Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 79: Kỳ Lạ Phương Cư Sĩ.

Chương 79: Kỳ Lạ Phương Cư Sĩ.


Chương 79: Kỳ Lạ Phương Cư Sĩ.

Phương Cư Sĩ thở dài một hơi, hắn lúc này lại nhìn thấy trước mắt một bóng dáng đi tới lại gần mình, thì ra cái bóng dáng đó là chính hắn của mấy năm trước cũng có thể là hàng trăm năm trước, hắn không rõ bản thân mình thật sự đã Ngộ Kiếm được bao lâu.

Nhưng chính hắn ở quá khứ đã xuất hiện, vậy thì hắn thời gian ở đây cũng không còn nhiều nữa rồi, bóng dáng của hắn ở quá khứ chạm vào hắn, lúc này bóng người kia của hắn biến mất, hắn lúc này mới như là cởi bỏ được một tầng gánh nặng nào đó trên vai, hắn lúc này đã có thể đứng dậy được rồi.

Hắn nhìn thấy trong sương mù một con đường bằng phẳng, con đường này có một chút sắt bén, có một chút bén nhọn, có một chút thâm ảo, nhưng hắn lại cảm nhận được nó một cách rõ ràng, không có một chút nào cảm thấy xa lạ.

Bước chân của Phương Cư Sĩ nặng nề bước tới, thân thể của hắn lúc này đã là cực kỳ già nua, mỗi bước chân bước về phía trước là cực kỳ khó khăn.

Hắn lúc này không còn là tuổi trẻ Phương Vô Cực, mà là một Phương Vô Cực đã hàng trăm, hàng ngàn năm ngồi im tại một chỗ Ngộ Kiếm.

Hắn đã trải qua rất nhiều chuyện với kiếm, cũng trải qua rất nhiều chuyện nhân sinh cuộc đời trong quảng thời gian hắn Ngộ Kiếm. Mỗi một bước chân của hắn lúc này bước xuyên qua sương mù, tựa như một thanh kiếm sắc bén đâm ra hư không đại đạo vậy.

Cứ như vậy bước chân của Phương Cư Sĩ càng ngày càng nặng nề, nhưng sau mỗi bước chân của hắn đều có một vết kiếm sắt bén đi qua, đi qua, cứ như thế mà đi qua một cách nhẹ nhàng, không một chút nào khó khăn.

Tuy rằng bước chân nặng nề, nhưng càng bước tới phía trước, Phương Cư Sĩ càng là cảm nhận được sức sống của mình trở về, không còn già nua, không còn là một lão nhân nữa.

Bước đến cánh cổng trước mặt, Phương Cư Sĩ cũng là quay đầu lại nhìn khu vực sương mù xung quanh một lần, hắn mỉm cười một cái, u buồn một chút, lắc đầu một chút, một đống cảm xúc lẫn lộn của nơi này hiện lên trong đầu hắn, hắn cũng có một chút nán lại nơi này thêm một chút nữa.

Nhưng đáng tiếc thời gian của hắn đã hết, muốn ở lại nơi này cũng là không thể nào, cơ duyên đã tan đi hết, có muốn cưỡng cầu ở thêm cũng là không được cái gì, chỉ có thể rời đi.

"Ngộ Kiếm trăm ngàn năm, Hồng Y đợi ta đi tìm nàng!" Phương Cư Sĩ mỉm cười một cái, bỏ lại sương mù sau lưng, nhanh chóng bước ra bên ngoài Hắc Tỏa Kiếm Tháp.

Bước chân của Phương Cư Sĩ bước ra bên ngoài, thân thể già nua của hắn cũng ngay lập tức biến mất, sinh mệnh của Phương Cư Sĩ quay lại, hắn không còn là một lão nhân, mà lúc này hắn đã trở lại là chính hắn lúc còn trẻ.

Nhưng Phương Cư Sĩ lúc này đã không còn là Phương Cư Sĩ lúc ban đầu bước vào Hắc Tỏa Kiếm Tháp nữa, bây giờ hắn đã là một Phương Cư Sĩ hoàn toàn khác, là một Phương Cư Sĩ mà chính hắn cũng không hiểu được chính mình.

Phương Cư Sĩ cũng không có bước đến Phủ Thành Chủ tìm Thành Nam, mà hắn là bước vào gian phòng của mình nghỉ ngơi, sau khi Ngộ Kiếm hắn cũng đã hiểu được một điều, chuyện gì nên hỏi thì sẽ hỏi, chuyện gì không nên hỏi thì không cần phải hỏi.

Người khác muốn cho ngươi biết, đến lúc đó ngươi liền sẽ biết, người khác không cho ngươi biết, cho dù ngươi có truy cầu cả đời đi chăng nữa cũng là vô dụng.

Cũng giống như hắn cầm kiếm trên tay nhưng tựa như không có kiếm vậy, đạo lý đối nhân xử thế cũng giống như cầm kiếm vậy.

Trong mắt của Phương Cư Sĩ lúc này cũng chỉ có kiếm, tất cả mọi thứ đều là kiếm, cho nên Phương Cư Sĩ lúc này chỉ để ý đến kiếm, mọi thứ khác Phương Cư Sĩ sẽ là chẳng quan tâm một chút nào.

Ngay cả thời gian hắn ở bên trong Hắc Tỏa Kiếm Tháp và thời gian ở bên ngoài có khác bao nhiêu hắn cũng sẽ không quan tâm.

.............

Tại Phủ Thành Chủ của Thành Nam lúc này, trong vòng thời gian ba mươi ngày mà Phương Cư Sĩ vào bên trong Hắc Tỏa Kiếm Tháp thì Thành Nam cũng làm rất là nhiều chuyện.

