Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 28: Kiếm Linh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28: Kiếm Linh


Đột nhiên, Lancer bị lời nói này tác động mạnh mẽ, làm cho khả năng t·ấn c·ông của thương sét suy giảm, thậm chí còn bị thanh kiếm đẩy lùi về sau.

"Tất nhiên, và, từ giờ tôi nên gọi cô, hay nói đúng hơn, nên gọi thanh kiếm này như thế nào?"

Hắn nghi ngờ thân phận thật sự của Judy, những lời cô ta nói như thể đang muốn khích tướng Lancer, hơn nữa, siêu phàm giả cấp 65 có thể chống đỡ trước sức mạnh khủng kh·iếp đó sao?

Judy chẳng hề hóa thành bất kỳ thứ gì trong khi nổ tung, nhưng bằng một cách nào đó lại sống sót bên trong thanh kiếm, chắc chắn phải là một năng lực cực kỳ đặc biệt.

Bấy giờ, Lancer bất ngờ thu lại thương sét, hình ảnh hắn ta bên trong hình chiếu trông rất kỳ lạ, rồi, bỗng nhiên hắn ta cười lớn, đưa sát mặt mình vào màn hình.

"Ngươi bán đứng cả Hội Phục Hưng, nhưng vẫn tự hào rằng mình muốn sống sót, muốn chứng kiến thời khắc nhân loại bị thanh tẩy. Ngươi chỉ đang biện minh cho việc mình s·ợ c·hết, ngươi không xứng đáng là người của Hội Phục Hưng." (đọc tại Qidian-VP.com)

Lập tức, hư ảnh của một cây thương rực sáng với những tia sét lóe lên xung quanh, nó lao thẳng tới chỗ Trần Phương Vọng, thấy rõ không gian bị chia cắt làm đôi.

Trước khi màn hình biến mất, Lancer nhìn Trần Phương Vọng với dáng vẻ kỳ lạ, hắn nghe loáng thoáng qua một câu không trọn vẹn: "...Chính là ngươi."

"Kể từ giờ phút này cả tôi và anh đều trở thành mục tiêu bị nhắm tới bởi Hội Phục Hưng. Mà tôi lại không thể quay về hình dạng ban đầu nữa, chỉ có thể làm một Kiếm Linh. Tất nhiên vẫn còn cách giúp tôi trở lại thành hình dạng con người, nhưng chuyện đó còn rất xa."

Do hai nguồn sức mạnh khổng lồ v·a c·hạm nhau liên hồi, phần nào áp lực giúp cho sợi xích được nới lỏng, việc còn lại phụ thuộc vào cuộc chiến của hai người Hội Phục Hưng.

Trần Phương Vọng nghe qua nãy giờ, hơi lấn cấn một chỗ, ban đầu Judy nói Lancer thực hiện việc thanh tẩy theo ý chí của Thần Minh, giờ lại nói Lancer muốn thống trị thế giới.

"Người biết càng nhiều, càng đưa bản thân vào nguy hiểm, tốt nhất không nên tò mò về bất cứ vấn đề nào mà mình không kham nổi. Đây là bài học đầu tiên, cũng là bài học cuối cùng ngươi được dạy, nhận lấy sự tẩy rửa và biến mất khỏi thế giới này đi!"

"Chuyện này nói ra rất dài, tôi sẽ giải thích ngắn gọn, tôi thật sự tin rằng sự thanh tẩy đối với nhân loại là điều đúng đắn. Nhưng dần dần tiếp xúc với Lancer, tôi cảm thấy hắn còn có một kế hoạch khác đang ẩn giấu, cho đến khi tôi nhìn thấy dòng chữ đó."

Đồng thời, giọng nói của một người phụ nữ bất ngờ cất lên, vị trí vô cùng gần, dường như phát ra từ thanh kiếm đang chống lại thương sét kia.

"Thủ lĩnh, tại sao ngài lại trừ khử tôi? Ngài là tồn tại cao nhất trên thế giới này, có việc gì khiến ngài phải e ngại sao? Hơn nữa, g·iết tôi thì ngài nhận lại được gì chứ? Tôi một mực trung thành với ngài, những gì tôi nói với hắn, cũng chỉ là những việc ngài từng làm qua rồi..."

"Những người cùng chung lý tưởng với ta, ta sẽ tạo ra một thế giới mới cho bọn họ, nơi không còn bị chính con người h·ành h·ạ nữa. Còn kẻ phản bội như ngươi, không xứng đáng nhận được điều đó, ngươi cần được tẩy rửa!"

"Anh biết việc này nghĩa là gì không? Sử dụng Kiếm Linh không đơn giản như anh nghĩ đâu!"

