Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6 : Tảng đá cổ xưa
Hít thở thật sâu lấy lại sự bình tĩnh, [ Gideon ] đứng thẳng dang rộng hai tay . Cái gì đến rồi cũng đến, cậu cảm nhận được cơn ác mộng đáng sợ mang tên sự ô uế đã đến . Vậy ra sau khi c·hết, đây là thứ sẽ đến và mang cậu đi . Nhớ đến thầy mình, cậu có phần ghen tị .
" Hu hu tê - hu tê "
Đầu lâu khổng lồ không trực tiếp nuốt chửng hòn đảo như cậu tưởng, thay vào đó nó bay vòng quanh tạo thành cơn lốc đáng sợ . Bầu trời hoàn toàn bị che khuất, không gian được chiếu sáng bằng những tia chớp rầm vang . Mưa giông mãnh liệt khiến người cậu ướt đẫm, nhiều lúc muốn ngã . Tuy vậy cậu vẫn đứng đó, dùng chút ý trí cuối cùng chứng minh bản thân không sợ hãi trước sự ô uế, dù rằng thân thể cậu đang nói điều ngược lại bằng biểu hiện run rẩy .
Hòn đảo nhỏ hình tròn đến mức phi tự nhiên với thảm cỏ xanh mướt . [ Gideon ] trần trụi nằm trên thảm cỏ, nhìn bầu trời xanh thăm thẳm với vô vàn vì sao .
Bất trợt một chấn động khiến cả hòn đảo và mặt biển rung chuyển, [ Gideon ] loạng choạng không vững ngã xuống bãi cỏ dưới chân tảng đá, cậu quay đầu về phía chân trời . Từ lúc nào không rõ, cơn bão đang đến gần với một tốc độ không tưởng, chẳng bao lâu nữa sẽ đến nơi này .
... sự ô uế .
[ Tam trăng ] thứ tồn tại từ lúc cậu sinh ra trên đời, luôn hiện diện bất kể ngày đêm bây giờ lại biến mất, đồng thời cũng thiếu nhiều thứ khác . Bầu trời vụn vỡ với vô số vết nứt, xa xa còn có rất nhiều mảnh vỡ to lớn mà theo thầy bảo rằng những mảnh vỡ đó đến từ thực thể tượng tự [ Tam trăng ] nhưng đã sụp đổ . Những mảnh vỡ đó quá to lớn, nếu hàn gắn tất cả lại với nhau thì cậu có thể hình dung được ngay cả [ Tam trăng ] cộng lại cũng không bằng một phần kích cỡ của nó .
( Hi vọng ... không đau ... )
Chương 6 : Tảng đá cổ xưa (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngồi dậy, [ Gideon ] chậm rãi đi đến giữa hòn đảo, nơi tồn tại tảng đá quen thuộc . Có lẽ vì nơi này tạo nên bởi tiềm thức còn sót lại sau khi c·hết nên hòn đá được bộ lạc nguyên thủy của cậu tôn thờ lại nằm ở đây . Cậu từng bảo mình không tôn thờ [ Tam thần ] lí do là vì cậu đã tôn thờ một ... tảng đá .
Qua không biết bao lâu [ Gideon ] chợt bật thẳng dậy, mắt mở to vô thức lùi về sau . Một nỗi bất an mãnh liệt, sự sợ hãi sâu từ tận tâm hồn .
( Gì đây ? ... nhìn lại khoảnh khắc cuối cùng của cuộc đời ? )
Đột nhiên âm thanh không rõ xuất hiện kéo theo sự lạnh lẽo và ẩm ướt biến mất, [ Gideon ] kinh ngạc mở mắt . Trước mắt cậu mọi thứ vẫn như thế, vẫn là hòn đảo bé nhỏ trong cơn bão ô uế khổng lồ, xoáy nước muốn kéo tất cả vào vực sâu vô tận, đầu lâu từ lúc nào di chuyển đến đỉnh đầu hòn đảo lúc cậu còn đang nhắm mắt, chỉ còn một chút nữa là hoàn thành việc nuốt chửng .
[ Gideon ] thẫn thờ nhìn mặt biển xanh tĩnh lặng . Không có gió hay một gợn sóng, nó cứ như thế mà tĩnh lặng tuyệt đối .
Tiếp tục có tiếng sấm rầm vang, [ Gideon ] nhận ra không chỉ một cơn bão, hay nói đúng hơn toàn bộ vùng biển xung quanh đều có . Chúng đều đang đến đây, chỉ là cơn bão kia đến nhanh hơn chút mà thôi . (đọc tại Qidian-VP.com)
" Hu tê - hu tê ! "
[ Gideon ] không tôn thờ [ Tam thần ] tất nhiên cậu hiểu bản thân sẽ không được đến đó . Tuy vậy cậu cũng chấp nhận, dù sao [ Gideon ] không hề hối hận với quyết định của mình .
( ?!!! )
Thực thể bí ẩn nhún người và bay đến trước mặt cậu, vì lí do nào đó cậu lại hoàn toàn không phản ứng lại, chỉ đơn thuần nhìn thực thể nhảy đến trước mặt mình . À, cậu hiểu sao bản thân không phản ứng lại rồi ... . Bởi vì thực thể trước mặt cậu quá thánh thiện, thánh thiện đến mức cả thân thể và tâm trí đều trở nên ngây ngất .
