Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 37: May mắn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37: May mắn


Nhưng tất cả đều không quan trọng bằng việc hắn tiêu diệt Sư Vương trong một đòn tấn công duy nhất, điều đó đến từ sự giúp đỡ của Judy.

Thanh âm vụ nổ không ngừng vang vọng, nhưng điều đó là chưa đủ để g·i·ế·t được Sói Vương, cả Sư Vương cũng chẳng gặp chút vấn đề gì.

Tuy nhiên, hắn không có nhiều lựa chọn, một là đánh bại Sói Vương và tìm cách tẩu thoát, hai là không g·i·ế·t được con nào mà còn bị g·i·ế·t ngược.

Trần Phương Vọng cười nhạt một cái, sau đó di chuyển tới khu nhà phía trước, tìm kiếm nước tẩy rửa máu tươi dính trên cơ thể.

Trên đường đi, hắn g·i·ế·t hết thảy dị thú, cố tránh khỏi đám dị thú cấp 75, cũng như dị thú Vương, không thể để bản thân rơi vào nguy hiểm.

Khoảng vài giây sau, cơ thể Sói Vương bị cắt thành từng mảnh, máu me ướt đẫm bên dưới mặt đất, một bảng thông báo hiện trước mặt hắn.

May mắn không phải lúc nào cũng xuất hiện, hắn phải tự dựa vào chính bản thân mình, vì chỉ có chính hắn mới giúp bản thân thoát khỏi nguy hiểm.

"Dị thú Vương cấp bảy mươi lăm ngăn chặn khả năng làm chậm, Sói Vương trong trạng thái Hóa Cuồng thì miễn nhiêm toàn bộ hiệu quả từ trước đến nay." (đọc tại Qidian-VP.com)

Đương đầu với bọn chúng chẳng qua là muốn tìm hiểu điểm yếu điểm mạnh, từ đó đưa ra phán đoán cuối cùng, có nên tấn công bọn chúng hay không, và tấn công như thế nào cho hợp lý.

Dẫu biết bản thân gặp nguy hiểm, hắn cũng không thay đổi ý định, và cũng không đánh mất sinh mạng đầu tiên để đối lấy sự sống.

Cho đến mười mấy giây sau, giọng nói yếu ớt phát ra từ thanh Định Mệnh Chi Kiếm, Judy cuối cùng cũng đáp lại.

Lúc này, một ngọn lửa màu trắng bừng bừng bay tới chỗ hắn, thiêu rụi cả mặt đất đầy đá bên dưới, sức nóng của nó vô cùng khủng khiếp, lên đến gần một ngàn độ.

Máu tươi không ngừng chảy xuống, mùi của nó tanh hôi và thối rữa, đến mức khiến người ta phải ngạt thở vì ngửi thấy mùi này.

"Tôi sẽ hạ gục Sói Vương!"

Mà, hắn biết mình chưa thể g·i·ế·t bọn chúng, vì vậy chỉ cố gắng câu kéo thêm chút thời gian, rồi nghĩ đến Judy đang bất tỉnh bên trong thanh Định Mệnh Chi Kiếm.

Hắn cầm chặt thanh Định Mệnh Chi Kiếm, hướng mũi kiếm về phía Sư Vương, chờ đợi nó xông lên, muốn đối đầu trực tiếp với nó.

Trong thoáng chốc, Sói Vương điên cuồng bay xuống, lập tức hứng chịu hàng trăm đóa liên hoa phát nổ vào người, mặc dù vậy nó vẫn bay xuống rất nhanh.

Nhưng may mà mọi thứ đã kết thúc, hắn vẫn sống sót, vẫn giữ được nội tại Thập Tử Nhất Sinh, xem như không xảy ra chuyện gì xấu.

Sư Vương bất ngờ sử dụng kỹ năng Sư Tử Hống, làm cho không gian xung quanh chịu ảnh hưởng nặng nề, mọi thứ giống như bị đè nặng lên, đặc biệt là tai, tựa hồ sắp nổ tung. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Vốn dĩ tôi có thể hồi phục hoàn toàn sau ba tháng... Nhưng lần cưỡng ép tỉnh lại này... tôi... phải nghỉ ngơi thêm mười hai tháng."

Trần Phương Vọng hít thở sâu một hơi, ngay khi hai đòn tấn công của Sói Vương và Sư Vương đến, hắn lao nhanh về phía Sói Vương, ăn trọn móng vuốt sắc bén.

