Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 76: Phương Cư Sĩ Cơ Duyên.
Chương 76: Phương Cư Sĩ Cơ Duyên.
Trong lúc Thành Nam đang xem xét nhiệm vụ chính tuyến cùng chi nhánh, thì lúc này Phương Cư Sĩ cũng không có ngồi im một chỗ ở bên trong gian phòng của mình.
Hắn lúc này đi ra ngoài, xem xét toàn bộ Đại Việt Vương Thành, tuy rằng lúc này Đại Việt Vương Thành không lớn, chỉ là một tòa thành thị nhỏ, có thể nói là nhỏ còn hơn cả nhiều Đại Thành Thị ở bên trong Vân Linh Vương Triều.
Nhưng so về mặt kiến trúc hay là so về mặt tinh tế thì Đại Việt Vương Thành hoàn toàn vượt xa những Đại Thành Thị ở Vân Linh Vương Triều, thậm chí là các Hoàng Triều trên Giang Hồ mà hắn đã từng đi qua.
Cho dù là Kinh Thành của một Hoàng Triều cũng chưa chắc có đủ ngân lượng để lót ngọc thạch làm đường đi như thế này, cũng không thể xây được những căn nhà đầy kiên cố cùng nhiều tầng như ở Đại Việt Vương Thành.
Chưa kể ở nơi này hắn có thể cảm nhận được sức nóng từ những cái lò rèn phát ra, tuy rằng chưa có người làm việc, nhưng từ nhiệt độ của nó tỏa ra thôi đã so với lò luyện đan, hay là lò luyện binh khí của Võ Đang Phái của hắn đúng là không kém bao nhiêu.
Đại Việt Vương Thành quả là một tòa thành không tầm thường, lúc này hắn là càng hiếu kỳ hơn về thân phận của Thành Nam, hiếu kỳ Thành Nam rốt cuộc là người như thế nào mà có thể hô biến ra được một tòa Đại Thành Thị như thế này.
Trong lúc bất tri bất giác thì Phương Cư Sĩ đã đi đến Hắc Tỏa Kiếm Tháp, hắn là càng thêm hiếu kỳ tòa tháp cao chọc trời lên tận chín tầng mây này, một tòa tháp đen như mực, lại có một cảm giác sắc bén như lưỡi kiếm, làm cho hắn có một rung động không thôi.
Hắn muốn bước vào Hắc Tỏa Kiếm Tháp xem xét, nhưng lại có một chút không dám, với thực lực hiện tại của hắn vào trong lỡ như gặp nguy hiểm liền có thể là xong đời.
Nhưng cái tính tò mò của hắn lại không thể kiềm chế được, đôi chân của hắn bất tri bất giác đã bước tới cánh cổng của Hắc Tỏa Kiếm Tháp.
Lúc này tại cánh cửa tầng 1 của Hắc Tỏa Kiếm Tháp, một tấm bia đá ngay lập tức hiện lên, ghi rõ đầy đủ thông tin về tầng thứ nhất của Hắc Tỏa Kiếm Tháp cho Phương Cư Sĩ hiểu rõ.
"Cái tòa tháp này vậy mà có công dụng lớn như vậy? Có thể giúp ta gia tăng võ công, nâng cao khả năng tu luyện sao?" Phương Cư Sĩ giật mình một cái khi nhìn thấy nội dung trên bia đá xuất hiện trước mặt, làm cho hắn có một chút động dung.
Nhưng hắn là rõ ràng bản thân mình lúc này yếu kém như thế nào, đôi bàn tay đã không thể cầm kiếm, tâm của hắn cũng đã gần như c·hết đi rồi, không thể nào tu luyện được Thái Cực Thần Công nữa, bây giờ bước vào bên trong tháp liệu có ổn hay không? Có xảy ra chuyện gì lớn hay không?
Đây là một cơ duyên to lớn, hắn nên nhường nó lại cho Thành Nam thì tốt hơn, nhưng hắn lại có một chút tiếc nuối, hắn cũng muốn bước vào trong, nâng cao thực lực của mình.
Hắn cũng đã cảm nhận được rõ ràng khi những cái người dân của Đại Việt Vương Thành kia xuất hiện, bọn họ yếu nhất cũng là Chuẩn Võ Giả, mạnh nhất cũng là Tứ Phẩm Võ Giả, mà hắn lại là một tên yếu gà Chuẩn Võ Giả, ngoài Thất Tinh Kiếm Trận ra thì hắn không thể sử dụng võ công nào khác.
Hắn chần chừ đứng ở bên ngoài một lát, nhưng trong lòng lại không muốn bỏ qua cái cơ duyên này, tuy rằng cực kỳ muốn nhường lại nó cho Thành Nam, nhưng đứng trước cơ duyên to lớn như thế này hắn cũng không muốn bỏ lỡ một chút nào.
Chưa kể Thành Nam còn là người tạo ra cái tháp này, Thành Nam muốn sử dụng cơ duyên này lúc nào cũng có thể được. chứ không như hắn, may mắn bước đến trước Hắc Tỏa Kiếm Tháp này mà nhận được cơ duyên.
