Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Cầu Trường Rực Lửa
Unknown
Chương 57: Chiến Binh Sao Vàng Đấu Chiến Binh Thái Cực
Và ngày ấy đã đến, trận chiến đầu tiên của đội tuyển Việt Nam và Hàn Quốc đã bắt đầu. Đúng 19 giờ 30 phút, ngày 11 tháng 1 năm 2018, chỉ sau ngày tết dương lịch 10 ngày, một trận chiến thư hùng giữa hai đội Việt Nam và Hàn Quốc chính thức bắt đầu. Đây là một cuộc chiến long trời lở đất giữa những Chiến Binh Sao Vàng và Chiến Binh Thái Cực.
Nguyễn Hoàng Đức dẫn đầu tiến ra sân cùng với anh em của mình mặc trang phục áo trắng, quần trắng, tất trắng. Nguyễn Hoàng Đức cao hơn nhiều so với chiều cao trung bình của các cầu thủ còn lại. Chỉ có hậu vệ cánh trái Đoàn Văn Cường là cao hơn Nguyễn Hoàng Đức. Theo thống kê thì đội tuyển U-23 Việt Nam là đội tuyển có chiều cao trung bình thấp nhất trong bốn đội thuộc bảng D tại vòng chung kết U-23 Châu Á. Chiều cao trung bình của đội U-23 Việt Nam là 1m75, còn chiều cao trung bình của các cầu thủ Hàn Quốc đang là 1m82.
Đội tuyển U-23 thực sự có nhiều bất lợi trước đội bóng Hàn Quốc, một trong những hạt giống tranh chức vô địch năm nay. Không những chiều cao trung bình thấp hơn người Hàn Quốc mà cả điều kiện khí hậu thời tiết cũng đang thiên vị cho người Hàn Quốc. Cái lạnh ở Côn Sơn thì rất là bình thường đối với xứ Hàn. Người Hàn Quốc đã quá quen thuộc với không khí lạnh 0 độ C này rồi. Bất lợi thì bất lợi, con người Việt Nam từ xưa đến nay luôn đương đầu với bất lợi, luôn vươn mình tiến lên từ trong nghịch cảnh.
Trên khán đài, số lượng cổ động viên không nhiều lắm. Bởi thời tiết lạnh giá và trận đấu lại diễn ra ở Trung Quốc nên cổ động viên của hai nước không sang cổ vũ nhiều. Tuy nhiên cũng có hơn trăm người người hâm mộ bóng đá Việt Nam cũng đã kéo đến giơ lên lá cờ đỏ sao vàng, hò reo cái tên Việt Nam, trên sân vận động Côn Sơn.
Đầu tàu của những chiến binh sao vàng, Nguyễn Hoàng Đức, chàng trai 21 tuổi, oai phong vững bước, bước từng bước hùng dũng, không hề có một chút tâm lý rụt rè sợ hãi khi thi đấu ở đấu trường quốc tế. Nguyễn Hoàng Đức không sợ hãi thì có thể hiểu bởi hắn là một cầu thủ có nhiều kinh nghiệm trận mạc trong các trận đấu đỉnh cao rồi. Tuy nhiên, 10 cầu thủ còn lại cũng không hề bị tâm lý, bởi vì trước đó họ đều đã nghe huấn luyện viên Jeon Byung Hoon động viên bằng một bài phát biểu vô cùng xúc động. Ai ai cũng tràn đầy nhiệt huyết bước vào sân với tinh thần chiến đấu cao nhất.
Các cầu thủ Hàn Quốc cũng bước vào sân vận động Côn Sơn. Cầu thủ Hàn Quốc mặc trang phục áo đỏ, quần đỏ, tất đỏ. Khi hai đội đang bước vào sân thì thủ môn Hàn Quốc hướng về phía đội Việt Nam rồi hô lớn: “Ê… Lương Đức Quang.”
Tiền vệ Lương Đức Quang nhíu mày nhìn về hướng phát ra tiếng gọi tên mình. Lương Đức Quang đá bóng ở Hàn Quốc nhiều năm nên nghe hiểu được tiếng của người Hàn Quốc.
