Chiến hoan Châu 2
Vụ việc bắt giao long chính là Trần Thiên ân lợi dụng tình hình chính trị rối ren và mẫn cảm của nhà Tống để dẫn dụ Hoa Mộc Lan ra bên cảng Hoan Châu. Phải biết rằng nhà Tống đang xảy ra thay đổi ngôi vua, lại không suôn sẻ do có người dẫn binh phản lại. Lúc này các sự kiện có liên quan đến hoàng đế đều vô cùng mẫn cảm . Cho nên hoa mộc Lan khi biết tin xuất hiện giao long thì phải tự mình đến bến cảng để kiếm tra việc này.
Còn lý do trần Thiên ân trọn địa điểm phục kích g·iết c·hết hoa mộc Lan ở bên cảng. Là vì thứ nhất thủy binh của hắn có thể lao thẳng vào bên cảng tiếp viện. Thứ hai nơi này cách thành hoan Châu hai mươi km, quân Hoan Châu muốn tiếp viện cho Hoa Mộc Lan thì phải mất ba giờ tính từ lúc hoa mộc cầu cứu . Thứ ba là cảng hoan châu thương nhân tấp nập hàng hóa san sát thích hợp ẩn náu mai phục. Thứ tư nơi này địa thế trật hẹp thường dân đi lại đông đúc cho nên hai nghìn quân của hoa Mộc Lan phải chia làm tốp nhỏ để duy trì trật tự cũng như an toàn . Nếu đánh nhau tại khu vực này thì kĩ năng đơn chiến sẽ quyết định chiến thắng và địa hình này lại là lợi thế của quân Trần Thiên Ân . Vì những lý do trên Trần Thiên Ân chọn bến cảng Hoan Châu là chiến trường g·iết Hoa Mộc Lan.
Tại bên cảng sau khi phát hiện Trần Thiên Ân có biểu hiện đáng ngờ, cảm giác nguy hiểm của hoa mộc lan xuất hiện càng làm cho cô ta thấy không ổn. Một tay của cô ta đã đặt trên cán kiếm nhìn chằm chằm đám người Trần Thiên Ân. Mà vị long vương tự phong giờ đây vẫn còn đang ăn kẹo cười cợt với mấy tên hộ vệ. Được một lúc hắn nhìn về phía đang căng thẳng hoa Mộc Lan, sau đó đi đi về phía cô ta. Thấy Trần Thiên Ân đi về phía mình Hoa Mộc Lan và người của cô ta cũng đề cao cảnh giác, khi khoảng cách chỉ còn hai mươi bước chân thì tiểu mai phó tướng Hoa Mộc Lan lên tiếng.
- Đứng lại các ngươi là ai.
Thấy tiểu mai nói vậy Trần Thiên Ân và bộ hạ cũng dừng lại . Hắn nhìn tiểu mai rồi nhìn hoa Mộc Lan lên tiếng.
-Hoa tướng quân không biết đã có hôn phối.
Tiểu mai thì cáu giận, tên này vậy mà không để ý tới lời nàng nói. Còn bên cạnh Hoa Mộc Lan càng căng thẳng. Ở khoảng khác gần như vậy cô ta có thể cảm nhận được các hộ vệ của Trần Thiên Ân tuyệt đối là tinh nhuệ trong tinh nhuệ. Sau đó thở một hơi hỏi Trần Thiên Ân.
- tại sao ngươi lại dẫn dụ ta đến đây.
Nghe Hoa Mộc Lan nói song Trần Thiên Ân lại chỉ cười thật tươi. Cũng không trả lời hoa mộc Lan hắn lại nói chuyện khác.
- Hoa tướng quân không hổ có thể đánh thắng quân hung Nô.
Hoa mộc Lan nhìn Trần Thiên Ân một lúc sau đó lại nhìn các tướng sĩ đi theo bên mình, cô ta nói với họ.
- Các vị huynh đệ là Mộc Lan mưu kế không bằng người. Hôm nay đã dẫn mọi người đi vào chỗ c·hết. Nhưng người Tống ta cũng có ngạo khí, vì Đại Tống chiến tử xa trường thì làm sao. Hôm này g·iết một hòa vốn g·iết hai có lời. Mộc Lan xin cùng các huynh đệ chiến tử tại đây cũng không oán thán.
Hoa Mộc Lan đúng là bách chiến tướng quân. Chỉ nhìn hành động của Trần Thiên Ân cô ta đã liên kết các sự kiện và đoán ra ý đồ Trần Thiên Ân chính là g·iết cô ta. Nhưng là tướng quân có nhiều kinh nghiệm cô ta tuyệt đối không chịu ngồi chịu c·hết. Cô ta muốn cùng tướng sĩ mình phản kháng để tìm một con đường sống. Mà tướng sĩ của cô ta đều là bách chiến tinh nhuệ khi nghe cô ta nói vậy họ đều hiểu vẫn đề. Họ đồng thanh đáp lời hoa mộc Lan rồi rút kiếm nhìn về phía Trần Thiên Ân gào thét.
-Cùng tướng quân cùng sống cùng c·hết.
Trần Thiên Ân thấy vậy cười rất tươi nhìn về phía Hoa Mộc Lan đưa tay trái để trước ngực cúi đầu. Hắn hành quân lễ Đại Việt với Hoa Mộc Lan đây là một sự kính trọng đối thủ của hắn. Hoa Mộc Lan thấy Trần Thiên Ân như vậy thì cũng cười đáp lại. Cô ta biết hành động của Trần Thiên Ân không chỉ thể hiện sự tôn trọng với đối thủ. Nó còn có một ý nghĩ nữa đó là Trần Thiên Ân có tự tin chắc chắc sẽ g·iết được Hoa Mộc Lan . Lúc này dân chúng ở gần đã cảm giác không ổn họ từ từ lùi lại khỏi hai đám người này theo bản năng . Nhưng cũng có không ít thường dân vẻ mặt lãnh khốc nhìn chằm vào phía Hoa Mộc Lan thấy cảnh này Hoa Mộc Lan cười tuyệt vọng . Nhìn về phía Trần Thiên Ân nói.
