Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 29: Tiến về khu vực xa hơn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Tiến về khu vực xa hơn


Bất ngờ thay, đội trưởng Musasi cuối cùng đã đồng ý, còn cho phép hắn rời đi mà chẳng cần thông qua kiểm tra, như thể nãy giờ chỉ đang thử thách quyết tâm của hắn.

Trái lại, đội trưởng Lee Hwayoen vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng hắn, một siêu phàm giả cấp 32 nhận được huy hiệu đội trưởng, là ai cũng không tin được.

Ngay khi hắn dứt lời, những Cảnh Vệ bên cạnh đều tỏ ra khó chịu, mặc dù cấp độ của bọn họ từ 35 trở lên, nhưng chẳng ai muốn tiến tới khu vực tiếp theo.

Tình thế nguy hiểm không phải lúc nào cũng thúc đẩy nhân loại vượt qua giới hạn, sức mạnh là đến từ tập thể, một tập thể rệu rã, thì con cả tàu dễ đắm.

Trần Phương Vọng thẳng thắn đáp, dường như không muốn phí thêm thời gian tranh cãi nữa, hắn cần thăng cấp, cần sức mạnh để sinh tồn.

"Được rồi, bây giờ cậu có quyền hạn của một đội trưởng, nên không cần phải báo cáo cho tôi hay đội trưởng khác về vấn đề gì nữa. Tôi cũng nghe nói cậu muốn nhanh chóng thăng cấp, cậu có thể hành động theo ý mình, nhưng tuyệt đối không được điều động Cảnh Vệ."

Trần Phương Vọng sẽ trở thành đầu tàu dẫn dắt bọn họ ra khỏi hố sâu, giúp bọn họ tìm lại sự tự tin và quyết tâm của chính mình.

"Đôi khi an toàn quá khiến cho con người không thể biết được giới hạn của mình đến đâu, anh có ý tốt, tôi hiểu điều đó. Tuy nhiên, tôi muốn vượt qua giới hạn cao nhất, và tôi đến đây vì tôn trọng quy tắc của Đội Cảnh Vệ, chứ không vì bất kỳ lý do nào khác."

Mặc dù chỉ cách xa hơn sáu trăm ki lô mét, nhưng sương mù gần như che khuất mọi thứ, nếu tiến về khu đóng quân Tây Nam A, chắc chắn sương mù còn dày đặc hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nói như vậy, nếu tôi không cho phép, cậu vẫn tiếp tục di chuyển về khu vực xa hơn sao? Mặc cho cậu sẽ trở thành kẻ đào ngũ, cậu vẫn quyết định làm theo ý mình?"

...

[Phẩm chất: Độc Nhất]

Suốt thời gian nghỉ ngơi và di chuyển quãng đường dài này, Judy bên trong thanh Định Mệnh Chi Kiếm vẫn chưa tỉnh lại, dường như toàn bộ sức mạnh đã suy kiệt.

Trần Phương Vọng cố càn quét dị thú rồi quay về khu đóng quân, nhưng không đáng kể, điểm kinh nghiệm nhận được chưa được nửa cấp 33, yêu cầu lại cần cấp 35.

Cho dù không có kỹ năng hay hiệu quả đặc biệt nào đó, hắn vẫn chọn thanh kiếm này, vì nó sở hữu độ bền vô cữu, và khi trạng thái tạm thời biến mất, lực công cũng tăng thêm nhiều bậc.

Dĩ nhiên nó chỉ mạnh đối với Trần Phương Vọng, vẫn còn đó những loại v·ũ k·hí và trang bị phòng ngự sở hữu độ bền vĩnh cửu, ba người mạnh nhất nhân loại đều sở hữu ít nhất hai món tương tự.

Nếu sở hữu lực công đạt bậc SSS thì càng tốt, bởi đa phần thanh kiếm phẩm chất Truyền Thuyết đều có lực công bậc SSS, và sức mạnh gây ra chỉ nằm ở mức độ đó mà thôi.

Có điều, nhìn vào thông số và khả năng của thanh Định Mệnh Chi Kiếm, khiến hắn không khỏi kinh ngạc, và khẳng định rằng đây là thanh kiếm sẽ đi theo hắn mãi mãi.

Đội trưởng Musasi vỗ vỗ lên vai hắn vài cái, nở một nụ cười rạng rỡ, giọng nói mang theo chút hi vọng.

"Ài... Được rồi, cậu đã quyết tâm thế này, tôi không thể làm nhục chí cậu, không cần phải kiểm tra gì hết, cầm lấy cái này rồi tiến về khu đóng quân Tây Nam B đi!"