Lancer thông qua màn hình ba chiều, sao vài giây suy ngẫm về lời nói của Judy, bất ngờ trả lời, giọng điệu có chút âm trầm khó chịu.

Trần Phương Vọng ngạc nhiên khi thấy Lancer lần thứ hai, ngay cả khi không tiếp xúc trực tiếp, hắn vẫn cảm thấy cực kỳ áp lực. (đọc tại Qidian-VP.com)

Judy chẳng còn cách nào khác ngoài ngoan ngoãn trở thành Kiếm Linh trong tay hắn, có lẽ đúng như hắn nói, đây chính là định mệnh, là số mệnh đã an bài.

Trần Phương Vọng trầm ngâm một lúc, khuôn mặt bình tĩnh, lạnh lùng cầm thanh thái đao chém nhẹ vào đầu ngón tay, khiến máu chảy ra, rơi xuống thanh kiếm của Judy.

"Cái c·hết của bọn họ là minh chứng cho sự thanh tẩy của nhân loại, cũng như lòng trung thành đối với Hội Phục Hưng. Tại sao bọn họ dám t·ự s·át để giữ im lặng, còn ngươi thì nói hết toàn bộ cho kẻ khác biết mọi chuyện?"

Vài tiếng sau, Trần Phương Vọng di chuyển về khu đóng quân Tây Nam C, ngày hôm nay hắn lại biết thêm nhiều thứ hơn, và trách nhiệm cũng trở nên lớn lao hơn.

"Đó là kỹ năng đặc biệt giúp tôi thoát c·hết, nhưng vĩnh viễn sống trong không gian của thanh kiếm. Mà anh muốn dùng, bắt buộc phải liên kết linh hồn mình cùng với linh hồn của tôi. Một khi anh c·hết, hay thanh kiếm bị phá hủy, cả hai đều sẽ c·hết."

"Định mệnh cái con khỉ mốc, anh yếu như vậy, có thể sử dụng nổi sức mạnh của Bán Thần sao? Tôi vẫn còn muốn sống, anh làm thế này chính là ép tôi vào đường cùng."

"Ta đã nói qua vấn đề này khá nhiều lần, rằng không ai được phép tiết lộ việc ta có thể triệu hồi Ngoại Thần. Ngươi không những không làm theo, còn kể chi tiết cho hắn nghe, chỉ bởi vì ngươi s·ợ c·hết. Vậy thì nói xem, rốt cuộc ngươi trung thành với ta ở điểm nào?"

"Cứ gọi nó là Định Mệnh Chi Kiếm đi!"

"Việc ngài có thể triệu hồi Ngoại Thần, hay tạo ra thú triều, sớm muộn gì cũng phải tiết lộ với tất cả mọi người. Bây giờ những thông tin này lộ ra ngoài thì ngài cũng chẳng mất mát gì, ngược lại còn giúp chúng ta dễ dàng thanh tẩy nhân loại. Còn tôi, chỉ là muốn sống sót để chứng kiến thời khắc đó thôi, hay ngài đang lo sợ điều gì sao?

Dĩ nhiên hắn hoàn toàn không muốn điều đó xảy ra, đây chưa phải thời điểm kích hoạt Thập Tử Nhất Sinh, vẫn còn chặng đường dài phía trước chưa đi đến.

"Tôi sẽ sống cho đến lúc tìm được tung tích của cha mẹ, và giúp cô trở lại hình dạng con người. Tôi không hứa, mà chắc chắn sẽ thực hiện điều đó, nên hãy yên tâm và trao cho tôi sức mạnh mà cô sở hữu!"

Người phụ nữ trong phòng thẩm vấn bị người đứng đầu là Lancer g·iết, nhằm cảnh báo về kế hoạch t·ấn c·ông của Hội Phục Hưng.

"Được! Có điều, cô sẽ nói chuyện thường xuyên với tôi...?"

Trần Phương Vọng ngơ ngác nhìn thương sét lao nhanh về phía mình, cơ thể hắn giống như bị ai đó kiểm soát, hoàn toàn không thể di chuyển được.

Ngay tức khắc, Trần Phương Vọng chợt nhớ tới c·ái c·hết của người phụ nữ trong phòng thẩm vấn, điểm tương đồng giữa họ là một trăm phần trăm.

"Hôm nay ngày không g·iết được tôi đâu, cả người bên cạnh tôi cũng vậy, chúng tôi đều sẽ sống sót. Về vấn đề ngài muốn thanh tẩy tôi, tôi sẽ sẵn lòng chấp nhận nó, vào cái ngày mà ngài tổng t·ấn c·ông nhân loại!"

