0
-Bẩm lạc hầu theo thông tin mới nhận được mười ngày trước quân Đại Việt đã phá thành Quảng Đông và hiện giờ đang công đánh thành Hoàng Hải và Quảng Tây.
Trong Phủ thành Hoan Châu lúc này đang diễn ra một cuộc họp có mặt đầy đủ các tướng lãnh của Trần Thiên Ân, để chuẩn bị cho kế hoạch phòng thủ Hoan Châu, trước các cuộc t·ấn c·ông của quân Tống. Hắn khi nghe được báo cáo của Trần Tý về việc quân của Đại Việt đã bắt đầu công đánh quân Tống, thì hắn biết cuộc chiến của hắn cũng chuẩn b·ị b·ắt đầu. Hắn nhìn những người có trong phòng rồi cất tiếng nói
- Tính đến bây giờ thì chắc triều đình Đại Tống đã biết về vụ việc Đại Việt xâm lấn lãnh thổ chúng. Nếu ta đoán không nhầm thì chậm nhất 6 ngày nữa mệnh lệnh của Tống sẽ ban xuống chỗ Địch Thanh cho nên chúng ta chỉ còn 6 ngày để chuẩn bị cho cuộc chiến này.
Trần Thiên Ân khi nói đến đây hắn dừng lại một lúc quan sát tất cả các bộ tướng của hắn, thấy bọn họ ai ai cũng đều chiến ý nổi lên trên ánh mắt thì hắn cũng mỉm cười trước thái độ của họ và nói rằng
-Hà Phúc tình hình tuyển quân người Tống thế nào rồi .
-Bẩm lạc hầu hiện giờ đã tuyển đủ 10 vạn quân người tống và đã huấn luyện giáo dục tư tưởng hoàn thành đã cấp phát v·ũ k·hí cho họ. Đám này đã sẵn sàng ra trận chống lại người Tống và đối với quân lính người Việt . Trần Hồng đã gửi thêm hai vạn quân cho chúng ta tính đến hiện tại Tổng quân số của chúng ta là 20 vạn.
Nghe thấy vậy Trần Thiên Ân mỉm cười những ngày qua hắn đã rất vất vả . Phải điều lệnh cho Trần Hồng tiến hành mở cửa ninh Khải nhận thêm quân Đại Việt và gửi cho hắn. Đã vậy hắn còn phải cố gắng thuyết phục đám lính người Tống này . Nhiều lúc hắn rất không hiểu, tại sao những kẻ xuyên không khác có thể nhanh chóng thu phục được những đội quân lớn tại đất địch. Trong khi chả có cái gì gọi là hành động thực tế, ngoài miệng lưỡi cá nhân. Trần Thiên Ân trong lòng thề rằng nếu đám đó nguyện trung thành với hắn kể cả có quỳ xuống trước mặt đám ấy . Hắn cũng không hề nề hà .
Đáng tiếc nghĩ là thế, nhưng chuyện nào có đơn giản như vậy. Trong những ngày qua để thuần phục đám lính này, ngoài việc thể hiện sức mạnh của q·uân đ·ội Đại Việt . Nhằm uy h·iếp vũ lực khiến đám này không dám phản kháng . Hắn còn thực hiện nhiều chế độ ưu đãi chẳng hạn như đi lính sẽ được cấp phát miễn phí ruộng đất . Người nhà có thể được khám bệnh miễn phí và để dịu đi sự căm phẫn của dân Hoan Châu đối với quân đại Việt . Hắn còn tiến hành phát tiền t·ử t·rận cho các binh lính Tống c·hết trận trong cuộc chiến bảo vệ hoan châu . Thậm chí các tù binh b·ị b·ắt cũng được hắn giải phóng và trộn vào 10 vạn quân tân binh. Sau các bài quá huấn luyện tư tưởng cũng như luyện tập thì hắn làm ra một quyết định. Đó chính là cho các binh sĩ này chọn lựa ở lại hay rời đi . Trần Thiên Ân thật sự không nghĩ rằng vậy mà lại có nhiều người ở lại đến thế .
Sau đó Trần Thiên Bình mới nói cho hắn, nông dân ở nước nào cũng như vậy. Họ đâu quan tâm ai là hoàng đế họ chỉ quan tâm đến ai cho họ cuộc sống tốt hơn mà thôi . Và Trần Thiên Ân đã làm được những việc này .
