0
Trong trận đấu này, cầu thủ Việt Nam vừa phải chịu c·hấn t·hương h·ành h·ạ vừa phải chịu tình trạng thể lực kiệt quệ thì quả thực là khó có thể so kè được với người Thái Lan. Khoảng thời gian cuối trận đấu, Việt Nam đang ở dưới cơ Thái Lan rồi. Mặc dù vậy, những chiến binh sao vàng vẫn gắng gượng thi đấu, gắng gượng tiến lên, quyết tâm chiến đấu đến cùng với đối phương. Những cầu thủ Việt Nam, vì màu cờ sắc áo, vì trái tim cháy bỏng, vì tinh thần dân tộc. Những cầu thủ Việt Nam, quyết không chịu thua dễ dàng như vậy. Họ phải chiến đấu hết mình đến giây phút cuối cùng của trận đấu.
Đến phút 70 của trận đấu mà hai đội vẫn rơi vào tình trạng giằng co vô cùng quyết liệt. Nguyễn Hoàng Đức nhíu mày, nếu cứ thế này thì không phải là cách. Nguyễn Hoàng Đức đang lững thững đi ở vị trí của tiền đạo trung phong thì đột nhiên xoay người, bứt tốc chạy ngược về sân nhà. Lúc ấy, hắn nhìn thấy một tiền vệ của đội tuyển Thái Lan vừa mới có động tác đỡ bóng lỡ mất một nhịp. Một nhịp, đối với Nguyễn Hoàng Đức thì chỉ cần một nhịp ấy thôi là đủ rồi. Nguyễn Hoàng Đức lao đến như một con sư tử vồ mồi, từ phía sau, dùng động tác cực kỳ xảo diệu, trượt chân tắc bóng. Nguyễn Hoàng Đức quét chân trúng vào trái bóng, khiến cho tiền vệ Thái Lan ngả người loạng choạng sang một bên.
Nguyễn Hoàng Đức có bóng trong chân, lập tức đứng lên. Hai cầu thủ Thái Lan nhanh như cắt tiến tới chỗ Nguyễn Hoàng Đức. Bên phía Thái Lan đã rút kinh nghiệm lần trước nên hai cầu thủ Thái Lan gật đầu với nhau và xông tới chỗ Nguyễn Hoàng Đức. Nguyễn Hoàng Đức nheo mắt, lúc mà hắn tiến tới tắc bóng, là hắn đã quan sát bốn xung quanh. Gần vị trí mà Nguyễn Hoàng Đức đang đứng chính là tiền vệ cánh trái Nguyễn Bá Thịnh. Mặc dù ký ức của Nguyễn Hoàng Đức mới vẫn còn hỗn loạn, chưa thể chắp vá hết các sự kiện lai với nhau. Nhưng qua khoảng thời gian quan sát trận đấu thì Nguyễn Hoàng Đức đã biết Nguyễn Bá Thịnh có kỹ thuật cá nhân và khả năng chuyền bóng rất tốt.
Nguyễn Hoàng Đức quyết định chuyền bóng cho Nguyễn Bá Thịnh. Nguyễn Hoàng Đức tung chân rất nhanh, hắn dùng lòng bàn chân phải đá vào nửa dưới quả bóng. Quả bóng bay lên không trung tạo thành một đường bóng cong từ phải sang trái, hướng về vị trí mà Nguyễn Bá Thịnh đang đứng.
“Nhận lấy, câu bổng vào vòng cấm địa, tôi sẽ đốt lưới bọn Thái Lan.” Nguyễn Hoàng Đức hét lớn, đoạn cắm đầu lao thẳng xuống phía khung thành Thái Lan.
Binh.
Trái bóng bay một đường cầu vòng vào đúng chân của Nguyễn Bá Thịnh. Quả là một đường chuyền vòng cung chuẩn mực. Nguyễn Bá Thịnh gật mạnh đầu, rê bóng ở bên cánh trái, dốc bóng chạy thật nhanh xuống hành lang cánh trái. Hậu vệ cánh trái Thái Lan lao đến tì đè áp sát Nguyễn Bá Thịnh. Nguyễn Bá Thịnh có kỹ năng cá nhân cực tốt. Trái bóng trong chân Nguyễn Bá Thịnh không dễ gì bị hậu vệ Thái Lan lấy được. Lúc nãy một hậu vệ Thái Lan đã bị ăn một thẻ vàng từ pha phạm lỗi Nguyễn Bá Thịnh rồi nên hậu vệ Thái Lan không dám làm quá, chơi xấu với Nguyễn Bá Thịnh nữa. Nguyễn Bá Thịnh dốc bóng xuống tới tầm đường chuyền, khẽ liếc mắt thấy Nguyễn Hoàng Đức đã gần đến vòng cấm địa. Nguyễn Bá Thịnh cực kỳ quyết đoán câu bổng trái bóng vào vòng 16m50.
Bum.
Trái bóng bay cầu vồng vào trong vòng 16m50 rồi. Giờ đây phải xem Nguyễn Hoàng Đức thể hiện như thế nào thôi. Nguyễn Bá Thịnh nhìn theo đường bóng đang vẽ vòng cung trên bầu trời thầm cầu nguyện.
“Nhanh lên, bóng vào vòng cấm rồi.”
“Mau lên Đức, phải ghi bàn.”
“Đức cố lên, hãy cho bọn Thái Lan biết tay.”
Những cầu thủ Việt Nam vừa cật lực chạy lên để hỗ trợ cho Nguyễn Hoàng Đức t·ấn c·ông khung thành đội tuyển Thái Lan vừa gào thét.
