0
“Vào… Vào… Vào rồi… Thưa quý vị và các bạn, cầu thủ Nguyễn Hoàng Đức của đội tuyển Việt Nam đã ghi bàn vào phút 63 của trận đấu. Một tiền đạo trung phong của chúng ta ngày hôm nay đã bùng nổ. Anh ta đã thực sự bùng nổ vào giây phút này. Hai pha băng người qua bóng như một cỗ xe tăng thực thụ đã hất văng hai cầu thủ Thái Lan. Một pha chích bóng cực kỳ điệu nghệ, tâng bóng qua đầu trung vệ Thái Lan. Và một cú sút xoáy bằng cái chân trái thần thánh vẽ nên một đường cong tuyệt mỹ trên sân Selayang của nước Malaysia, kết liễu đội tuyển Thái Lan bằng một pha làm bàn cháy lưới của bọn họ. Đội tuyển Việt Nam đã ghi bàn. Những ngôi sao vàng của chúng ta đã rút ngắn tỷ số xuống còn 1 – 2. Hy vọng đang đến. Hy vọng vẫn còn được nhen nhóm cho đội tuyển Việt Nam.” Bình luận viên Việt Nam gào lớn như muốn nổ tung tất cả các tivi đang mở kênh tiếp sóng truyền hình trực tiếp trận đấu giữa Việt Nam và Thái Lan.
“Vào… Vào… Vào…”
Thời khắc ấy, hầu như cả nước Việt Nam đang nhảy nhót tưng bừng. Từ bắc chí nam, từ đông sang tây ở nước Việt Nam, những người già, thanh niên, trẻ con, đàn ông, đàn bà đều đang nhảy cẫng lên sung sướng. Mọi người ôm nhau nhảy nhót, hò hét váng cả nhà. Những quán café đang mở trận bóng đá cũng vỡ tan trong tiếng hét. Nơi có các tivi lớn ở khoảng sân rộng hoặc đường phố thì tiếng hoan hô vui mừng của số lượng lớn người cổ vũ càng thêm kinh thiên động địa. Người Việt Nam là thế đấy. Tinh thần yêu bóng đá, yêu thể thao của người Việt Nam luôn luôn cháy bỏng, vĩnh viễn cuồng nhiệt không bao giờ thay đổi.
“Vào…”