Tựa như 50 người thanh niên, 30 người phụ nữ ban đầu hắn từ Dân Miếu triệu hồi ra, hắn là đem thanh niên toàn bộ ném vào tầng 2 của Hắc Tỏa Kiếm Tháp, còn một số phụ nữ hắn để lại bọn họ một phần phụ giúp cho các Nông Dân trồng trọt, và phân phó một vài người đến Phủ Thành Chủ của hắn làm việc.

Hắn dù sao cũng là Thành Chủ của Đại Việt Vương Thành, trong phủ không có người cũng là không được, cho nên đợi sau khi 50 thanh niên từ bên trong Hắc Tỏa Kiếm Tháp đi ra, lúc đó lại tiếp tục huấn luyện những phụ nữ này thì tốt hơn.

Cũng may hắn có được 50 lần miễn phí để sử dụng Hắc Tỏa Kiếm Tháp tầng 2, hắn lúc này ngay cả một điểm khí vận cũng không có, cho nên mới không đưa những phụ nữ kia vào Hắc Tỏa Kiếm Tháp thì là đúng hơn.

Thời gian huấn luyện binh lính cũng có một chút lâu, cũng không phải là ba mươi ngày giống như lần Ngộ Kiếm của Phương Cư Sĩ, mà một lần liền tốn tận 60 ngày.

Trong vòng ba mươi ngày này Thành Nam tu luyện cũng là cực kỳ chăm chỉ, tu luyện Thiên Vương Đao Pháp Kinh Lôi Trảm đã đạt đến Đại Thành, Hồi Phong Lạc Nhạn cũng là gần bước vào Đại Thành, sau khi có Đại Việt Vương Thành tốc độ tu luyện của hắn cũng là nhanh lên mấy lần.

Chỉ là Kim Chung Tráo môn võ công bổ trợ này có một chú khó tu luyện, hắn tu luyện mãi mà vẫn chưa nhúc nhích thêm một chút nào, vẫn như vậy chỉ có nhập môn mà thôi.

Trong thời gian này hắn cũng nhờ Đường Liệt chỉ điểm cho hắn tu luyện, nhưng vì là Thiên Vương Bang tâm pháp cùng võ kỹ, cho nên Đường Liệt chỉ điểm cũng không có quá nhiều, chỉ nói những thứ mà hắn biết về Thiên Vương Bang cho Thành Nam mà thôi.

Mà Đường Liệt ở bên trong Đại Việt Vương Thành cũng là có một chút buồn chán, cho nên hắn cũng liền cho Đường Liệt cùng năm cái Thương Nhân kia đi đến Vân Hồng Thị Trấn mua sắm lương thực, mua sắm những thứ cần sử dụng cho một tòa thành.

Dù sao hệ thống cung cấp Thành Thị, cung cấp nhà ở, cung cấp ban đầu một chút tiền tài, nhưng cũng không có cung cấp cho lương thực, cũng không có cung cấp cho những vật mà thường ngày hay sử dụng, chưa kể hạt giống cũng không có, cũng phải ra ngoài mua.

Những cái Nông Dân ban đầu trong người tuy rằng cũng có một chút hạt giống, nhưng thật sự muốn tạo ra một cánh đồng lớn, thì thật sự là không thể nào, cho nên ra ngoài mua chính là cách tốt nhất lúc.

Trong lúc hắn đang suy nghĩ đến những chuyện của Đại Việt Vương Thành, thì lúc này trước mặt hắn lại xuất hiện một cái thông báo.

[ Phương Vô Cực đã thành công vượt qua khóa huấn luyện của mình! ]

[ Bảng thông tin của Phương Vô Cực đã tạo thành công, ngài có thể kiểm tra! ]

"Phương Cư Sĩ có bảng thông tin cá nhân sao?" Thành Nam lúc này là hiếu kỳ cực độ, ngày trước khi Đường Liệt xuất hiện, hắn cũng đã thử kiểm tra bảng thuộc tính của Phương Cư Sĩ.

Nhưng lúc đó lại không thể kiểm tra ra, nhưng bây giờ có thể kiểm tra rồi, có lẽ sau khi sử dụng Hắc Tỏa Kiếm Tháp, Phương Cư Sĩ cũng đã được hệ thống mặc định trở thành người quan trọng của Đại Việt Vương Thành, cho nên mới mở ra thông tin cá nhân.

[ Tính danh: Phương Vô Cực

Tuổi thọ: 25/???

Tu vi: Chuẩn Võ Giả (Kiếm Chi Đại Đạo Kiếm Tiên)

Trấn Phái: Kiếm Chi Đại Đạo.

Tâm Pháp Võ Công: Thái Cực Thần Công (Phế) Kiếm Chi Đại Đạo.

Võ Kỹ: Võ Đang Quyền Pháp (Phế) Võ Đang Kiếm Pháp (Phế) Thế Vân Tung (Phế) Thất Tinh Kiếm Trận (Tàn) Kiếm Chi Đại Đạo.

Vũ Khí Trang Bị: Thế Gian Vạn Vật Kiếm, Thất Tinh Kiếm.

Giới Thiệu: Thiên tài đệ nhất của Võ Đang, vì chuyện nữ nhi tình trường mà bị phế đi hai tay không thể sử dụng Kiếm, bị đuổi khỏi Võ Đang Phái, cuộc đời lênh đênh trôi dạt đến Tam Hoang Đảo, cuộc đời của Phương Vô Cực từ đó cũng là chính thức phế đi. Nhưng tương lai hắn một khi xuất kiếm, liền dương danh thiên hạ muôn đời! Phương Vô Cực chính là một cái người kỳ lạ vô cùng.]

Chương 79: Kỳ Lạ Phương Cư Sĩ.