Hai ngày sau lúc này tại phủ thành Hoan Châu Trần Thiên Ân đang nhìn tên nhị ca của hắn được y sĩ bó tay quấn vải khắp người.
-Ta nói này nhị ca người có phải ngốc hay không mà bị quân Tống đánh thê thảm thế này.
-Còn mẹ ngươi nếu không phải đám tặc kia cắn trộm ta sẽ thành thế này sao.
-Thua chính là thua. Ta còn đang nghĩ ngươi sẽ c·hết đâu. Nói thật nhà ta tận ba người con trai ta sợ lão cha thiên vị chia cho hai ngươi nhiều tài sản hơn đâu.
-Trần Thiên Ân ngươi cút ngay cho ta. Đợi ta bình phục kiểu gì cũng tìm ngươi tính sổ.
Trần Thiên Ân nghe nhị ca hắn nói vậy cười to rồi đi ra khỏi phòng. Lúc hắn sắp ra khỏi của thì nghe thấy tiếng Trần Thiên Bình.
- Chuyện này ta sẽ tự trả thù .
-Được
Trần Thiên Ân ra khỏi phòng mặt hắn không còn tươi cười nữa thay vào đó là sự lạnh lùng. Sát khí của hắn lúc này khiến đám thuộc hạ hắn không giám nói gì.
-Trở về phòng khách nghị sự.
-Vầng
Trong phòng khách Trần Thiên Ân đã lấy lại vẻ mặt bình thường đang ngồi nghe đám người báo cáo chiến quả trận chiến vừa rồi. Lúc này Trần Đức đứng ra báo cáo.
- Bẩm lạc hầu trong trận chiến bình nguyên ta g·iết địch tám vạn bắt sống năm vạn thu được v·ũ k·hí, áo giáp vô số. Trong trận này quân ta c·hết trận một vạn người b·ị t·hương nặng hai nghìn, b·ị t·hương nhẹ năm nghìn. Hao tổn năm trăm chiến mã. Toàn bộ ngựa thồ và trâu dùng trong cuộc chiến đều c·hết. Ta đã cho binh lính g·iết mổ làm thức ăn.
-Trần Đức phải đưa các thương binh không còn sức chiến đấu về phía sau. Dùng tất cả mọi cách để cứu sống họ. Đồng thời hậu táng cho các chiến sĩ t·ử t·rận và phát phụ cấp đầy đủ cho người nhà họ.
-Vâng
-Trần Sửu tuy đã chiến thắng nhưng không được lơ là phải tích cực phái các nhóm thám báo điều tra hành động của quân Tống. Nên nhớ thành Tương Dương còn mười tám vạn quân tinh nhuệ nữa đấy.
-Vâng
-Trận chiến này mọi người đánh không tệ. Sau trận này ta nghĩ tên của chúng ta tại Đại Tống ai cũng đều biết.
Nghe thấy Trần Thiên Ân nói vậy bọn họ đều vui vẻ đáp lời.
-Nguyện c·hết đi theo lạc hầu.
-Trần Hùng nói tình hình chiến đấu của thủy binh đi.
Khi Trần Thiên Ân nhắc đến chuyện này các tướng lãnh trong phòng lập tức im lặng không có ai nói chuyện họ đều nhìn về phía Trần Hùng. Họ cũng muốn biết rốt cuộc lý do gì khiến đám Trần Hùng bại trận, nhị thiếu gia họ trần phải nằm trên giường hai hôm nay không xuống được. Được gọi tên Trần Hùng lập tức đứng ra nói .
-Là thuộc hạ bất tài mới khiến Bình lạc hầu b·ị t·hương mong lạc hầu trị tội.
Trần Thiên Ân bình tĩnh nói .
-Chiến trường thiên biến vạn hóa thua trận là bình thường. Chỉ cần các ngươi đã làm hết sức mình thì thất bại ta cũng sẽ không trách tội nói đi tình hình chiến đấu như thế nào.
Thấy Trần Thiên Ân nói vậy Trần Hùng bắt đầu kể về việc hắn cùng Trần Thiên Bình đánh Hoài Châu. Sau khi nghe hết thì trần Thiên Ân cũng chỉ trầm tư không nói gì. Việc này thì ra là Trần Thiên Bình dẫn thủy quân tiến vào Hoài Châu thì trên đường họ cũng gặp thủy quân Hoài Châu đang muốn đánh lén Hoan Châu. Vậy là một cuộc thủy chiến diễn ra ở trên biển . Không có quá nhiều bất ngờ, nhờ ưu thế về các chiến hạm mới và chiến thuật pháo kích của Trần Thiên Ân nghĩ ra rất nhanh hạm đội của Trần Hùng đã làm thịt hết tất cả chiến hạm của quân Hoài Châu. Sau khi kiểm kê t·hương v·ong Trần Hùng và Trần Thiên Bình ra một kết luận thành Hoài Châu bây giờ đã trống vắng binh lực. Cho nên họ quyết định một cuộc t·ấn c·ông vào Hoài Châu . Sự việc rất chi là thành công nhưng tự nhiên một chi đội ngũ đến 3 vạn người g·iết ra đã đánh cho một vạn quân của Trần Thiên Bình tan tác. Kẻ dẫn ba vạn quân này là một bọn sơn tặc ở một chỗ có tên là Lương Sơn Bạc do Tống Giang là người đứng đầu.
