Nguyễn Hoàng Đức của kiếp trước là một siêu sao bóng đá, cụ thể thì hắn là một trong những tiền đạo hàng đầu ở thế giới ấy. Ngoài danh phận là một cầu thủ bóng đá thì hắn còn có một danh phận khác, người Hoàng tộc. Tên đầy đủ của hắn ở kiếp trước là Lý Đức, thuộc dòng dõi Hoàng tộc nhà Lý. Hắn là con cháu dòng chính cách nhiều đời của vị Hoàng tổ phụ Long Hoàng trong truyền thuyết.
Hoàng tộc của hắn lưu truyền bộ môn võ công Long Hổ Song Sát, Lý Đức là con cháu dòng chính tất nhiên là được học môn võ công ấy. Môn võ công này không những có những chiêu thức dũng mãnh bá đạo mà còn giúp cho người luyện võ có được sức mạnh vô cùng to lớn. Sở dĩ nhờ vào môn võ công ấy phụ trợ mà Lý Đức có thể vươn lên trở thành cầu thủ hàng đầu thế giới. Môn nội công tâm pháp Long Hổ Song Sát điều hòa khí huyết cũng vô cùng có ích, giúp cho tinh thần của người luyện công luôn giữ vững trong trạng thái thần thanh khí sảng.
Tuy nhiên môn võ công Long Hổ Song Sát có một tác dụng phụ là phải có âm dương điều hòa, bởi vì đây là môn nội công tâm pháp chí dương chí cương, cần phải có âm dương hòa hợp giúp cho người luyện công không bị tẩu hỏa nhập ma. Những người Hoàng tộc họ Lý của hắn đều phải có nhiều vợ là vì lý do ấy. Quy luật thế giới là vậy, dương quá thịnh cũng không tốt, cần phải có âm bổ sung để hạ dương xuống, cho cân bằng âm dương. Ở thế giới của hắn là thế giới có chế độ đa thê, nghĩa là người đàn ông được quyền cưới nhiều vợ. Còn thế giới này, không cho phép chế độ đa thê tồn tại, chỉ có một vợ một chồng. À, không phải là cả thế giới, vẫn còn một số quốc gia cho phép hôn nhân đa thê là ba quốc gia Iran, Nam Phi và Tajikistan. Hoặc thành phố Somerville, bang Massachusetts ở Mỹ cũng cho phép tồn tại hôn nhân đa phu đa thê. Chính quyền thành phố tin rằng Somerville sẽ là thành phố tiên phong ở Mỹ và tạo đà cho việc luật hóa đa thê, đa phu ở cả bang Massachusetts.
Nguyễn Hoàng Đức là người Việt Nam, tất nhiên là phải tuân thủ luật lệ ở nước Việt Nam. Hắn cũng không thể phá luật để vượt rào ra khỏi quy tắc của đất nước được. Ở kiếp trước hắn sẽ sống theo phong tục của thế giới kiếp trước. Còn ở kiếp này thì hắn sẽ sống theo phong tục của thế giới kiếp này. Hắn hoàn toàn tuân theo luật định một vợ một chồng. Hắn là một cầu thủ chuyên nghiệp nên sẽ luôn tuân theo quy tắc chuẩn mực của một cầu thủ chuyên nghiệp.
Nhắc đến vợ thì anh chàng Nguyễn Hoàng Đức cũ đã chọn cho hắn một cô vợ nhu mì hiền dịu rồi. Dương Ngọc Lan là tên người bạn gái của Nguyễn Hoàng Đức. Hai người là bạn học chung trường của nhau hồi cấp hai và hẹn hò với nhau cho đến tận bây giờ. Mặc dù Nguyễn Hoàng Đức thường xuyên đá bóng, ít gặp mặt Dương Ngọc Lan, nhưng người bạn gái ấy vẫn không hề oán trách, mà luôn chung tình với Nguyễn Hoàng Đức. Xem ra Đức Chân Gỗ quả thật là có phúc khí.
Nằm trên giường nghĩ vẩn nghĩ vơ, nằm lơ tơ mơ một lúc thì Nguyễn Hoàng Đức cũng chìm vào giấc ngủ. Bởi vì quá mệt cho nên hắn nằm th·iếp đi cho tận sáng. Trong giấc mơ, những ký ức đan xen lộn xộn giữa hai thế giới làm cho giấc mơ của hắn cứ chuyển cảnh qua lại liên tục. Những trải nghiệm kỳ lạ vào mấy ngày hôm nay là những trải nghiệm gắn bó hắn đến suốt cuộc đời cũng thể nào quên được.
Bình. Bình. Bình.
“Anh Đức, anh Đức, anh mau dậy đi, xem ai đến thăm anh nè.” Tiếng đập cửa bình bình và tiếng gọi của cô bé Nguyễn Mỹ Duyên vang lên bên ngoài phòng ngủ của Nguyễn Hoàng Đức.
“Oa…” Nguyễn Hoàng Đức vươn tay, ngáp dài, cất tiếng hỏi: “Cái gì vậy con bé này, có cho anh ngủ thêm không hả?”
Bình. Bình. Bình.
