Cách thành Quảng Đông mười km, một chi đại quân của Đại Việt đang ầm ầm tiến lên hướng Quảng Đông. Dọc đường đi các tốp thám báo của Đại Việt tản ra, săn g·iết tất cả người Tống mà họ nhìn thấy để cho hành tung đại quân không bị lộ. Trong đại quân Trần Thủ Độ và Đinh Thanh Hùng là người chỉ huy hai mươi vạn quân tiên phong của Đại Việt. Lúc này họ đang nói chuyện vui vẻ về cuộc t·ấn c·ông thành Quảng Đông. Và tất nhiên vụ việc rắc rối của hai nhà vẫn chưa được chuyển đến chiến trường.
- Họ trần ngươi thấy đám đó liệu có mở được cửa thành Quảng Đông không. Chúng ta hai nhà nếu không mở cổng thành được phải cường công thì tổn thất khá lớn.
- Ngươi thì biết cái gì. Đám đó sẽ mở được cổng thành thôi, dù sao Đại Việt cũng chi không ít tiền để nuôi đám này.
Trần Thủ Độ nhìn về phía Đinh Thanh Hùng bằng một ánh mắt không ai hiểu được sự khinh bỉ . Một kẻ mang chức tướng quân lại không có kiến thức và tầm thế của một vị tướng chỉ huy . Đại Việt và Đại Tống là kẻ thù lẫn nhau không bao giờ có sự điều hòa. Tuy rằng mặt ngoài có thể là hữu nghị lân bang hay quốc gia Đại Việt xưng thần với Đại Tống. Nhưng trong đó các mối quan hệ ẩn dấu vô cùng phức tạp. Đại Việt luôn luôn quan tâm đến Đại Tống nhất là các thành trì giáp biên giới hai nước. Đại Việt đã tổ chức một nhóm thán báo lẫn vào trong các thành trì này chúng không ngừng mua chuộc ép buộc các thương nhân Tống phải làm việc cho Đại Việt . Đây là một lực lượng chỉ khi nào c·hiến t·ranh hai nước xảy ra mới bị lộ.
Bọn họ có hai nhiệm vụ, thứ nhất là dò xét thông tin cũng như các cuộc điều động quân bất ngờ của Tống . Báo cho Đại Việt để phòng ngừa các cuộc t·ấn c·ông bất ngờ. Một nhiệm vụ nữa đó chính là c·ướp cổng thành mở cửa cho quân đại việt tiến công vào các thành trì của Tống. Vì nguyên nhân thứ hai này cho nên những đội thám báo này chỉ được sử dụng một lần. Nếu may mắn sống sót thì họ sẽ được hưởng đãi ngộ rất cao từ Đại Việt. Trong cuộc
viễn chinh lần này nhóm này đã được sử dụng. phải biết rằng trong thành Quảng Đông có đến 15 vạn quân Tống. Đây là một lực lượng tinh nhuệ canh giữ biên cương . Cho nên Trần Thủ Độ quyết định không cường công thành trì này, mà dùng mưu kế mở cửa cổng thành. Để quân Đại Việt tiến vào tiến hành tác chiến tránh t·hương v·ong.
Thành Quảng Đông lúc này vẫn như bình thường họ còn chưa biết c·hiến t·ranh đang đến rất gần với họ. Cộng với việc các thông tin bị phong tỏa, khiến cho Quảng Đông không hề có phòng ngự nào . Nếu như các tốp thám báo này mở cửa thành công, thì chắc chắn Đại Việt sẽ đánh hạ Quảng Đông một cách nhanh chóng.
Lúc này tại cửa Thành Quảng Đông có ba thương đội đang tiến gần cửa thành. Bọn họ có khoảng 300 người cầm đầu là một trung niên tầm 30 tuổi. Hắn đang nhìn ngắm quân lính trước thành. Hắn đang cực kỳ lo lắng rồi quay lại nhìn về phía những người sau mình nói rằng.
-chiếm cổng thành và cầm cự 30 phút không thể sai sót, nếu như không thể hoàn thành nhiệm vụ này thì tất cả chúng ta đều phải c·hết.
Nghe thấy hắn nói vậy đám hộ vệ thương đoàn phía sau cũng trầm mặc . Đây chính là nhóm thám báo mà Đại Việt đã tổ chức. Việc t·ấn c·ông c·ướp cửa thành này vô cùng nguy hiểm, quân
Đại Việt vì không muốn bại lộ nên đã đứng cách thành khoảng 3 km với số lượng quân không có nhiều chỉ có một vạn người. Trong khi đó Trần Thủ Độ lại điều khiển quân cách đó 10 km để tránh bị phát hiện.
300 người này phải mở và giữ được cổng thành sau đó phát tín hiệu. Để cho một vạn quân cách đó 3 km lao vào chiếm giữ cổng này, chỉ chờ có vậy Trần Thủ Độ sẽ tập trung toàn bộ binh lực tiến vào trong . Tấn công vào trong thành nhưng nói là như vậy thực hiện nhiệm vụ lại là một chuyện khác . Quân lính của Quảng Đông là lực lượng tinh nhuệ, phản ứng của họ cực kỳ nhanh chóng . Cho nên việc 300 người này phải chiến đấu với một lực lượng kinh nghiệm và đang không ngừng bổ sung. Bọn họ bây giờ chỉ trông chờ vào duy nhất một việc, đó là một vạn quân ở ngoài có thể nhanh chóng đến tiếp viện và cầu mong quân Tống ở trong thành Quảng Đông này sẽ phản ứng chậm một chút.
