Chương 22 Kết minh 3
Trong một căn phòng có bốn lão già đầy uy nghiêm, tầm hơn bảy mươi. Đang ngồi nói chuyện uống trà với nhau. Một vị lão già mặt mày dữ tợn, trên má có hai vết sẹo hình chữ thập. Đang ung dung cười nói với ba người.
- Mấy lão già các ngươi còn chưa c·hết sao .
- Ngươi còn chưa c·hết ngươi bảo ta c·hết làm sao đươc.
Lão già vừa mới lên tiếng là Trần Quốc Quân ông ta là cha của Trần Thủ Độ, là cụ của Trần Thiên Ân. Ông ta ngày trước từng tham gia rất nhiều cuộc chinh chiến, vết sẹo ở trên mặt chính là từ những cuộc chiến đó để lại .
Còn kẻ vừa đối lời với ông ta, là Trần Quốc Đạt . Cũng cùng thế hệ với ông ta. Lúc này trong phòng lại có thêm một người nữa lên tiếng:
- Hôm nay không biết mấy đứa con cháu lại gọi chúng ta đến đây làm gì.
- Chắc là có một số việc chúng không xử lý được, phải nhờ đến chúng ta . Bọn này thật vô dụng, cứ phải lôi mấy ông già sắp c·hết này ra. Không biết đến bao giờ, chúng ta mới được yên.
Người vừa lên tiếng là một lão giả có có tướng mạo hiền lành để râu dài . Tay lão lúc nào cũng đang vuốt vuốt lên mấy sợi râu đó .Ông ta là Trần Quốc Chí và người vừa đối lời ông ta là Trần Quốc Khánh.
Ông ta bị mù nhưng đừng ai khinh thường ông ấy. Đây là một người từng giữ chức tể tướng của Đại Việt nguyên lão tam triều. Đúng lúc các lão già này đang nói chuyện với nhau vui vẻ. Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, một giọng nói truyền nào:
- Cháu Trần Cảnh gia chủ họ trần thế hệ này, đến đây xin gặp các tộc lão.
- Vào đi.
- Dạ .
Trần cảnh lúc này sau khi được sự cho phép của bốn vị tộc lão thì bước vào trong căn phòng . Bình thường Trần Cảnh uy nghiêm trước mặt mọi người biến mất. Bây giờ thay vào đó là một bộ khung núm khi đối diện với các tộc lão. Trong lúc Trần Cảnh đang quan sát các vị tộc lão thì Trần Quốc Đạt lên tiếng :
- Có chuyện gì nói đi. Bọn ta còn phải đánh cờ uống nước nghe hát không có thời gian rảnh đâu mà tiếp chuyện ngươi.
- Thưa các tộc lão những ngày qua trong tộc chúng ta phát sinh thêm một sản nghiệp mới đó là vải bông. Nhưng bị các thế gia khác và hoàng tộc nhóm ngó. Chúng ta đang đối mặt với rất nhiều khó khăn.
- Cháu đến đây để đưa ra một ý kiến xin các vị tộc lão quyết định . Đó là thành lập một liên minh với hoàng thất, cùng với một thế gia để giải quyết việc này.
Bốn vị tộc lão khi nghe thấy vậy thì bắt đầu trầm tư bàn bạc với nhau . Trần Quốc Quân tính nóng nảy trực tiếp nói rằng.
- Sợ cái đếch gì. Cùng lắm thì ta lại lên lưng ngựa chiến với bọn chúng một trận .
Trần Quốc Khánh nghe vậy lập tức can ngăn nói rằng .
- Chuyện chưa đến mức như thế . Chúng ta có thể từ từ giải quyết, việc kết minh cũng không ảnh hưởng vấn đề gì . Chẳng qua chỉ là nhường một số lợi ích mà thôi .
Lúc này Trần Quốc Chí cũng lên tiếng
- Việc này ta thấy là hợp lý nhất . Mấy gia tộc khác cũng không phải là trò đùa, dễ bị khinh thị.
