Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Cầu Trường Rực Lửa
Unknown
Chương 7: Vào
Khung thành đã mở ra trước mặt của Nguyễn Hoàng Đức. Khung thành đang rộng mở.
“Sút…”
“Sút đi…”
“Sút cháy lưới của bọn Thái Lan đi…”
Cổ động viên Việt Nam gào thét. Lá cờ đỏ sao vàng khổng lồ choán trên khán đài được trải rộng ra, uốn lượn như sóng thủy triều.
“Sút đi Đức, đừng chần chừ nữa, cơ hội ngàn năm có một rồi.” Phong vừa chạy tới vừa hét lớn.
“Đức cố lên, anh em trông chờ tất cả vào mày đó.” Trung vệ đội trưởng ở cuối sân nắm chặt hai tay thành nắm đấm vung lên trời.
Nguyễn Văn Phú, huấn luyện viên trưởng đội tuyển U22 Việt Nam tham dự giải Sea Games 29 năm nay, ngồi lẳng lặng trên ghế từ đầu trận đấu đến bây giờ, khẽ nhướng mi mắt. Nguyễn Văn Phú khoảng 45 tuổi, ngồi trầm tư bóp cằm. Đây là một người đàn ông trung niên có vẻ ngoài đẹp trai, nam tính và có gì đó rất lạnh lùng và điềm tĩnh. Quả là một mẫu người đàn ông sát gái. Cũng thực như thế, vị huấn luyện viên này còn được cả một cô ca sĩ nổi tiếng trong nước. Cô ca sĩ nổi tiếng ấy còn treo rất nhiều tấm ảnh của vị huấn luyện viên trong phòng riêng của mình, để mà ngắm thật lâu và nhiều lần không biết chán. Còn những hot girl, bóng hồng xinh đẹp vây quanh người đàn ông trung niên kia đầy phong độ kia thì nhiều không kể xiết.
“Sao có thể trở nên xuất thần như thế? Đây thực sự là thằng nhỏ Đức mà ta từng biết sao?” Nguyễn Văn Phú nhíu mày, lẩm bẩm.
Từ đầu trận đến giờ, Nguyễn Văn Phú đã quan sát không rời trận đấu. Trong lòng tính toán mọi đường đi nước bước. Nhưng vị huấn luyện viên trưởng vẫn chưa thể tìm ra lối thoát nào cho đội tuyển. Mọi thứ đang vượt xa khỏi tầm tay với của Nguyễn Văn Phú. Một bàn thắng của Thái Lan đến bất ngờ từ việc thủ môn bắt bóng trực tiếp khi cầu thủ đội nhà chuyền về. Một bàn thắng khác của Thái Lan cũng đến từ tình huống lao ra khỏi khung thành hết sức sai lầm của thủ môn. Hai bàn thắng đến liên tiếp khiến cho Nguyễn Văn Phú không kịp chống đỡ nổi. Tinh thần của các cầu thủ ở trên sân xuống dốc không phanh. Họ bị vỡ trận rồi. Hoàn toàn chịu sự đè ép của đội Thái Lan. Một đội tuyển luôn là con ngáo ộp đối với người Việt Nam.
Ngay từ thời mà Nguyễn Văn Phú còn là trung vệ đội trưởng của đội tuyển Việt Nam, còn thi đấu cho Việt Nam thì Nguyễn Văn Phú và các đồng đội cũng không khác những lứa cầu thủ học trò này là mấy, gặp Thái Lan cứ như là cá mập gặp cá voi sát thủ vậy. Cá mập được xưng tụng là hung thần đại dương, có thể tung hoành khắp đại dương không một con cá nào là đối thủ. Ấy thế mà cá mập gặp cá voi sát thủ thì cứ co rúm người lại, chỉ cần cá mập biết ở vùng biển nào có cá voi sát thủ là bỏ chạy ngay tắp lự không cần suy nghĩ, còn không chạy kịp chạy thì chỉ có nước chịu c·hết mà thôi. Cá voi sát thủ lao đến t·ấn c·ông con cá mập đáng thương đến không đường chống đỡ rồi moi gan ra mà ăn giống như một chiến lợi phẩm vô cùng vinh dự. Đội tuyển Việt Nam cũng tương tự như thế, Việt Nam không ngán sợ bất kỳ một đội tuyển nào khác ở vùng Đông Nam Á. Việt Nam có thể bại trận vài lần nhưng đa phần là chiến thắng các nước khác. Nhưng tuyệt nhiên, gặp Thái Lan thì đa số là thua, rất rất ít lần thắng được Thái Lan. Tâm lý thi đấu của các cầu thủ Việt Nam gặp Thái Lan giống như là một cái gì đó kỵ giơ, bạc nhược, mong manh và dễ vỡ.
Nhưng, ngày hôm nay, vào thời điểm này, Nguyễn Văn Phú nhìn thấy một tia hy vọng lóe lên. Nguyễn Văn Phú chợt phát hiện ra một tố chất tiền đạo trong giây phút xuất thần ấy đang nảy mầm. Người tiền đạo trẻ kia chỉ mới có 20 tuổi đầu thôi. Không gian phát triển còn rất lớn. Pha xông tới chớp nhoáng, c·ướp bóng cực nhanh từ chân tiền vệ Thái Lan. Pha đảo người giữ bóng trong chân. Pha húc người xông qua hàng hậu vệ đội tuyển Thái Lan. Từ xưa đến nay, chưa bao giờ có một người tiền đạo nào của Việt Nam có thể làm được. Một người tiền đạo đủ bản lĩnh, dám cầm bóng, dám xông lên và vượt qua thành công hàng hậu vệ của Thái Lan. Kể cả pha này không thể ghi bàn thì người tiền đạo ấy cũng là một mầm non cực kỳ quý giá của đội tuyển Việt Nam.