Trần Phương Vọng chạy bộ hơn hai mươi lăm ngàn mét về đến đây, chỉ mất chưa đến 30 phút, việc liên tục di chuyển giúp hắn tăng thêm chút nhanh nhẹn, cũng như tăng giới hạn thể chất.

"Huh? Huy hiệu đội trưởng, cậu làm thế nào có được nó?"

Hắn khó tin trước hành động này của đội trưởng Musasi, rõ ràng hắn chỉ mong được đi đến khu đóng quân kế tiếp, cần giấy phép di chuyển là được, nào ngờ được cả huy hiệu đội trưởng.

Tất nhiên, nguy hiểm bây giờ mới thật sự xuất hiện, mỗi một nước đi sai lầm, chính là cửa tử dành cho hắn.

Vài chục giây sau, hắn bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt đội trưởng Musasi, bắt buộc phải tiến về khu vực xa hơn để săn g·iết dị thú cấp cao, vì hắn đã nằm trong tầm ngắm của Lancer và Hội Phục Hưng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe qua lời nói có phần đe dọa này từ đội trưởng Musasi, Trần Phương Vọng chắc chắn rằng mọi người đều suy nghĩ cực kỳ tiêu cực, nhiệt huyết và quyết tâm cũng b·ị đ·ánh sập rồi.

[Định Mệnh Chi Kiếm]

[Điều kiện sử dụng: Liên kết linh hồn với Kiếm Linh (Đã liên kết)]

Vả lại, từ cấp 70 trở lên, dị thú có thể tạo ra Vương của bọn chúng, mỗi loài đều tồn tại một Vương, sức mạnh của dị thú Vương cực kỳ kinh khủng, chuẩn bị sơ sài có thể đưa bản thân vào chỗ c·hết.

"Chào đội trưởng, tôi là Trần Phương Vọng, tôi nhận được huy hiệu này từ đội trưởng Musasi Arigato, đội trưởng có thể hỏi lại nếu nghi ngờ tôi đánh cắp nó."

[Kỹ năng: Mãn Khai - Lưu Thủy Liên Hoa (S)]

"Huh? À, được rồi, chỉ có hai trăm ki lô mét thôi, đi đi, hẹn gặp lại lần sau."

Hắn trầm tư, hiểu rõ sức mạnh của bản thân ở thời điểm này tương đối mạnh, cộng thêm việc sở hữu thanh Định Mệnh Chi Kiếm, dị thú cấp 55 hay cao hơn sẽ bị hắn g·iết rất dễ dàng.

Quan trọng nhất chính là độ bền vĩnh cửu, không có bất kỳ thanh kiếm phẩm chất Truyền Thuyết nào sở hữu khả năng này, chúng hoàn toàn có thể bị phá hủy từ sức mạnh siêu phàm.

"Tôi chỉ làm những việc mình cần làm, nhất định không để bản thân gặp nguy hiểm, cuối cùng cảm ơn vì lời khuyên của anh, bây giờ tôi đi luôn đây!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Phương Vọng gật đầu một cái, sau đó nhanh chóng di chuyển ra khỏi khu đóng quân, hướng tới khu đóng quân Tây Nam B, dùng tốc độ nhanh nhất đi đến đó.

"Cảm ơn ý tốt của anh, nhưng không cần đâu, tôi sẽ tự chạy đến đó."

Nhưng nhìn hắn bình tĩnh như vậy, thật sự chả giống một người đang nói dối, và lại, trước đó đội trưởng Musasi đã gọi điện cho cô rồi, chỉ là vẫn hơi khó tin một chút.

[Độ bền: Vĩnh cửu]

"Tôi tin với quyết tâm mãnh liệt của cậu, cậu nhất định làm được những điều mà người khác không thể, chỉ hi vọng cậu đừng tự mãn mà đưa bản thân vào c·ái c·hết." (đọc tại Qidian-VP.com)

Đội trưởng Mumasi cũng tỏ thái độ tương tự bọn họ, không phải vì nghĩ Trần Phương Vọng muốn thể hiện trước mặt mọi người, mà lo sợ hắn không chịu nổi nhiệt ở khu vực nguy hiểm.

Bầu trời xám xịt, sương mù dày đặc bao phủ không gian xung quanh, phạm vi có thể nhìn thấy là mười mét, hoặc dựa vào cảm nhận của siêu phàm giả.

Đám Cảnh Vệ chứng kiến qua nãy giờ, tâm trạng có chút rối bời, nửa muốn quyết tâm, nửa lại lo sợ mình không đủ năng lực để đánh bại dị thú cấp cao.

