Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 60: Từ Dưới Đống Xác C·h·ế·t Vùng Dậy.
Chương 60: Từ Dưới Đống Xác C·hết Vùng Dậy.
G·i·ế·t và g·iết, g·iết đến địch nhân trước mặt không còn lại ai, lúc đó Thành Nam mới triệt để thỏa mãn nhu cầu của mình, lúc đó mọi thứ ở đây liền sẽ kết thúc.
Thành Nam điên cuồng chém g·iết, điên cuồng không tha cho bất cứ kẻ nào trước mặt, đôi mắt của hắn lúc này tựa như không còn một chút nhân tính nào là của con người, hắn tựa như đã biến thành một thứ quái vật nào đó, chỉ có chấp niệm g·iết và g·iết.
"Tiểu tử, dừng lại!" Phương Cư Sĩ lúc này nhìn thấy cảnh tượng này, cứ nghĩ rằng Thành Nam đã triệt để tẩu hỏa nhập ma, vì sinh tồn mà con người ta liền trở nên điên cuồng, trở nên không còn nhân tính.
"CÂM MIỆNG! MÀY CÂM MIỆNG! NẾU KHÔNG TAO G·I·Ế·T LUÔN CẢ MÀY!" Thành Nam lúc này không quan tâm Phương Cư Sĩ nói lời nào, nếu như hắn không chừa lại một chút lý trí nhỏ bé trong đầu, hắn có thể đã chém g·i·ế·t luôn cả Phương Cư Sĩ rồi.
Hổ Kỵ Tướng Quân nhìn thấy Thành Nam điên cuồng như vậy cũng muốn lao lên ngay lập tức trảm sát hắn, nhưng đáng tiếc hắn đã bị trúng Độc Chưởng của hai cái Nhất Phẩm Cao Thủ của Ngũ Độc Giáo kia gây ra, không thể di chuyển, chỉ có thể nhìn binh lính của mình liên tục bị Thành Nam chém g·i·ế·t mà thôi.
"Kẻ này điên rồi! MAU G·I·Ế·T! G·I·Ế·T HẮN!" Binh lính của Quân Triều Đình nhìn thấy ánh mắt tựa như là ác quỷ từ địa ngục xuất thế của Thành Nam, bọn họ cũng ngay lập tức hoảng sợ, ngay lập tức muốn bỏ trốn, nhưng bọn họ lại không thể làm vậy, bỏ trốn cũng chính là đón nhận cái c·h·ế·t, cho nên bọn họ chỉ có thể liều mạng lao lên g·i·ế·t địch.
"G·I·Ế·T! G·I·Ế·T!" Trong miệng Thành Nam phát ra hai tiếng rống lớn, hai tiếng này chỉ có g·i·ế·t và g·i·ế·t, g·i·ế·t không chừa lại một thứ gì tồn tại trước mắt hắn.
XOẸT! XOẸT!
"A!!!!!!!!"
Thủ cấp của kẻ địch rơi xuống, bước chân của Thành Nam ngày càng nặng nề, cơ thể của hắn lúc này chỉ nhuộm đỏ một màu của máu tươi, cho dù là trời có mưa lớn như thế nào đi chăng nữa, cũng không cuốn trôi đi được toàn bộ sát khí của hắn, không thể trôi đi được máu của bản thân hắn chảy ra, không thể cuốn trôi đi được máu của kẻ thù.
Mưa cho dù có lớn hơn đi chăng nữa cũng không thể cuốn trôi đi được sự tức giận, phẫn nộ đến tột cùng của hắn.
Hắn lúc này chỉ cần g·i·ế·t hết tất cả là được, không chừa lại kẻ nào sống sót, hắn mới có cơ hội sống sót.
Lúc này từ xa hai cái Nhất Phẩm Cao Thủ của Ngũ Độc Giáo cũng đã quay lại chiến trường, bọn hắn đã bất lực không thể đuổi kịp Lăng Ba Vi Bộ của Đoàn Chính Hải, chỉ có thể bất lực nhìn Đoàn Chính Hải mang theo Trương Hoài Công mà chạy trốn.