Trong lúc [ Gideon ] còn đang thắc mắc, thực thể vàng óng chạm nhẹ khối đá . Từ chỗ chạm vào, khối đá xuất hiện rất nhiều đường nứt vỡ và rồi một nửa khối đá vỡ vụn, nửa còn lại là một lớp đá láng bóng không tì vết . Tiếp theo thực thể vàng óng mở rộng bàn tay vốn là những khối cầu và đặt nó lên bề mặt tảng đá, dù vậy khác lần trước, không có gì xảy ra cả .
Dập dềnh ... dập dềnh ... (đọc tại Qidian-VP.com)
[ Gideon ] khó hiểu chạm nhẹ giọt mưa lơ lửng bất động giữa không trung, ngạc nhiên thay tay cậu đi xuyên qua giọt mưa, không chạm được vào . Cậu cũng không cảm thấy bản thân còn bị tác động bởi tất cả yếu tố từ ngoại cảnh cho đến bên trong, cảm giác nhẹ bổng và ấm áp khó hiểu .
[ Gideon ] hiểu ra thực thể muốn cậu làm gì, cậu tiến đến và đặt tay lên bề mặt phẳng tảng đá . Vào khoảnh khắc cậu chạm cả bàn tay vào, cả phiến đá đột nhiên phát sáng . Cậu theo phản xạ định rụt tay thì thực thể giữ tay cậu lại .
( Bầu trời ... cũng rất lạ )
Tuy nhiên tất cả chúng, cả không gian và thời gian dường như đóng băng, hoàn toàn dừng lại ...
Đưa tay, [ Gideon ] nhẹ nhàng chạm lên người thực thể . Cảm giác ấm nóng lan tỏa khắp bàn tay, khá đàn hồi và nhún nhảy . Để mà miêu tả nó cảm giác như lần đầu cậu chạm vào thạch mà thầy cậu mua cho vậy . (đọc tại Qidian-VP.com)
Một phần cơn bão đen thành hình đầu lâu khổng lồ, nó há rộng miệng trực chờ nuốt chửng cả hòn đảo lẫn [ Gideon ] cậu nắm chặt tay với mái tóc tung bay .
Khi dưới lòng bàn tay cậu phát ánh sáng vàng, thực thể mới thu tay . Ở đó để lại hình ảnh bàn tay khớp với của cậu mà từ đó, hàng loạt biến đổi bắt đầu xuất hiện . (đọc tại Qidian-VP.com)
Cảm giác mang đến khiến cậu khẳng định bên trong là dòng nước, cậu muốn rút tay lại nhưng không tài nào làm được, nó đã hoàn toàn không sê dịch chút nào . Thực thể tròn trịa nghiêng đầu nhìn cậu, chủ động lùi về sau từ đó cậu mới thở phào nhẹ nhõm .
( Đây là thế giới sau khi c·hết sao ... lạ quá ... )
Quay về phía [ Gideon ] thực thể nhún nhảy như quả bóng .
Âm thanh kì lạ phát ra, cậu tuy không hiểu nghĩa nhưng lại cảm nhận rõ sự vui vẻ trong đó tựa như tiếng cười . Thực thể vàng óng chảy xuôi thứ như tinh chất bên trong, khuôn mặt là chiếc mặt nạ với ba lỗ tròn giống hai mắt và miệng . Vì hình dạng của chiếc mặt nạ mà cậu luôn có cảm giác buồn cười, cứ như thể ai đó đang há hốc mồm kinh ngạc vậy .
Dòng nước xoay tròn quanh hòn đảo tạo thành xoáy nước, nó lớn dần và lớn dần, cho tới khi nhìn từ rìa hòn đảo xuống dưới cậu chỉ thấy bóng tối vô tận, không hề có cái gọi là đáy biển theo lời thầy nói .
( Thần giới chắc đẹp lắm nhỉ ? )
Cảm giác bản thân sắp nghiện việc chạm vào khối thạch mềm mềm này, tay cậu bất chợt xuyên vào trong .
[ Gideon ] không biết cuối cùng mọi chuyện sẽ kết thúc như thế nào, cậu chỉ đang cảm nhận cơn bão ô uế đáng sợ .
Thi thoảng tiếng sấm phá tan sự im lặng, tiếng sấm đến từ đám mây giông bão đen kịt phía xa chân trời .
Không ai biết tảng đá đã tồn tại từ bao giờ, các trưởng lão cũng không, chỉ biết trong những hình vẽ cổ xưa khắc họa trong hang đá, có hình vẽ diễn tả cảnh nguồn gốc vốn là ngôi sao băng vụt qua bầu trời . Theo phong tục tồn tại truyền qua nhiều đời, các thế hệ nối tiếp nhau tôn thờ tảng đá, tôn thờ một thực thể vô danh .
" Hu tê - hu tê "
Các cơn bão hội tụ lại thành một, bao vây hoàn toàn hòn đảo . Lần đầu tiên sau khoảng thời gian dài cậu mới cảm nhận được gió, cơn gió lạnh lẽo đến run cả người . Cậu cảm nhận được nó ...
Một ... thực thể ?
Đang khó hiểu trước chuyện gì xảy ra, [ Gideon ] lần nữa nghe thấy âm thanh " Hu tê - hu tê " kì lạ, nó đến từ sau lưng . [ Gideon ] quay người, cậu hoàn toàn bất động khi nhìn thấy có thứ gì đó đang ngồi trên tảng đá cổ xưa .
Các khối cầu to nhỏ tách rời nhưng dính với nhau bằng lực hút bí ẩn, hình dạng tượng quan giống hình bàn tay nắm lấy tay [ Gideon ] kéo cậu đến trước tảng đá cổ xưa .
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.