0
Đại Tống khó khăn
Kinh thành Biện Kinh của nhà Tống, tin xấu liên tục được truyền về. Nay tòa thành này thất thủ, mai lại một tòa khác. Điều này đã khiến cho dân chúng tại kinh thành hoang mang cực độ .
Quân lính thường xuyên kiểm tra bắt bớ những người dám bàn tán về chuyện này càng làm cho tình trạng khủng hoảng hơn. Mà lúc này tin tức Đại Việt xâm lấn đã được truyền về tới kinh thành Biện Kinh. Nó như là một quả bom phá vỡ sự tĩnh lặng đã rất khó khăn mà nhà Tống cố gắng duy trì.
Tại cần chính điện vua Tống Triệu Húc đang đập bàn gào thét " Khinh người quá đáng bọn man ri này thật sự không coi chúng ta ra gì sao. Hết phái hải tặc xâm lấn, bây giờ đám khốn này dám ngang nhiên xâm lược. Các khanh nói phải làm gì đây"
Tả tướng Tần Cối lập tức rời khỏi hàng nói rằng
- Bẩm bệ hạ theo như thông tin của Quách Quỳ báo rằng. Quân Đại Việt có đến 70 vạn hiện giờ chúng đang t·ấn c·ông hai thành trì Hoàng Hải và quảng tây thế định hung hăng, quân ta liều c·hết cản trở . Nhưng trước thế công của địch hung mãnh, Quách Quỳ sợ rằng không trụ được lâu nếu như không có quân tăng viện.
Triệu Húc nghe vậy mặt mày tái mép, hắn sợ rằng cơ ngơi mấy trăm năm của nhà Tống sẽ mất vào tay hắn. Lúc này hắn lên tiếng
- Chúng ta có thể điều quân từ đâu để tăng viện cho Quách Quỳ
Lúc này hữu tướng Tô Thức đứng ra tâu rằng
- Quân có thể tăng viện cho Quách Quỳ lúc này chính là quân của thành Tương Dương do Địch Thanh chỉ huy. Nhưng mà bọn họ đang kiềm chế quân Đại Việt do lạc hầu Trần Thiên Ân và Lạc hầu Trần Thiên Bình chỉ huy. Muốn có đội quân này tăng viện cho Quách Quỳ, thì trước hết phải tiêu diệt nhóm quân nhỏ lẻ này của Đại Việt đang ở hoan Châu.
Triệu Húc nghe Tô Thức nói vậy thì lại quay sang hỏi tả tướng Tần Cối.
- Chỉ là một tốp quân đơn lẻ, tại sao Địch Thanh không thể nào tiêu diệt được hắn.
Tần Cối nghe vậy lập tức tâu rằng" hai tên lạc hầu chỉ huy đám quân này của Đại Việt, là con cháu trực hệ của họ trần. Một trong sáu đại thế gia của Đại Việt. Hai người này được đánh giá là tinh anh của gia tộc, sẽ trở thành cột trụ của họ Trần trong tương lai. Họ trần tập trung đào tạo và huấn luyện hai tên này trong các trận chiến và quan trường chính trị vô cùng nghiêm khắc . Cho nên nếu muốn đánh bại chúng một mình Địch Thanh sợ rằng trong thời gian ngắn sẽ không làm được."
Tần Cối vừa nói xong thì Triệu Húc lập tức mặt mày cau có đập bàn nói rằng
-Chẳng qua thì là hai thằng oắt con Địch Thanh làm sao lại không tiêu diệt được. Hiện giờ tốp quân của chúng trở thành một cái đinh ở trong lòng Đại Tống. Chúng ta nếu không diệt bọn chúng thì chúng ta sẽ phải mất lực lượng quân đi phân tán kìm chế chúng. Không thể cùng Đại Việt Đối đầu được. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ có bao nhiêu cương thổ, đất đai của cha ông ta bị lũ man ri Đại Việt đó chiếm được.
Tô Thức thấy Triệu Húc đang tức giận nhưng hắn cũng phải đứng ra nói rằng
- Bẩm bệ hạ bây giờ Đại Tống đang trong tình trạng vô cùng khó khăn An Vương Triệu Thành phản loạn đã làm cho đất nước của chúng ta bị hao hụt do c·hiến t·ranh rất nhiều. Lại thêm bây giờ phải đương đầu với Đại Việt và chúng ta phải để ý các nước khác dòm ngó đất đai lãnh thổ của ta . Thần cho rằng Đại Tống bây giờ không thể nào cùng một lúc chiến đấu với nhiều kẻ thù như vậy. Cho nên thần đưa ra một kiến nghị đó là bệ hạ có thể chọn một bên giảng hòa, đánh một bên . Chỉ có vậy chúng ta sẽ giành chiến thắng trong trận này.
Nghe thấy Tô Thức nói vậy tất cả quan viên có trong cần chính điện đều hô rằng
- Mong bệ hạ xem sét .
Triệu Húc nghe vậy cũng bắt đầu lâm vào trầm tư . Là một bậc đế vương, hắn vô cùng vất vả trong những ngày qua . Khi mà trong cả chính trị lẫn quân sự đều vấp phải những sự cản trở vô cùng tệ hại. Hắn đang phải đối mặt với một sự thật là hắn không thể nào chiến đấu với cả hai bên vào lúc này. Nhưng hắn lại bắt đầu lưỡng lựu khi phải chọn một bên để nhường bộ. Nếu đứng trên tư cách là hoàng đế Đại Tống thì hắn sẽ nhượng bộ An Vương Triệu Thành và dồn quân đánh bại Đại Việt bảo vệ trọn vẹn lãnh thổ. Nhưng nếu là bỏ qua thân phận hoàng đế thì Triệu Húc hắn sẽ nhượng bộ Đại Việt để tiêu diệt mối họa An Vương Triệu Thành bảo vệ địa vị tối thượng của mình tại Đại Tống.
