Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 24: Khai Mở Đào Hoa Trận.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: Khai Mở Đào Hoa Trận.


Trương Vệ giữ chặt Ảnh Lãng Phù trong tay, cảm nhận mối liên kết giữa mình và sức mạnh cổ xưa ngày càng rõ rệt. Cậu nhắm mắt, hít một hơi sâu, rồi mở mắt ra với ánh nhìn kiên định. Tất cả mọi nỗi lo lắng và sợ hãi dường như tan biến, để lại trong cậu chỉ sự quyết tâm không lay chuyển. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trang viện đứng đó, vững chãi và bí ẩn, như một phần của một câu chuyện cổ xưa chưa hoàn tất. Sự kỳ bí và vẻ đẹp cổ kính của nó làm cho Trương Vệ và Lạc Lạc cảm thấy như đang đứng trước ngưỡng cửa của một cuộc phiêu lưu vĩ đại, đầy những thử thách và khám phá.

Khi cả hai bước lên cầu, họ cảm nhận được sự lạnh lẽo từ mặt hồ, sự ẩm ướt từ những viên đá. Trương Vệ và Lạc Lạc bước đi trong sự hồi hộp khó tả, như thể họ đang tiến vào một thế giới đã bị lãng quên từ lâu.

Hai ngón tay Trương Vệ khẽ vẽ những hán tự cổ xưa lên bề mặt lá bùa. Những ký tự ấy lập tức sáng rực lên, như thể được đánh thức sau hàng thế kỷ chìm trong giấc ngủ. Dòng năng lượng từ Ảnh Lãng Phù bắt đầu chuyển động, như những làn sóng vô hình lan tỏa ra xung quanh. Luồng sáng từ lá bùa dần mạnh mẽ hơn, bao trùm lấy cơ thể Trương Vệ, tạo thành một kết giới vững chắc, sẵn sàng đối phó với mọi nguy hiểm tiềm tàng trong Đào Hoa Trận.

Một cây cầu đá dài bắc qua mặt hồ, dẫn thẳng đến trang viện. Cây cầu, với những viên đá xám đậm phủ đầy rêu và cỏ dại, tạo nên cảm giác cổ xưa, phong trần. Mỗi bước chân trên cầu phát ra âm thanh lộp cộp nhỏ, như thể hồ nước dưới chân đang thì thầm điều gì đó với họ.

Trương Vệ đứng yên lặng, gió nhẹ thổi qua làm lay động những cánh hoa anh đào trên không trung. Ánh mắt cậu trở nên nghiêm nghị, tập trung cao độ vào nhiệm vụ trước mắt. Nhớ lại những gì mẫu thân Mục Yên Nhiên đã dạy, Trương Vệ từ từ đưa tay vào trong lồng ngực, lấy ra một lá bùa đặc biệt, được gọi là Ảnh Lãng Phù. Đây là món bảo vật mà Lưu Hàn Phong, người bạn thân của mẫu thân, đã trao tặng cậu khi còn nhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Con đường nhỏ hẹp, uốn lượn quanh co, dẫn họ vào một khu vực càng tối tăm hơn, nơi mà ánh trăng không thể chiếu tới. Bóng tối và âm thanh của ma thú từ xa càng làm không gian thêm phần áp lực. Trương Vệ giữ vững tinh thần, từng bước đi đầy cẩn trọng, không để lộ bất kỳ sự chủ quan nào. Lạc Lạc cảm nhận được điều đó và theo sát cậu, mắt không rời khỏi người bạn đồng hành của mình.

Trang viện, với kiến trúc cổ kính, sừng sững trên mặt hồ, tựa như một tòa lâu đài cổ xưa. Những bức tường đá xám phủ rêu phong, mái vòm gỗ đen cong v·út lên trời, tạo nên một vẻ đẹp hùng vĩ nhưng đầy bí ẩn. Mặc dù không có ánh đèn, nhưng trang viện vẫn hiện rõ dưới ánh trăng, với các cột đá cổ xưa được chạm khắc tinh xảo, đứng như những người canh giữ trung thành. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đi thêm một đoạn, trước mắt họ hiện ra một cảnh tượng không thể tin nổi—một trang viện lớn nằm giữa lòng khu rừng, lặng lẽ và bí ẩn, tọa lạc trên mặt hồ phẳng lặng như gương. Mặt hồ rộng lớn, trong suốt, phản chiếu bóng tối và ánh trăng yếu ớt, tạo nên khung cảnh như một bức tranh thủy mặc tuyệt mỹ.