Thấy Lương Đức Quang nhìn về phía mình, gã thủ môn Hàn Quốc liền nhếch mép, giơ sáu ngón tay về phía Lương Đức Quang. Ba bốn cầu thủ Hàn Quốc cười rộ lên. Sau đó họ kháo nhau rồi tiếng cười ở phía cầu thủ Hàn Quốc vang lên không dứt.
Lương Đức Quang sa sầm mặt, hai tay nắm chặt vào nhau, nghiến răng ken két.
“Gã người Hàn kia làm vậy là có ý gì thế anh Quang?” Nguyễn Bá Thịnh hất hàm về phía đám cầu thủ Hàn Quốc, đi sóng vai với Lương Đức Quang cất tiếng hỏi.
Lương Đức Quang gằn giọng: “Đó là thủ môn của Hàn Quốc. Hắn giơ 6 ngón tay là ý chỉ về một trận đấu mà Việt Nam chúng ta từng thua Hàn Quốc 6 bàn không gỡ. Anh và hắn đã từng chạm trán ở vòng chung kết U-19 châu Á 2014. Trận đó chúng ta thua 0 – 6 trước Hàn Quốc. Anh ước gì mình có thể đấm thẳng vào mặt hắn một cái.”
Nguyễn Bá Thịnh nắm vai Lương Đức Quang, nói: “Vậy thì trận này, chúng ta hãy cùng nhau báo thù.”
Lương Đức Quang kiên định lên tiếng: “Đúng vậy, chúng ta hãy cùng nhau báo thù.”
“Sáu bàn thắng sao?” Ánh mắt Nguyễn Hoàng Đức hấp háy, khẽ hé môi lẩm bẩm.
Nguyễn Hoàng Đức đi ở đầu hàng, đầu luôn hướng về phía trước, nhưng mọi chuyện diễn ra ở sau lưng, không lọt khỏi tầm mắt của hắn. Hành động khiêu khích của thủ môn Hàn Quốc và đoạn đối thoại của Lương Đức Quang và Nguyễn Bá Thịnh, hắn đều nhìn thấy và nghe thấy hết.
Trọng tài làm thủ tục trận đấu. Nguyễn Hoàng Đức thắng trong khâu đoán đồng xu, chọn phần sân bên trái. Hàn Quốc được quyền giao bóng trước.
Nguyễn Hoàng Đức ra hiệu cho mọi người quây lại vòng tròn, đặt bàn tay chồng lên nhau, đoạn lên tiếng: “Lời thừa thì tôi không muốn nói nhiều nữa, lúc nãy huấn luyện viên Jeon Byung Hoon đã nói rất nhiều rồi. Tôi nhìn vào ánh mắt của anh em đều thấy sự kiên định vô cùng vững chắc. Vừa rồi, tôi có nhìn thấy thủ môn Hàn Quốc muốn đánh bại chúng ta bằng sáu bàn thắng. Anh em có muốn để cho Hàn Quốc đánh bại Việt Nam chúng ta bằng sáu bàn thắng không?”
“Không…” Mười cầu thủ, mười lời như một.
“Anh em có muốn đánh bại Hàn Quốc bằng sáu bàn thắng không?” Nguyễn Hoàng Đức cất cao giọng.
“Có…” Mười cầu thủ hô vang.
“Được, vậy chúng ta hãy đánh bại Hàn Quốc bằng sáu bàn thắng. Khẩu hiệu của chúng ta trong trận đấu này là Sáu Bàn Thắng. Bây giờ chúng ta hãy cùng nhau hô vang, Sáu Bàn Thắng. 1… 2… 3… Sáu Bàn Thắng…” Nguyễn Hoàng Đức hét lớn.
“Sáu Bàn Thắng…” Mười một cầu thủ Việt Nam, cùng nhau vung tay lên cao, bùng lên ý chí chiến đấu ngập trời.