Trần Phương Vọng cầm lấy huy hiệu in hình mặt trời, huy hiệu này minh chứng cho sức mạnh của siêu phàm giả, là huy hiệu đội trưởng Đội Cảnh Vệ.

"Tôi nhớ không nhầm thì bốn ngày trước cậu vừa mới tới khu vực này, cấp độ còn chưa đủ điều kiện sao lại muốn đến nơi nguy hiểm hơn?"

Việc sống trong khuôn khổ và quy tắc đã kiềm hãm bọn họ, khiến bọn họ không dám hành động theo ý muốn của mình, lo sợ nhân loại mất đi sức mạnh chỉ vì ai đó cố gắng thăng cấp mà c·hết.

Trần Phương Vọng giới thiệu bản thân trước, rồi thẳng thắn đáp, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh và tự tin, dĩ nhiên hắn có cơ sở làm như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 29: Tiến về khu vực xa hơn

Sáng, 6 giờ 15 phút, trước cổng khu đóng quân Tây Nam C.

[Linh Hồn Thống Khổ: Mỗi đòn t·ấn c·ông hoặc kỹ năng trúng đối phương sẽ kích hoạt hiệu ứng, khiến tình thần đối phương bị q·uấy n·hiễu, hiệu quả duy trì 5 giây mỗi lần t·ấn c·ông trúng]

Suy cho cùng, việc biết trước thời gian thú triều tiến công bức tường thành cuối cùng, khiến cho nhân loại luôn sống trong sự lo sợ, e ngại sức mạnh của Ngoại Thần.

Đội trưởng Musasi nhíu mày nhìn Trần Phương Vọng, giọng nói càng lúc càng tỏ ra khó chịu, quy tắc chính là thứ áp đặt mọi người phải nghe theo, làm trái thì không thể tha thứ.

[Trạng thái tạm thời: Linh Hồn Kiệt Quệ, Giảm lực công, giảm sức mạnh kỹ năng, giảm hiệu quả đặc biệt]

Thuộc tính nhanh nhẹn và thể lực không ngừng tăng lên, đấy là lý do hắn muốn di chuyển bằng chính đôi chân mình, chỉ có bản thân hắn vận động mới giúp phát triển các thuộc tính.

Khu đóng quân Tây Nam B, cách nơi này gần hai trăm ki lô mét, tồn tại dị thú từ cấp 55 tới 75, đặc biệt là dị thú cấp 70 trở lên, bọn chúng còn khiến cho siêu phàm giả cấp 60 phải dè chừng.

Có lẽ đội trưởng Musasi cần ai đó vực dậy tinh thần của đám Cảnh Vệ, hay chính bản thân anh, nên mới quyết định trao cho hắn quyền hạn cấp cao của Đội Cảnh Vệ.

Trần Phương Vọng cũng biết việc này sẽ rất khó khăn, kể từ ngày dị thú xâm lắng, nhân loại luôn sống trong sự nghi ngờ và sợ hãi, chính là nguyên do bọn họ đặt ra những quy tắc.

Càng tiến tới khu vực xa hơn, dị thú mang trong mình thứ sức mạnh càng lớn, bọn chúng chẳng khác nào siêu phàm giả cả, biết tận dụng lợi thế và chạy trốn bất cứ khi nào chúng gặp đối thủ mạnh.

[Tĩnh Lặng Như Nước: Đòn t·ấn c·ông và kỹ năng sử dụng không tạo ra âm thanh]

[Ràng buộc linh hồn: Thừa hưởng sức mạnh và một kỹ năng đặc biệt từ linh hồn của Judy Leonard]

"Vốn dĩ tôi không cần phải làm những điều đó, mặt khác tôi cũng chỉ muốn hành động riêng lẻ thôi. Nếu không còn vấn đề gì, vậy tôi xin phép đi trước!"

Hơn nữa, suốt quãng đường di chuyển hắn chưa từng ngừng lại một giây phút nào, ngay cả khi mệt mỏi vô cùng, hắn vẫn cố gắng di chuyển về phía trước.

Nhờ đó cải thiện thuộc tính nhanh nhẹn, hiện tại đã đạt tới bậc C, tuy khá thấp, nhưng hắn vẫn còn một chặng đường dài phía trước, và từ giờ hắn sẽ đẩy nhanh tiến độ lên mức tối đa.

[Lực công: B]

Nên mọi thanh kiếm hay bất kỳ v·ũ k·hí nào sở hữu độ bền vĩnh cửu đều rất đặc biệt, khi đó siêu phàm giả có thể khuếch đại toàn bộ sức mạnh mà không cần lo lắng v·ũ k·hí không chống chịu nổi.

