0
Phủ thành Quảng Đông, trong một gian phòng khách Trần Thủ Độ và Đinh Thanh Hùng đang ngồi nghe báo cáo thiệt hại của cuộc chiến t·ấn c·ông vừa rồi .
-Bẩm tướng quân trong cuộc chiến vừa rồi quân ta chiến tử một vạn người b·ị t·hương một vạn 5000 người . Chúng ta g·iết 5 vạn quân Tống bắt 4 vạn tù binh . Quân Tống hiện giờ đã chạy về phía hai tòa thành Hoàng Hải và quảng tây.
Nghe chỉ huy báo cáo xong Trần Thủ Độ thì ngồi trầm ngâm suy nghĩ. Đinh Thanh Hùng thì lại cười to nói rằng .
-Trần huynh trận này chúng ta đánh thật là thoải mái g·iết cho quân Tống chạy quên cả giáp.
Trần Thủ Độ nghe tên họ Đinh này nói vậy ông đang ngước lên nhìn qua hắn, sau đó lại không quan tâm tiếp tục trầm ngâm. Ông ta đang suy nghĩ một việc Trần Thiên Ân sẽ chọn lựa như thế nào. Thì ra những bộ não của họ Trần đã biết được việc Đại Việt t·ấn c·ông quân Tống sẽ khiến quân của Trần Thiên Ân bị vây đánh . Nhưng họ không ra lệnh cho Trần Thiên Ân phải làm gì cả. Đây là một lần mài giũa của họ Trần dành cho hai huynh đệ này .Tại vì họ biết rằng cho dù Trần Thiên Ân chọn cách nào thì hắn cũng không c·hết được. Bởi vì bọn họ có đường lui là đường biển, tuy rằng nếu như bọn họ chọn ở lại mà lại bị thất bại trong kế hoạch phòng thủ Hoan Châu. Thì có thể mười vạn quân lính của Trần Thiên Ân sẽ tử thương nặng nề nhưng trong mắt họ Trần những người đó c·hết cũng chẳng quan trọng bằng việc rèn luyện Trần Thiên Ân và Trần Thiên Bình.
Mấy nhà khác cũng biết cách làm này của họ Trần nhưng bọn chúng cũng không dám nói gì. Nhưng cũng hi vọng rằng Trần Thiên Ân sẽ ở lại vì điều vậy sẽ giảm đỡ t·hương v·ong cho các nhà, cũng như kìm chế một phần rất lớn quân của Tống tại Hoan Châu . Có lẽ ông trời đã nghe lời cầu tình này của chúng Trần Thiên Ân và các bộ tướng đã ở lại. Họ quyết giữ bằng được Hoan Châu đến khi quân Đại Việt đánh tới và đây cũng là khởi đầu của những cuộc chiến xác c·hết đầy đồng, máu chảy thành sông ở hoan Châu.
Bỏ mặc những tính toán của người khác, thành hoan Châu hiện giờ cũng vô cùng sống động . Từng tốp từng tốp quân của Trần Thiên Ân đang áp tải người nhà của các địa chủ thế gia sống tại thành hoan châu đến các khu mỏ. Trần Thiên Ân sau khi cho gọi các thế gia, địa chủ tiến vào phủ thành, hắn không có giải thích cũng không nói nhảm. Tất cả các địa chủ, thế gia đều bị g·iết, người nhà đều b·ị b·ắt . Còn các thương nhân thì được Trần Thiên Ân tập hợp lại bắt bọn chúng giao hết đất đai ra . Bọn này như được đại xá, lập tức giao nộp tất cả đất đai và thề trung thành với Trần Thiên Ân. Lúc này trong phủ thành Hoàn Châu, Trần Thiên Ân đang nghe các bộ tướng của mình báo cáo về việc xử lý các thế gia cũng như đất đai.
-Bẩm Lạc Hầu chúng ta đã g·iết 1.247 người và bắt gần một vạn người nhà của những tên thế gia này. Hiện nay tình hình trong thành dân chúng khá là hoảng loạn. Đã xuất hiện tình trạng bỏ trốn ra bên ngoài nhưng đều bị người của chúng ta bắt lại.
Trần Thiên Ân khi nghe vậy hắn ta cũng trầm tư ngồi đó . Sau đó hắn lên tiếng
-Hà phúc chỉ huy quân tăng cường tuần tra g·iết bất kỳ người nào dám chạy trốn khỏi Hoan Châu.
