Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 20: Giấc Mơ Về Một Nền Bóng Đá Chuyên Nghiệp

Chương 20: Giấc Mơ Về Một Nền Bóng Đá Chuyên Nghiệp


“Các bạn nghe đây, tôi muốn thông báo đến các bạn rằng, trong ba ngày tới, ngày 10 tháng 9, câu lạc bộ chúng ta sẽ có một trận đấu quan trọng với đội bóng Khánh Hòa. Đây là một trận đấu rất quan trọng và đầy thử thách đối với chúng ta và tôi hy vọng mỗi người trong đội sẽ cố gắng hết sức để giành chiến thắng. Các huấn luyện viên của chúng ta đã chuẩn bị kế hoạch và chiến thuật tốt nhất để đánh bại đối thủ và tôi tin rằng nếu mỗi người trong đội chơi với tinh thần trách nhiệm và tập trung cao độ, chúng ta sẽ giành được chiến thắng. Do đó, hãy cùng nhau tập trung vào việc chuẩn bị cho trận đấu sắp tới và cố gắng hết sức của mình để đem về kết quả tốt nhất cho câu lạc bộ Thành Phố Hồ Chí Minh. Cảm ơn các bạn đã lắng nghe và chúc các bạn may mắn trong trận đấu tới.” Chủ tịch Lê Hoài Thanh đợi mọi người tập trung đông đủ giơ hai tay lên, lớn tiếng tuyên bố.

Các cầu thủ xôn xao trước tin tức mới ấy. Vậy là sau thời gian nghỉ ngơi dài ngày, để các cầu thủ Việt Nam tham gia giải đấu Seagames 29 năm 2017, các cầu thủ sẽ lại tiếp tục bước vào cuộc chiến cam go căng thẳng mới.

Cầu thủ đầu đinh nói: “Ba ngày nữa là có trận đấu với Khánh Hòa rồi, tao cảm thấy hơi lo lắng.”

Cầu thủ mắt to bảo: “Đúng là khó khăn thật, lần trước chúng ta đối đầu với bọn họ thua thê thảm quá. Để thua 1 – 4 thì đúng là không dám nghĩ tới. Hy vọng lần này sẽ khả quan hơn. Tao thấy chúng ta nên tập trung vào cách chơi phòng ngự và chuyền bóng nhanh để tạo ra cơ hội ghi bàn.”

Cầu thủ mặt tròn lên tiếng: “Hai thằng mày cứ lo hão, chúng ta không nên lo lắng quá nhiều. Chúng ta đã học được nhiều từ trận đấu trước đó và sẽ cố gắng hơn nữa lần này.”

“Nhưng họ vẫn là đội bóng mạnh, chúng ta cần phải tập trung hơn nữa.” Cầu thủ đầu đinh vẫn nhăn nhó e dè nói.

Nguyễn Xuân Minh đứng ở gần đó nghe vậy, chau mày nói: “Chúng ta không thể chỉ nghĩ đến khả năng thua. Hãy tập trung vào sự chuẩn bị và cố gắng hết sức trên sân.”

Trương Công Lập tiến tới vỗ vai từng anh em, cố gắng truyền tinh thần thép của một người trung vệ đội trưởng đến cho mỗi người, gằn giọng: “Chúng ta hãy thi đấu tốt nhất có thể, chúng ta có thể giành chiến thắng nếu chúng ta đá đúng cách và nỗ lực hết mình.”

Nguyễn Xuân Minh thấy Nguyễn Hoàng Đức ung dung như không, cười hỏi: “Dạo này chú mày lạ quá hả? Tao nhớ những lần trước mà nghe tin sắp có trận đấu mới là mày rất căng thẳng, mặt lúc nào cũng nhăn như khỉ ăn ớt, tập trung cao độ lắm mà. Hôm nay thấy mặt mày tỉnh bơ vậy? Chẳng lẽ không sợ thua đội bóng Khánh Hòa. Hay là mày biết mày bị tay Adilson c·ướp mất vị trí đá chính rồi nên mới nhẩn nha thế?”

Nguyễn Hoàng Đức đưa bàn tay lên lắc qua lắc lại, đáp: “Còn lâu nhé ông anh, em đã bảo rồi mà ông anh cứ chọc ghẹo em thì cũng chẳng ăn thua đâu. Tay Adilson đó không thể c·ướp vị trí của em, hay là bất kỳ ai đi chăng nữa em cũng sẽ không thể c·ướp mất vị trí đá chính của em. Kể cả là Ronaldo, mà mọi người hay gọi là cái gì mà Người Ngoài Hành Tinh ấy nhỉ, có đến đây, cũng sẽ bị em xếp cho một cái ghế dự bị, rồi bảo ngồi vào đó mà dưỡng già luôn đi.”

“Ha ha ha, mày giỏi, tao phục về cái độ nổ của mày rồi, người ta đặt biệt danh cho mày là Đức Chân Gỗ là quá sai lầm, người ta phải đặt cho mày cái biệt danh là Đức Nổ mới đúng.” Nguyễn Xuân Minh cười phớ lớ khi nghe Nguyễn Hoàng Đức quăng bom quăng lựu đ·ạ·n.