“Mau dậy đi ông già lười, người đẹp tới rồi. Sáng bảnh mắt ra mà còn nằm ườn trên giường hả? Biết bây giờ là mấy giờ rồi mà còn ngủ hay không hả ông già lười biếng.” Nguyễn Mỹ Duyên càng đập cửa rộn hơn ở bên ngoài.
“Tới, tới, tới, tới ngay đây. Thần thánh phương nào đến thăm mà đập cửa inh ỏi ở phòng anh thế hả?” Nguyễn Hoàng Đức rời giường, đến mở cửa, vừa vò đầu bứt tai vừa càu nhàu với Nguyễn Mỹ Duyên.
Khi cánh cửa vừa mở thì Nguyễn Hoàng Đức nhìn thấy một cô gái xinh đẹp. Nàng thiếu nữ tươi tắn, xinh đẹp với chiều cao khoảng 1m72. Nàng có gương mặt hình trái xoan cực kỳ mê đắm giới mày râu và ẩn chứa đầy nét đẹp hiền dịu, thanh tú. Đôi mắt long lanh của nàng toát lên sự sâu thẳm như giếng nước khơi dưới đêm trăng thanh gió mát. Mái tóc dài đen óng của nàng được vuốt ngược ra sau gáy. Mái tóc óng ả ấy phủ xõa bề mặt vai thon gọn rất đỗi quyến rũ. Làn da của nàng trắng như sữa, mịn màng và tươi sáng như bạch ngọc. Dường như nàng rất biết cách chăm sóc bản thân để luôn giữ cho nhan sắc tươi tắn. Nàng mặc một bộ trang phục váy hoa trẻ trung và năng động. Trông nàng cứ như là một cô công chúa bước ra từ thế giới cổ tích vậy.
“Ha ha ha, làm gì mà ngẩn người ra thế anh trai, bất ngờ quá hả?” Nguyễn Mỹ Duyên cất tiếng cười như chuông bạc, cô gái xinh đẹp vào trong phòng, tinh nghịch nói: “Hai người ở trong tâm sự, cấm có làm gì bậy bạ đó.”
Cạch.
Nguyễn Mỹ Duyên đóng cửa xong lại mở cửa ra, thò đầu vào nhoẻn miệng cười: “Có làm bậy thì cũng nhỏ tiếng thôi nghe.”
Cạch.
Nguyễn Hoàng Đức trợn mắt nhìn Nguyễn Mỹ Duyên làm trò quỷ, đóng cửa lại, và nhìn Dương Ngọc Lan đang đứng trong phòng e thẹn vặn vặn ngón tay, hắn ngạc nhiên và hỏi: “Em đến đây khi nào, sao em biết anh trở về vậy?”
Dương Ngọc Lan cười và trả lời: “Là bé Duyên nhắn tin cho em. Anh thật là, về nhà rồi mà còn không nhắn gì cho em cả. Em nghe bé Duyên nói anh b·ị t·hương nặng lắm, làm em lo sốt vó hết cả. Sáng sớm nay em phải dậy sớm đến đây để xem anh thế nào. Ai ngờ anh khỏe như con bò mộng vậy lại còn ngủ nướng nữ chứ.”
Nguyễn Hoàng Đức nở nụ cười yêu thương, ôm Dương Ngọc Lan vào lòng, dắt tay nàng ngồi xuống bên giường, nói: “Cảm ơn em vì đã đến. Anh cũng đang nghĩ về em. Do anh mệt quá, điện thoại lại hết pin nên anh không nhắn tin cho em được. Về nhà là anh ngủ vùi luôn rồi.”
Dương Ngọc Lan ngồi trên giường, gương mặt nàng cúi gằm vô cùng đáng yêu nói: “Lần sau, anh có việc gì cũng phải nhớ gọi điện thoại báo tin cho em. Em lo lắng cho anh lắm đó anh biết không?”
Nguyễn Hoàng Đức nhẹ nhàng nói: “Anh nhớ rồi. Lần sau nhất định sẽ khắc cốt ghi tâm chỉ thị của bà xã.”
Dương Ngọc Lan đẩy vào vai Nguyễn Hoàng Đức, nũng nịu: “Ai làm bà xã của anh chứ, đừng có mà tưởng bở.”
Nguyễn Hoàng Đức nắm lấy tay Dương Ngọc Lan khi nàng vừa chạm vào vai hắn, giữ rịt lấy, bảo: “Em làm bà xã của anh chứ ai. Vợ ơi, vợ ơi, anh sẽ luôn luôn nghe theo lời dặn dò của vợ. Lần sau nhất định không để cho vợ lo lắng nữa.”
“Lại nhận vơ rồi, ai hứa làm vợ của anh chứ.” Dương Ngọc Lan đỏ mặt lên tiếng.
“Em hứa làm vợ của anh chứ ai vào đây. Vợ quên nhanh thế sao vợ ơi.” Nguyễn Hoàng Đức cúi đầu tới định hôn Dương Ngọc Lan thì bị nàng đưa tay chặn lại.
“Miệng anh hôi quá.” Dương Ngọc Lan đưa tay lên miệng lắc lắc, nhăn mũi nói.
Nguyễn Hoàng Đức ngẩn người, chợt sực nhớ ra mình còn chưa đánh răng rửa mặt, vội tốc hành chạy vào phòng vệ sinh trong tiếng cười khúc khích của Dương Ngọc Lan.
0