Trương Vệ không lơ là cảnh giác. Cậu biết rằng đây chỉ mới là một phần của Đào Hoa Trận, họ vẫn chưa thoát khỏi hoàn toàn. Trương Vệ tiến lên phía trước, ánh mắt cậu quét qua xung quanh, dò xét từng bước. Lạc Lạc theo sau, tuy có phần lo lắng nhưng lòng đầy quyết tâm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lạc Lạc đứng bên cạnh, mắt nhìn không chớp vào Trương Vệ. Cô bé không hiểu hết những gì đang diễn ra, nhưng cảm nhận được một sự thay đổi rõ rệt trong người bạn nhỏ. Trương Vệ trước mặt không còn là cậu bé nhút nhát mà cô quen biết nữa, mà là một người đang dẫn dắt họ qua hiểm nguy. Ánh mắt của cô bé lấp lánh sự tin tưởng vào Trương Vệ.

Hoàn thành niệm chú, Trương Vệ nâng Ảnh Lãng Phù lên cao, như muốn hòa hợp với sức mạnh bên trong nó. Bất ngờ, một luồng sáng chói lòa bùng lên từ lá bùa, chiếu sáng khắp khu vực. Những cánh hoa anh đào bắt đầu rung chuyển, rồi dần tan biến, để lộ bản chất thật sự của Đào Hoa Trận—một mê cung nhánh cây khô cằn, uốn lượn đầy kỳ bí.

Lạc Lạc và Trương Vệ đứng lặng người. Đào Hoa Trận, từ một vẻ đẹp mộng ảo, giờ hiện ra với hình hài thật sự—một trận pháp đầy nguy hiểm, được che giấu bởi lớp vỏ ảo giác. Tuy nhiên, với sự biến mất của lớp bảo vệ, một lối đi hẹp hiện ra giữa những nhánh cây, dẫn vào sâu hơn trong khu rừng.

Khi cảm nhận luồng sáng ấy, Trương Vệ thấy một sức mạnh cổ xưa đang dần thức tỉnh trong mình, sức mạnh được truyền lại từ những tiền nhân đã từng sử dụng Ảnh Lãng Phù để chống lại các thế lực tà ác. Cậu thầm nghĩ đến lời dạy của mẫu thân: "Sức mạnh thực sự không chỉ nằm ở sức mạnh vượt trội, mà còn ở sự hiểu biết và nhún nhường." Lời dạy này đã khắc sâu trong tâm trí cậu, nhắc nhở Trương Vệ rằng đôi khi, việc che giấu bản thân cũng là một cách để tồn tại trong thế giới đầy nguy hiểm.

Chương 24: Khai Mở Đào Hoa Trận. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh sáng từ rừng hoa xung quanh mờ nhạt phản chiếu lên đôi mắt cương nghị của Trương Vệ. Lá bùa nhỏ bé tỏa ra một luồng sáng yếu ớt, nhưng ẩn chứa bên trong nó là sức mạnh cổ xưa khó lường. Trương Vệ bắt đầu niệm chú, giọng cậu đều đặn, từng câu chữ phát ra như có sự cộng hưởng với không gian xung quanh. Cậu đã luyện tập điều này hàng trăm lần, và giờ đây, mỗi chữ cậu niệm đều mang theo sự chính xác và uy nghiêm.

Không gian xung quanh trở nên tĩnh lặng đến lạ thường. Đào Hoa Trận giờ đây hiện ra trước mắt Trương Vệ không còn là những cánh hoa anh đào xinh đẹp, mà thay vào đó là một trận đồ phức tạp, nơi mỗi cánh hoa dường như đã được sắp xếp theo một trật tự vô hình, tạo thành những đường nét đầy mê hoặc mà chỉ người tinh thông trận pháp mới có thể nhận ra.

Những nhánh cây khô, trước đây ẩn mình dưới vẻ đẹp mê hồn của hoa anh đào, giờ đây hiện rõ, tạo thành một trận đồ khô cứng nhưng đầy uy quyền. Mạng lưới của chúng như những gọng kìm khổng lồ, sẵn sàng vây chặt bất kỳ ai lạc vào. Cảnh tượng trước mắt từ mỹ lệ trở nên khắc nghiệt và đầy ám ảnh.

Trương Vệ nhìn Lạc Lạc, cả hai trao đổi ánh mắt, sự lo lắng và hồi hộp hiện rõ. Họ biết rằng trang viện này có thể chứa đựng những bí mật chưa từng được hé lộ, và việc bước vào đó có thể dẫn đến những nguy hiểm khó lường.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: Khai Mở Đào Hoa Trận.