Khi bọn hắn quay lại nhìn thấy Hổ Kỵ Tướng Quân bị trúng độc do Độc Sa Chưởng của bọn hắn đánh ra, bọn hắn cũng có một chút lắc đầu thở dài, bọn hắn không tin được rằng bọn chúng chỉ đánh lung tung một chút, lại làm cho một cái Nhị Phẩm Võ Giả bị thương.
Nhưng khi hai người bọn hắn nhìn về phía Thành Nam càng là kinh ngạc hơn bao giờ hết, không ngờ ở nơi này ngoài Đoàn Thị Đại Lý ra, còn có Thiên Vương Bang đệ tử, chưa kể bọn hắn cũng nhìn thấy Phương Cư Sĩ sử dụng Thất Tinh Kiếm Trận ở đằng sau.
Một cái Tam Hoang Đảo nhỏ bé như thế này, một lần liền xuất hiện nhiều đệ tử của Thập Đại Môn Phái, Gia Tộc Thế Gia mạnh mẽ như vậy, cũng có một chút làm cho cả hai người hiếu kỳ.
"Hai vị trở lại rồi sao? Đoàn Chính Hải hắn....?" Hổ Kỵ Tướng Quân ôm vết thương, nhìn thấy hai Nhất Phẩm Cao Thủ của Ngũ Độc Giáo đi lại gần mình, hắn liền hỏi thăm về tung tích của Đoàn Chính Hải.
"Tên khốn kiếp đó sử dụng Lăng Ba Vi Bộ chạy trốn mất rồi! Bọn ta thân pháp không bằng nên không đuổi được hắn! " Hai cái Nhất Phẩm Cao Thủ của Ngũ Độc Giáo đồng loạt lên tiếng, có một chút tức giận cực kỳ.
Hai người bọn hắn đường đường là Nhất Phẩm Cao Thủ vậy mà có thể để cho một cái Nhị Phẩm bỏ chạy, nếu chuyện này truyền ra ngoài, mặt mũi của bọn hắn liền mất hết.
"Chuyện của Đoàn Chính Hải để sau giải quyết cũng được, bây giờ hai người có thể nhanh chóng g·i·ế·t tên quái vật trước mặt hay không?" Hổ Kỵ Tướng Quân bị thương cực nặng do trúng độc, không thể tự mình ra tay, chỉ có thể xin sự trợ giúp của hai cái Nhất Phẩm Cao Thủ của Ngũ Độc Giáo mà thôi.
"Hắn bị làm sao? Chỉ có một cái Ngũ Phẩm Võ Giả mà thôi, chẳng lẽ binh lính của ngươi vây lại không giải quyết được hắn?"
"Hắn bị tẩu hỏa nhập ma rồi! Bây giờ hắn không khác gì một con quái vật, chỉ biết g·i·ế·t và g·i·ế·t, ta sợ cứ kéo dài như vậy binh lính của ta liền c·h·ế·t sạch!" Hổ Kỵ Tướng Quân cắn răng nói.
"Thôi được rồi, bọn ta liền giúp ngươi một lần vậy! Xem như đền bù chuyện của Đoàn Chính Hải!" Hai cái Nhất Phẩm Cao Thủ của Ngũ Độc Giáo đồng loạt lên tiếng, sau đó một người cũng bước lên với một tốc độ cực nhanh chưởng tới.
"U Minh Khô Lâu Chưởng!"
Phương Cư Sĩ ở đằng sau cũng nhìn thấy một chưởng này cực mạnh đánh tới, nhưng hắn lúc này chỉ là một cái Chuẩn Võ Giả, tốc độ lại cực kỳ kém cho dù là thi triển Thế Vấn Tung, cho dù có Thất Tinh Trận cũng không thể bảo vệ được Thành Nam tránh một chưởng này của kẻ kia đánh ra.
Thành Nam lúc này thì lại điên cuồng đến tột độ, hắn không quan tâm từ xa có U Minh Khô Lâu Chưởng đánh tới, hắn vẫn cầm đao chém người, chém và chém, g·i·ế·t và g·i·ế·t.
Ngay cả U Minh Khô Lâu Chưởng đánh tới, hắn vẫn kiên định cùng Thiên Vương Chiến Ý xông thẳng tới, Thiên Vương Đao Pháp liên tục bổ mạnh mà tới.
