Chương 13 tái thiết
-Tại sao?
- Ta muốn sống . Bây giờ chỉ có đầu hàng là cách duy nhất. Nhưng ta cần tất cả đầu hàng và phải giải quyết ngươi nữa thì mới làm được.
Nguyễn Phượng ả ta đã g·iết Huyền Vũ để có cớ xin hàng . Còn các trại chủ khác đ·ã c·hết trong cuộc vây công của Hà phúc rồi. Huyền Vũ trước khi c·hết cũng không thể tin mình sẽ c·hết một cách tức tưởi như vậy . Hắn lẩm bẩm" độc nhất lòng dạ đàn bà " Rồi tắt thở.
- Tất cả đầu hàng . Ta là trại chủ Phượng trại xin được gặp lạc hầu.
- Trại chủ chúng ta có thể chiến chúng ta còn...
Một tên sơn phỉ không phục muống đánh không hàng nói chưa hết câu đã bị Phượng chém chết ngay lập tức.
- còn ai phải đối.
- xin nghe theo trại chủ.
- Vị tướng quân này xin hãy cho tiện thiếp một cơ hội được gặp lạc hầu.
Ả ta giết bọn phỉ thì không gớm tay những đối mặt với quan quân thì sợ hãi. Trần Mão thấy phỉ quân đầu hàng thì hạ lên bắt trói. Đồng thời mang theo Nguyễn Phượng đến gặp Trần Thiên Ân. Trong doanh trướng đang ngồi uống nước trà phía dưới bị trói quỳ Nguyễn Phượng. Hai bên có chuc binh sĩ gươm đã giời vỏ. Phía sau thằng Mão và Tỵ đang nhìn chăm chằm vào Ả ta. Trần Thiên Ân sợ chết và hắn không muốn chết oan uổng nên đối mặt với Phượng dù bị trói tay chân tay, soát người nhưng hắn vẫn gọi thêm hộ vệ vào.
- nói đi ngươi có thể cho ta được cái gì để trao đổi mạng của ngươi .
- ta biết các kho tiền bí mật ở các trại.
- ta giết ngươi rồi tìm cũng được.
- ta có các thông tin về các quan viên tham ô.
- không đủ .
- chỉ cần ngài tha cho ta. Ta về sau làm trâu làm ngựa cho ngài.
- người nghĩ ta thiếu người hầu hay sao. Nói ngươi biết thập đại sơn có những mỏ quặng nào.
- có một mỏ đồng, hai mỏ sắt, chỉ cần lạc hầu tha cho ta ta liền dắt người đi tìm.
- có mỏ vàng sao.
- có có nhưng sản lượng thấp hơn nữa khai thác khó khăn.
- có mỏ than sao.
- mỏ than là mỏ gì ta không biết. Lạc hầu mỏ vàng chỉ mình ta biết. Chỉ cần hầu gia tha cho ta thì ta liên nói cho ngài.
Trần Thiên Ân nhìn cô ta bằng ánh mắt kinh miệt nói " Ngươi là các thá gì mà đòi điều kiện với ta. Nói rõ ra thì ta còn có thể tha cho ngươi một mạng, không thì chỉ có chết " Nghe vậy Nguyễn phượng nhìn về phía thiếu niên ngôi trước mặt mình. Miệng hắn cười lạnh lùng làm cho nàng sợ hãi
-ta nói... Ta.. Nói...
Sau khi nói hết nhưng gì ả ta biết. Ả run rẩy hỏi " Lạc hầu đây là tất cả tiểu nhân biết mong ngài tha mạng"
-- mang ra ngoài giết đi.
- vâng
Đáp lại sự mong đợi của ả là một câu trả lời lạnh lùng. Bị hai tên hộ vệ lôi ra nàng gào xin tha mạng nhưng chả ích gì . Một lúc sau âm thanh biến mất.
-Mão kiểm kê lại tù binh, tài sản phỉ tặc, quân số thương vong của chúng ta . Trước trời tối báo cáo cho ta.
- Mão thưa "vâng" Rồi ra ngoài.
-Sửu dọn đồ lui binh trở về quận phủ.
-Trần Nguyên từ giờ hơn một nghìn quân gia đinh bốn nhà ta giao cho người. Ta muốn sớm nhất được thấy một đội quân kiêu dũng. Từ giờ ta lấy tên đội quân này là" thiên tử binh " Hi vọng ngươi không khiến ta thất vọng.
-Vâng. Ta Nguyện vì lạc hầu chết trận cũng không quay đầu.
-Tốt lui ra đi.
Trần Nguyên sau khi nghe song tên quân đội mình sẽ dẫn dắt thì ánh mắt hắn sáng ngời. Đặt tên thiên tử quân là đại diện cho đã tâm của Trần Thiên Ân đã bắt đầu.
Trần Nguyên hắn chính là người trần gia. Hắn muốn đi theo hoàng đế. Những ngày qua chứng kiến trí tuệ và thủ đoạn của Trần Thiên Ân . Hắn hoàn toàn bị tin phục, có chủ nhân như vậy hắn cũng đánh cược mạng một lần à .
Ba ngày sau tại Ninh Khải bây giờ khá lộn xộn. Người dân ôm theo cây cối, đất đá hướng về phủ quận Ninh Khải đông đúc vô cùng. Thiên tử binh mới thành lập cũng phải đứng ra duy trì trật tự. Chuyện gì đây lẽ nào Trần Thiên Ân giết bốn nhà nên dân chúng định phản kháng hay sao . Chuyện này phải nói nguyên do từ hai ngày trước thông cáo lệnh được quận chủ ban gia.