-Tuân lệnh .
- Trần Đức bắt đầu soạn lệnh của ta như sau . Thứ nhất các thế gia thành Hoan châu lừa chiếm đất của dân nghèo, hà h·iếp khách tính nay đã bị ta chém c·hết. Các bách tính của thành hoan châu nếu như có oan khuất có thể đến quan phủ trình báo và lấy lại đất đai của mình. Thứ hai hoan châu bắt đầu tiến hành khai hoang chia lại ruộng đất. Người không có đất sẽ được cấp phát. Người khai hoang ruộng đồng được miễn thuế 5 năm . Thứ ba tiến hành tuyển quân người hoan Châu gia nhập vào quân Đại Việt.
-Vâng.
-Hà Phúc lần này tuyển chọn quân người hoan Châu nói cho họ biết chế độ tiền t·ử t·rận, tiền lương của chúng ta. Đồng thời những người được tuyển này phải được ở cùng nhau không được trộn lẫn quân hai bên. Người chỉ huy bắt buộc là người Việt, đồng thời rèn luyện nghiêm ngặt cho ta. Đây chính là lực lượng quân tiêu hao với quân Tống, cho nên tốt nhất các ngươi đối xử tử tế với họ . Nếu không lúc chiến đấu bị ăn dao sau lưng là do các ngươi .
Trần Thiên Ân nói vậy Trần Thiên Bình lên tiếng " Chỉ như vậy quân Hoan Châu liệu sẽ chiến đấu cho chúng ta sao "
Nghe Trần Thiên Bình nói Trần Thiên Ân trả lời "một khi đã nhập vào trong danh sách quân của ta chúng không có đường lui . Một là cùng quân ta chiến thắng hưởng đãi ngộ của Đại Việt. Hai là sẽ bị quân Tống g·iết vì tội phản quốc ."
Nghe vậy Hà Phúc lại lên tiếng
- vậy nếu chúng không đến báo danh mà cố gắng ở lì thì sao .
Nghe Hà Phúc nói vậy Trần Thiên Ân cười lạnh nói rằng " Nếu chúng ta không tuyển đủ quân vậy thì tiến hành bắt lính . Ta mặc kệ các ngươi làm thế nào trong vòng ba ngày phải tuyển thêm 10 vạn quân Hán .Trước hết không được vũ trang cho chúng, phải huấn luyện cũng như nhồi nhét tư tưởng người Việt tốt hơn Tống. Và khi nào các chỉ huy của quân ta đã nắm rõ được bọn chúng, vậy thì tiến hành phát trang bị ra cho chúng lên trận. Ta không muốn chúng thành pháo hôi cùng quân Tống liều c·hết. Thứ ta muốn là khiến cho quân Tống không thể phân biệt được đâu là quân chủ lực, đâu là quân pháo hôi ".
Nghe Trần Thiên Ân nói vậy các tướng lĩnh không còn gì nói nữa nhìn thấy mọi người đều trầm mặc. Trần Thiên Ân hạ lệnh cho mọi người tản ra ai làm việc đấy. Trong phòng thì còn một mình hắn ta suy nghĩ một vấn đề liệu có nên sử dụng thuốc nổ trong cuộc chiến này không. Từ đầu chiến đấu đến giờ hắn không dám dùng thuốc nổ vì hắn sợ. Hắn không giống bọn xuyên không khác, có thuốc nổ là lấy ra dùng để tạo ra các lợi thế trong c·hiến t·ranh.
Một khi xuất hiện một loại v·ũ k·hí có thể thay đổi kết quả c·hiến t·ranh thì Trần Thiên Ân tin tưởng, Cửu Châu các nước sẽ bằng mọi giá lấy được. Và không một vị hoàng đế nào cho thuộc hạ của mình sử dụng nó. Kết cục của kẻ đó cũng không cần nghĩ . Hắn chỉ có bốn lựa chọn một là làm chó cho kẻ mạnh có thể bảo vệ hắn. Hai là sẽ b·ị b·ắt để lấy thông tin sau đó bị g·iết. Ba là hắn sẽ công bố loại v·ũ k·hí này cách điều chế cho mọi người biết. Cách thứ tư đó là cùng cả thế gian là địch để bảo vệ bí mật của thuốc nổ. Vì những điều này mà dù sản xuất ra thuốc nổ hắn cũng không dám dùng công khai. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại hắn không muốn dùng thuốc nổ, hắn dùng cách khác. Hắn quyết định dùng mưu kế để chơi trận chiến này.
