chiến.


Chương 44: Giao Chiến.

"CÁC HUYNH ĐỆ CHUẨN BỊ NGHÊNH ĐỊCH! CUNG THỦ CHUẨN BỊ! BỘ BINH CHUẨN BỊ! KỴ BINH CHUẨN BỊ!" Đoàn Chính Hải cũng là hét lớn, chuẩn bị tư thế nghênh đón địch nhân.

Hai bên ngay lập tức dàn trải đội hình, hai bên cung thủ đều tập trung lại một chỗ bất cứ lúc nào cũng có thể phóng tên, chỉ cần đợi hiệu lệnh của Tướng Quân, bọn họ hai bên liền phóng tên, bắt đầu trận chiến,

"PHÓNG TÊN!" Đoàn Chính Hải ngay lập tức hét lớn, ra lệnh cho hơn hai ngàn cung thủ của toàn bộ 10 vị chỉ huy bắn toàn bộ cung tên thẳng ra bên ngoài Quân Triều Đình,

"DỰNG KIÊN!" Ngay lập tức Hổ Kỵ Tướng Quân cũng là ra lệnh cho hơn ngàn Kiên Phủ dựng kiến đỡ đòn, sau đó hắn lại hét lớn: "PHÓNG TÊN!"

XOẸT! XOẸT! XOẸT!

KENG! KENG! KENG!

Cung thủ hai bên ngay lập tức tập trung toàn bộ hỏa lực của mình mà công kích, toàn bộ sức mạnh đều dồn hết vào những mũi tên cực mạnh mà bắn ra, không chừa lại chút sức lực nào, toàn lực tiến công, như đây là trận chiến cuối cùng của bọn họ vậy.

Mà các Kiên Thủ cũng là như vậy, bọn họ dùng hết sức bình sinh của mình cầm kiên đỡ đòn, đỡ những mũi tên từ trên bầu trời bắn xuống, như là từng cơn mưa rào mang theo một loại sát thương kinh người, bất cứ lúc nào cũng có thể c·ướp đi mạng sống của bọn họ, c·ướp đi mạng sống của đồng đội của bọn họ.

Nhưng cho dù là có Kiên Thủ bọn họ đỡ đòn, đỡ cho những mũi tên từ trên trời bắn xuống, nhưng các đồng đội cũng không phải ai cũng có thể sống sót, có người xui xẻo bi mũi tên ngắm thẳng ngay đầu mà t·ử v·ong bất đắc kỳ tử, hai bên giao chiến sinh tử khó lường, không ai muốn c·hết, không ai muốn chiến, nhưng thời loạn thế không ở chiến trường thì cũng sẽ phải c·hết đói ở một cái góc xó xỉn nào nó mà thôi.

Mười phút phóng tiễn trôi qua, cung tiễn thủ lúc này cũng không còn lại bao nhiêu sức lực, cho nên cả hai bên đều ngay lập tức dừng lại cách t·ấn c·ông từ xa này, mà bắt đầu t·ấn c·ông giáp lá cà, t·ấn c·ông trực diện, xông thẳng vào nhau mà chiến, không cần cái gì chiến thuật, không cần cái gì sắp xếp đội hình.

"KỴ BINH THEO TA G·I·Ế·T ĐỊCH!!!!" Đoàn Chính Hải hét lớn, thúc ngựa cùng với hơn hai ngàn Kỵ Binh Tinh Nhuệ xông thẳng lên phía trước.

Trương Hoài Công cũng là theo ở đằng sau, dẫn theo toàn bộ mười chỉ huy lao thẳng lên tiền tuyến mà chiến đấu, toàn bộ binh lính của Quân Khởi Nghĩa ngoài Cung Thủ đều một mạch lao thẳng lên tiền tuyến mà chém g·iết địch nhân.

Hơn một vạn quân lao lên như là s·óng t·hần, không có một chút nào sợ c·ái c·hết, không có một chút nào sợ hãi mà tiến công g·iết địch.

