0
Đại Việt xuất quân
Thành Vạn Kiếp phủ thành chủ lúc này đang diễn ra một cuộc gặp mặt hội quân của các thế gia Đại Việt . Lúc này trong phòng đang ngồi bẩy người đều mặc áo giáp thần thái đạm bạc .
-Ta nói này Trần Thủ Độ họ Trần ngươi thật là biết chơi à. Lần này lại phái hai hậu bối tiềm năng ra trận. Ngươi không sợ kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh sao.
Một người đàn ông trung niên khoảng hơn năm mươi tuổi tướng mạo nghiêm nghị đang ngồi nói móc Trần Thủ Độ. Ông ta là Lý Kế Nguyên một chiến tướng họ lý.
-Lý Kế Nguyên ngươi không biết họ trần ta con cháu đông đúc nhưng tài sản cha ông thì có hạn sao. Cho nên họ Trần ta phải cố gắng khuyên nhủ con cháu rời nhà lập nghiệp. Đâu như họ Lý ngươi tiền bạc để cho con cháu tiêu hoài không hết.
Lúc này một người đàn ông với tướng mạo mập mạp lên tiếng chỉ chích họ lý. Ông ta là Đinh Thanh Hùng chú của Đinh Bộ Lĩnh.
-Lý kế nguyên ngươi có ý gì. Đinh gia ta mới thu được rể tốt nay ngươi nói vậy không phải muốn nữ nhi đinh gia ta thành quả phụ sao.
-Chiến trường ai nói được gì đâu. Nếu hai hậu bối Trần gia chiến tử xa trường vậy thì cũng là do nữ nhi Đinh gia ngươi mắt mù chọn sai người.
Mắt thấy các đại thế gia chuẩn bị động thủ đánh nhau một vị trung niên tướng mạo phi phàm khí chất thượng vị giả lập tức đứng gia điều hòa . Đây là Lạc Phong em trai của Hùng Vương.
-Các vị tướng quân không nên to tiếng vì việc này. Đại Việt ta anh tài lớp lớp sao có thể thua bọn quân Tống yếu đuối được. Nhưng lý tướng quân nói cũng có lý chiến trường thiên biến vạn hóa việc gặp nguy hiểm là chuyện thường tình. Nay chúng ta đã tụ binh ở đây đến bẩy mươi vạn, nếu hậu bối họ trần có thể đánh thắng quân Tống thì chúng ta lập tức xuất quân làm giảm áp lực cho hai vị anh tài này.
Lúc này một vị lão tướng Ngô Kiến Đình đại diện họ Ngô lĩnh quân lần này cũng lên tiếng nói " Các vị hãy bình tĩnh con trẻ muốn trưởng thành thì phải vượt qua sóng gió hoa nhà ấm tuy tốt nhưng chỉ được vẻ đẹp đẽ mà thôi. "
Lúc này Nguyễn Trường Thanh cũng lên tiếng " Chúng ta bây giờ ngồi đây cãi nhau không bằng tăng thêm thám báo để sớm biết tình hình chiến đấu nhanh nhất có phải tốt không. "
Nghe Nguyễn Trường Thanh nói vậy Lê Khả Hữu đại diện họ Lê cũng cho là phải nói thêm " Các vị hiện giờ chúng ta tụ tập ở thành Vạn Kiếp này bẩy mươi vạn quân ở đây. Thay vì cãi nhau thì chúng ta nên bố chí phòng thủ thông tin này không cho quân Tống biết. Nếu không làm sao có thể đánh bất ngờ được. "
Nghe vậy Lạc Phong lên tiếng "việc này ta đã cho quân ngắn chặn các thông tin truyền về Tống. Thời gian dài thì ta không giám chắc nhưng trong thời gian ngắn thì người Tống chắc chắn không biết được. "
Chắc các bạn đang thắc mắc Đại Việt không phải chỉ có sáu mươi vạn quân sao. Tại sao ở thành vạn kiếp lại có bẩy mươi vạn. Lý do là do chế độ cắt cứ phân quyền các thế gia ngoài q·uân đ·ội biên chế họ còn âm thầm nuôi dưỡng thêm rất nhiều quân. Hoàng tộc cũng biết việc này nhưng họ giữ thái độ im lặng.Cho nên trên thực tết số quân Đại Việt có là rất đông thậm chí có thể so với các đại quốc về số quân thường trực. Nhưng khi c·hiến t·ranh các đại quốc có ưu thế về dân số tân binh của họ sẽ được bổ sung liên tục còn Đại Việt c·hết một người là mất một người. Còn việc các đại tộc bày ra q·uân đ·ội không sợ Hùng Vương nghi kỵ sao. Không họ không sợ như đã nói một số vấn đề lợi ích các đại tộc sẽ liên hợp cùng hoàng đế vật tay. Và vấn đề đánh Tống lần này là lợi ích khổng lồ về lãnh địa mở rộng, tăng dân số tài nguyên c·ướp được từ Đại Tống đang suy yếu.