Lúc này 300 người thám báo giả trang thương đội đang tiến rất gần cửa thành nơi có khoảng 50 binh sĩ Tống canh gác. Lúc họ đã đến cửa thành thì một tên chỉ huy quân Tống đứng gác lên tiếng.
-Đứng lại các ngươi mau mở các xe hàng cho chúng ta kiểm tra.
Tên thủ lĩnh thám báo cười trừ, sau đó tiến lên ấn hai thỏi bạc vào trong tay tên quan quân đó nói rằng .
-Tiểu nhân chỉ có một ít hàng vải vóc mong đại nhân thông cảm cho qua.
tên kia sờ sờ bạc trong tay cười nói.
-Chuyện này cũng dễ nói thôi . Hàng hóa của ngươi ta thấy cũng không có việc gì thôi đi đi.
Chỉ đợi có vậy tên chỉ huy cho quân thám báo bắt đầu tiếp tục tiến lên. Khi thương đội đi qua 50 tên lính Tống . Tên thủ lĩnh thám báo hét lên.
- g·iết chúng .
Lập tức các lưỡi giao được giấu trong người các thám báo được rút ra . Không có một động tác thừa họ chém gục hết 50 tên quan quân đang giữ cửa . Dân chúng trong thành thấy vậy hét lên bỏ chạy, còn thám báo thì sắc mặt lạnh lùng trấn giữ cửa thành. Quân Tống ở trên thành nhìn thấy bắt đầu đánh kẻng hô hào" Địch tập " và tập kết quân t·ấn c·ông c·ướp lại cổng thành. Một cuộc chiến máu me vô cùng thảm khốc tại cửa thành chật trội nó lại trở thành một bãi mồ chôn tập thể cho hai bên. Lúc này ở cách đó 3 km quân chiếm giữ cổng thành do Lạc hầu Trần Quốc Toản chỉ huy đã nhận được tin báo rằng" cổng thành đã bị chiếm yêu cầu họ đến tiếp viện ."Trần Quốc Toản nghe xong lập tức rút kiếm ra khỏi vỏ hướng về cửa thành quân Tống hét lên.
- Tiến lên c·ướp lấy thành Quảng Đông.
- Giết.. Giết.. Giết.
Nhanh như chớp mắt một vạn quân này đã lập tức tiến về phía Quảng Đông. Mà lúc này thám báo cũng đã chạy đến phía Trần Thủ Độ báo tin về việc này. Trần Thủ Độ cũng không nói hai lời lập tức xuất quân tiến đánh Quảng Đông.
Cửa thành lúc này diễn ra cuộc chiến vô cùng khốc liệt tướng chỉ huy thành Quảng Đông Quách Quỳ đang không ngừng hò hét cho các chiến sĩ của quân Tống xung phong c·ướp lại cổng thành. Lúc này khi nhìn thấy 300 tên phản loạn đã chuẩn bị bỏ mạng hết thì một tiếng tiếng hét g·iết rung trời xuất hiện ngoài thành Quảng Đông. Chưa định thần lại Quách Quỳ đã thấy cả vạn quân Đại Việt đang tràn vào các từ cửa thành đã bị mất chém g·iết cùng với quân Tống trong thành . Quách Quỳ biết đây không phải là phản quân bình thường, đây là một cuộc chiến Đại Việt xâm lấn Đại Tống hắn lập tức hét lên.
- Các binh sĩ g·iết hết bọn man ri người Việt, bảo vệ lãnh thổ Đại Tống, kẻ rút lui chém.
Lần này một cuộc chiến máu thịt diễn ra, quân Tống từ các cửa thành khác bắt đầu ào ào lao về phía của Trần Quốc Toản . Nhìn thấy như vậy Trần Quốc Toản cũng không hề nao núng hắn hạ lệnh cho quân bắt đầu dùng các lá chắn và trường thương tạo thành một hệ thống tường người ngăn cản quân Tống c·ướp lại cửa thành. Mấy vạn quân Tống đến chi viện nhưng cũng không thể nào đánh hạ được một vạn quân đang chiếm giữ cửa thành kia .
Lúc này Trần Thủ Độ đã đến, chỉ chờ có vậy Trần Quốc Toản lập tức hạ lệnh chuyển từ phòng ngự sang t·ấn c·ông quân Tống. Lúc này với ưu thế áp đảo về quân số quân Đại Việt như thác lũ ào ào tràn vào trong thành Quảng Đông tàn sát quân Tống . Quách Quỳ nhìn thấy quân Đại Việt như nước chảy vào trong thành đã không thể nào ngăn cản, không còn cách nào khác hắn phải rút lui để bảo toàn lực lượng. Hắn biết rằng nếu như mười mấy vạn quân của hắn c·hết tại đây thì ở phía sau các thành trì sẽ không thể nào đỡ được sự tiến công của Đại Việt.
Cho nên dù rút lui là t·rọng t·ội đối với người Tống nhưng hắn ta vẫn hạ lệnh rút lui .Tuy nhiên Trần Thủ Độ cũng không buông tha cho hắn các mệnh lệnh liên tục cho quân Đại Việt truy kích được ban ra. Cuộc c·hiến t·ranh thành Quảng Đông đánh từ sáng đến đêm tối mịt mới kết thúc . Trận chiến này Đại Việt thắng thành Quảng Đông đã rơi vào tay Đại Việt.
0