"G·I·Ế·T! G·I·Ế·T! G·I·Ế·T!"

Mà bên phía Hổ Kỵ Tướng Quân cũng không có đứng nhìn quân địch tiến công, hắn cũng ngay lập tức chỉ huy hơn hai ngàn Kỵ Binh lao lên, còn lại Phó Tướng, các Chỉ Huy liền cầm toàn bộ binh lính trong tay, xử lý như thế nào liền xử lý, việc của hắn lúc này chính là đánh bại Đoàn Chính Hải, kết thúc trận đánh này giữa đám Phản Tặc này cùng Quân Triều Đình.

"G·I·Ế·T! G·I·Ế·T! G·I·Ế·T!"

Phó Tướng cùng Chỉ Huy quân địch đều mạnh hơn Trương Hoài Công và mười chỉ huy của Quân Khởi Nghĩa quá nhiều, yếu nhất trong bọn chúng cũng là Cửu Phẩm Võ Giả, mà mạnh nhất cũng là Thất Phẩm Võ Giả, mạnh hơn tất cả các Chỉ Huy của Quân Khởi Nghĩa quá nhiều.

Phương Cư Sĩ cùng Thành Nam cũng nhận ra được điều này, vì Phương Cư Sĩ là Tam Phẩm Võ Giả, nhận ra thực lực thực sự của Phó Tướng Quân địch, Chỉ Huy Quân địch cũng chỉ là cái chuyện nhỏ mà thôi.

"Tiểu tử, ngươi đi chặn mấy tên Cửu Phẩm Võ Giả Đi, còn lại trên Thất Phẩm ta sẽ lo liệu!" Phương Cư Sĩ mở miệng nói, nếu lần này hắn đã đi theo, thì cũng nên vận động cơ thể một chút, hắn cũng không thể để cho Nội Lực của mình không có chỗ sử dụng được.

"Được!" Thành Nam cũng ngay lập tức chuyển hướng, không có đi thẳng vào nơi tập trung nhiều Bát Phẩm Võ Giả cùng Thất Phẩm Võ Giả cùng Phương Cư Sĩ nữa, mà nhanh chóng lao thẳng đến gần đó, nơi mà một tên Chỉ Huy quân địch đang bị Hổ Đao Quân của hắn vây công.

"Các huynh đệ, đi yểm trợ những người khác đi, để tên này cho ta!" Thành Nam nói lớn, trường đao nhấc lên, một đao bổ mạnh thẳng xuống đầu của tên Cửu Phẩm Võ Giả trước mặt.

KENG!

"Hự! Tiểu Nhân khốn kiếp! Đường Đường là Võ Giả Cửu Phẩm Đỉnh Phong lại đi đánh lén một cái mới nhập phẩm như ta! Không biết xấu hổ!" Tức giận vì bị một đao của Thành Nam bổ xuống, lúc này muốn lao lên trả đòn, nhưng hắn lại có một chút không dám, vì thực lực của đối phương quá mạnh.

"Hừ! Trên chiến trường, không phân biết ngươi mạnh ta yếu, chỉ phân địch nhân cùng đồng đội mà thôi!" Thành Nam không có nói nhiều, Kinh Lôi Trảm như là một vệt ánh sáng lướt ngang qua, chém bay đầu của tên Chỉ Huy quân địch.

Hắn cũng không có ở lại kiểm tra t·hi t·hể của kẻ địch, mà liên tục cầm lên trường đao, bắt đầu chém g·iết địch nhân, cứ hễ là kẻ địch là hắn liền một đường chém sạch.

Cũng vì sự tàn bạo đó của hắn, mà hắn liền bị những cái Chỉ Huy khác của quân địch nhắm tới, lúc này hai cái Võ Giả Cửu Phẩm thúc ngựa cầm trường đao lao tới, muốn giải quyết Thành Nam, triệt đi bớt một cánh tay đắc lực của Quân Khởi Nghĩa.

"C·H·Ế·T ĐI TÊN KHỐN!"

