Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Cầu Trường Rực Lửa
Unknown
Chương 81: Làm Gỏi Bầy Chuột Túi
Phan Văn Trung vào sân chính là để khoét sâu vào điểm yếu này của Ruon Tongyik. Ban huấn luyện của đội tuyển U-23 Việt Nam không chỉ tìm hiểu về đội bóng, cách chơi, chiến thuật của đối thủ mà còn tìm hiểu kỹ càng, chi tiết, phong cách thi đấu, tâm sinh lý của từng cầu thủ bên phía đối thủ.
Như trong trận đấu trước thì hai người Jeon Byung Hoon và Son Myung Dae có lợi thế lớn là ở Hàn Quốc và đã hoạt động trong lĩnh vực bóng đá cả gần bốn mươi năm, cho nên hai người hiểu rất rõ về điểm mạnh, điểm yếu của cầu thủ Hàn Quốc để mà chỉ rõ cho các cầu thủ Việt Nam thấy, giúp đội bóng Việt Nam chiến thắng oanh liệt đội tuyển U-23 Hàn Quốc.
Còn trong trận này, khi đối mặt với những người Australia, mặc dù Jeon Byung Hoon và Son Myung Dae không có được lợi thế lớn như lần trước nhưng trong ban huấn luyện cũng đã cử người tìm hiểu từng thông tin, từng con người ở phía đối phương, để mà từ đó giúp cho hai chiến lược gia đại tài Jeon Byung Hoon và Son Myung Dae cùng nhau mổ xẻ, xây dựng lối đá, đánh vào đúng tử huyệt của những chú chuột túi.
“Vượt qua nó đi Trung.”
“Cho đám Úc Châu thấy người Việt Nam giỏi kỹ thuật như thế nào?”
“Solo với bọn người Úc luôn đi Trung ơi.”
Ở trên khán đài, dẫu chỉ có hơn trăm cổ động viên người Việt Nam nhưng tiếng hô hoán của bọn họ cũng rất lớn. Đa số là thanh niên và trung niên, có rất ít bóng hồng trên khán đài lúc ấy. Đường xá xa xôi cách trở và điều kiện thời tiết giá lạnh đã khiến cho số lượng cổ động viên không được nhiều lắm. Ngoài ra thì đây mới chỉ là một trận đấu thứ hai của đội tuyển U-23 Việt Nam sau những tháng ngày cái bóng u ám của Sea Games 29 phủ lên nền bóng đá Việt Nam. Thực sự là cái bóng ma đó quá lớn, người hâm mộ vẫn chưa thể nào nguôi ngoai được nỗi đau bị loại từ vòng bảng Sea Games năm ấy. Nhưng, sắp rồi, người hâm mộ sắp quay trở lại với bóng đá Việt Nam rồi. Các chàng trai trẻ trên sân cỏ đang kiên cường chiến đấu vì nền bóng đá nước nhà, sẽ chứng minh cho người hâm mộ Việt Nam thấy, bóng đá Việt Nam đang dần trưởng thành theo năm tháng.
Phan Văn Trung đang dẫn bóng đối mặt với Ruon Tongyik nghe tiếng cổ động viên gào thét tên mình, như được tiếp thêm một nguồn sức mạnh vô hình, ý chí chiến đấu cuồn cuộn dâng lên trong tâm khảm.
Vút.
Cơ thể có phần mảnh mai của Phan Văn Trung lắc lư trước gió. Phan Văn Trung cao 1m70, không phải là tạng người vai u thịt bắp mà có phần hơi ốm, má hóp vào. Tuy đó là bất lợi trong việc t·ranh c·hấp bóng nhưng lại là lợi thế giúp cho Phan Văn Trung trong việc biểu diễn kỹ thuật và tốc độ của mình.
Vù.
Chỉ trong nháy mắt, Phan Văn Trung đã đưa bóng đến, lắc lư trước mặt Ruon Tongyik.
Lắc lư.
Phan Văn Trung tiếp tục biểu diễn ngón đòn lắc lư thân mình trong gió, nghiêng người qua trái, bóng đẩy tới định vượt Ruon Tongyik ở phía bên trái.
Ruon Tongyik cao 1m85, với thân hình cốt đột, da đen trùi trũi, nhe hàm răng trắng ởn ra, gầm lên: “Đứng lại.”
Phịch.
Ruon Tongyik giẫm chân đánh phịch lên nền cỏ ở phía bên phải, ngăn không cho Phan Văn Trung vượt qua.
Ngay lúc ấy, Phan Văn Trung gặc bóng một cái, lại nghiêng người sang phải. Ruon Tongyik rất khó khăn trong việc xoay trở cơ thể so với Phan Văn Trung. Đó chính là lợi thế của lùn mã tử.
Phan Văn Trung đẩy bóng qua phải khi mà Ruon Tongyik còn đang trong thế nghiêng bên phía ngược lại. Phan Văn Trung lắc một cái, lắt léo uốn mình băng qua cơ thể cốt đột của Ruon Tongyik, như con sóc con vượt qua con tê giác khổng lồ.
“Hoan hô.”
“Hay lắm Trung.”
“Quá giỏi rồi.”
Cổ động viên Việt Nam ở trên khán đài vỗ tay hoan hô nhiệt liệt.