Các bộ não của Đại Việt chính dựa vào điểm này mà muốn t·ấn c·ông Tống. Vì hoàng đế Tống còn trẻ, đang là lúc muốn kiểm soát quyền lực sẽ rất khó chọn lựa ý nghĩa cao cả bảo vệ đất nước mà hi sinh lợi ích của bản thân . Đúng lúc mà Triệu Húc không biết phải làm gì thì binh bộ thượng thư Vương An Thạch lên tiếng.
- Bẩm bệ hạ chúng ta có thể lợi dụng Đại Hán để kìm kẹp Đại Việt, không cho chúng tiến quân mạnh về phía ta .
Triệu Húc nghe Vương An Thạch nói vậy thì mừng lắm hắn lập tức hỏi Vương An Thạch .
- Vương ái khanh có thể nói rõ cho trẫm hiểu được không.
Nghe vậy Vương An Thạch trả lời" bẩm bệ hạ Đại Hán hiện giờ đang c·hiến t·ranh liên miên. Bọn chúng binh hùng ngựa tráng nhưng kinh tế lại yếu kém vô cùng. Đã nhiều lần chúng muốn đánh Đại Việt để c·ướp tài nguyên cũng như nô lệ . Nhưng do quân Đại Việt quá mạnh và đề phòng nên chúng không thực hiện được ý đồ này nhiều. Tuy nhiên các cuộc giao tranh của hai nước này vẫn diễn ra liên tục, mà bây giờ Đại Việt lại mang một lượng quân khổng lồ đến đánh chúng ta. Trong nước của bọn chúng chắc chắn sẽ trống rỗng binh lực. Nếu bây giờ ta cử sứ thần sang nước Hán đề nghị một cuộc liên minh chống lại Đại Việt . Thần tin tưởng bọn chúng sẽ đồng ý và khi Đại Hán t·ấn c·ông Đại Việt thì chắc chắn bọn man ri Đại Việt này sẽ phải rút quân về để cùng quân Hán chiến đấu. Vậy thì áp lực của quân ta sẽ giảm đi rất nhiều. "
Triệu Húc nghe vậy thì gập đầu cho là phải . Hắn đang định hạ lệnh thì lúc này hình bộ thượng thư Trịnh Cao Khải đứng ra tấu rằng
- Bẩm bệ hạ nước ta và Hán không giáp biên giới. Cho nên việc kết minh này thần cũng tán đồng nhưng mà người Hán sẽ chịu không công mà giúp chúng ta sao. Phải biết rằng quân Việt cho dù binh lực trống vắng nhưng không có nghĩa là bọn chúng không có sức phòng thủ quân Hán. Người Việt bản tính hung hăng tàn bạo nhưng chúng lại có một ý chí bảo vệ cương thổ vô cùng kiên quyết . Một đặc điểm nữa đó là thà chiến tử chứ quyết không bao giờ chịu đầu hàng .
Tô Thức nghe Trịnh Cao Khải nói vậy lập tức hiểu ra hắn nói rằng
- Trịnh đại nhân có phải ý là quân Hán sẽ yêu cầu một số lợi ích mà người Tống ta phải trả cho việc chúng xuất quân phải không.
Trịnh Cao Khải nhìn về phía Tô Thức cười hiểu ý gật đầu sau đó nói tiếp " ta sợ rằng quân Hán sẽ há miệng nuốt voi chúng sẽ bắt chúng ta phải chi trả một lượng lớn quân nhu cho chúng trong việc tiến đánh Đại Việt. Nếu chỉ như vậy thì chúng ta cũng có thể chịu đựng được để giải quyết nguy cơ lần này. Nhưng vấn đề là hai nước không hề có biên giới trung cho nên muốn qua Đại Hán thì phải đi qua Đại Đường . Nếu lúc này Đại Đường cũng mở mồm ra đòi một ít lợi ích của chúng ta trong quá trình vận chuyển quân nhu cho người Hán. Điều này sẽ tạo ra một gánh nặng khổng lồ cho đất nước thậm chí còn vượt xa sự thiệt hại mà người Việt gây ra cho chúng ta ."
Nghe Trịnh Cao Khải nói vậy cả triều đường lập tức im lặng suy tính thiệt hơn trong việc này. Còn Trịnh Cao Khải trong lòng đang hận không chỗ phát tiết. Nếu có thể hắn lập tức muốn Trịnh Thị Loan phải c·hết ngay bây giờ . Chuyện gì đã xảy ra sao, chắc mọi người không quên việc Trần Thiên Ân viết viết mấy thứ gì đó vào giấy đúng không nào. Không sai Trần Thiên Ân chính là viết thư cho Trịnh Cao Khải Trần Thiên Ân đã tính ra việc này. Nhà Tống có thể sẽ lợi dụng các nước lân bang Đại Việt, cho nên hắn muốn Trịnh Cao Khải phải bằng mọi giá để ngăn cản việc này đến mức thấp nhất. Nếu không sẽ lập tức g·iết Trịnh Thị Loan Trịnh Cao Khải khi đọc được tin này hắn vô cùng tức giận nhưng lại không thể làm gì . Hắn chỉ biết thở dài cố gắng nhúng sâu thêm về việc này mà thôi.