Hai tên Cửu Phẩm Võ Giả hùng hùng hổ hổ mang theo trường đao xông lên t·ấn c·ông Thành Nam, tuy rằng bọn chúng cũng là tu vi Cửu Phẩm Đỉnh Phong, không khác Thành Nam là mấy, nhưng có một điều khác biệt đó là Thành Nam tu luyện Tĩnh Tâm Quyết cùng Thiên Vương Chiến Ý lại có thêm Kinh Lôi Trảm cực kỳ mạnh mẽ, cho nên thực lực của Thành Nam so với hai người này mạnh hơn rất nhiều.

"Hừ! Hai cái yếu nhược Cửu Phẩm mà cũng dám ngông cuồng!" Thành Nam không nhiều lời, đạp mạnh một cái, Kinh Lôi Trảm lần nữa bổ ra, nội lực tụ lại một chỗ, hóa thành lôi áp, một đao trảm ra, chẻ một tên cùng con ngựa của hắn thành hai nữa.

"THẰNG C·H·Ó! MÀY DÁM.....MÀY DÁM G·I·Ế·T HUYNH ĐỆ CỦA TAO!!!!" Tên còn lại máu dồn lên não, trường đao trên tay run run tức giận, ngay lập tức muốn thúc ngựa đạp c·hết Thành Nam.

Nhưng tốc độ của ngựa quá chậm, muốn đạp c·hết Thành Nam mà nói là điều không thể nào, ngược lại tên này còn tự chính hắn hại bản thân hắn, làm cho ngựa mất thăng bằng, hắn cũng ngay lập tức ngã ngựa mà b·ị t·hương.

Thành Nam cũng nhân cơ hội này, một đao chém ra, chém bay đầu tướng địch, không cho hắn thêm một cơ hội nào sống sót, vì trên chiến trường nhân từ với kẻ địch, chính là ác độc với chính bản thân mình.

Lúc này trong đầu Thành Nam cũng hiện lên mấy cái thông báo, đã rất lâu rồi Thành Nam không có nghe thấy tiếng thông báo của hệ thống.

[ Chúc mừng kí chủ đã thành công chém g·iết Võ Giả Tướng Địch (Nhiệm Vụ Vượt Ải Trảm Tướng: Tiến Độ 2/10) ]

[ Chúc mừng kí chủ đã thành công chém g·iết Võ Giả Tướng Địch (Nhiệm Vụ Vượt Ải Trảm Tướng: Tiến Độ 3/10) ]

[ Chúc mừng kí chủ đã thành công chém g·iết Võ Giả Tướng Địch (Nhiệm Vụ Vượt Ải Trảm Tướng: Tiến Độ 4/10) ]

"G·i·ế·t thêm 6 tên nữa thôi, 6 tên nữa thôi liền nhận được Kim Chung Tráo Hạ Quyển!" Thành Nam mỉm cười thì thầm trong miệng, tiếp tục hướng về phía trước tìm kiếm địch nhân mà tiếp tục chém g·iết.

Lúc này ở một nơi khác, Phương Cư Sĩ bị bốn cái Bát Phẩm Võ Giả, một cái Thất Phẩm Võ Giả bao vây, không cho hắn một cơ hội nào trốn thoát.

Nhưng ánh mắt của Phương Cư Sĩ không có một chút nào sợ hãi, mà lại có một chút lắc đầu ngao ngán, mấy cái tên yếu đuối này mà cũng dám vây công hắn? Đúng là có một chút xem thường hắn rồi, hay là nhìn thấy bộ dáng Thư Sinh của hắn, cho nên liền nghĩ hắn dễ ăn.

"Các ngươi thật sự là đang muốn vây công ta sao? Đã nghĩ kỹ hay chưa?" Phương Cư Sĩ từ tốn, thay đổi tư thế đứng, chuẩn bị tư thế g·iết địch.

"Hừ! Nhiều lời với hắn làm cái gì! G·I·Ế·T!!!!!!!!"

Chương 44: Giao Chiến.