Phan Văn Trung vừa rồi nhìn như vượt qua Ruon Tongyik đơn giản nhưng mà không phải vậy. Phan Văn Trung chính là đánh cược với hành động của mình. Những động tác của Phan Văn Trung chỉ thừa ra một nhịp thôi là sẽ bị mất bóng bởi Ruon Tongyik ngay. Phan Văn Trung lúc nãy nghe trợ lý huấn luyện viên số 1 Son Myung Dae dặn dò chỉ cần thấy Ruon Tongyik hụt hơi một phát thì đó chính là lúc vượt qua gã cốt đột ấy. Thời điểm vừa rồi, khi Phan Văn Trung đẩy bóng bên trái, cái chân của Ruon Tongyik giẫm phịch một cái và Ruon Tongyik hộc ra một hơi, Phan Văn Trung liền quyết đoán gẩy bóng ngược lại rồi băng qua sát sườn Ruon Tongyik ngay. Vậy mà cuối cùng hắn đã thành công vượt qua được gã hậu vệ cánh trái Ruon Tongyik của Australia rồi.
Trống trải rồi.
Trước mặt của Phan Văn Trung chính là thênh thang đường lớn dẫn đến khung thành Australia. Bởi vì lúc này, hai trung vệ Australia đang phải kèm chặt Nguyễn Hoàng Đức. Một tiền vệ Stefan Mauk thì đang đối mặt với Lương Đức Quang. Phan Văn Trung dốc bóng cực nhanh xuống.
Tiền vệ đội trưởng Stefan Mauk liền quát lớn: “Aleksandar, cản nó lại.”
Phan Văn Trung đang như một con sóc, dùng tốc độ cực nhanh của mình bỏ lại Ruon Tongyik đang kêu gào ỏm tỏi ở phía sau lưng.
“Cháy lưới tụi mày.” Phan Văn Trung gào lên, chạy tới gần khu vực cấm địa, vung chân toan sút bóng.
Trung vệ Aleksandar Šušnjar đang đứng kèn cựa với Nguyễn Hoàng Đức không còn cách nào khác đành phải bỏ lại Nguyễn Hoàng Đức cho một mình Alex Gersbach theo kèm, để mà phóng người lao đến chỗ Phan Văn Trung.
Aleksandar Šušnjar cao 1m91 như một tòa tháp sừng sững chắn ở góc trên của khu vực cấm địa, đứng ngáng trước mặt Phan Văn Trung. Nếu như lúc này Phan Văn Trung sút bóng thì sẽ trúng phải gã khổng lồ Aleksandar Šušnjar ngay.
Bất quá, Phan Văn Trung lại nhếch mép lẩm bẩm: “Tụi bay bị lừa rồi.”
Vù.
Phan Văn Trung không sút bóng. Phan Văn Trung chỉ giả vờ vung chân ra phía sau thật mạnh thôi. Thực ra là hắn đang giơ chân sút khẽ. Cái chân phải của Phan Văn Trung đến gần trái bóng thì giảm dần tốc độ và tâng bóng đến vị trí chính diện của khu vực cấm địa.
“Không xong, cản số 10.” Huấn luyện viên Ante Milicic đứng bật dậy hét lên.
“Chặn tên Duc lại.” Trung vệ Aleksandar Šušnjar ngoái đầu gào lớn
“Không cho số 10 có bóng.” Tiền vệ đội trưởng Stefan Mauk hô hoán rầm trời.
Trung vệ Alex Gersbach đột nhiên thấy bóng hình kẻ mà mình theo kèm biến mất, hoảng hồn hoảng vía nhoài người đuổi theo.
Thủ thành Paul Izzo rời khỏi khung thành, sải những bước chân thật dài, gần như là phi thân về hướng trái bóng rơi ở phần vạch 16m50, trước mặt cầu môn.
Nhưng tất cả đã muộn.
Nguyễn Hoàng Đức được mệnh danh là Chiến Hạm Không Chìm của Việt Nam. Chiếc chiến hạm ấy một khi đã được chuyển sang chế độ bứt tốc thì không gì có thể cản nổi. Chiếc chiến hạm ấy lao băng băng giữa đại dương bao la. Lướt qua vô vàn những cơn sóng cả. Chiếc chiến hạm ấy chạm mình vào một con sóng lớn, hất tung người lên giữa không trung. Đầu của chiếc chiến hạm ngẩng cao giữa bầu trời.
Nguyễn Hoàng Đức nhún chân, phóng v·út người trên bầu trời. Một quang cảnh vô cùng đẹp mắt. Nguyễn Hoàng Đức lơ lửng giữa không trung.
Vù.
Trái bóng rơi vào đúng điểm cần rơi. Cái đầu của Nguyễn Hoàng Đức.
Binh.
Nguyễn Hoàng Đức đánh đầu xuyên qua giữa hai tay mà thủ thành Paul Izzo giơ lên toan với lấy bắt trái bóng.
Vút.
Trái bóng bay thẳng vào khung thành trống rỗng không người.
Vào…
Một cú đánh đầu thần sầu đã được tạo nên bởi Chiến Hạm Không Chìm Nguyễn Hoàng Đức. Người tiền đạo trung phong mặc áo số 10 của đội tuyển U-23 Việt Nam đã ghi bàn bằng một cú đánh đầu không thể nào đẹp hơn ở phút thứ 71 của trận đấu.