“Làm lại một quả thần sầu nữa đi Hoàng Đức.”
“Hoàng Đức number one.”
“Cố lên, đừng để người Thái Lan đè ép chúng ta nữa.”
Cổ động viên Việt Nam trên khán đài rống lớn. Bất kể cổ động viên nam hay cổ động viên nữ đều nhảy lên không ngừng, vẫy tay hò reo trong sự phấn khích tột độ, hô vang cái tên Hoàng Đức. Dấu ấn khó phai trong pha ghi bàn xuất thần lúc trước của Nguyễn Hoàng Đức đã in rất sâu đậm vào tâm trí mọi người.
“Quá đẹp mắt kính thưa tất cả quý vị khán giả. Cầu thủ Hoàng Đức đã lột xác trong những phút vừa qua. Anh vừa mới thực hiện một pha c·ướp bóng cực kỳ đẹp mắt ngay trong chân tiền vệ trụ cột của đội tuyển Thái Lan. Sau đó anh thực hiện một pha chuyền bóng vòng cung cũng đẹp mắt không kém. Không thể nhận ra cầu thủ Hoàng Đức nữa rồi thưa tất cả quý vị khán giả.” Bình luận viên Việt Nam không giấu được nỗi niềm hưng phấn, nói liến thoắng trên đài truyền hình trực tiếp: “Và bây giờ, đội tuyển Việt Nam đang có một pha phản công cực nhanh. Chúng ta hãy cùng chờ xem những chiến binh sao vàng có thể tạo nên cơn địa chấn trên sân Selayang hay không đây?”
Nguyễn Văn Phú đang ngồi trầm tư chống cằm trên băng ghế huấn luyện viên trưởng. Một phong cách cố hữu của Nguyễn Văn Phú, điềm đạm trầm tĩnh. Người đàn ông phong độ ấy chợt mở bừng mắt. Ánh sáng lấp lóe từ đôi mắt Nguyễn Văn Phú tỏa ra. Đây là lần thứ hai Nguyễn Văn Phú nhận ra tố chất đặc biệt của người học trò Nguyễn Hoàng Đức này. C·ướp bóng, chuyền bóng và chạy chỗ, cả ba động tác được thực hiện liền lạc như áo trời, không một giây do dự, không một động tác thừa, không một chút lỡ nhịp. Đây chính là cậu học trò mà người ta đặt cho cái biệt danh là Đức Chân Gỗ đó sao? Là mình đã bỏ sót điều gì trước kia hay là do năng lực của mình quá hạn chế khi không thể nhận ra và khai phá tiềm năng của cậu học trò này? Nguyễn Văn Phú trầm ngâm tự hỏi thật lâu, vài phần tự vấn, vài phần bất quyết, vài phần bi ai. Nguyễn Văn Phú là một người có tinh thần trách nhiệm cao, phẩm chất của người trung vệ thép đội tuyển Việt Nam vĩnh viễn cuồn cuộn trong cơ thể Nguyễn Văn Phú, chưa bao giờ phai nhạt. Có lẽ, nên có một luồng gió mới để tạo nên sinh khí mới cho đội tuyển Việt Nam. Có lẽ.
Nguyễn Hoàng Đức thấy Nguyễn Bá Thịnh đã chuyền bóng bổng vào vòng cấm địa đối phương. Thủ môn và hậu vệ Thái Lan cũng lập tức t·ấn c·ông để ngăn chặn bóng rơi vào khung thành của mình. Nguyễn Hoàng Đức không chút chần chừ lao về phía bóng và chuyển sang chế độ bứt tốc để chạy đua với thủ môn và hậu vệ Thái Lan.
Vút.
Nguyễn Hoàng Đức nghiến răng nghiến lợi lao đi như một con bò mộng. Nhắm đến đúng điểm rơi của trái bóng, liền giậm mạnh chân trái xuống đất, phóng người lên cao. Hậu vệ Thái Lan xông đến nhảy lên ngăn chặn Nguyễn Hoàng Đức. Thủ môn Thái Lan cũng xông đến, vung tay lên đấm bóng.
Rầm.
Cả ba cầu thủ v·a c·hạm mạnh với nhau. Người có thể chạm vào được trái bóng trong cuộc không chiến này là ai? Cú đấm của thủ môn Thái Lan hụt rồi. Hậu vệ Thái Lan rướn người không tới trái bóng. Và cái đầu của một người có sức bật mạnh mẽ đã vượt lên tất cả. Cái đầu của Nguyễn Hoàng Đức.
Bum.
Nguyễn Hoàng Đức lắc đầu cực mạnh như một con sư tử lắc đầu đập vào trái bóng. Quả bóng bay đi như trái phá vào góc phải của khung thành Thái Lan. Lưới Thái Lan rung lên rồi. Quả bóng đã tung lưới của đội tuyển Thái Lan. Vào rồi. Đã vào trái thứ hai rồi. Và tỷ số đã được san bằng 2 – 2 cho đội tuyển Việt Nam.
Tuy nhiên ngay thời điểm ấy, sự v·a c·hạm mạnh của ba người, cũng khiến cho Nguyễn Hoàng Đức bị hẫng. Đầu của Nguyễn Hoàng Đức đập vào trái bóng lại làm cho đầu của hắn đột nhiên hoa lên. Cú va đập vào đầu Nguyễn Hoàng Đức lúc trước đã ảnh hưởng đến hắn rồi. Nguyễn Hoàng Đức cảm thấy trước mắt tối sầm. Hắn rơi tự do xuống đất. Nằm còng queo trên mặt đất. Bất tỉnh.