Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Thể loại

Đô ThịHuyền HuyễnĐồng NhânTiên HiệpVõng DuKiếm HiệpHuyền NghiLight NovelCạnh KỹHuyền Huyễn Ngôn Tình
Chiếc Bánh Dâu Và Một Tờ Giấy Ly Hôn Poster

Chiếc Bánh Dâu Và Một Tờ Giấy Ly Hôn

Khuyết Danh
Đọc Từ Đầu
Đánh Dấu
Mục Lục
Đã hoàn thànhNgôn TìnhĐô ThịNgược

CHƯƠNG MỚI

Chương 15
3 ngày trước
Chương 14
3 ngày trước
Chương 13
3 ngày trước

GIỚI THIỆU

Tan làm trên đường về, thấy tiệm bánh có chiếc bánh kem dâu con gái thích, tôi liền mua một cái mang về. Về đến nhà, tôi đặt bánh lên bàn, gọi chồng và con gái ra ăn, rồi xoay người vào nhà vệ sinh rửa tay. Khi bước ra, chiếc bánh đã biến mất. Chồng tôi, quả phụ Vương Thiến và con gái đã chia nhau ăn sạch. Con bé còn gắp phần đầu quả dâu đỏ mọng, ngọt nhất đút cho Vương Thiến:“Mẹ Vương, phần này ngọt nhất, mẹ ăn đi!” Vương Thiến cười tít mắt. Ba người quây quần thân thiết như một gia đình thật sự, còn tôi thì trơ trọi như kẻ ngoài cuộc. Trên bàn, chỉ còn sót lại phần đế bánh bị bỏ dở. Con gái hồn nhiên cười nói:“Mẹ là người vô dụng nhất nhà, ăn phần đế là được rồi.” Tôi tức đến bật cười, rồi rất nhanh lấy lại bình tĩnh. Nhàn nhạt nhìn sang Lý Cường, tôi chỉ nói một câu:“Ly hôn đi.” Đôi mắt Lý Cường lập tức sáng rực, không hề do dự kéo tôi đến thẳng cục dân chính. Vừa nhận được giấy chứng nhận ly hôn, anh ta đã ôm lấy Vương Thiến, vội vã rời đi, như thể sợ tôi đổi ý. Còn tôi, ngược lại thở phào nhẹ nhõm — cuối cùng cũng có thể an tâm đi mua vé số rồi. Tối hôm đó, tôi trúng tám triệu sau thuế. Tôi cầm điện thoại, gọi đến một số đã khắc sâu trong trí nhớ:“Cao Văn Cảnh, anh còn khỏe không?”
0 bình luận