Lúc này Trần Quốc Đạt cũng lên tiếng
- Sự việc ba năm trước vẫn chưa yên đâu. Cho nên chuyện này chúng ta phải nhịn thôi . Việc kết minh này có lẽ phải được thành lập .
Nghe vậy ba người khác cũng im lặng, sau đó Trần Quốc Đạt lên tiếng tiếp.
- Hoàng tộc là bắt buộc phải kết minh nhưng mà việc một gia tộc khác thì sao. Các ngươi có ý kiến gì không.
Lúc này Trần Quốc Khánh lại lên tiếng .
- Chúng ta hiện giờ đã già nắm bắt thời thế không bằng lũ trẻ. Không bằng thử hỏi xem lũ trẻ. Trần Cảnh ngươi nghĩ chúng ta nên kết minh với gia tộc nào.
Trần Cảnh nghe vậy vội đáp
- Tại Đại Việt có sáu gia tộc trừ trần gia ta và Lý gia là hai tử định. Còn lại bốn gia tộc theo như ý nghĩa của cháu. Chúng ta nên chọn lựa hai nhà hoặc là Lê gia hoặc là Đinh gia.
- Lê ra xuất thân thương nhân họ có một hệ thống thương đội rất mạnh. Có thể đảm nhiệm giúp chúng ta trong việc vận chuyển và buôn bán vải vóc .
- Còn Đinh gia bọn họ xuất thân văn nhân thế gia. Việc kết minh với họ gần như chúng ta không được lợi gì. Duy nhất một điểm đó là Đinh gia có lượng quan văn rất lớn ở trong triều đình.
- Họ có thể trở thành một đám đẩy chiều gió về phía chúng ta. Còn về hai nhà khác Nguyễn gia và Ngô gia. Chúng ta không nên kết minh với họ.
- Bởi vì Ngô gia và Nguyễn gia là hai thế lực đứng đầu về mọi mặt kinh tế quân sự, dân chính của Đại Việt. Kết minh với họ chúng ta sẽ nhận được rất nhiều sự nghi kỵ từ Hùng Vương .
- Thậm chí có thể bị Lý gia lợi dụng để thiết kế hãm hại. Vụ việc ba năm trước trần gia ta vẫn chưa khôi phục nguyên khí. Thứ chúng ta cần bây giờ là thời gian, để tích góp lại nội tình gia tộc. Đây là ý kiến riêng của cháu, mong các vị tộc lão xem xét.
Sau khi nghe xong ý kiến của Trần Cảnh, bốn vị tộc lão trần gia lúc này đều trầm tư . Vụ việc 3 năm trước đã khiến thanh danh của Trần gia bị ảnh hưởng nghiêm trọng . Mặc dù thời gian đã qua ba năm. Cũng bị trần ra làm nhiều cách để xóa ảnh hưởng từ việc này.
Nhưng việc này đã trở thành một cái gai ở trong lòng Hùng Vương. Các thế gia ít nhiều đều có các quan hệ mua bán bí mật v·ũ k·hí, trang bị quân nhu với các đại quốc nhằm các mục đích khác nhau . Trong đó quan trọng nhất chính là gia tăng nội tình của gia tộc .
Điểm này tất cả các gia tộc và hoàng đế đều ăn ý với nhau không muốn nói tới. Nhưng sự việc 3 năm trước đã là một bước ngoặt. Mặc dù không hoàn toàn bởi lỗi của Trần Nghĩa Vinh . Nhưng thành An Tỏa đã mất. Trần gia phải chịu hoàn toàn trách nhiệm này. Thời gian không biết trôi qua bao lâu, Trần Quốc Khánh lên tiếng:
- Việc kết minh này Trần gia ta lựa chọn Đinh gia không biết ba vị huynh đệ nghĩ thế nào .
Ba vị tộc lão khác của họ Trần đều nhìn nhau sau đó gật đầu cũng không nói gì nữa. Thấy vậy Trần Quốc Khánh lại lên tiếng tiếp.
