0
Chương 21 Kết minh 2
Ý kiến thứ hai Trần Thiên Ân đưa ra là cách sản xuất dây truyền. Cửu Châu các nước chú trọng nông nghiệp và gìn giữ nghề gia truyền ăn sâu vào tâm trí.
Cho nên một sản phẩm thì một người thợ phải làm hết mọi khâu đến khi hoàn thành. Điều này làm tốc độ chậm. Trần Thiên Ân khi đưa giống bông vải và máy dệt lại không dậy cách này cho trần gia. Vì sợ trần gia không giữ được bí mật.
Máy dệt hai mươi tư sợi xuất hiện, đã làm việc sản xuất vải bông theo lối truyền thống sản lượng vượt xa các nhà. Trần Thiên Ân biết việc chia sẻ lợi ích của vải bông là không thể tránh khỏi .
Cho nên hắn muốn giữ lại cách làm dây chuyền sản xuất lại. Như một con bài ẩn để cạnh tranh giá chiến sau khi máy dệt bị một số nhà biết được. Chỉ cần nắm được cách này, vải do trần gia sản xuất vẫn có giá thành rẻ hơn, lại có sản lượng nhiều hơn nữa.
Dây truyền sản xuất sẽ chia nhỏ các công đoạn hoàn thành một sản phẩm. Tăng nhanh tay nghề thợ phụ và vì chia nhỏ các công đoạn. Sẽ làm cho không một thợ nào, nắm bắt được cách sản xuất đầy đủ của sản phẩm. Gia tăng tính bí mật.
Tại sao Trần Thiên Ân lại chuẩn bị phát triển c·hiến t·ranh giá chiến ư. Khi mà hắn đã kết đồng minh rồi sao. Không, chuyện nào đơn giản như vậy.
Các thế gia không được chọn làm đồng minh của trần gia, không nắm được bí mật máy dệt vải trong thời gian ngắn. Nhưng thời gian dài qua đi thế gia sẽ vận dụng các quan hệ để tìm hiểu.
Dệt vải cần số lượng lớn công nhân. Các công đọan có một nửa ngoài trời nên muốn giữ bí mật là rất khó. Mà cứ cho là trần gia giữ được thì các đồng minh khác có giữ được không.
Trần Thiên Ân cho rằng Hùng Vương chắc trắn không được. Nếu đối ngoại quốc thì Hùng Vương sẽ giữ kín bưng, nhưng các gia tộc thì hùng Vương sẽ để lộ.
Bởi vì hùng vương cần tạo sự cần bằng cho các thế gia. Việc hi sinh một phần lợi ích mà đổi lại kìm nén tất cả các thế gia phát triển, chẳng có lý do gì mà hoàng đế không làm .
Cho nên trần thiên Ân chuẩn bị khi các thế gia đều nắm giữ máy dệt vải và trồng bông đại trà. Cũng là lúc thương giá chiến bắt đầu. Dây truyền sản xuất được sử dụng.
Trần thiên Ân muốn ép các thế gia phải ngồi vào bàn đàm phán. Chấp nhận hòa ước bất bình đẳng trong nghành dệt.
Hắn muốn không phải là cấm các thế gia sản xuất vải. Hắn muốn là các thế gia trở thành nhà cung cấp nguyên liệu cho trần gia và nhận một phần lợi từ việc bán vải.
Hắn muốn lợi dụng kinh tế và lợi ích. Tạo ra một chuỗi dường dây phân cấp, lấy trần gia làm đầu. Từ từ ảnh hưởng tới kinh tế các thế gia. Để họ không thể rời bỏ trần gia.
Tất nhiên để thực hiện kế hoạch này . Vải là chưa đủ, tiếp theo sẽ là các loại hàng hóa khác nữa. Kế hoạch này chỉ thành công khi mà kinh tế các thế gia đã gắn liền với trần gia.
- Được rồi Thiên Ân ý kiến của hắn rất không tồi. Nhưng riêng việc hắn muốn dương danh nói cho cái đại thế tộc. Việc này là hắn làm ra thì thôi không thể được. Thậm chí phải cấm đoán tin tức này lộ ra. Việc này ta sẽ nói với hắn sau.
- Vâng đại ca. Vậy việc kết minh với gia tộc nào đại ca nghĩ sao.
- Việc này à ta nghĩ chúng ta nên liên kết với họ Đinh. Ý đệ thế nào.
- Họ Đinh ư . Đại ca thật là sáng suốt, đệ đồng ý.
- Bây giờ đệ lập tức triệu tập các trưởng giả của gia tộc. Việc kết minh chúng ta phải có sự chấp thuận của các tộc lão.
- Vâng.
Nhìn Trần Nhân rời đi . Trần Cảnh cũng thở dài rồi viết thư trả lời Trần Thiên Ân. Việc xóa danh hoàn khố là một vụ cá cược Trần Thiên Ân đánh cược với Trần Cảnh.
Như đã nói Trần Thiên Ân muốn giấu dốt. Hắn không muốn ai quan tâm nhưng việc dệt vải hắn phải xử lý. Hướng gia tộc đi theo hướng hắn muốn nên phải lộ mặt.
Còn việc xin tiền chỉ là dấu dốt, làm mờ đi kế hoạch của hắn trong việc sản xuất vải. Nhưng nếu liên minh các gia tộc chắc chắn sẽ dò hỏi về việc ai tạo ra máy dệt và phát hiện cây bông.