Các cầu thủ tiếp tục luyện tập cá nhân, tập thể lực, chuyền bóng, tranh bóng theo nhóm đôi hoặc nhóm ba người, bốn người với nhau. Lê Hoài Thanh thấy anh em tập hăng hái quá cũng đi thay quần áo, lao vào tham gia tập luyện cùng với anh em cầu thủ để tạo mối liên hệ tình cảm thân mật với các cầu thủ. Lê Hoài Thanh quả thực là một vị chủ tịch có nhiều tham vọng, hoài bão. Tựu chung lại là giấc mơ về một nền bóng đá chuyên nghiệp ở Việt Nam được Lê Hoài Thanh thúc đẩy và tạo ra rất nhiều trào lưu đi đầu của nền bóng đá nước nhà. Lê Hoài Thanh là chủ tịch câu lạc bộ đầu tiên ngồi tại quầy bán vé cho cổ động viên vào sân xem bóng đá. Lê Hoài Thanh là chủ tịch câu lạc bộ đầu tiên cùng cầu thủ chạy quanh khán đài cảm ơn người hâm mộ sau một trận thắng. Lê Hoài Thanh là chủ tịch câu lạc bộ đầu tiên đứng ra xin lỗi khán giả sau một trận thua. Những cái đầu tiên ấy, thực sự đã gắn kết tâm tư tình cảm của vị chủ tịch trẻ tuổi mang đầy hoài bão với các cầu thủ trong câu lạc bộ.

Nguyễn Hoàng Đức quan sát cử chỉ thân thiện của Lê Hoài Thanh với các huấn luyện viên và cầu thủ. Người đàn ông 32 tuổi ấy không nề hà mình là một vị Chủ tịch, thân là người đứng đầu quản lý của đội bóng, mà ra sân tập luyện chung với các cầu thủ, vỗ vai hỏi han từng người, trò chuyện về cách luyện bóng, hướng dẫn khi thấy họ sai sót. Cũng chỉ có một chủ tịch Lê Hoài Thanh là hành động như thế mà thôi, rất riêng, rất đặc biệt.

Không chỉ có những hành động thân thiện với cầu thủ mà Lê Hoài Thanh còn có những hành động trực tiếp nâng cấp cơ sở hạ tầng, đổi mới trang thiết bị cho câu lạc bộ Thành Phố Hồ Chí Minh như xây dựng phòng thay đồ năm sao, xây nhà vệ sinh năm sao, lắp thêm ghế ngồi, làm bảng quảng cáo điện tử ở sân nhà Thống Nhất. Vị chủ tịch lịch lãm này còn sắm hẳn xe bus năm sao cho toàn đội di chuyển, chiếc xe bus của đội bóng đạt đẳng cấp giống như xe của các đội bóng ở Premier League.

Lê Hoài Thanh thường trò chuyện với các cầu thủ và cũng thường tiếp xúc với người hâm mộ thành phố Hồ Chí Minh. Vị chủ tịch rất chịu lắng nghe trao đổi trò chuyện với giới mộ điệu Sài Thành. Có một lần, sau khi trò chuyện với nhiều khán giả đến sân để lắng nghe chia sẻ của họ, Lê Hoài Thanh nhận thấy đa phần cổ động viên đều than phiền về nhà vệ sinh ở sân Thống Nhất. Thế là, vị chủ tịch trực tiếp đến thị sát, chỉ đạo việc nâng cấp nhà vệ sinh ở sân Thống Nhất. Không chỉ tân trang nội thất, câu lạc bộ còn làm thêm một khu vệ sinh cho các khán giả nữ. Ban lãnh đạo cũng thuê hẳn một đội vệ sinh riêng túc trực thường xuyên để làm lau dọn, không gây mùi khó chịu cho khán giả.

Những năm trước kia, hội Cổ động viên câu lạc bộ Thành Phố Hồ Chí Minh đã nhiều lần được đề xuất thành lập nhưng không thu hút nhiều người tham gia. Nhưng đến năm nay nhờ vào việc câu lạc bộ chú trọng hơn trong việc thu hút người hâm mộ đến sân thông qua việc lắng nghe những tâm tư tình cảm của các cổ động viên, nâng cấp sân bãi, khán đài, sửa sang nhà vệ sinh... nhờ đó hình ảnh đội bóng dần được cải thiện trong mắt người hâm mộ. Trong khoảng thời gian này, hội Cổ động viên câu lạc bộ Thành Phố Hồ Chí Minh đã có rất nhiều người tham gia, giúp cho các trận đấu của câu lạc bộ tưng bừng hơn rất nhiều so với không khí ảm đạm năm xưa.

Có thể thấy rõ, giấc mơ về một nền bóng đá chuyên nghiệp trong nước của vị Chủ tịch lịch lãm ấy cháy bỏng đến nhường nào. Lê Hoài Thanh thực sự khát khao, thực sự hoài bão nâng tầm vị thế bóng đá nước nhà. Khát khao và hoài bão ấy cũng là khát khao và hoài bão của tất cả mọi người trong giới hâm mộ bóng đá Việt Nam. Giấc mơ ấy trong tương lai sẽ trở thành hiện thực hay sẽ là dang dở? Nguyễn Hoàng Đức không biết được, vào thời điểm này, không ai biết được. Nguyễn Hoàng Đức âm thầm thề rằng, sẽ giúp cho người đàn ông mang trái tim rực lửa kia thực hiện được giấc mơ vĩ đại ấy.

Chương 20: Giấc Mơ Về Một Nền Bóng Đá Chuyên Nghiệp