Chiến hoan Châu
Bến cảng hoan Châu hôm nay động vui hơn rất nhiều. Lái buôn nườm nượp nối nhau ra bên cảng, thậm chí anh dũng hầu Hoa Mộc Lan cũng đến đây . Người dân ở bên cảng rất tò mò rốt cuộc sảy ra chuyện gì. Lúc này có rất nhiều tốp dân chúng đang chụm đầu vào nhau bàn tán.
-Huynh đệ ngươi có biết chuyện gì không
-Ta cũng không rõ, nhưng hình như có đại sự nên dân chúng mới tụ tập đông vậy.
-Ta nghe nói tối hôm qua, có người nói có ngư dân bắt được giao long hôm nay sẽ mang về thành Hoan Châu .
- vậy mau đi xem là rồng đó.
Câu chuyện này được xuất hiện suốt hôm qua đến giờ. Nó khiến cho dân chúng, quan lại đổ xô ra bên cảng phải biết hoàng đế thường lấy rồng tự cho là mình. Mặc dù rồng chỉ là sinh vật truyền thuyết chưa từng ai gặp được, cho nên khi xuất hiện các thông tin về loài vật này sẽ bị vô số người chú ý . Lúc này tại một quán rượu sản nghiệp của nhà họ Trịnh . Trịnh Phúc đang ngồi trên ghế nghe báo cáo của bọn thuộc hạ .
-Đại nhân tin đã bị truyền vào trong thành sáng nay đã có rất nhiều quan viên và phú thương. Ngay cả Anh Dũng Hầu đã ra bên cảng tìm kiếm hư thực về việc bắt được giao long.
-Đã sử lý sạch sẽ chưa, chuyện này không được lộ ra là chúng ta làm.
-Dạ đại nhân yên tâm việc này không một ai biết.
-Vậy thì tốt.
Chuyện gì đang sảy ra tại sao Trịnh Phúc lại xuất hiện ở Hoan Châu và loan tin bắt được giao long. Hắn không phải bị trần Thiên ân bắt sao. Chuyện này phải kể từ hai ngày trước cuộc đối thoại của hắn và Trần Thiên ân.
-Trịnh Phúc ngươi muốn sống sao.
-Long vương tha mạng, xin long vương tha mạng.
Trên đại hạm của Trần Thiên Ân nhìn Trịnh Phúc liên tục đập đầu xin tha. Trịnh Thị Loan đang không ngừng run rẩy sợ hãi nhìn về phía một tên huyết vệ kề kiếm vào cổ mình . Chính kẻ này vừa ném tên tì nữ của cô ta xuống biển . Còn trần Thiên Ân thì cười lạnh nhìn về phía hai người họ nói.
-Ta cho ngươi một cơ hội được sống nhưng bắt được cơ hội này hay không phải là do ngươi.
Nghe thấy vị tự xưng là long vương vua của biển cả này nói vậy, Trịnh Phúc càng gấp. Hắn thật sự không tin được người thiếu niên này lại đáng sợ như vậy. Lúc trước hắn nói ra thân phận của bản thân và Trịnh Thị loan để nhằm lấy thế trịnh gia uy h·iếp Trần Thiên Ân, để tìm kiếm một cơ hội được sống. Nhưng hắn đã sai. Chỉ mấy phút trước hắn và thiếu niên này còn đang nói chuyện vui vẻ . Lúc này ở một bên trịnh thị Loan vì sợ hãi quá độ đã hét lên với Trần Thiên ân "ngươi giám đụng đến ta thì trịnh gia sẽ không tha cho ngươi". Nghe vậy Trần Thiên Ân lạnh lùng nhìn cô ta . Sau đó sai người đem tỳ nữ của cô ta quang xuống biển làm mồi cho cá. Trịnh phúc lúc này mới hiểu một chuyện, tên thiếu niên này từ đầu đến giờ đều chưa để trịnh gia hắn vào mắt.
-Long vương cứ nói, vì long vương tiểu nhân nguyện c·hết không từ.
-Tốt, có điều ta không biết trịnh phúc ngươi đã có gia đình chưa.
-Dạ bẩm long vương tiểu nhân đã có vợ và một con trai một con gái hiện đang sống trong phủ trịnh gia.
Trịnh phúc không hiểu trần Thiên ân nói vậy là có ý gì. Những vì mạng sống hắn vẫn thành thật trả lời. Nghe vậy trần Thiên ân cũng vui vẻ, hắn định lợi dụng lực lượng trịnh gia ở hoan Châu giúp hắn. Trịnh phúc là một con cờ có giá trị rất tốt nhưng hắn vẫn phải biết liệu có biến số khi sử dụng con cờ này không. Trần Thiên ân tính rằng sẽ sử dụng Trịnh Thị Loan làm con tim uy h·iếp trịnh gia phải giúp hắn . Nhưng hắn sợ trịnh phúc sẽ không làm được kẻ trung gian điều động lực lượng trịnh gia ở đây. Cho nên phải tìm hiểu nhưng khi nghe trịnh phúc nói hắn có vợ con ở trịnh phủ thì trần Thiên ân đã yên tâm rất nhiều khi sử dụng tên này. Vì nếu tên này giám phản, hắn chỉ cần g·iết trịnh thị Loan thì họ trịnh chắc chắn sẽ g·iết hắn. Còn trịnh thị Loan tại sao lại xuất hiện tại đây. thì qua dò hỏi trịnh phúc hắn biết được trịnh thị Loan không muốn kết hôn với người mình không thích. Nên đã xin ông nội cô ta rời khỏi kinh thành Biện kinh nhà Tống đi xuống phía nam kinh thương. Trần Thiên ân nhìn về trịnh phúc nói.