Thật ra ngay từ lúc Trần Thiên Bình gợi ý cho Trần Thiên Ân về việc sử dụng quân Tống đánh quân Tống, thì Trần Thiên Ân đã nghĩ ra một kế hoạch. Nhưng khác biệt với Trần Thiên Bình đó là thay vì sử dụng quân mới tuyển người Tống này làm pháo hôi lúc đối trận làm tiên phong để tiêu diệt sinh lực của quân Tống. Trần Thiên Ân lại nghĩ ra cách khác. Hắn muốn chơi chiến thuật du kích.
Bước đầu huấn luyện quân Tống mới đầu nhập này, sau đó chia thành nhóm nhỏ do các chỉ huy người Việt dẫn đội tiến hành t·ấn c·ông các doanh trại thành trấn xung quanh Hoan Châu. Để cho quân Tống ngỡ rằng, Trần Thiên Ân phản kích và tìm mọi cách tiêu diệt đám quân này . Không thể tập trung tổng binh lực được. Chỉ chờ vậy thì Trần Thiên Ân sẽ mang theo lực lượng quân Đại Việt của hắn, mở một cuộc phản kích nhằm vào nơi có quân số đông nhất thành Tương Dương của quân Tống .
Trần Thiên Ân cho rằng cách phòng thủ tốt nhất là t·ấn c·ông . Nếu như đã trở thành cái đinh của của quân Tống. Vậy thì hãy làm cho Tống không thể xác định được cái đinh đấy ở đâu mà lấy ra . Đợi đến khi quân Đại Việt đánh tới, thì lúc này Trần Thiên Ân đã chẳng sợ hãi quân Tống nữa rồi .
Còn tại sao Trần Thiên Ân lại chọn Tương Dương nơi tập trung binh lực đông nhất của quân Tống . Tại vì thành Tương Dương chính là điểm chuyển quân hỗ trợ các thành mà trần Thiên Ân t·ấn c·ông . Một lý do nữa Trần Thiên Ân không muốn c·hiến t·ranh tại Hoan Châu vì nếu đánh tại Hoan Châu, thì quân Tống cứ coi Hoan Châu là trung tâm mà tiến công . Vậy kế hoạch phần tán địch của hắn đã thất bại rồi.
Nên trần Thiên Ân đánh Tương Dương sẽ làm các thành khác khó có thể phái quân chi viện vì chúng cũng đang bị các nhóm quân mồi của Trần Thiên Ân đánh. Và thành Tương Dương đông quân thì sẽ làm cho niềm tin của các thành Tống xung quanh càng vững chắc . Trong việc điều phối quân tăng viện bọn họ đắn đo có nên chi viện hay không và thời gian cứ kéo dài . Đây chính là thứ Trần Thiên Ân muốn.
Thời gian, hắn cần kéo càng dài thời gian càng tốt . Tại vì trong thư Trần Cảnh đã nói rất rõ . Đại Việt sẽ mang theo 70 vạn quân đánh Đại Tống. Với số quân khổng lồ này Trần Thiên Ân chắc chắn một điều . Quân Đại Việt sẽ không đi cùng nhau, mà sẽ chia thành nhiều hướng t·ấn c·ông . Quân Trần gia chắc chắn cái hướng về phía hắn mà tiến gần . Tại vì hắn đã có cơ sở vững chắc làm bàn đạp khi quân Trần gia đến đây. Họ sẽ có một hậu phương vững chắc và một con đường biển để lui quân nếu tình hình bất lợi. Vì vậy họ chỉ cần liên tục t·ấn c·ông đánh lấn mà thôi . Mà đây chính là điều Trần Thiên Ân muốn . Hắn chỉ đợi quân của Trần gia đến thì hắn đã không còn nỗi lo về sau . Bởi vì hiện tại hắn thiếu nhất đó chính là quân lính mà thôi. Khi hắn đã có đủ quân số thì Trần Thiên Ân tin tưởng rằng người bị hành sẽ là quân Tống.