Lần này là do mọi chuyện diễn ra quá đột ngột, cho dù tính toán chi li đến mức nào, cũng không có nhiều người thoát khỏi tình huống éo le này.

Hắn khó hiểu tự hỏi một câu, mặc dù hết cách đối phó với Sư Vương, cái c·h·ế·t là đều chắc chắn sẽ đến, nhưng hắn chưa muốn c·h·ế·t vào thời điểm này, nó quá sớm để kích hoạt nội tại đặc biệt.

Thanh Định Mệnh Chi Kiếm vừa nãy toả ra nguồn năng lượng khổng lồ, chính là do Judy thức tỉnh đã yểm trợ, nếu không người c·h·ế·t là hắn.

Trong một tuần, hắn liên tục càn quét dị thú, g·i·ế·t sạch mọi thứ trong tầm mắt, cho đến thời điểm hắn tình cờ gặp con người trong khu vực hắn đang đi săn.

Trần Phương Vọng ngay lập tức nhận ra bản thân hắn vừa kéo Judy vào nguy hiểm, trong khi cô ta chỉ cần thêm ít ngày nữa là trở về trạng thái bình thường.

Sương mù dần tan, ánh sáng hiện lên, chính là dấu hiệu của buổi tối, là thời điểm đám dị thú hoạt động đông đảo nhất, dễ dàng săn g·iết dị thú và thăng cấp.

Trần Phương Vọng tự tin lẩm bẩm một câu, quả thật hắn hoàn toàn có cơ hội g·i·ế·t Sói Vương, vấn đề lớn nhất là không đủ sức đánh bại Sư Vương.

"Tôi tin anh làm được, chỉ cần đừng tự đưa bản thân vào nguy hiểm."

Trần Phương Vọng có thể tránh được ngọn lửa trắng, nhưng điều đó dẫn đến việc hắn rất khó tránh những đòn tấn công tiếp theo từ Sói Vương.

Chỉ là, Judy không có lời hồi âm nào, mọi thứ im lặng đến đáng sợ, cũng chẳng biết vì lý do gì cô ta lại im lặng.

Trần Phương Vọng lẩm bẩm, cố trấn an bản thân không bị lung lây bởi sự đe dọa của cái c·h·ế·t, chọn cách đối diện với nó, và đương đầu với đám dị thú.

Hắn bình tĩnh đứng yên một chỗ, rồi sử dụng Huyết Ảnh Thiểm - Liên Trảm ba lần liên tiếp, việc này ảnh hưởng đến khả năng đối đầu với Sư Vương.

Hắn sống sót đều nhờ vào thuộc tính thể chất vượt trội, và khả năng hồi phục tuyệt vời từ thiên phú lẫn kỹ năng, may mắn cũng kèm theo thực lực thì mới sống sót.

Đây là thời điểm duy nhất hắn tấn công vào Sói Vương mà không bị cản trở, bởi Sư Vương vừa dùng kỹ năng Bạch Hoả, nên nó phải khựng lại một nhịp, không hỗ trợ được Sói Vương.

Bọn chúng quá mạnh để hắn có thể đối đầu, quá nhanh để hắn có thể chạy trốn, gần như là đường cùng dành cho hắn rồi, chỉ còn cách cố gắng cầm cự thật lâu mà thôi.

Biết được điều này, hắn không vội vui mừng, mà lập tức nói chuyện với Judy đang ở bên trong thanh Định Mệnh Chi Kiếm. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tôi thành thật xin lỗi, nhưng cô yên tâm, tôi nhất định sẽ không c·h·ế·t cho đến ngày cô tỉnh lại."

"Judy!"

...

Sau đó cố gắng lê lết cơ thể ướt đẫm máu tươi, cách khỏi phạm vi của hai dị thú Vương, chờ đợi kỹ năng Chữa Lành giúp hồi phục các vết thương.

"Đúng là đồ điên, tùy anh, giờ tôi phải nghỉ ngơi đây, sẽ là một khoảng thời gian rất dài, hi vọng anh vẫn sống tốt tới ngày chúng ta gặp lại..."

"Cảm ơn cô vì đã tỉnh lại kịp lúc."

Chương 37: May mắn

Sau đó, móng vuốt sắc bén của Sư Vương vung xuống, mọi hành động diễn ra trong chưa đầy nửa giây, cho dù phản xạ kịp, sức mạnh yếu thì cũng không chống đỡ nổi.

