Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 7 : Thiên không

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7 : Thiên không


" Hu ta ! "

Phiến đá trung tâm đã biến mất cùng [ Gideon ] ... (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói đến đây [ Gideon ] lại chợt lo lắng .

" Cậu đang an ủi tôi à ? ... không sao đâu . "

Cột sáng nối liền với thiên không rực rỡ giữa cơn bão đen ngòm, tồn tại và biến mất sau khi thực thể cùng [ Gideon ] dung nhập .

" Cậu sẽ an toàn chứ ? Tôi không biết cậu đến từ đâu nhưng cậu cần đi nhanh, không có nhiều thời gian nữa đâu "

[ Gideon ] buông chiếc [ Tù và ] mặc nó bay lơ lửng, cậu nhảy người chộp lấy thực thể và thất bại . Thực thể bay lên không trung, thân thể xoay tròn không cố định, tiếp tục phát ra phản ứng và âm thanh như vậy . [ Gideon ] nghiến răng tiếp tục đuổi bắt vòng quanh hòn đảo nhỏ, quên hết bản thân vừa mới run rẩy sẵn sàng đối mặt ô uế . Cậu giờ phút này chỉ muốn bắt được thực thể óng ánh mềm mại kia bằng mọi giá .

Giọt mưa rơi chậm lên gương mặt, [ Gideon ] tâm trạng thẫn thờ nhất thời trống rỗng tâm trí, có một nỗi buồn ... chưa bao giờ cậu lại thấy bản thân đa sầu đa cảm thế này ...

" Hu hu hu ta - hu hu hu ta - hu ta !!! "

Thực thể hạ độ cao đến trước mặt cậu, nghiêng đầu có vẻ hiểu . [ Gideon ] tiến đến ôm lấy thực thể, cảm nhận sự ấm áp của dòng tinh chất bên trong . Lần này thực thể không tránh, đơn thuần im lặng đứng đó .

[ Gideon ] bất chợt run người không rõ điều gì, nó không đến từ sự sợ hãi . Cậu không biết, cảm giác có thứ gì đó cổ xưa ...

Theo động tác sử dụng [ Tù và ] một âm thanh cổ xưa nguyên thủy xuyên qua không gian và thời gian vang lên . Khi [ Gideon ] nghe được âm thanh này, cậu đã hiểu bản thân lại run vì điều gì . Tiếng [ Tù và ] không hề hoa mĩ như âm nhạc cậu biết, nhưng thay vào đó nó mang lực lượng đánh động tâm hồn .

Nở nụ cười trên môi, có điều trước khi cậu kịp ăn mừng thì thực thể tạo nên bởi những khối cầu và bầu d·ụ·c chủ động phân tách cơ thể, bay lên không và gộp lại như cũ .

[ Gideon ] bất chợt sững người, cậu đã hiểu ra điều gì .

" Khoan đã ... cái giọng và phản ứng này ! Cậu cố tình trêu tôi đúng không !!! "

Hàng loạt thực thể tý hon náo nhiệt hô vang khẩu hiệu " U ta "kết hợp theo tiếng [ Tù và ] .

Cầm chiếc [ Tù và ] trên tay, cậu dơ cao mà thổi nhẹ . Và thế, tiếng [ Tù và ] cổ xưa thứ ba vang lên .

Người đuổi người chạy, dù có vận động bao lâu cậu vẫn không có chút cảm giác mệt mỏi nào, dường như trạng thái luôn được cố định ở mức bình thường . Bất thành trong việc bắt thực thể đáng ghét, cậu nằm dài dưới thảm cỏ .

Thực thể nhìn [ Gideon ] vẫn đang sững sờ kinh ngạc, bàn tay khối tròn nắm lấy tay cậu . Dòng tinh chất vàng óng chuyền qua tay thực thể đến [ Gideon ] và hoàn toàn bao phủ cậu bởi lớp màng trong suốt . Theo thực thể, cả hai bay bổng giữa không trung, vòng quanh hòn đảo lần cuối rồi cậu được thực thể kéo vào cột sáng . Tầm mắt chỉ còn màu vàng và cậu cũng chẳng còn nhận thức nữa ...