Tuýt…
Trọng tài thổi còi bắt đầu trận đấu. Hai tiền đạo Hàn Quốc chuyền bóng cho nhau rồi chuyền ngược về cho hậu vệ của mình. Các cầu thủ Hàn Quốc chuyền bóng một chạm liên tục. Những đường chuyền bóng chính xác của đội bóng Hàn Quốc đang dần kéo dãn đội hình của các chàng trai U-23 Việt Nam. Đội hình của Hàn Quốc là đội hình 4 – 3 – 3. Huấn luyện viên Hàn Quốc muốn dùng đội hình với ba tiền đạo này để càn quét đội tuyển Việt Nam.
Huấn luyện viên Jeon Byung Hoon vô cùng thận trọng trong trận đấu ngày hôm nay, sử dụng sơ đồ chiến thuật 5 – 4 – 1 với hàng hậu vệ năm người. Mục đích của Jeon Byung Hoon đã rất rõ ràng. Ông Jeon muốn tổ chức phòng ngự chặt chẽ để chống lại một đội tuyển Hàn Quốc có nhiều ưu thế về chiều cao, thể lực, thể hình, kỹ thuật, thích nghi thời tiết.
Ngay từ phút đầu của trận đấu, sau vài chục giây ban bật chuyền qua lại một chạm giữa hai hàng tiền vệ và hậu vệ, thì trung vệ Hwang Hyun Soo của đội tuyển Hàn Quốc đã có một pha tạt bóng dài lên phần giữa sân ở hành lang cánh phải của đội tuyển Việt Nam. Tiền vệ Nguyễn Bá Thịnh đón lõng đúng vị trí bóng rơi xuống nhưng ngay lúc ấy, tiền vệ cánh trái Yoon Seung Won của Hàn Quốc đã nhanh như cắt băng lên, nhảy lên cao đội đầu trúng bóng trước khi bóng rơi xuống đầu của Nguyễn Bá Thịnh, còn ủi cho Nguyễn Bá Thịnh dúi dụi sang một bên. Trái bóng từ trên đầu Yoon Seung Won rơi đúng vào chân của tiền đạo Cho Young Wook.
Nguyễn Bá Thịnh đã thất bại trong pha không chiến vừa rồi. Không thể trách Nguyễn Bá Thịnh được, anh chàng 21 tuổi này chỉ cao có 1m68 mà thôi còn đối thủ của Nguyễn Bá Thịnh là Yoon Seung Won thì cao 1m86, cao hơn rất nhiều so với Nguyễn Bá Thịnh.
Tiền đạo Cho Young Wook có bóng trong chân liền tăng tốc chạy thẳng một mạch ra vị trí đá phạt góc phải ở phần sân đội tuyển Việt Nam. Khi Cho Young Wook dẫn bóng đi, hậu vệ cánh phải Vũ Gia Vinh cũng rướn người đuổi theo để giành giật bóng. Cho Young Wook lợi dụng hình thể to cao hơn Vũ Gia Vinh đã dùng thân che bóng, đồng thời tì đè, hất Vũ Gia Vinh văng ra ngoài những hai lần.
Đến gần chấm phạt góc phải, Cho Young Wook câu bóng ngược vào vòng 16m50. Trung vệ Đỗ Tùng Lâm đã có mặt kịp thời dùng đầu đẩy bóng lên trên, hóa giải pha t·ấn c·ông chớp nhoáng của đội tuyển Hàn Quốc.
Chỉ mới vài chục giây đầu tiên của trận đấu, những người Hàn Quốc đã có đòn phủ đầu với pha t·ấn c·ông chớp nhoáng dằn mặt đội tuyển Việt Nam. Từ pha t·ấn c·ông đó đã lộ rõ ý đồ thường xuyên t·ấn c·ông biên, với chiến thuật tạt cánh đánh đầu, của huấn luyện viên Hàn Quốc. Qua đó, ưu thế về thể hình thể lực của đội bóng Hàn Quốc được biểu hiện rõ trong tình huống này. Cả hai tình huống t·ranh c·hấp bóng trên không và đuổi theo truy cản của cầu thủ Việt Nam đều thất bại rõ ràng. Chắc chắn là trong thời gian sắp tới, cầu thủ Hàn Quốc sẽ càng lợi dụng ưu thế của mình để t·ấn c·ông biên và thực hiện những pha tạt cánh đánh đầu, nhằm kết liễu đội tuyển Việt Nam.