Trần Phương Vọng nghĩ rằng đòn này có thể đánh bại được Sói Vương, nhưng hắn đánh giá sai sức mạnh của dị thú Vương trong trạng thái Hóa Cuồng.

"Judy, nếu cô muốn sống và trở lại hình dáng con người, thì nhanh chóng tỉnh lại đi."

Nhưng cũng không chờ được quá lâu, hai con dị thú Vương này khát máu vô cùng, bọn chúng vừa tấn công hút, liền lập tức dùng kỹ năng khác tiếp tục nhắm vào hắn.

Dù là con người hay dị thú, bất kỳ người nào cũng đều tồn tại điểm yếu, hắn tin rằng mình có thể tranh thủ khoảng thời gian này tìm kiếm điểm yếu của bọn chúng.

Nói xong, thanh Định Mệnh Chi Kiếm không còn tản phát năng lượng mạnh mẽ như trước, trở thành thanh kiếm bình thường.

Mặc dù việc phát triển bản thân là vô cùng cần thiết, nhưng thăng cấp cũng không kém phần, và phải đạt cấp 50 mới mở được kỹ năng mới.

Trần Phương Vọng đang ở trạng thái suy yếu, nghe thấy tiếng gầm gừ dữ dội này, không khỏi khiến hắn cảm thấy khó thở, thậm chí toàn thân vô thức run rẩy.

Không lâu sau đó, khi hắn tẩy rửa lớp máu tươi hôi tanh trên cơ thể, vừa đi vừa nghỉ ngơi, hướng tới khu vực xa hơn, nhằm tìm kiếm dị thú.

Vì vậy, trước khi đủ sức đấu với dị thú Vương cấp 75, hắn cần thăng cấp, hiện tại đang ở cấp 40 rồi, không bao lâu nữa sẽ đạt tới cấp 50.

Hắn đối diện với cái c·h·ế·t nhiều lần, trực giác mách bảo hắn nhất định sẽ sống sót, vậy nên hắn sẽ không từ bỏ dưới bất kỳ hình thức nào.

Tất nhiên Trần Phương Vọng không bao giờ từ bỏ dù đối mặt với thứ kinh khủng gì, hắn vẫn còn con bài tẩy, biết điều đó nên mới cố câu kéo thời gian.

Trần Phương Vọng giữ vững trọng tâm, đưa thanh kiếm nhẹ nhàng ra phía sau lưng một chút, rồi lập tức đâm thẳng lên trên, đối đầu trực diện với móng vuốt sắc bén của Sư Vương.

Hơn nữa, Sư Vương mà hợp sức cùng Sói Vương, hắn cũng sẽ rất khó tiêu diệt được Sói Vương, chính vì thế hắn phải hành động thật nhanh.

Cùng lúc đó, Sư Vương từ phía sau dùng kỹ năng Tăng Tốc, di chuyển cực kỳ nhanh về phía Trần Phương Vọng, và chốt hạ bằng kỹ năng Nuốt Chửng.

Ngay tức khắc, nhân lúc Sư Vương mới bắt đầu di chuyển, và Sói Vương sắp hết trạng thái Hóa Cuồng nhưng vẫn xông tới chỗ hắn một cách điên loạn.

Lập tức, hắn nhìn lên trên, kích hoạt kỹ năng Huyết Kiếm, rồi sử dụng Mãn Khai - Lưu Thủy Liên Hoa, chưa dừng lại, hắn dùng tiếp kỹ năng Huyết Ảnh Thiểm - Liên Trảm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong suốt khoảng thời gian tiếp theo, hắn buộc phải tự dựa vào sức mình, cũng chẳng thể dựa vào sức mạnh của thanh Định Mệnh Chi Kiếm để càn quét dị thú.

Chẳng qua, Judy có tỉnh lại hay không lại là câu chuyện khác, thời gian được kéo dài thêm một lúc rồi, Sư Vương cũng bắt đầu hành động bình thường cùng với Sói Vương. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Phù..."

Hắn lựa chọn phương pháp tốt nhất trong tình huống này, dùng gần như toàn bộ sức lực cuối cùng của mình tung ra ba kỹ năng liên tiếp, tạo thành một không gian đầy những vệt màu đỏ.

Đột nhiên, hắn hét lớn, trong nháy mắt, thanh Định Mệnh Chi Kiếm rực đỏ liền trở nên rực rỡ hơn, như thể nó đang bừng cháy dữ dội, năng lượng tản phát vô cùng mạnh mẽ.

