Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 57: Lóc xương, xẻ thịt, thay da, hoán xác.

Chương 57: Lóc xương, xẻ thịt, thay da, hoán xác.


**********

Cảnh báo: chương này có cảnh b·ạo l·ực và máu me, vị huynh đài nào không thích đọc có thể đọc tiếp chương sau. Nội dung chương này sẽ không quá ảnh hưởng tới những chương sau.

*********

Lúc này đang ở Hắc Ám Thần Điện, trước mặt Hữu Tình bây giờ là bảy cái sinh linh đến từ nhiều chủng tộc khác nhau. Tất cả bọn chúng đều đã bị khống chế không thể cử động.

Lại nói dù ban đầu có chút trúc trắc, nhưng lâu dần nàng đã quen sử dụng hai bộ thân thể cùng một lúc. Nó giống việc nàng mọc thêm một cái tay hoặc chân, cũng không đem lại quá nhiều phiền phức cho nàng.

Bảy cái sinh linh đều đổ dồn ánh mắt lên nàng. Nhưng cảm xúc của bọn chúng lại rất khác nhau, có phẫn nộ, có tuyệt vọng, có lạnh nhạt, có ghen tỵ, có ham muốn,có khinh thường,... Đối với việc này nàng không hề để tâm thậm chí còn rất hài lòng.

Nàng nhẹ nhàng tiến lại từng cái sinh linh mà đánh giá cơ thể của bọn chúng.

"Chậc. Các ngươi quá xấu xí rồi, là một tạo vật của ta các ngươi không nên xấu xí như vậy. Để ta khiến các ngươi trở nên xinh đẹp hơn."

Nói rồi nàng liền lột hết y phục của bọn chúng bất kể gái trai già trẻ, tất cả đều nằm trần trụi lõa thể trước mặt nàng.

Bỗng nàng nhìn thấy có một tên sinh linh nhìn nàng với ánh mắt phẫn nộ miệng lại luôn mấp máy như muốn nói gì đó.

"Ngươi muốn nói gì sao? Để ta giúp ngươi."

Nàng tiện tay điểm nhẹ lên trán của hắn, khiến hắn tạm thời có thể nói được.

"Mả cha nhà ngươi Đông Phương Vô Tình. Người còn nhỏ tuổi nhưng chính là một cái tiểu tiện nhân, cả nhà của ngươi đều là tiện nhân ..."

"Ồ. Xem ra là một tên nhiều chuyện. Rất không may cho ngươi là ta lại không thích những tên nhiều chuyện."

~ Xoạch ~

Nàng nhanh chóng cậy miệng của hắn ra, lia nhẹ một đao rồi kéo mạnh. Cái lưỡi của hắn liền bị kéo ra đứt lìa khiến máu phun khắp nơi, nhưng không hề văng lên người của nàng, phảng phất trên người của nàng có một lá chắn vô hình nào đó.

Tên vừa bị cắt lưỡi rất đau đớn, hắn liên tục rên la nhưng không thể kêu thành tiếng, ngoài việc miệng hắn đang liên tục phun ra máu tươi thì hắn không thể làm gì thêm.

Hữu Tình lại lấy ra một cái cưa sắt, nàng bắt đầu từ tay phải của hắn, rồi tới chân trái, rồi tay trái rồi lại chân phải, lần lượt cưa đứt. Gã sinh linh điên cuồng muốn dãy dụa, nhưng bất hạnh thay hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn cơ thể của mình bị cưa mất từng phần một. Từng cơn đau xông thẳng tới não bộ khiến hắn muốn cắn lưỡi tự vẫn nhưng tiếc thay lưỡi của hắn giờ đã cụt, cũng đã được xử lý tốt nên hắn không c·h·ế·t được. Dù đôi mắt của hắn liên tục chảy nước mắt vì đau đớn nhưng nỗi căm giận của hắn vẫn không hề giảm ngược lại càng nhiều hơn.

Hữu Tình thấy vậy liền nhịn không được mà khen hắn:

"Khá lắm. Ngươi sẽ là một vật chứa tốt đó."

Sau đó nàng bỏ mặc hắn mà đi tới bên một nữ sinh linh gần đó. Dù Hữu Tình vẫn chưa làm gì nàng, nhưng nàng đã khóc đến thảm thương, sưng húp cả mắt.