“Sút đi Đức…” Vị huấn luyện viên trưởng đội tuyển Việt Nam lần đầu tiên đứng dậy khỏi băng ghế trong trận đấu này, siết chặt hai tay như gầm vang như một con sư tử ngẩng đầu gầm rống giữa thảo nguyên bao la, tố chất dũng mãnh của người trung vệ thép một thời bộc phát vô cùng hùng hậu.
“Sút…” Gần như cả sân cỏ cùng rống lên chung với người trung vệ thép dũng mãnh ấy.
Sút. Phải, đó chính là cú sút. Nguyễn Hoàng Đức quyết định sút ngay tức khắc khi hắn thấy hai hậu vệ cánh đã ập tới chỗ hắn rồi. Không thể dây dưa với cùng một lúc cả hai tên hậu vệ Thái Lan được. Nguyễn Hoàng Đức phải sút rồi. Nguyễn Hoàng Đức lấy chân phải làm trụ. Mặt hắn nhăn lại vì cơn đau. Nguyễn Hoàng Đức sẽ sút bằng chân trái.
“Hả, Đức Chân Gỗ muốn sút bằng chân trái sao?”
“Hắn có thuận chân trái bao giờ đâu.”
“Thôi c·hết toi rồi, chân phải mà còn toàn sút ra ngoài, thì chân trái sao có thể vào được.”
“Ây da, thật tức c·hết tôi mà.”
“Hắn bị điên rồi sao?”
Tiếng cổ động viên Việt Nam lại ầm ĩ trên khán đài khi thấy Nguyễn Hoàng Đức nghiêng người, dùng chân phải làm trụ, toan sút bằng chân trái.
Nhưng không, Nguyễn Hoàng Đức không hề điên. Nguyễn Hoàng Đức cũ thì quả là không biết sút chân trái, nhưng Nguyễn Hoàng Đức mới này thì rất giỏi với cái chân trái điệu nghệ. Nguyễn Hoàng Đức mới là một nghệ sĩ sân cỏ với cái chân trái.
Sút.
Nguyễn Hoàng Đức sút chéo góc. Cú sút cực mạnh. Thủ môn Thái Lan đổ người sang phải. Chẳng lẽ Nguyễn Hoàng Đức sẽ sút vào góc phải khung thành sao? Nhưng không, hắn không sút vào góc phải. Thủ môn Thái Lan bị lừa rồi. Góc nghiêng người sang phải của Nguyễn Hoàng Đức chỉ là động tác giả cố ý đánh lừa thủ môn Thái Lan trong tích tắc đó mà thôi. Nguyễn Hoàng Đức không sút bằng má trong chân trái mà hắn sút bằng má ngoài chân trái. Một kỹ thuật sút bóng vô cùng khó khăn và rất dễ xảy ra sai sót. Phải là người nắm kỹ thuật cực kỳ điêu luyện mới dám thực hiện cú sút như thế này.
Bum.
Cái chân trái của Nguyễn Hoàng Đức chạm vào quả bóng khiến cho quả bóng bay đi với vận tốc cực nhanh. Quả bóng xoáy vòng tròn, bay một đường vòng cung với góc bẻ cong thần kỳ. Quả bóng xoáy tròn, bay lơ lửng đến góc trái khung thành đội tuyển Thái Lan.
Vút.
Quả bóng xoáy rất mạnh. Cú sút của Nguyễn Hoàng Đức là một cú sút chéo góc, bay thẳng vào góc trái khung thành. Cú sút bay như trái phá vào tầm ngang của khung thành. Chẳng cần phải chếch lên góc trên bên trái gì cả. Chỉ cần ở tầm ngang thôi. Tầm ngang đã chiến thắng rồi.
Binh.
Quả bóng tiếp tục xoáy tròn. Quả bóng đang rẽ ra hơi xa. Tất cả mọi người nín thở vào thời khắc ấy. Quả bóng bay đụng trúng vào cột dọc khung thành một tiếng binh và rơi xuống. Quả bóng sẽ rơi xuống ở đâu đây? Quả bóng rớt lịch bịch xuống đất. Quả bóng đập vào mép trong cột dọc khung thành Thái Lan. Quả bóng đã vượt qua vạch vôi rồi. Quả bóng chạm nhẹ vào tấm lưới ở góc bên trái khiến cho mành lưới rung lên nhè nhẹ.
Vào…
Cú sút xoáy của Nguyễn Hoàng Đức đã vượt qua vạch vôi khung thành đội tuyển Thái Lan. Nguyễn Hoàng Đức đã giành được một bàn thắng quý giá cho đội nhà. Thực sự là vào rồi. Khung thành đã rung lên rồi. Hoan hô Nguyễn Hoàng Đức. Hoan hô đội tuyển Việt Nam.