Thứ nhất từ giờ lạc hầu Trần Thiên Ân sẽ là quận chủ Ninh Khải. Ninh khải được miễn thuế ruộng mười năm. Từ giờ nghiêm cấm ra khỏi ninh Khải khi không có lệnh của quận chủ.
Thứ hai quận phủ tuyển quân thành thành vệ chín nghìn người. Thân vệ thiên tử binh hai nghìn năm trăm người. Số lượng thợ làm việc mọi ngành nghề không có định mức, đều có thể đến tham gia kỹ thuật doanh.
Ba là tứ đại gia tộc làm hại bách tính này sử chém cả nhà. Năm trại sơn tặc làm ác kẻ đầu nêu chém. Kẻ liên đới lưu dày.
Bốn là người dân tiến hành lập lại hộ tịch. Người trốn tránh, khai láo xung quân biên cương.
Năm là phân chia lại ruộng đất. Tiến hành khai hoang trong toàn quận Ninh Khải theo chỉ dẫn của quan viên.
Sáu là toàn bộ trẻ em từ bẩy tuổi đến dưới mười bốn tuổi phải bắt buộc đi học tại các trường công lập do quận phủ mở. Kẻ trốn tránh phạt mười quan tiền.
Bẩy là toàn quận ninh khải tiến hành kiến thiết phủ thành chủ không bắt lao dịch. Hoàn toàn là tự nguyện, đi làm bao ăn một bữa. Trả hai mươi văn tiền một ngày. Một ngày làm tám tiếng.
Tám là quận phủ muốn làm vườn hoa. Người dân có thể tìm kiếm tất cả cây cối hoa màu, cỏ dại, đất đá các loại đến phủ thành chủ. Nếu là mẫu cây hoặc đất đá phủ thành chủ muốn có thể lĩnh mười quan tiền.
Thông tin này vừa ra là toàn quận đều sôi trào . Đối với thông tin bốn nhà và năm nhóm thổ phỉ bị bắt đã đưa đến người dân vui vẻ, kẻ ác bị báo ứng. Nhiều người còn lập bài vị cầu phúc cho Trần Thiên Ân.
Sau đó lại miễn thuế, rồi phân chia ruộng đất con cái được đi học . Những việc này làm người dân không tin vào mắt mình. Nhưng sau hai ngày thấy phủ quận chủ thực hiện bằng hành động, thì họ đã vỡ òa trong nước mắt hạnh phúc.
Phải biết rằng năm trước lũ lụt đã làm dân chúng lầm than, lại thêm việc dân tị nạn tràn vào. Đất đai bị ngập mặn lương thực khan hiếm giá cao cắt cổ. Nay nghe tin này làm họ vô cùng hạnh phúc.
Mà mới vào hơn ba mươi vạn lưu dân họ vốn không nơi đi về, nay lại được phân đất chả vui vẻ sao. Mà một điều khó hiểu của dân chúng phủ thành chủ lại thu cây cối đất đá đây không tăng tiền cho họ sao.
Còn việc cấm rời khỏi Ninh Khải việc này nào có quan trọng. Thậm chí họ còn chửi bới tên nào có ý định rủ họ ra ngoài. Ở đây đang miễn thuế lại thêm có đất họ sẽ không bao giờ chạy ra ngoài.
Tại sao phủ quận chủ lại muốn gom cây cối và đất đá việc này là do Trần Thiên Ân . Hắn đang rất đau đầu, hắn có nhiều kế hoạch nhưng lại gặp một vấn đề, khiến hắn hoài nghi ông trời đang trêu đùa hắn.
Nơi này dị giới Đại Việt có khá nhiều điểm tương đồng với nơi hắn đã từng sống, song cũng chỉ là khá giống thôi. Từ lúc xuyên không đến giờ . Hắn cho người đi tìm lưu huỳnh đến giờ cũng không thấy bóng đáng. Không phải là không có, mà là không biết tên nó nơi này người ta gọi là gì.
Đúng vậy chính là từ ngữ tên gọi địa phương khoáng vật đã làm cho hắn bối rối . Một số đồ vật hắn biết cách điều chế như xà phòng, nấu rượu máy đệt vải thuốc nổ... Và còn nhiều nữa . Nhưng biết nguyên lý cách điều phối có ích gì khi không tìm được vật liệu . Ví dụ như hắn biết bã mía có thể làm giấy, làm đường trắng giá trị sa sỉ ở đây. Nhưng không tìm thấy giống cây này. Về sau vô tình hắn tìm thấy cây này. Nơi đây người ta gọi là cây mắt trắng .
Vì vậy hắn đã nghĩ ra cách này để dân chúng tìm cho hắn các mẫu cây cối. Đất đá để hắn phân tích tìm hiểu. Cây nào dùng được cây nào không. Và vùng này có nhưng khoáng sản nào. Nhưng có được mẫu vật thì một vấn đề khác lại sảy ra.
Có rất nhiều mẫu vật hắn biết tác dụng và tên cũng như đặc điểm nhận dạng như màu sắc điều kiện sống. Nhưng số khoáng sản và cây trồng hắn không biết cũng còn nhiều lắm . Hắn thật không hiểu, nhưng kẻ xuyên không chỉ nhìn là biết vật đấy tên là gì. Còn biết luôn cách khai thác sử dụng. Đầu chúng toàn sách vở hay sao.
Thở dài sau đó Trần Thiên Ân tiếp tục suy nghĩ cách nhận biết các mẫu vật. Cuối cùng hắn nghĩ gia một cách để phân biệt mẫu vật. Cách của Trần Thiên Ân đó là không biết thì nghiên cứu, thử nghiệm thôi. Từ đây Bách Thảo Các ra đời . Nó là nơi thính nghiệm tìm ra tác dụng của các loại cây và khoáng thạch.
0