Mà, lúc này thương sét của Lancer liên tục đẩy lùi thanh kiếm, gần như sắp phá hủy nó thành một đống sắt vụn, cũng nghe thấy chút âm thanh rên rỉ từ thanh kiếm.

"Huh? Chẳng phải cô liên kết linh hồn mình với thanh kiếm rồi sao?"

Cái c·hết này tương tự với c·ái c·hết của Lich, rõ ràng năng lực Tử Linh Sư của Lich không hề yếu, nhưng vẫn c·hết trước mặt hắn và mọi người bằng cách nổ tung thân thể.

"Tôi không nghĩ có một thanh kiếm nào tốt hơn Kiếm Linh, đặc biệt thanh kiếm của cô tương tự thái đao trong tay tôi, chắc chắn rằng đó chính là định mệnh!"

Âm thanh chấn động ầm ầm vang lên, những bức tường xung quanh bị thổi tung, thương sét cùng thanh kiếm v·a c·hạm không ngừng đánh sập mọi thứ.

Judy đáp lại khiến hắn khá ngạc nhiên, không ngờ lại bị từ chối thẳng thừng, chẳng qua hắn không từ bỏ.

Judy c·hết cũng bởi vì đã tiết lộ nhiều thông tin quan trọng của Hội Phục Hưng cho hắn biết, đây là cái giá phải trả cho việc phản bội.

"Ngay từ đầu cô chẳng có kế hoạch gì, thậm chí còn bị lý tưởng của Lancer làm cho u mê sao? Còn việc cứu tôi thì thế nào, cô có lý do gì đặc biệt không?"

Trần Phương Vọng nhanh chóng nhận ra suy nghĩ của Judy đã thay đổi, không còn bị lý tưởng thanh tẩy nhân loại thao túng tâm trí, hoàn toàn thoát khỏi nó.

Mặt khác, hắn cũng chẳng quá kinh ngạc, siêu phàm giả c·hết đi sống lại là chuyện tương đối bình thường, việc Judy có thể sống lại dĩ nhiên rất đơn giản.

Judy ở hình dạng thanh kiếm bay nhanh về phía hắn, lúc này hắn mới cảm nhận nguồn sức mạnh khổng lồ dâng trào trong thanh kiếm, vô cùng mãnh liệt.

"Một đội trong hội đã bị g·iết vô cùng dã man, đầu của bọn họ treo trên bức tường cao, ngài biết tôi còn nhìn thấy thêm thứ gì nữa không? Kẻ đã gây ra việc đó để lại một dòng chữ bằng máu, rằng, 'Thanh tẩy là bước đầu để thống trị nhân loại' người này nói thế là có ý gì? Hay nói đúng hơn, thật sự kế hoạch của ngài, ngay từ đầu không phải thanh tẩy nhân loại, mà ngài chỉ muốn thống trị thế giới thôi?"

"Cho dù là gián điệp hay không, thì tôi vẫn tôn trọng lý tưởng của ngài, về việc thanh tẩy nhân loại. Chẳng qua, việc ngài suy nghĩ đến chuyện thống trị thế giới, đã không còn là một lý tưởng tuyệt vời."

Trần Phương Vọng còn chưa kịp nhìn thấy, hay cảm nhận được bất kỳ chuyển động nào đang diễn ra xung quanh, chỉ trong thoáng chốc, Judy đ·ã c·hết không toàn thây. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thương sét càng lúc càng gần, dễ dàng cảm nhận được áp lực do tia sét liên tục tạo ra, trúng một đòn này, hắn nhất định c·hết, và mất đi nội tại Thập Tử Nhất Sinh.

Chỉ riêng Lich là người duy nhất chọn cách t·ự s·át, chứ không chờ đến kẻ đứng sau g·iết như hai người phụ nữ.

Trần Phương Vọng rất muốn tránh khỏi cú t·ấn c·ông khủng kh·iếp này, tuy vậy, hắn đang bị xích bởi một sợi xích vô hình, đến cả việc cử động cũng trở nên khó khăn.

"Chân mình bị dây xích trói lại rồi..."

Mà hắn không biết Judy sở hữu thiên phú và chức nghiệp gì, tuổi đời còn rất trẻ đã đạt tới cấp độ 65, chắc chắn không tầm thường.

"Tôi sẽ xem nó như một lời khen. Vậy, từ giờ cô trở thành Kiếm Linh của tôi chứ?"

Nhưng không vì thế mà hắn sẽ buông tay từ bỏ, ngược lại còn quyết tâm hơn trước, chỉ có như thế hắn mới nhanh chóng tìm ra tung tích của cha mẹ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó, sợi xích khóa chân hắn mở ra, tuy không hiểu Lancer nói gì, nhưng trước mắt có thể sống sót an toàn đã may mắn lắm rồi, những chuyện khác đều không quan trọng.