Để giấu dốt Trần Thiên Ân liên chơi vụ cược này. Hắn biết nếu nói cho Trần Cảnh là không được để cho các gia tộc khác, biết hắn liên quan tới việc dệt vải này. Thì chắc chắn Trần Cảnh sẽ làm vậy. Nhưng Trần Cảnh cũng sẽ nghi ngờ hắn giấu dốt và điều tra hắn.
Mà Trần Cảnh phát hiện việc hắn đang làm thì chắc chắn rất vui lòng che giấu cho hắn. Việc này có chỗ tốt cũng có chỗ xấu. Chỗ tốt là mọi yêu cầu của hắn, sẽ được gia tộc xem xét chấp nhận. Rất nhiều ưu đãi tài nguyên của gia tộc sẽ cho hắn.
Chỗ xấu là hắn mặc dù được gia tộc che dấu nhưng các thế gia nếu chú ý sẽ phát hiện ngay. Tài nguyên trần gia cho hắn quá nhiều và cả khi không cho . Nhưng nếu hắn là thiên tài thì cách đối sử của trần gia dành cho hắn sẽ bị từ từ thay đổi.
Những điều này sẽ khiến hắn vô tình bị lộ ra trước mắt thế nhân. Quan trọng nhất các thứ hắn làm ra thì có thể trần gia cũng muốn có. Nên tránh rắc rối này hắn đành liều.
Trong thư hắn dùng giọng điệu cao ngạo khoác lác muốn thay danh phế phẩm bằng thiên tài. Hắn cược Trần Cảnh sẽ vì danh tiếng của con trai hay chọn lợi ích gia tộc .
Nhiều người không hiểu vấn đề này. Tại sao nếu nói ra các việc liên quan tới xưởng dệt và cây bông. Lại làm ảnh hưởng tới lợi ích gia tộc.
Thật ra đơn giản vì Trần Thiên Ân trong mắt Trần gia hiện tại, dù không phải phế vật thì cũng là trẻ con chưa trưởng thành.
Cho nên nếu để các thế gia khác biết việc. Họ sẽ tìm Trần Thiên Ân để dò hỏi nắm thêm nhiều thông tin. Việc này sẽ làm cho nhiều bí mật bị dấu của trần gia có thể bị lộ ra. Quan Trọng nhất Trần gia không tin một hoàn khố công tử bột. Có thể giữ bí mật với các chiêu trò của những nhà này.
Cuối cùng Trần Cảnh đã chọn giữ lợi ích gia tộc, không muốn lộ ra điểm yếu cho các nhà khác nắm được. Nên Trần Thiên Ân lại tiếp tục mang danh phế vật. Để đền bù việc này, Trần Cảnh lại đưa chục vạn quan tiền cho Trần Thiên Ân tiêu sài . Vụ cược này Trần Thiên Ân thắng.
Có thể các bạn sẽ nghĩ Trần Cảnh là người cha tồi. Vì lợi ích gia tộc mà hi sinh danh tiếng của con trai . Nhưng mọi người hãy hiểu rằng Trần Cảnh còn phải lo lắng cho toàn bộ trần gia nói riêng và toàn bộ lâu la đi theo họ trần kiếm cơm. Cho nên việc đặt lợi ích gia tộc trên tình thân, đây là lý trí quyết định. Mà không phải vì Trần Cảnh không yêu quý con mình.
Rất nhiều người đã nghe qua câu" vô tình nhất đế vương" Nhưng không biết bao nhiêu người từng nghĩ đến, hoàng đế phải chịu bao nhiêu áp lực . Hoàng đế thật sự không có tình cảm sao.
Trần Thiên Ân biết quyết định của Trần Cảnh cũng sẽ không buồn. Hắn hiểu rõ ở thế giới này, sinh ra ở đại gia tộc, hưởng đãi ngộ tốt thì phải chịu trách nhiệm với gia tộc .
Trong lịch sử thế giới Cửu Châu này, đã có biết bao nhiêu người nghĩ rằng. Muốn được hạnh phúc thì bỏ mặc gia tộc chạy đi theo tình yêu. Bỏ mặc gia tộc chạy đi làm những việc mà bản thân họ mong muốn .
Họ có biết rằng ai đã nuôi họ lớn lên, ai cho họ áo mặc. Họ muốn thoát khỏi gông cùm bởi luật lệ thế giới. Nhưng trong biển lớn một chiếc thuyền độc mộc nào có thể tồn tại.
Trần Thiên Ân khi đối mặt với việc để cha ruột chọn mình, hay lợi ích gia tộc. Hắn có buồn không. Cầu trả lời là" có". Nhưng hắn không giận cha hắn. Hắn cũng không giận luật lệ sinh tồn thế giời này.
Hắn biết mỗi thế giời tồn tại được đều có luật lệ riêng của nó. Cho nên hắn đặt ra một mục tiêu thứ hai khi sinh ra tại thế giời này, cho bản thân.
- Hắn muốn thay đổi luật lệ thế giới này . Hắn muốn truy tìm chân lý của tự do. Một thứ mà ngay cả kiếp trước, hắn cũng chỉ biết định nghĩa mơ hồ về nó.
- Hắn liệu có thể làm được không. Hay chỉ là châu chấu đá xe? Câu trả lời sẽ ở tương lai.