Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 56: Phòng Thủ Phản Công.
Chương 56: Phòng Thủ Phản Công.
Quân Triều Đình một đường băng băng mà đến, cho dù là trước đó rất là mệt nhọc do phải di chuyển xuyên qua bùn đất mà đi tới, nhưng khí thế trên người của Quân Triều Đình lúc này so với lúc xuất phát là khác hoàn toàn .
Mà lúc này ở Doanh Trại của Quân Khởi Nghĩa tất cả các phương hướng của Doanh Trại đều đã được bao bọc bởi các mương lớn, mà từ dưới nhìn lên không có cách nào nhìn thấy được các mương lớn được đào mới gần đây.
Cho dù là dù là Võ Giả Nhất Phẩm đi chăng nữa, ánh mắt có tinh tường sắc bén như thế nào đi chăng nữa, cũng không thể phát hiện ra điều gì bất thường ở trước mặt.
Mà các binh lính của Quân Khởi Nghĩa lại lợi dụng địa hình khó công dễ thủ ở Doanh Trại, ẩn núp ở sau những cái mương lớn, chuẩn bị cung tên sẵn sàng chờ đón quân địch tiến công.
Các binh lính dựng sẵn kiên chờ đợi, ở đằng sau là các binh lính cầm theo thương cùng giáo mác, trường đao, chờ đợi hơn một vạn quân của Quân Triều Đình tiến tới.
Mà lúc này Quân Triều Đình cũng đã một mạch xuất hiện ở trước cửa Doanh Trại của Quân Khởi Nghĩa, chỉ là làm cho Hổ Kỵ Tướng Quân kinh ngạc là không ngờ Quân Khởi Nghĩa biết bọn hắn vượt bùn mà tới tấn công, Quân Khởi Nghĩa đã chuẩn bị đầy đủ từ trước để phòng thủ.
Chẳng lẽ trong Quân Doanh của hắn có gián điệp.
Có lẽ thật là như vậy rồi, nhưng không sao, bây giờ hắn cùng hai cái Võ Giả Nhất Phẩm đã đến, cho dù Quân Khởi Nghĩa có phòng thủ cũng là vô dụng.
Trừ phi gọi cái tên đạt đến Võ Sư Cảnh ngày hôm đó g·i·ế·t c·h·ế·t Cao Thủ của Ngũ Độc Giáo ra, bằng không ngày hôm nay cho dù phải tổn thất bao nhiêu binh lính đi chăng nữa. Hổ Kỵ Tướng Quân hắn cũng sẽ liều mạng giải quyết sạch sẽ đám Phản Tặc này.
"Hừ! Đoàn Chính Hải tên phản tặc nhà ngươi vậy mà dám cài gián điệp vào Doanh Trại của ta!" Hổ Kỵ Tướng Quân đứng ở bên dưới, cũng là không có xông lên trước tiên, hắn muốn thăm dò thử xem Đoàn Chính Hải lúc này có ở Doanh Trại hay không? Hay là chạy trốn rồi.
"Hổ Kỵ ngươi cũng là quá ngây thơ, đây cũng không phải là cái trò chơi, không dùng chút thủ đoạn làm sao bọn ta có thể sống sót đến tận ngày hôm nay chứ!" Đoàn Chính Hải cũng không có sợ hãi bao nhiêu, nhìn Hổ Kỵ Tướng Quân có một chút chế diễu nói.
Nhưng khi ánh mắt của hắn nhìn thấy hai đạo khí tức khủng bố đứng bên cạnh Hổ Kỵ Tướng Quân, hắn mới cảm nhận được nguy hiểm, thì ra đây là hai cái Võ Giả Nhất Phẩm mà tên gián điệp kia nói.
"Hừ! Đoàn Chính Hải, ngày hôm nay cho dù ngươi có phòng thủ, có biết trước tất cả mọi chuyện, cũng sẽ không thuận lợi như trước đây đâu, ngày hôm nay sẽ là tử kỳ của ngươi, cũng sẽ là tử kỳ của đám Phản Tặc này!" Hổ Kỵ Tướng Quân ngay lập tức rút ra Đại Đao, chỉ huy mấy trăm cung thủ còn lại phóng tên.
"PHÓNG TÊN!!!!!"
XOẸT! XOẸT! XOẸT!
KENG! KENG! KENG!
Ngay lập tức bên phía Đoàn Chính Hải cũng chỉ huy cho các Kiên Thủ dựng kiên chắn đòn tấn công của Hổ Kỵ Tướng Quân, do địa hình khác biệt, lực tấn công từ dưới lên trên cũng là khác biệt hoàn toàn, cho nên lần này toàn bộ Kiên Thủ đều dễ dàn đỡ đòn.
Hổ Kỵ Tướng Quân bên kia lại tiếp tục ra lệnh cho binh lính bắn tên, nhưng tác dụng vẫn là không có, hắn biết các binh lính mang theo cung tên cũng là không nhiều, lại thêm kiệt sức từ trước đó, sức mạnh đã không còn lại bao nhiêu, cho nên lúc này Hổ Kỵ Tướng Quân liền muốn chỉ huy toàn bộ binh lính xông thẳng lên trên mà chiến.