Trong chớp mắt, Judy ở hình dạng thanh kiếm xông thẳng tới vị trí màn hình chiếu, đâm xuống một con sâu nhỏ bên dưới mặt đất, ngay lập tức màn hình biến mất.

Giọng nói của người phụ nữ bên trong thang kiếm lần nữa cất lên, Trần Phương Vọng nhận ra đó là giọng nói của Judy, nhưng rõ ràng cô ta vừa nổ tung thành từng mảnh.

Bỗng chốc, tại vị trí c·hết của Judy, một màn hình ba chiều hiện lên, hình ảnh người bí ẩn trùm kín đầu xuất hiện.

Trần Phương Vọng thẳng thắn nói, giọng nói cực kỳ tự tin, hắn có linh cảm Judy nhất định sẽ chấp nhận lời đề nghị này.

Trần Phương Vọng tựa hồ mất đi sự tồn tại, âu chính là điều may mắn nhất lúc này, ít nhất hắn không bị người khác chú ý, và tranh thủ thoát khỏi sợi xích vô hình.

"Lancer? Người đứng đầu Hội Phục Hưng, và đứng sau tất cả chuỗi sự kiện dẫn nhân loại tới sự diệt vong..."

Chỉ có điều, nếu Judy hóa thành một cái gì đó sau khi nổ tung thì hắn sẽ nhận ra ngay, giống như việc hắn phải hóa thành vũng máu rồi di chuyển tới nơi an toàn để hồi sinh.

"Nếu tôi không xứng đáng là người của Hội Phục Hưng, vậy thì ngài cũng chẳng xứng đáng làm một người đứng đầu anh minh. Ngài nói mình tồn tại trên tất cả, nhưng ngài lại không thể cứu nổi những người trong Hội Phục Hưng, khi bọn họ gặp nguy hiểm."

"Hahaha, quả nhiên ngươi là một tên gián điệp, có thể trà trộn vào Hội Phục Hưng và qua mắt ta, ngươi thật sự rất có bản lĩnh. Được rồi, nếu đã biết tất cả mọi chuyện, vậy thì ta cũng không giấu giếm làm gì. Đúng vậy, ta chính là muốn thống trị thế giới, nhưng suy nghĩ của ta về thế giới thối nát này vẫn không thay đổi, nhân loại cần được thanh tẩy!"

Mặc dù vậy, Judy vẫn c·hết ngay trước mắt hắn, và nó diễn ra không giống như lúc Lich t·ự s·át, Judy làm mọi cách để sống sót, chẳng có lý do gì cô ta lại đi t·ự s·át cả.

Tuy nhiên, theo lời Judy nói lúc nãy, Lancer là người đứng sau tất cả, nên chả có lý do khiến hắn phải cảm thấy sợ hãi.

"Anh bình thường hơn tất cả những người tôi từng tiếp xúc qua, và việc Lancer thừa nhận muốn thống trị thế giới, tôi không muốn bất kỳ ai phải c·hết dưới tay hắn nữa."

"Tôi cần một thanh kiếm tốt giúp tôi đặt được nguyện vọng của mình, nếu có thể, tôi sẽ giúp cô trở về hình dạng con người." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói xong, Trần Phương Vọng cầm thanh kiếm lên, sức nặng của nó nặng đến mức khiến hắn suýt làm rơi, phải cố gắng rất nhiều mới giữ chặt được thanh kiếm.

Chương 28: Kiếm Linh

"Anh đang làm cái quái gì thế? Anh không nghe tôi nói sao, cả hai chúng ta sẽ c·hết chung với nhau đấy?"

Đột nhiên Trần Phương Vọng không nghe thấy giọng nói của Judy nữa, dường như chống đỡ trước thương sét do Lancer gây ra khiến cô chịu nhiều áp lực.

"Nói thế này nhé, Kiếm Linh là linh hồn của người dùng kiếm hoà làm một với nó, nếu anh muốn dùng Kiếm Linh, anh cũng phải liên kết linh hồn mình với thanh kiếm."

"Tôi vẫn chưa hiểu tại sao cô lại cứu tôi, và lý do cô trở thành người của Hội Phục Hưng, tất cả mọi chuyện đều được lên kế hoạch sẵn sao?"

Đúng vào khoảnh khắc này, một thanh kiếm dài tương đương thái đao trên tay Trần Phương Vọng, nó xông lên đứng trước mặt hắn, đối đầu trực diệt với thương sét.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28: Kiếm Linh