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ cuối cùng Phương Cư Sĩ vẫn là không bỏ qua được dụ hoặc của cơ duyên, hắn cuối cùng cũng là bước vào bên trong tầng 1 của Hắc Tỏa Kiếm Tháp.
Tại Phủ Thành Chủ lúc này Thành Nam vẫn là đang nghiên cứu công năng của mọi thứ hắn hiện đang sở hữu, thì lúc này một cái thông báo liền hiện lên trước mặt hắn.
[ Đinh! Phương Vô Cực đã bước vào tầng 1 của Hắc Tỏa Kiếm Tháp, có muốn cho Phương Vô Cực tiến hành huấn luyện hay không? ]
"Phương Cư Sĩ bước vào Hắc Tỏa Kiếm Tháp rồi sao?" Thành Nam cũng có một chút không ngờ, hắn không ngờ tính tò mò của Phương Cư Sĩ lại lớn đến như vậy, hắn còn chưa quyết định bao giờ bản thân cùng Đường Liệt sử dụng Hắc Tỏa Kiếm Tháp, mà lúc này Phương Cư Sĩ đã đến trước rồi.
Nhưng mà Thành Nam cũng không có từ chối, dù sao thì đây cũng được xem như là một cái cơ duyên của Phương Cư Sĩ, hắn cũng muốn xem thử Phương Cư Sĩ sau khi từ tầng 1 của Hắc Tỏa Kiếm Tháp đi ra sẽ trở nên mạnh mẽ như thế nào.
"Đồng ý để Phương Vô Cực bước vào tầng 1 của Hắc Tỏa Kiếm Tháp!"
[ Đinh! Đang kiểm tra tư chất, cùng phương thức huấn luyện dành cho Phương Vô Cực! ]
[ Đinh! Phương Vô Cực đã bước vào tầng 1 thành công! ]
[ Đinh! Phương Vô Cực đang bắt đầu quá trình huấn luyện của mình! ]
[ Đinh! Trong thời gian 30 ngày Phương Vô Cực không thể rời khỏi Hắc Tỏa Kiếm Tháp! ]
[ Đinh! Hắc Tỏa Kiếm Tháp Tầng 1 đã đóng lại trong vòng 30 ngày! ]
"Phương Cư Sĩ huấn luyện trong 30 ngày ở Hắc Tỏa Kiếm Tháp cũng đồng nghĩa với việc Hắc Tỏa Kiếm Tháp tầng 1 đóng lại?" Thành Nam lúc này cũng là tự mình lẩm bẩm.
Hắn lúc này cũng đã nắm rõ một phần cách sử dụng của Hắc Tỏa Kiếm Tháp, mỗi khi có người bước vào một tầng huấn luyện hay thí luyện, thì tầng đó liền đóng lại không thể sử dụng, không thể cho người khác cùng vào huấn luyện cùng lúc được.
Có lẽ là do hiện tại Hắc Tỏa Kiếm Tháp mới chỉ là cấp 1, cho nên số lượng người sử dụng có một chút không được nhiều, hoặc cũng có thể là công năng huấn luyện của Hắc Tỏa Kiếm Tháp chính là chỉ được có một người sử dụng.
"Không biết Phương Cư Sĩ sẽ nhận được thí luyện nào đây!" Thành Nam cũng có một chút tò mò, muốn kiểm tra xem thí luyện của Phương Cư Sĩ là cái gì.
Chỉ là đang tiếc hắn không thể xem được phương thức huấn luyện của người khác, cũng không thể quan sát mọi hành động của người huấn luyện ở bên trong Hắc Tỏa Kiếm Tháp.
Lúc này tại bên trong Hắc Tỏa Kiếm Tháp.
Phương Cư Sĩ cũng đã bước vào bên trong, trước mặt hắn chính là một không gian mờ mịch đến tột độ, khắp nơi toàn là sương mù, hắn không thể nhìn thấy trước mặt có cái gì, cũng không biết cơ duyên mà hắn nhận được là cái gì.
"Nơi này là cơ duyên của ta sao? Nhưng sao ta chẳng thấy cái gì?" Phương Cư Sĩ lẩm bẩm, bước chân càng là bước thẳng về phía trước tìm tòi cơ duyên của chính bản thân mình.
Nhưng hắn cứ đi, đi mãi nhưng vẫn không thấy được cái gì trước mặt ngoài sương mù dày đặc, làm cho hắn cũng có một chút hiếu kỳ rằng nơi này thật sự có cơ duyên của hắn sao?
Phương Cư Sĩ vẫn là tiếp tục hướng về phía trước mà đi không có dừng lại, vì hắn khi quay đầu lại chẳng nhìn thấy lối ra ban đầu ở đâu, ở trước mặt hắn hay sau lưng hắn chỉ có sương mù và sương mù, một màng sương mù trắng xóa chẳng có cái gì.
Hắn càng ngày đi vào sâu bên trong, cảm giác của hắn càng là mờ mịt đến tột độ, không rõ trước mắt có chút gì, không rõ nơi này là nơi nào.
Bỗng nhiên lúc này trước mặt hắn nhìn thấy một bóng người, một người chỉ có đầu tóc trắng xóa, khuôn mặt già nua đến tột độ, người này chẳng lẽ chính là cơ duyên của hắn sao.