- Không nghĩ đến ta lại c·hết trong tay người man Việt. Ngươi có thể nói tên ngươi cho ta không.
Trần thiên ân cười nói.
-Long Vương . Lên đường đi Hoa tướng quân . GIẾT.
Sau khi Trần Thiên Ân gia lệnh Trần Dần đứng bên cạnh lập tức đ·ốt p·háo hoa ra hiệu t·ấn c·ông. Nhận hiệu lệnh các huyết vệ đang giả trang dân thường lập tức rút nỏ cánh thép ra bắn về phía quân Tống đang tuần tra trên bên cảng, rồi sau đó rút rìu Viking lao vào chém g·iết.
- Giết.... Giết...
-Giết phản quân bảo vệ tướng quân.
- Tiến lên g·iết hết quân Tống .
-Mẹ ơi ..mẹ ơi ..cứu con .
- đại nhân tha mạng ta không phải quân binh. Phục.. Á...
Tiếng chém g·iết vang lên khắp nơi n·gười c·hết đây đất, máu chảy lênh láng khắp bên cảng. Dân thường nhà Tống cũng bị lẫn vào trong đó. Tu la huyết vệ của Trần Thiên Ân cũng không hề nương tay chém g·iết. Trần Thiên Ân đã hạ lệnh cấm g·iết trẻ em và hãm h·iếp phụ nữ còn lại tùy vào tình hình chiến đấu mà định ra. Thế giới này vô cùng tàn khốc Trần Thiên Ân sẽ không để quá nhiều lòng thương hại ảnh hưởng tới lý trí. Việc không g·iết trẻ em và hãm h·iếp phụ nữ đây là giới hạn hắn đặt ra. Để cho hắn không biết thành một t·ên s·át n·hân không nhân tính.
Trần Thiên Ân cho rằng q·uân đ·ội chính là những kẻ s·át n·hân . Sự khác biệt là họ có kỉ luật, tinh thần chiến đấu và một lý tưởng . Hành động trần thiên ân cho g·iết cả dân thường lẫn quân lính người Tống đáng lên án không. Đối với người Tống thì việc làm của Trần nhìn Ân chính là một đám quân man rợ, g·iết người không gớm tay. Còn đối với người Đại Việt thì đó là niềm tự hào, con trai của họ đã ở chiến trường chém g·iết kẻ thù bảo vệ họ. Trong lòng họ các chiến sĩ Đại Việt chính là anh hùng. Cho nên trong c·hiến t·ranh để định nghĩa được đâu là đúng, đâu là sai là không thể phân biệt. Đúng và sai chỉ là nhận thức và quan điểm của từng người. Và Trần Thiên Ân cho rằng việc hắn đang làm đối với người Tống là đúng. Và dân chúng Đại Việt cũng cho là vậy.
Lúc này không biết qua bao lâu bên cảng đã thanh tĩnh rất nhiều. Trần Thiên Ân hiện giờ đang đứng trước t·hi t·hể của Hoa Mộc Lan trầm tư. Hoa Mộc Lan đúng là nữ chung hào kiệt của Đại Tống với binh lực ít hơn. Mà cô ta vẫn liều c·hết sông về phía Trần Thiên Ân muốn kéo hắn làm đệm lưng. Nhưng một điều cô ta không nghĩ đến đó là tên thiếu niên Đại Việt trứơc mặt vậy mà khả năng chiến đấu vượt xa cô ta. Trước lúc c·hết cô thấy tên thiếu niên này nhẹ nhàng vung kiếm cắt đứt cổ tiểu Mai. Sau đó lách qua cô ta đưa tay vòng qua cổ và bẻ gãy cổ của Ả.
Trần Thiên Ân biết võ sao, câu trả lời là có. Đệ tử thế gia dù cho nát cũng vẫn phải bị huấn luyện cơ bản nhất. Nói chi là một kẻ xuyên như Trần Thiên Ân có ý nghĩ thống nhất cửu Châu. Từ nhỏ Trần Thiên Ân không thích học văn nhưng đối với binh pháp hay võ nghệ thì tên này vô cùng hứng thú . Hắn biết Cửu Châu rộng lớn băng qua đại dương thì lại càng rộng lớn hơn. Nên hắn phải học võ nhưng khác biệt là hắn không học võ theo kiểu truyền thống tại các võ trường gia tộc. Hắn tự học theo lối ý nghĩ riêng của mình. Hắn cho rằng học võ chính là tăng cường thể chất, khả năng phản ứng, và kinh nghiệm thực chiến. Cho nên từ nhỏ hắn mang theo bọn thuộc hạ luyện tập trèo tường chạy bộ phá làng phá xóm để luyện thể lực cũng như tốc độ phản ứng. Còn về kinh nghiệm thì hắn đi tìm các đệ tử thế gia nhà khác đánh nhau. Vì vậy mà phế vật thiếu gia cái tên này bắt đầu từ đây. Lúc này một lính liên lạc chạy tới báo
-Lạc hầu quân Tống đã lọt vào phục kích. Lạc tướng Trần Nguyên đang t·ấn c·ông địch, lạc tướng xin lạc hầu chi viện.
-Tốt Trần Dần Hà phúc dẫn theo quân cùng ta ta đến giúp Trần Nguyên. Trần hùng chỉ huy bảy nghìn thủy quân dọn dẹp bến cảng cứu chữa thương binh.
-Vâng
-Xuất phát.
0