-Vậy nếu ta bảo ngươi ta muốn đánh hoan Châu ngươi sẽ giúp ta chứ.
Trịnh phúc mặc dù đã đoán ra nhưng khi nghe thấy cũng phải kinh sợ. Nhưng rất nhanh hắn tỉnh táo lại trả lời Trần Thiên Ân.
-Tiểu nhân thề c·hết đi theo long vương.
Nhìn trịnh phúc như vậy trần Thiên ân đã khá hài lòng về quân cờ này. Sau đó trần Thiên ân nói cho Trịnh Phúc về kế hoạch t·ấn c·ông của mình và các việc Trịnh Phúc phải làm sau khi được trần Thiên ân thả ra. Sau khi trịnh phúc đã nắm rõ mọi chuyện trần Thiên ân cho hắn một con thuyền nhỏ để rời đi. Nhìn thấy trịnh phúc đã rời đi trần Thiên ân cười nhạt, quay đầu nhìn về phía trịnh thị Loan nói .
-Trần Nguyên giam cô ta lai trông chừng cẩn thận, tuyệt đối không để cô ta c·hết.
Trần Nguyên gật đầu lập tức cho người mang theo trịnh thị Loan nhốt lại. Cả quá trình tiếp xúc trần Thiên ân ngoại trừ vài lần ngó ngực cô ta thì một câu cũng chả thèm nói. Hắn phải làm rất nhiều việc cho nên việc tình cảm trái gái bị hắn ném qua hết một bên. Qua lại với hiện tại Trịnh phúc sau khi nghe thuộc hạ nói song thì trầm tư sau đó nói cho tên kia cầm lá thư hắn viết mang cho trịnh cao khải và nói về tình hình ở đây cho hắn biết. Trịnh phúc nhìn ra của sổ thấy thành hoan Châu Phồn hoa lại sắp bị ngọn lửa c·hiến t·ranh loan đến. Nghĩ đến đây hắn lắc đầu vì mạng sống của hắn những người này đi c·hết thôi.
Bến tàu lúc này người đông vô cùng, tại một chỗ được quân lính bảo vệ đang có vài vị tướng lĩnh nói chuyện với nhau.
-Tướng quân đã điều hai nghìn binh lính đến để bảo vệ bên tàu .
-Ừm làm tốt lắm, ta muốn biết kẻ loan tin bắt được giao long hắn muốn làm gì.
Hai người đang nói chuyện này là Hoa Mộc Lan và hạ cấp của cô ta tiểu mai. Hoa Mộc Lan khá là xinh đẹp. Cô ta không có khí chất của tiểu thư đài các cũng không toát ra sát khí của một vị tướng cầm quân lâu ngày ngược lại giống với một cô gái đồng quê, vừa thân thiện là tươi sáng. Lúc này khi Hoa Mộc Lan đang trầm tư về việc này thì tiểu mai lên tiếng
-Có thể chúng muốn tạo thanh thế để bán hàng cũng nên, tướng quân có phải lo lắng quá không .
-Tiểu mai bây giờ Đại Tống rất loạn, tân đế lên ngôi bọn muốn vớt chỗ tốt xuất hiện càng nhiều. Mà việc lần này lại liên quan đến rồng nên chúng ta phải cẩn thận.
-Vâng tướng quân .
Là tướng quân suất chiến vô số, cô ta luôn có được cảm giác chuyện này không ổn. Nhưng không ổn ở chỗ nào cô ta lại không biết. vì an toàn cô ta phải điều động hai nghìn quân ra bên cảng để tìm hiểu thực hư câu truyện bắt được giao long này. Bỗng lúc này cô ta quay đầu nhìn về phía cách chỗ cô ta không xa . Một thiếu niên tầm mười lăm tuổi ăn mặc gọn gàng đang ăn kẹo hồ lô đang nhìn về phía cô ta cười nghiền ngẫm . Đi bên cạnh hắn là hơn hai chục hộ vệ . Với kinh nghiệm trận mặc của mình cô ta trắc trắn trên người bọn họ ẩn trong lớp áo vải kia là chiến giáp. Một cảm giác không ổn hiện ra trong đầu cô ta. Lập tức cô ta nói với tiểu Mai và các tướng sĩ cạnh mình hãy nhìn về phía đám người kia cảnh giác.
Còn tên thiếu niên này không ai khác chính là Trần Thiên Ân. Việc đầu tiên hắn giao cho trịnh cao làm đó là khi lên bờ là phải tìm kiếm vị chí đổ quân của hắn bí mật lên bờ và trịnh cao đã tìm được. Trần Thiên Ân lập tức mang theo ba nghìn quân tu la huyết vệ do Trần Dần chỉ huy và ba nghìn Thiên tử binh cho Trần Nguyên chỉ huy đặt chân lên đất Hoan Châu và bắt đầu bố cục.
Vài ngày qua Trần Thiên Ân luôn suy nghĩ phải làm thế nào để đối phó Hoa Mộc Lan. Một ý nghĩ xuất hiện trong đầu hắn " Đánh rắn phải đ·ánh đ·ập đầu " . Tại sao hắn phải dùng quân đối trận với hoa mộc Lan để tăng t·hương v·ong cho người của mình. Sao không dùng kế để g·iết cô ta sau đó lợi dụng quân hoan Châu đang rối bời vì không chủ soái mà t·ấn c·ông chia cắt nơi này. Vậy là hắn bắt đầu lên kế hoạch cho việc này. Cuộc chiến hoan Châu mở màn từ đây.
0