Lúc bấy giờ, hắn di chuyển nhanh vào khu đóng quân, tìm kiếm những đội trưởng trấn giữ nơi này, dường như không muốn nghỉ ngơi, mà muốn nhanh chóng ra ngoài săn dị thú.

"Nếu đội trưởng thật sự không cho phép, thì tôi đành làm theo ý mình!"

Đội trưởng Đội Cảnh Vệ số 9, Lee Hwayoen, cô lập tức hỏi hắn một câu, khuôn mặt hiện rõ vẻ nghi ngờ, rất khó tin vì có người trẻ như hắn sở hữu huy hiệu đội trưởng.

Hắn có thể thức tỉnh thành siêu phàm giả là nhờ sự giúp đỡ từ thầy Phương, mà thầy Phương là người của Đội Cảnh Vệ, cho dù cấp bậc cao hay thấp, hắn vẫn dành sự tôn trọng cho thầy và Đội Cảnh Vệ.

Đội trưởng Mumasi dường như không đồng ý việc cho phép hắn kiểm tra rồi tiến về khu đóng quân Tây Nam B, dĩ nhiên quan điểm của đội trưởng Musasi không hề sai.

Trần Phương Vọng di chuyển liên tục từ khu đóng quân Tây Nam C đến khu đóng quân Tây Nam B, mất khoảng bốn tiếng đồng hồ, tương đương chạy với vận tốc năm mươi ki lô mét trên giờ.

Đội trưởng Đội Cảnh Vệ số 5, Mumasi Arigato ngạc nhiên khi nghe Trần Phương Vọng nói muốn kiểm tra để tiến về khu vực xa hơn là khu đóng quân Tây Nam B.

"Tôi hiểu cậu muốn thăng cấp và phát triển sức mạnh nhanh chóng, nhưng mà, d·ụ·c tốc bất đạt, mọi chuyện tính toán một cách chu toàn. Hơn nữa, cậu thứ tỉnh chưa được bao lâu, năng lực chiến đấu chắc gì đã hoàn thiện? Thăng cấp nhanh hơn người khác, không đồng nghĩa với việc mình mạnh hơn họ, ít nhất hãy đạt tới cấp ba mươi lăm rồi quay lại đây."

Và, hai mạng, không đồng nghĩa với việc bất tử, hắn biết mình cần phải nỗ lực vô cùng nhiều, sao cho không mất đi một mạng quý giá.

Điều đó làm cho sức mạnh của thanh kiếm cũng giảm theo, không còn tản phát năng lượng nồng đậm như lúc đầu nhìn thấy, mà giờ đây nó chỉ ẩn hiện vô cùng mờ nhạt.

Siêu phàm giả chỉ cần loại v·ũ k·hí có thể chịu được sức mạnh khổng lồ của bọn họ, và chống đỡ trước sức mạnh từ những kẻ khác, Định Mệnh Chi Kiếm chắc chắn là v·ũ k·hí mạnh nhất.

Mọi chuyện đang tiến triển rất tốt, hắn đã vượt xa những người từng tham gia cuộc thi tuyển chọn của Đội Cảnh Vệ, đối với việc này, hắn cảm thấy đó là điều cần thiết.

"Cảm ơn anh rất nhiều, nhưng mà, thứ này chẳng phải hơi quá rồi sao?"

"Ừm, vậy cậu đến bãi đổ xe trước, tôi sẽ cho người đưa cậu đến khu đóng quân phía trên..."

"Thành thật mà nói, tôi không tìm thấy nhiều dị thú quanh khu vực này, chúng quá ít hoặc cấp thấp, điểm kinh nghiệm cung cấp lại chả bao nhiêu. Tôi cảm thấy việc mình ở nơi này càng lâu, thì cấp độ của tôi càng bị trì hoãn, có thể anh nghĩ tôi tự tin thái quá, nhưng tôi chắc chắn mình đủ năng lực để tiến tới khu vực tiếp theo!"

Trần Phương Vọng gấp rút muốn rời đi, chỉ thấy đội trưởng Hwayoen gật đầu một cái, sau đó hắn liền ngoảnh mặt bước ra khỏi khu đóng quân.

"Huh? Cậu nói cậu muốn kiểm tra tư chất để tiến vào khu đóng quân Tây Nam B ư?"

Lúc này, Trần Phương Vọng đứng bên ngoài sân huấn luyện, nơi có vài đội trưởng phụ trách, và những Cảnh Vệ đang tập hợp chờ đợi nhiệm vụ tiếp theo từ bọn họ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Tiến về khu vực xa hơn