Sấm sét cùng nước mưa hòa vào làm một, làm cho Kinh Lôi Trảm của Thành Nam mạnh hơn bình thường rất nhiều, nhưng cho dù là như vậy, khi hai chiêu thức va chạm vào nhau, thì Kinh Lôi Trảm của Thành Nam liền bị U Minh Khô Lâu Chưởng đánh nát.
U Minh Khô Lâu Chưởng nhanh chóng đánh tới sau khi đánh nát Kinh Lôi Trảm của Thành Nam, trùng trùng điệp điệp Độc Lực đánh thẳng vào cơ thể của Thành Nam, làm cho hắn ngay lập tức thổ huyết, phun ra một ngụm máu đen.
Nhưng Độc Lực của U Minh Khô Lâu Chưởng lại không làm cho Thành Nam bị trúng độc, tựa như Độc Lực của U Minh Khô Lâu Chưởng đã miễn nhiễm với hắn vậy.
Có lẽ là do lần trước hắn cũng từng bị trúng một lần U Minh Khô Lâu Chưởng y hệt như vậy, sau khi được Phương Cư Sĩ sử dụng nội lực đả thông kinh mạch, cho nên bây giờ Độc Lực đã không còn làm được gì Thành Nam chăng? Hay là do Độc Lực đã giảm đi sau khi đánh nát Kinh Lôi Trảm rồi.
"Ồ? Có thể đỡ được một chưởng của ta?" Nhất Phẩm Cao Thủ của Ngũ Độc Giáo vô cùng kinh ngạc, không ngờ chỉ là một cái Ngũ Phẩm Võ Giả lại có thể ngạnh kháng được U Minh Khô Lâu Chưởng của hắn, Thiên Vương Chiến Ý của Thiên Vương Bang cũng là không tầm thường.
Nhưng cho dù là không bị Độc Lực của U Minh Khô Lâu Chưởng làm cho bị thương, nhưng một chưởng này đánh ra, nội lực của Nhất Phẩm Cao Thủ của Ngũ Độc Giáo cũng đánh cho hắn trọng thương, không cần đến Độc Lực.
Lúc này các binh lính của Hổ Kỵ Tướng Quân liền lần lượt lao lên, dùng số lượng mà đàn áp Thành Nam, liên tục chém hắn, g·i·ế·t hắn, nhấn chìm Thành Nam trong đống xác c·h·ế·t của chính bản thân của Thành Nam đã g·i·ế·t c·h·ế·t.
Phương Cư Sĩ lúc này hai mắt trừng lớn, khuôn mặt tái mét, khi nhìn thấy Thành Nam bị quân địch nhấn chìm trong thi thể của kẻ địch, điều này Thành Nam phải c·h·ế·t là không nghi ngờ một chút nào.
Thành Nam liên tục bị những mũi đao đâm trúng, bị chìm xuống tận cùng của đống xác c·h·ế·t, lúc này cái căn bệnh quái dị kia của hắn cũng liền biến mất, hắn mới thanh tỉnh trở lại một chút.
Nhưng hắn cảm nhận được sinh mệnh của mình sắp biến mất, cho nên hắn liền điên cuồng vận chuyển Tĩnh Tâm Quyết cũng như tranh thủ cơ hội này sử dụng Kim Chung Tráo một lần.
Kim Chung Tráo vừa sử dụng, ngay lập tức hắn liền đạt được nhập môn của Hạ Quyển, có lẽ do khí huyết của hắn lớn mạnh, cùng Tĩnh Tâm Quyết và Thiên Vương Chiến Ý đã luyện đến một trình độ nhất định, cho nên khi sử dụng Kim Chung Tráo thì liền ngay lập tức nhập môn.
Thành Nam dồn một chút sức lực cuối cùng, cánh tay đâm thẳng lên bên trên, cắm nắm lấy một mục tiêu nào đó, vùng dậy, hắn từ đống xác c·h·ế·t một lần nữa vùng dậy, nhìn chằm chằm Hổ Kỵ Tướng Quân cùng hai cái Nhất Phẩm Cao Thủ của Ngũ Độc Giáo với một ánh mắt cực kỳ khốc liệt.