Các bộ não của đại Việt cho rằng hoàng tộc Đại Tống phải chịu cúi đầu với họ thì mới có thể rảnh tay đánh với phản quân nội địa đất Tống. Cho nên họ ra một kết luận lần này làm một miếng thịt mỡ ai không ăn thì người đó thiệt thậm chí nếu hoàng tộc không tham gia thì đám này rất có thể học Trần Thiên Ân giả danh để sang đất Tống c·ướp b·óc. Cũng vì lý do này mà các tộc lão họ Trần khi biết tin Trần Thiên Ân, Trần Thiên Bình đi đánh Tống họ còn tán dương họ trần có người nối nghiệp.
Lúc này có một binh sĩ chạy vào báo cáo. Nhìn thấy lính báo tin các chỉ huy đều dừng lại đấu khẩu nhìn trằm trằm hắn. Tên này thấy vậy thì run rẩy không dám nói chuyện. Trần Thủ Độ thấy vậy thì tức giận thét lên.
-Nói .
Lính báo tin lấy lại tinh thần lập tức báo cáo.
-Bẩm các vị tướng quân. Theo tin báo mới nhận được lạc hầu Trần Thiên Ân chỉ huy mười vạn quân cùng mười bẩy vạn quân Tống đại chiến tại bình nguyên. Lạc hầu Trần Thiên Ân đã đánh tan quân Tống g·iết c·hết tám vạn địch bắt sống năm vạn. Quân số của lạc hầu chỉ cả c·hết và b·ị t·hương nặng không đến hai vạn người. Lạc hầu Trần Thiên Bình mang một vạn thủy binh trên biển đánh tan ba vạn thủy binh quân thành Hoài Châu . Lúc dắt quân t·ấn c·ông thành hoài Châu thì bị ba vạn quân tặc khấu Lương Sơn Bạc tập kích lạc hầu Trần Thiên Bình b·ị t·hương nặng một vạn thủy quân t·hương v·ong thảm trọng gần như toàn quân bị diệt.
Nghe lính báo tin vừa nói song các vị đại diện các nhà đều trầm tư chỉ có trần Thủ Độ là tức giận đập bàn đứng dậy gào lên.
-Chỉ là bọn tặc khấu mà đám t·ấn c·ông cháu ta chuyến này sang đất Tống ta thề phải g·iết sạch bọn chúng.
Trần Thủ độ hiện nay tâm trạng vô cùng tệ trần gia thế hệ này anh tài vốn không nhiều. Chỉ có Trần Thiên khải, Trần Thiên Bình tài năng đã được công nhận sớm, gần đây Trần Thiên Ân cũng được họ trần xem như một thiên tài đáng được bồi dưỡng. Trần Thủ Độ thấy cả ba cháu nội đều tài giỏi thì hắn vô cùng vui mừng. Đặc biệt khi biết tin hai đứa cháu mình đã sang đất Tống đánh hạ Hoan Châu thì ông ta còn tự thưởng cho mình một bình rượu uống say mới thôi. Vừa rồi khi nghe tin cháu út dẫn quân đại phá quấn Tống và cháu hai đánh tan thủy quân Tống thì ông ta vui mừng vẻ mặt đắc chí nhìn về máy tên các họ trong phòng cười đểu. Nhưng khi biết Trần Thiên Bình binh bại b·ị t·hương nặng thì ông ta lập tức tức giận.
Là chiến tướng có nhiều kinh nghiệm trận mạc chỉ nghe báo cáo của lính báo tin là ông ta biết hai đứa cháu này bố chí binh lực ra sao. Một đứa tập chung binh lực quyết chiến với quân Tống. Một đứa mang quân bảo hộ đường lui. Một kế hoạch khá chu toàn, và ông ta đoán rằng Trần Thiên Bình sau khi tiêu diệt thủy quân Tống đoán rằng thành Hoài Châu binh lực thiếu vắng nên muốn t·ấn c·ông c·ướp luôn thành này. Và sắp thành công thì bị phỉ tặc Tống đánh lén phía sau mới khiến thủy quân gần như toàn diệt. Nghĩ đến đây ông ta hận không thể ngay lập tức dẫn quân g·iết hết đám phỉ này.
Một kế hoạch tốt cả hai chỉ huy của hai mặt trận đều biết nắm bắt thời cơ chiến đấu vậy mà vì một đám phỉ tặc mà khiến cho một chi thủy quân tinh nhuệ của họ trần gần như bị toàn diệt. Phải biết các vùng đất mà hai người Trần Thiên Ân, Trần Thiên Bình chiếm được sau này đều sẽ do họ trần quản lý. Mà Trần Thủ Độ càng đáng tiếc đó là một vạn thủy quân kia.
Phải biết đội quân này đã băng biển và theo Trần Thiên Ân chinh chiến từ đầu và chiến tích lấy một vạn thủy quân đánh tan ba vạn thủy binh Tống. Và lại lao lên trên bờ công chiếm Hoài Châu. Thậm chí khi bị tặc khấu đánh bất ngờ và với số lượng gấp ba lần thì một vạn quân này vẫn không hoàn toàn bị diệt. Còn có thể bảo vệ Trần Thiên Bình g·iết ra vòng vây .Trần Thủ độ đánh giá đây là một đội quân tinh nhuệ . Và hắn cũng đánh giá cao cháu út khi chỉ mất một năm có thể tạo ra quân tinh nhuệ như vậy. Nhưng Trần thủ độ không biết đám này được Trần Thiên Ân trang bị tận răng những thứ tốt nhất. Nếu không dù mạnh cũng không thể làm được những việc nêu trên.