Do liên tục chiến đấu đã khiến cho một vạn Thủy Quân sức chiến đấu giảm lại thêm bị quân Tống Giang bất ngờ t·ấn c·ông với binh lực gấp 3 lần . Cho nên Thủy Quân nhanh chóng bị tan tác. Mặc dù có v·ũ k·hí trang bị tốt hơn, Trần Thiên Bình trong lúc giao đấu với Lâm Xung đã bị một tên tiểu tặc Hoa Vinh bắn lén b·ị t·hương vào vai .May mà nhờ có các hộ vệ trần gia liều c·hết cản đường bọn chúng để cho thủy quân lui binh không thì e rằng Chính Trần Thiên Bình cũng sẽ c·hết tại đây. trận chiến này cũng làm cho thủy binh của Trần Thiên Ân bị tổn thất nặng nề có đến 6.000 người chiến tử 2000 người b·ị t·hương nặng thủy quân của hắn coi như hoàn toàn bị phế. Phải huấn luyện lại từ đầu. Trần Thiên Ân vô cùng tức giận nhưng vì Trần Thiên Bình muốn tự tay báo thù cho nên hắn gác lại việc này .Đồng thời bắt đầu tổ chức lại thủy quân để cho Trần Thiên Bình khỏe lại sẽ phục thù.
Lúc này tại Lương Sơn Bạc đang tổ chức một buổi ăn mừng lớn. Lý Quỳ vừa một tay cầm đùi gà một tay cầm một chiếc rìu thép bách luyện cười nói .
-Đại ca nhìn v·ũ k·hí của bọn man ri này thật chi là sắc bén. Đợi lần tới chúng ta g·iết thêm một ít nữa, để cho chúng biết Đại Tống không phải nơi chúng có thể đến .
Lúc này Ngô Dụng lên tiếng .
- Chuyện này không đơn giản như vậy đâu. đám hải tặc này e sợ rằng chỉ là quân tinh nhuệ giả trang mà thôi. Tiếp tới có thể chúng ta sẽ bị bọn chúng t·ấn c·ông trả thù.
Lý Quỳ nghe vậy liền hét lên.
- Có gì phải sợ hãi chúng dám đến thì ta sẽ chém chúng bằng cái rìu này.
Ngô Dụng thấy vậy thở dài trong lòng hắn nghĩ rằng một vạn quân kia đã chiến đấu liên tục với quân Tống tại thành Hoài Châu gần nửa ngày rồi vậy mà khi ba vạn quân của hắn đánh tới bọn chúng vẫn có thể liều mạng với bọn họ một trận. Nếu không phải quân Tống đã làm suy kiệt sức lực của đội quân này thì ngô dụng tin tưởng rằng ba vạn quân của hắn sẽ c·hết hết nếu đương đầu trực diện với một vạn quân kia. Cho nên hắn đang suy nghĩ cách đối phó đội quân kia trả thù. Tống Giang cũng đã đoán ra việc này. Hắn nhìn Ngô Dụng sau lại nhìn các huynh đệ đang cười nói vui vẻ ăn uống hắn thở dài rồi ngồi lên ghế . Chúng còn không biết lửa giận của họ Trần sẽ chuẩn bị giáng lên người chúng.
Cùng lúc này tại hoàng cung cần chính điện Triệu Húc đang đập bàn tức giận khi biết tin Hoan Châu đã hoàn toàn rơi vào tay giặc và mười bảy vạn quân hắn cử đi chỉ còn có bốn vạn tàn binh trong đó có đến hai vạn thương binh.
-Địch Thanh hành quân vô tổ chức đã khiến cho đại quân của trẫm bị thiệt hại nặng nề. Các vị ái khanh nghĩ xem nên xử lý chuyện này thế nào.
Lúc này hữu tướng Tô Thức đứng ra nói .
- Bẩm bệ hạ địch quân đã lừa gạt chúng ta bọn chúng có đến tận 10 vạn quân nhưng trong báo cáo của Hoan Châu lại chỉ nói chúng có hai vạn . Điều này đã làm sai phán đoán của chúng ta cũng như việc điều quân. Việc Địch Thanh thất bại trong cuộc chiến này còn có nhiều yếu tố ảnh hưởng đặc biệt Địch Thanh còn gửi lại một ít v·ũ k·hí mà chúng sử dụng. Theo như công tượng kiểm nghiệm thì tất cả loại v·ũ k·hí này đều được tạo ra bởi loại sắt tốt hơn cả bách luyện sắt hiện nay của nước ta . Từ việc này có thể thấy thất bại cũng không phải hoàn toàn do Địch Thanh làm ra .Mong bệ hai suy xét.
Lúc này hình bộ thượng thư Trịnh Cao Khải cũng đứng ra tâu rằng.
- Khởi bẩm bệ hạ bây giờ hai quân đang giao chiến, tuy trận chiến đầu Địch Thanh đã thất bại nhưng hắn lại làm quen được với chiến pháp của kẻ thù . Cộng với hiện tại thành Tương Dương vẫn còn 18 vạn quân tinh nhuệ nữa vào lúc này mà đổi tướng thì e không ổn. Theo thần thấy nên cho hắn một cơ hội lập công chuộc tội. Gia hạn cho hắn trong thời gian nhất định phải đánh hạ lại được thành Hoan Châu nếu không sẽ xử tội theo quân pháp.
Nghe ý kiến của hai vị trọng thần Triệu Húc cũng cho là phải cho nên hắn dựa theo ý kiến của hai vị đại thần cho Địch Thanh một cơ hội lấy công chuộc tội . Hạn cho hắn trong vòng năm tháng phải đánh hạ lại thành Hoan Châu nếu không sẽ bị xử theo quân pháp.
0