Thực thể lóng lánh vàng óng chụm hai tay trước người, từ bàn tay phân tách ra một quả cầu nhỏ tương tự vật chất tạo nên cơ thể thực thể . Quả cầu lơ lửng rồi bắt đầu biến hóa, không lâu sau thành hình một chiếc [ Tù và ] . Đẩy nhẹ chiếc tù và bay lại [ Gideon ] . (đọc tại Qidian-VP.com)

Có điều thực thể không phải bay đi mà bay l·ên đ·ỉnh đá .

Đầu lâu khổng lồ nuốt chửng hòn đảo vào xoáy nước sâu thẳm .

Khi tiếng [ Tù và ] thứ hai kết thúc, các thực thể tý hon ngừng di chuyển, chúng đứng im hô vang khẩu hiệu " U ta - u ta " . Thấy hơi có gió nhẹ cậu liền quay đầu ra sau, nơi thực thể đã đứng không rõ từ bao giờ . Lúc này thực thể đưa chiếc [ Tù và ] về phía cậu với tiếng nói : " Hu ta - hu ta " . [ Gideon ] biết đây là thực, thực thể không còn trêu chọc cậu nữa .

Có điều trước đó vài giây ngắn ngủi ... hòn đảo trở nên hoàn toàn khô cằn và ...

Thực thể im lặng một chút rồi nhún người nhẹ nhàng bay lên . [ Gideon ] vẫy tay tạm biệt người bạn không rõ .

Khi thời gian ngưng đọng gần như sẽ biến mất trong giây lát, hòn đảo đã bị xoáy nước kéo đến xuống tận dưới vực sâu tăm tối và khô lâu tọa lạc chỉ cần vài giây thực tế để đến nơi, thực thể nhẹ nhàng kéo cậu quay trở về trước mặt một nửa tảng đá, hay nói đúng hơn là đá . Khối cầu bàn tay vuốt vuốt đầu cậu . (đọc tại Qidian-VP.com)

" Cậu muốn tôi ... thổi nó ? "

Không, điều đó không đúng, đáng lẽ cậu phải đi xuyên qua hạt mưa mới đúng ?

Lời này không phải nói với [ Gideon ] cậu cảm thấy vậy và cũng đúng như thế . Chiếc [ Tù và ] vốn lơ lửng theo tiếng gọi bay đến chỗ thực thể và rơi vào tay . Nắm chiếc [ Tù và ] thực thể hơi ngửa đầu nhìn khô lâu khổng lồ, cúi đầu, thực thể đưa chiếc [ Tù và ] vào chiếc lỗ tượng chưng cho miệng trên chiếc mặt nạ, không phải gần sát mà chiếc [ Tù và ] vẫn cách lỗ tròn khoảng nhỏ .

" Bắt được rồi ! "

Trong lúc [ Gideon ] còn đang thắc mắc mình sai chỗ nào, thực thể bỗng nhiên có động tĩnh . Cả người thực thể run lên với tần suất nhẹ, các hình cầu, hình bầu d·ụ·c và chiếc đầu hình tròn với chiếc mặt nạ ba lỗ tròn . Chúng hơi tách rời nhau rồi lại dính liền rồi lại tách rời, dòng tinh chất vàng óng chảy mạnh mẽ .

" Hết rồi sao ... "

Tiếng " U ta - u ta " phát từ hàng ngàn thực thể tý hon vang dội náo nhiệt cả hòn đảo nhỏ, chúng nhanh chóng xoay tròn lấy vị trí chung tâm hòn đảo với tảng đá cổ xưa nơi thực thể đang đứng và [ Gideon ] bên dưới làm chung tâm di chuyển xung quanh . Có thực thể nối đuôi nhau đi đầy dưới thảm cỏ, có thực thể bay lượn trên không . Chúng phấn khích và nhảy múa vòng quanh, [ Gideon ] chắc chắn điều đó .

Tiếng [ Tù và ] đầu tiên như sự thức tỉnh cổ xưa kết thúc, thực thể hơi nhìn cậu rồi lại tiếp tục tiếng [ Tù và ] thứ hai .

