Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 58: Ngươi muốn diệt thế ?

Chương 58: Ngươi muốn diệt thế ?


Ra khỏi căn phòng sát sinh kia, Hữu Tình liền thấy Vịt Ma Chủ đã ngồi chễm chệ đợi nàng từ lâu. Không biết vì sao lúc này nàng cảm thấy mình khá khó chịu nên biến thành hình dạng người lớn để cho thoải mái hơn, Vịt Ma Chủ lúc này so với nàng rất nhỏ bé.

"Dù ta đã hỏi câu hỏi này rất nhiều lần. Nhưng ngươi vẫn chưa cho ta câu trả lời thỏa đáng. NGƯƠI THẬT SỰ MUỐN CÁI GÌ?"

Mặc kệ Vịt Ma Chủ đang phẫn nộ xù lông Hữu Tình vẫn rất bình tĩnh mà đáp lại:

"Ta muốn gì thì muội phải rõ nhất chứ Tiểu Uyển yêu quý của ta."

"Ngươi đã từng rất thiện lương ..."

"Ôi, Ma Chủ cao cao tại thượng của Hắc Ám Thần Điện lại nói câu này sao? Dù ta biết muội không muốn, nhưng muội hãy nhìn xem những năm qua đã có bao nhiêu oan hồn và máu tươi đã đổ xuống trong tay muội. Muội cũng đã như ta, từ sớm ... chúng ta đã bị vấy bẩn rồi."

"Lẽ ra ta không nên đưa miếng ngọc giản kia cho ngươi."

"Tiểu Uyển, ôi Uyển muội muội bé nhỏ của ta. Ta chính là ta, sớm muộn gì ta cũng sẽ khôi phục lại ký ức thôi, dù muội có ngăn cản bằng cách nào đi nữa. Bây giờ thế gian này cũng chỉ còn có hai tỷ muội ta nương tựa lẫn nhau, hãy sống tốt những giây phút còn lại đi."

"Ngươi thật sự vẫn muốn diệt thế? Dù đã trải qua bao nhiêu lần luân hồi."

Lúc này Hữu Tình cũng không nhịn được nữa mà nổi cáu:

"Muội nói cho ta biết đi. Ai đã đem lời nguyền đó lên ta? Vì sao ta luôn là người gây ra mọi tội nghiệt dù ta không hề làm gì ? Tại sao ta chỉ muốn có một sống bình yên mà hết lần này tới lần khác mọi thứ cứ đổ vào đầu ta? Vì sao mỗi lần luân hồi ta lại luôn phải kết thúc trong nước mắt? Muội nói đi vì sao hả? Vì sao ta lại phải chịu mọi đau khổ và tủi nhục của thế gian? Vì sao hả?"

Từng giọt, từng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt kiều mị của nàng. Thế gian này có ai biết nàng đã từng bất lực như thế nào sao ? Tại sao người nàng thương yêu nhất luôn phản bội nàng. Vì sao bao kiếp luân hồi nàng đều phải kết thúc sinh mạng trong đau khổ và nuối tiếc. Và mỗi khi nàng có lại ký ức thì bao nhiêu đau khổ, tủi nhục, uất ức kia lại tràn về khiến cho con tim nàng muốn nổ bạo. Có ai sẽ hiểu cho nàng sao? Thế gian này còn ai sẽ hiểu cho nàng sao?

Vịt Ma Chủ lúc này cũng chỉ có thể im lặng mà nhìn người phụ nữ trước mắt này phát tiết. Nó lớn lên cùng nàng, chính mắt nó đã nhìn nàng từ hồn nhiên rồi trầm luân xuống vực sâu vạn trượng. Cứ mỗi lần có một nam nhân xuất hiện, nó cứ tưởng sẽ có thể đem nàng ra khỏi nhưng đau khổ và tổn thương, nhưng nó đã sai rồi. Cứ mỗi lần như vậy thì nàng càng lún sâu thêm, sâu tới mức nó không còn nhìn thấy hình bóng của nàng khi xưa nữa. Phượng Hoàng Nữ lộng lẫy hồn nhiên, Nữ Thần Sắc Đẹp anh minh dịu dàng tất cả đã c·h·ế·t rồi. Thứ còn lại chỉ còn là kết tinh của đau khổ và bi thương mà thôi.

Nó khẽ lắc mình, lần đầu tiên trong hơn vạn năm qua nó hóa thành nhân hình. Nó hóa thành một tiểu la lỵ tinh linh và khả ái.

Nó tiến gần lại, ôm chặt lấy người phụ nữ đang ôm mặt mà khóc nức nở kia. Dù nó biết rõ có làm vậy cũng không thể làm dịu nỗi uất hận đang ngày càng dâng trào trong cơ thể của nàng.

"Mai này ... tỷ sẽ g·i·ế·t muội sa ?"

"...."

"Đúng vậy, ta sẽ g·i·ế·t muội. Ta muốn thế gian này không còn bất cứ một sinh linh, ta muốn nó hoàn toàn hủy diệt."

"...."

"Nhưng muội yên tâm đi. Ta cũng sẽ tới bên muội ngay thôi, hai tỷ muội chúng ta sẽ nương tựa vào nhau. Ta sẽ không để muội cô đơn đâu."

"Tỉ nói láo. Hơn trăm vạn năm qua tỉ đã để muội cô đơn hơn chín mươi chín lần rồi."

"Sẽ không đâu. Lần này ta sẽ ở bên muội."

"Ân. Tỉ nhớ là phải giữ lời đó."

"Ta sẽ."

"Nếu tỉ muốn diệt thế thì sao tỉ không tiến hành luôn mà lại chờ đợi tới bây giờ? Là vì chúng Thần sao?"

"Đám thần linh đó ta sớm đã nắm trong tay. Ta đang đợi..."

"Tỷ đang đợi đám nam nhân kia sao?"

"Đúng vậy. Ta muốn bọn chúng lần lượt luân hồi rồi xuất hiện trước mặt ta, sau đó ta sẽ bóp c·h·ế·t từng tên một mới có thể hả nỗi căm hận trong lòng ta."

"...."

"Dù mai này có ra sao, dù tỷ có trở thành thế nào đi nữa thì muội sẽ vĩnh viễn đi theo tỷ."

"Cảm ơn muội, tiểu Uyển, muội mãi là muội muội tốt của ta. Chúng ta sẽ mãi là một gia đình, không ai có thể tách rời chúng ta."

Hai người cứ như vậy ôm chặt lấy nhau ngủ trong đại điện.

Những vẫn có lời mà Hữu Tình vẫn chưa nói:

"Sáng Thế Thần, ông đợi đấy. Ta sẽ đem thứ mà ông yêu quý nhất hủy diệt hết thảy, đó là cái giá mà ông đã đặt lời nguyền lên người ta."

Chương 58: Ngươi muốn diệt thế ?