"Hừ! Hổ Kỵ vô dụng mà thôi!" Đoàn Chính Hải nhìn thấy mọi công kích của cung thủ của Quân Triều Đình tấn công lên trên không có tác dụng, hắn lúc này liền cảm thấy bản thân mình chọn nơi thành lập Doanh Trại quả thật là quá tốt, quả thật là một cái thiên tài, dễ công khó thủ, làm cho đối thủ chỉ có thể đâm thẳng lên mà tấn công, tấn công từ xa liền là vô hiệu.
"Hừ! Đoàn Chính Hải ngươi đừng có mà tự mãn!" Hổ Kỵ Tướng Quân tức giận rống lên, sau đó liền chỉ huy toàn bộ gần vạn quân, như là thác nước chạy thẳng lên trên mà tấn công.
"CÁC HUYNH ĐỆ! G·I·Ế·T!"
"G·I·Ế·T!! G·I·Ế·T!! G·I·Ế·T! "
Các binh lính của Quân Triều Đình cũng là như dòng thác tấn công thẳng mà lên, chỉ có hai cái kia Nhất Phẩm Võ Giả không có ra tay, bọn hắn muốn nhìn xem chiến tranh của người bình thường là như thế nào, có thú vị hay không? Hay chỉ là một đám vô vị.
"Các huynh đệ, nổi trống!" Đoàn Chính Hải ngay lập tức nói lớn, các binh lính cũng bắt đầu gõ trống tùng tùng, chuẩn bị nghênh địch.
"PHÓNG TIỄN!"
Các cung thủ của Quân Khởi Nghĩa ngay lập tức phóng tiễn, nhưng số lượng cung thủ của Quân Khởi Nghĩa có một chút ít, cũng chỉ được vài ngàn người, cho nên mũi tên bắn ra cũng không có cản được bao nhiêu binh lính của Quân Triều Đình.
"G·I·Ế·T!"
Các binh lính của Quân Triều Đình cũng là bất chấp mũi tên từ trên trời bắn xuống, bọn hắn ùn ùn như lũ leo thẳng lên núi, tấn công Doanh Trại của Quân Khởi Nghĩa.
Mà lúc này ở bên trên Quân Khởi Nghĩa, cung thủ cũng bắt đầu dừng lại, các Kiên Thủ bắt đầu đứng lên dựng tấm kiên to lớn của mình chờ đợi địch nhân tiến tới.
Bên kia Quân Triều Đình như là nước lũ ùn ùn kéo tới, đâm thẳng vào bên trên những tấm kiên to lớn của Quân Khởi Nghĩa, nhưng do lực tác động từ trên đẩy xuống của các Kiên Thủ lại cực mạnh, cho nên liền đẩy cho những cái binh lính đụng vào Kiên Thủ rơi xuống mương lớn đã đào từ trước.
Nhưng cũng chỉ là đẩy được một số lượng binh lính rơi xuống mương lớn mà thôi, lại không tổn thương được tính mạng của bọn chúng.
Lúc này các Giáo Binh cầm theo Giáo Mác cũng bắt đầu phát huy tác dụng của mình, Kiên Thủ ngay lập tức nhấc bổng tấm kiên lên trên trời.
Các Giáo Binh ngay lập tức cầm theo Trường Thương đâm thẳng từ đằng sau ra trước, ngay lập tức đâm c·h·ế·t vô số binh lính của Quân Triều Đình.
Chưa kể ở dưới mương lớn, lúc này Quân Khởi Nghĩa lại bắt đầu cử xuống các binh lính cầm theo Trường Đao lần mò ở bên dưới, chém g·i·ế·t những cái binh lính vô lực không còn sức hoàn thủ ở dưới mương lớn.
Sau khi g·i·ế·t địch, bọn hắn cũng ngay lập tức rút lui, không có ở lại phía dưới, các binh lính này chỉ đợi các binh lính của phe địch rơi xuống liền chém g·i·ế·t là được.
Cứ như thế lặp đi lặp lại mấy lần, binh lính của Quân Triều Đình liền ngay lập tức bại trận, hơn mấy ngàn binh lính ngay lập tức tử trận mà không làm được một cái gì Quân Khởi Nghĩa.
Ngay cả vượt qua mương lớn cũng không thể nào vượt qua được, phòng thủ từ ở bên dưới quả thật là một cơn ác mộng dành cho Quân Triều Đình lúc này.
Binh lính của Quân Triều Đình ngay lập tức lui lại, nhưng lui lại liền bị cung thủ của Quân Khởi Nghĩa bắn tới, tuy rằng số lượng không nhiều, uy lực lại thấp, nhưng để hạ sát những cái binh lính bình này quả thật là đơn giản vô cùng.
Tốn gần 3000 binh lính, nhưng lại chả đổi lại được cái gì, lúc này Hổ Kỵ Tướng Quân nổi giận hét lớn.
"Đoàn Chính Hải, ngươi cút ra đây cho ta!" Hổ Kỵ Tướng Quân đạp mạnh một cái, nội lực bùng phát, dùng khinh công đạp thẳng mà lên tung ra một chưởng muốn phá hủy thế phòng thủ cứng rắn của Quân Khởi Nghĩa.
"Nội Hàm: Toái Tinh Chưởng!"
Đoàn Chính Hải cũng từ xa cũng ngay lập tức cầm lên bảo kiếm của mình, nhảy thẳng ra ngoài đỡ đòn tấn công Hổ Kỵ Tướng Quân.
"Đoàn Thị Kiếm Pháp: Kim Ngọc Mãn Đường!"