"Ta nghe nói bao tử của ngươi rất lớn mà? Có thể ăn được cả một con Á Long cơ mà? Sao bây giờ lại nhát đến như vậy?"

Vừa nghe tới Á Long nữ sinh linh dường như nhớ tới mĩ vị gì đó liền chảy nước miếng, nhưng ngay sau đó nàng lại nhớ tới hoàn cảnh bây giờ của nàng, nên nàng lại òa khóc.

Hữu Tình vẫn cười cười rồi nói:

"Ta ghét nhất là những kẻ hèn nhát. Tạo vật của ta không có kẻ nào là hèn nhát cả."

Nói rồi nàng rạch một đường trên ngực của nữ sinh linh, sau đó nàng lạnh lùng thọc tay vào moi ra một quả tim đỏ tươi còn đang đập từng nhịp rồi bóp nát.

Nữ sinh linh thấy tim của mình bị moi ra liền xanh cả mặt, thần kỳ là nàng chưa tử vong nhưng có vẻ vì quá sợ hãi nên nàng đã bài tiết ra đầy hạ thể đồng thời quên luôn cả việc khóc.

Hữu Tình ra hiệu một tên ác quỷ mang tới một cái mâm bằng vàng, trên đó là một quả tim đã trắng xanh vì thiếu máu.

Nàng cầm quả tim trên mâm vàng đem lắp vào ngực của nữ sinh linh rồi may lại.

"Đây là trái tim của chiến binh dũng cảm nhất của Ải Nhân Tộc. Hi vọng ngươi sẽ không làm thẹn chủ nhân của trái tim này."

Nữ sinh linh lúc này đã ngất lịm đi. Hữu Tình thấy vậy cũng không để ý tới nàng nữa.

Nàng lại đi tới chỗ của một nam sinh linh khác. Tên này khá bình tĩnh, còn nhìn vào Hữu Tình tỏ vẻ khinh thường.

"Xem ra ngươi có điều muốn nói. Được thôi, ta sẽ cho ngươi cơ hội."

Nàng điểm nhẹ lên trán của nam sinh linh.

"Hắc Ám Thần Điện của các ngươi sớm muộn cũng bại vong. Tà xưa giờ không thể thắng chính, dù hôm nay ta có c·h·ế·t, ta cũng tự hào là một nam nhân đỉnh thiên lập địa không thẹn với lòng. Muốn đánh muốn g·i·ế·t thì cứ việc ra tay đi, ta sẽ không kêu rên một tiếng nào."

"Chậc, xem ra ngươi rất tự hào về thân phận đàn ông của mình. Bất quá ... ta lại muốn ngươi nữ tính một chút."

"Ngươi muốn làm cái gì?"

Hữu Tình cười cười nàng lại điểm lên trán của nam sinh linh khiến hắn không thể nói chuyện.

Kế đó nàng hướng hạ thể của nam sinh linh mà rạch một đao, thứ quý giá nhất của giống đực liền bị tách ra khỏi cơ thể của hắn.

Nam sinh linh dường như không tin tưởng vào mắt mình rằng bản thân đã bị thiến, nhưng hắn vẫn cao ngạo nằm yên cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh. Dường như kiêu ngạo đã ăn sâu vào cốt cách của hắn, khiến hắn dù c·h·ế·t vẫn rất cứng đầu.

Hữu Tình dù đã thiến hắn nhưng vẫn chưa xong, nàng lật ngược người của nam sinh linh lại, từ hạ thể của hắn nàng rạch tới đỉnh đầu. Nàng sau đó mạnh bạo rút ra xương sống của hắn rồi ghét bỏ mà quăng ra xa. Một tên ác quỷ khác lại mang tới một cái mâm vàng, trên đó là một bộ xương sống như làm từ thủy tinh.

"Đây là xương sống của nữ nhân đẹp nhất của Tinh Linh tộc, hi vọng ngươi sẽ thích."

Cứ như thế nàng đem bộ xương sống xinh đẹp kia lắp vào cho hắn. Nàng còn hướng cơ thể của hắn chỉnh sửa một chút, như cắt bớt một ít xương sườn, cạo bớt xương tay và xương chân, đập bể hộp sọ của hắn để chỉnh lại ngũ quan. Do hắn đã sớm bất tỉnh, nên nàng cũng không biết làm như vậy đã khiến hắn bớt sự kiêu ngạo đã ăn sâu vào cốt tủy hay chưa.