" Hu ta "

Cầm chiếc [ Tù và ] lơ lửng, cậu gật đầu nói :" Được thôi " . Rồi đưa nó lên miệng và thổi . Giữa không gian đứng im và tĩnh lặng ... nó ... vẫn thế . [ Gideon ] tạm dừng hơi gãi đầu, nhìn thực thể đang mong chờ mà tiếp tục cố gắng thổi chiếc [ Tù và ] . Bất chấp mọi nỗ lực, chiếc [ Tù và ] không phát ra bất kì một tiếng động nào .

Thở dài, cậu không chơi với thực thể nữa . Đang chán nản, bỗng nhiên cậu cảm thấy điều gì đó . Nhìn xem tay mình, không biết từ lúc nào nó đã bị ướt, có vẻ như do vừa nãy đuổi theo thực thể mà chạy trong cơn mưa ngưng đọng .

" ... "

[ Gideon ] lắc đầu nói chân thành : " Tôi không biết cậu là ai hay là thực thể gì nhưng thực sự việc cậu chơi đùa cùng tôi vào giờ phút cuối cùng này đã là món quà quá to lớn rồi . "

Bị khung cảnh đông đảo " Thực thể tý hon " phát ánh sáng vàng óng bay xung quanh làm cho hoàn toàn ngơ ngác và choáng ngợp . [ Gideon ] không ngậm nổi chiếc miệng đang mở tròn, ánh mắt phản chiếu màu sắc tuyệt đẹp .

" U ta - u ta "

Những thực thể tý hon kêu vang " U ta " lần cuối rồi trở nên sáng rực bay nhanh như tia sáng rồi dung nhập cột sáng thiên không .

Trên mặt đá, vòng tròn xuất hiện bao quanh lấy bàn tay, đưa nó lên cao đến chính giữa . Sau đó xuất hiện hàng loạt ngôn ngữ, kí hiệu, hình ảnh kì lạ . Dường như vì sự cách biệt về văn hóa và thời đại mà [ Gideon ] dù cố gắng thế nào cũng chỉ hiểu được đôi chút . Cậu có thể nhìn thấy rừng cây, thấy biển, thấy các sinh vật kì lạ, thấy một cây đại thụ mà theo khắc họa vượt qua cả núi cao . Và cậu bị thu hút bởi hình ảnh bầu trời có một hình tròn rất lớn, chiếm lấy gần hết phần trên .

Bầu trời bao phủ hoàn toàn bởi cơn bão, vực đáy sâu thẳm chờ đợi bên dưới, đầu lâu khổng lồ đã mở rộng hàm răng chỉ còn cách một chút là nuốt chửng hòn đảo . Mọi thứ cứ như vậy mà đóng băng nhưng sẽ được bao lâu ?

" Hu ta - hu ta !"

[ Gideon ] không hiểu tiếng thực thể nhưng có vẻ thực thể hiểu cậu nói gì .

Nhìn thứ đáng sợ ngay trên đầu, [ Gideon ] lại có chút bi quan . Chuyện này sẽ không kéo dài mãi, cậu chắc chắn điều đó . Ai rồi cũng sẽ có cảm giác như cậu nếu biết bản thân không còn nhiều thời gian . " Hu ta - hu ta " thực thể cúi đầu nhìn [ Gideon ] nằm ngủ trên thảm cỏ, đưa bàn tay gồm những khối cầu chạm vào cậu . Tuy nhiên trước khi điều đó xảy ra thì cậu chợt mở mắt, bắn người ôm lấy thực thể vàng óng . (đọc tại Qidian-VP.com)

Tảng đá với những ngôn ngữ cổ xưa, hình ảnh, kí hiệu tất cả đều trở nên vàng rực cho đến khi ánh sáng màu vàng hoàn toàn bao trùm tất cả . Giữa hòn đảo nhỏ, một tia sáng vàng óng rực rỡ bắn lên, đâm xuyên qua đầu lâu khổng lồ và bầu trời, tiến đến thiên không vĩ đại .

Theo sự chú ý vào cảnh vật, cậu đã nhận ra sự ngưng đọng đang biến mất . Tốc độ tăng dần theo từng giây phút, hạt mưa lại tiếp tục rơi, xoáy nước tiếp tục cuộn trào, khô lâu khổng lồ tiến đến việc nuốt chửng hòn đảo gần hơn chút .

Chương 7 : Thiên không (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7 : Thiên không