Trần Phương Vọng đẩy mạnh thi thể Sư Vương ra ngoài, bản thân bây giờ ướt đẫm máu tươi và bốc mùi rất kinh khủng.

[Tiêu diệt Sư Vương, nhận 10000000 điểm kinh nghiệm, 1 Đá Năng Lượng Cao Cấp]

Nói thế nào thì hắn cũng chẳng trông chờ gì mấy, chủ yếu muốn kéo dài thêm thời gian, g·i·ế·t được thì tốt, không g·i·ế·t được thì đành chịu, hắn đã cố hết sức rồi.

Qua cuộc chiến với hai dị thú Vương, hắn bắt đầu cảm nhận được thứ sức mạnh khủng khiếp từ dị thú cấp cao hơn, cho nên bản thân phải mạnh mẽ hơn nữa.

Sư Vương sử dụng kỹ năng Tăng Tốc, tốc độ đạt đến giới hạn cao nhất, di chuyển cực kỳ nhanh về phía hắn, hoàn toàn không nhìn thấy chuyển động của nó.

Chỉ là, hắn không yếu đuối như những gì Sư Vương nghĩ, từ nãy đến giờ hắn vẫn kiên cường chống trả, bây giờ cũng không ngoại lệ.

Trong nháy mắt, Sói Vương trong trạng thái hóa cường từ trước mặt xông tới với tốc độ vô cùng nhanh, móng vuốt sắc bén vung lên, rồi lập tức vung xuống thật mạnh.

[Tiêu diệt Sói Vương, nhận 6000000 điểm kinh nghiệm, 1 Đá Năng Lượng Cao Cấp]

"Thứ cho tôi thẳng thắn nói, tôi không làm được điều đó, tôi phải dấn thân vào nguy hiển mới đạt tới ngưỡng sức mạnh cao nhất."

Quan trọng hơn hết, hắn cảm nhận được sức mạnh của mình đang dần trở nên mạnh hơn, đặc biệt là khả năng chống chịu.

Khoảnh khắc Sói Vương xông tới bên cạnh hắn, vô số vết chém màu đỏ máu liên tục chém nó, mỗi vết chém đều cực kỳ thô bạo, thậm chí có thể nhìn thấy máu tươi phun ra từ cơ thể nó.

Thời điểm này, hắn chĩa kiếm về phía hai con dị thú Vương, sử dụng kỹ năng Mãn Khai - Lưu Thủy Liên Hoa, tấn công bọn chúng bằng liên hoa.

Dẫu Sư Vương có nghe thấy tiếng lòng của hắn hay không, nó nhất định chọn cách tấn công hắn, bản thân nó quá áp đảo về sức mạnh, chẳng có lý do gì để nó bỏ lỡ cơ hội này.

"Hự!"

Sói Vương trong trạng thái Hóa Cuồng phóng nhanh như gió đến gần hắn, rồi phóng lên cao, vung mạng móng vuốt sắc bén xuống, không tránh được đòn này hắn sẽ c·h·ế·t.

Và, để xứng đáng với danh hiệu Vua Của Muôn Thú, nó cần phải g·i·ế·t cho bằng được Trần Phương Vọng, thể hiện sức mạnh của nhà vua trước con người yếu đuối.

Trước sau đều bị tấn công, hắn không tìm thấy bất cứ cơ hội tránh né toàn bộ tấn công của bọn chúng, ít nhất phải hứng chịu một đòn tấn công.

Vừa đáp xuống mặt đất, Sói Vương bị hàng ngàn vết chém màu đỏ chém vào cơ thể, vì trạng thái Hóa Cuồng nên nó không hề cảm thấy đau đớn, cố gắng xông tới chỗ hắn.

Chứng kiến cảnh tượng này, Trần Phương Vọng thở phào nhẹ nhõm, ít nhất thì hắn đã đánh bại được Sói Vương, còn Sư Vương thì thật sự hết cách rồi.

"Thật sự là phải kích hoạt nội tại Thập Tử Nhất Sinh sao?"

Mặc cho bản thân trong tình huống éo le này, hắn vẫn kiên quyết đối đầu với hai dị thú Vương, tuyệt nhiên không lựa chọn phương pháp từ bỏ.

Với tình trạng cơ thể đang chịu nhiều vết thương, hắn lại phải cố gắng cầm cự trước đợt tấn công như vũ bão từ bọn chúng, khó khăn chồng chất khó khăn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37: May mắn