Nàng lại tới gần một cái nữ sinh linh khác. Nàng cũng không rõ đây là sinh linh của chủng tộc nào trông rất xấu xí và cục mịch, nhưng đôi mắt của nữ sinh linh nói rõ rằng nó đang ghen tỵ với nàng.

"Ngươi muốn được như ta sao? Haiz, quá ngu xuẩn, để ta cho ngươi cảm nhận một ít nỗi đau rồi đem nó nhân với trăm triệu lần thì ngươi sẽ biết ta đã trải qua những gì."

Nàng lấy một cái chùy sắt đập mạnh lên đầu của nữ sinh linh, khiến tủy não của nó chảy ra be bét. Nó liên tục mấp máy miệng như đang trải qua nỗi đau gì đó kinh khủng lắm.

"Ngươi quá ngu ngốc. Nên ta sẽ cho ngươi một bộ não tốt hơn, dù không biết thứ này từng thuộc về chủng tộc nào nhưng theo ta thấy cũng khá thông minh."

Từ một cái mâm vàng khác nàng lấy một bộ não màu xanh lam đem đưa vào đầu của nữ sinh rồi đem may lại.

Nàng quay về nhìn một cái sinh linh khác. Sinh linh này có vẻ thuộc tộc Orc, nó có thể hình rất lớn và có ham muốn duy trì nòi giống tột độ, dù nó nhìn Hữu Tình với đôi mắt hoảng sợ nhưng hạ thể của nó lại căng cứng và ngày càng lớn. Quá chướng mắt nàng liền cắt phăng vật đó đi.

"Ta thấy ngươi tốt nhất nên làm một con rối. Ngươi kiểm soát cảm xúc của mình quá kém. Để ta giúp ngươi lột da, xẻ thịt, lóc xương, yên tâm đi sẽ không đau lắm đâu."

Xong xuôi nàng lại đi tới một cái sinh linh khác.

Nó nhìn thấy Hữu Tình đi tới miệng liền điên cuồng mấp máy.

Hữu Tình liền cho phép nó được nói chuyện:

"Thưa Hắc Ám Thánh Nữ, được đầu phục cho ngài chính là vinh quang của thuộc hạ. Thần nguyện dù dầu sôi lửa bỏng cũng sẽ góp sức cho ngài. Xin ngài hãy ban cho thuộc hạ phước lành của ngài, thần sẽ dẫn dắt bọn chúng đem lại cho ngài vinh quang." - Vừa nói nó lại ngước nhìn xung quanh, có vẻ nó đoán được ý đồ của Hữu Tình như đang muốn tạo ra thứ gì đó.

Hữu Tình lắc đầu:

"Ngươi quá tham lam. Nên ngươi sẽ không được gì cả."

Nàng sau đó mặc kệ nó van xin, đem nó một lần nữa cấm khẩu.

Đến cái sinh linh cuối cùng, nàng phảng phất như đang nhìn một cái xác c·h·ế·t hơi thở rất yếu ớt. Nó cũng không nhìn nàng, mà thẫn thờ nhìn trần nhà, mọi thứ xung quanh ngay cả cái c·h·ế·t cũng không liên quan tới nó.

"Đôi mắt của ngươi quá vô hồn. Nếu không cần sử dụng tới nó thì ta sẽ lấy nó đi."

Nàng sau đó đem đôi mắt của nó móc đi.

Dù ban đầu nó có hơi dãy dụa vì đau đớn, nhưng rất nhanh nó lại trở lại bình thường.

Hữu Tình khẽ gật đầu. Tên này cũng là một vật chứa tốt.

Cứ như vậy, nàng đã xử lý tốt hết đám sinh linh được tuyển chọn. Trừ tên ban đầu tứ chi của hắn còn đang rèn đúc nên chưa gắn vào được, chứ không phải vì hắn xúc phạm nàng nên nàng mới cho hắn chờ lâu thêm chút nữa đâu. Thiệt đó, nàng đó giờ nổi tiếng rất là độ lượng mà ~~

Chương 57: Lóc xương, xẻ thịt, thay da, hoán xác.