- Trần Cảnh kết minh không đơn giản, phải có một mối quan hệ ràng buộc và một sự tin tưởng. Ta thấy tốt nhất nên tổ chức một cuộc thông gia. Chỉ như vậy hai bên mới có thể tin tưởng lẫn nhau.
Sau khi nghe xong Trần Cảnh lập tức đáp lời "Vâng ". Sau đó nói thêm một số vấn đề của gia tộc cho các tộc lão nghe . Rồi xin cáo lui ra khỏi phòng .
Trần Cảnh vẫn đang suy nghĩ nên chọn ai là người thông gia chính trị lần này. Một thời gian sau Trần Cảnh hay tới gặp chủ nhà họ Đinh. Bàn về việc hôn sự của Trần Thiên Ân với trưởng nữ Đinh Hoàng Yến con gái Đinh Bộ Lĩnh.
Cửu Châu các nước xác định việc kết minh rất khó khăn. Việc tin tưởng nhau là một vấn đề vô cùng nan giải và một biện pháp được họ nghĩ ra. Đó là thông hôn giữa hai tiểu bối dòng chính của hai đại tộc . Họ cho rằng từ việc huyết thống của hai tộc tạo ra đứa trẻ là tình cảm của hai tộc đang dần đi lên .
Hoàng cung Bạch Ngọc điện, lúc này Hùng Vương đang cùng một người nói chuyện. Kẻ này không ai khác chính là Trần Quốc Khánh . Trong điện cũng không có tiếng cười vang chẳng qua chỉ giống như hai người bạn ngang hàng nói chuyện với nhau .
- Trần ái khanh hôm nay không biết cơn gió nào, đưa một kẻ gần đất xa trời như khanh đến đây gặp trẫm.
Trần Quốc Khánh trả lời .
- Bệ hạ nói vậy là sai rồi . Thần luôn luôn nghĩ về Đại Việt . Chẳng qua tuổi già sức yếu, không thể thường xuyên yết kiến bệ hạ. Mong rằng bệ hạ thông cảm thứ tội cho vi thần .
Hùng vương nghe vậy cười nói .
- Khanh già nhưng trí không già. Trần gia của khanh một lớp lại một lớp toàn là anh tài của đất nước.
Trần Quốc Khánh chỉ mỉm cười và trả lời.
- Tạ bệ hạ khen ngợi Trần gia có được ngày hôm nay cũng là nhờ công ơn của bệ hạ. Hôm nay thần đến đây, cũng làm vì báo đáp công ơn này.
Hùng Vương sau khi nghe thấy vậy ồ một tiếng sau đó cười nói
- Không biết ái khanh định đền đáp Trẫm như thế nào .
Nghe thấy vậy Trần Quốc Khánh nói .
- Không biết bệ hạ có biết việc Trần gia những ngày qua buôn bán vải không.
- À thì ra làm việc này, mấy ngày hôm nay Trần gia của khanh có lẽ đang đếm tiền mỏi tay phải không.
- Làm cho bệ hạ chê cười mấy đứa tiểu bối lại nghĩ ra kinh thương để kiếm thêm tiền chống lại người Hán. Cũng như tăng cường tiền thuế cho quốc khố.
- Nhưng mà bọn trẻ này trẻ người non dạ lại không biết ơn của Vương. Nay thần đến đây xin tạ tội và mong muốn chia sẻ cho Vương hai thành lợi ích của việc bán vải . Để cảm tạ Vương đã giúp đỡ cho trần gia những năm qua.
Hùng Vương nghe vậy cười to
- Trần gia thật là trung thành. Nếu đã vậy thì khanh hãy cố gắng phát triển trần gia nghành dệt vải. Phải để cho dân chúng được nhiều hơn việc làm để cho dân chúng không phải đói khổ.
Trần Quốc Khánh nghe vậy vội vàng gật đầu đa tạ Hùng Vương.
0