Những ngày qua hắn không ngừng tiến hành xây dựng các nhà máy sản xuất vải gốm sứ bệnh viện, trường học. Hắn cho người dân nghèo khổ của Tống một cuộc sống trong mơ mà họ hàng mong muốn . Nơi mà dân đen và con cái thương nhân có thể được học hành cùng với các nhà con cái quyền quý . Tiến hành thăng đường xử án oan cho dân chúng, để họ lấy lại ruộng đất từ thay địa chủ hoặc trị tội cho những kẻ làm hại dân lành . Nhờ có những việc này của Trần Thiên Ân, đã khiến dân chúng hoan Châu dần dần chấp nhận hắn. Và ủng hộ sự cai trị của hắn trên mảnh đất này.
Vì vậy mà trong số 14 vạn quân người người Tống thì có đến 10 vạn quân chịu ở lại chiến đấu cho hắn . Đây không phải lực lượng bị ép buộc, đây là một đội quân hoàn toàn tin tưởng hắn, chiến đấu cho cho hắn . Và tất nhiên đối với người của mình Trần Thiên Ân cũng không có kỳ thị về xuất thân của họ. Với tư tưởng giáo dục hiện đại việc tôn trọng tất cả các dân tộc là điều Trần Thế Ân luôn cố gắng làm, thậm chí chính chiến sĩ của hắn cũng làm rất tốt.
Trong cuộc đánh hạ hoan Châu lần này, ngoài việc t·hảm s·át tại bến cảng và tiêu diệt thế gia quân lính của hắn cũng không tàn sát hay c·ướp b·óc dân chúng nhà Tống tại đây . Tại vì đám binh sĩ này phát hiện một điều dân Tống ở đây nếu so với họ trước khi Trần Thiên Ân đến thì giàu có và phát triển hơn. Nhưng mà bây giờ thì trong mắt của họ dân chúng Tống ở đây thật sự nghèo đói. Chính vì điều này đã khiến cho dân chúng Tống ở đây dễ dàng chấp nhận Trần Thiên Ân hơn.
Nghe báo cáo song Trần Thiên Ân lại trầm tư . Hắn lại nghĩ về kế hoạch của mình có cần thay đổi hay không. Kế hoạch cũ của hắn là vì không dám dùng quân người hoan Châu, sợ đám này không có sự trung thành khi lên trận sẽ bỏ chạy hoặc phản chiến. Cho nên hắn mới nghĩ ra kế hoạch phân tán quân Tống tại các thành trấn xung quanh để đánh thành Tương Dương. Nhằm kéo dài thơi gian và không cho quân Tống tăng viện cho Quách Quỳ. Nhưng bây giờ lại khác mười vạn quân này theo hắn đánh giá là thật tâm quy hàng và có thể tin tưởng sử dụng. Cho nên trần Thiên Ân đang phân vân liệu có nên thay đổi kế hoạch của hắn hay không.
Các bộ tướng và trần Thiên Bình khi nhìn thấy Trần Thiên Ân trầm tư, họ cũng không nói gì, đều trầm lặng . Qua những ngày ở chung họ biết trần Thiên Ân nếu đang suy nghĩ thường sẽ ngồi đó không nói một lời. Cho nên họ cũng không làm ồn, đang đợi Trần Thiên Ân nêu kế hoạch. Sau một lúc trần Thiên Ân mỉm cười rồi nhìn về phía đám bộ tướng sau đó hắn nhìn về phía Trần Thiên Bình nói.
-Nhị ca muốn báo thù không.
Trần Thiên Bình cũng biết kế hoạch trứơc của Trần Thiên Ân, hắn không hiểu sao trần Thiên Ân hỏi vậy. Vì trong kế hoạch hắn sẽ cùng Trần Thiên Ân tiến đánh thành Tương Dương. Trần Thiên Bình từ lúc biết Trần Thiên Ân đánh Tống. Sợ hãi em trai bị người Tống làm hại cho nên đã chạy sang đây giúp đỡ nhưng qua một thời gian chiến đấu cùng Trần Thiên Ân hắn phát hiện một việc.
Em trai của hắn rất có chủ kiến và áp dụng binh pháp rất quái lạ. Thậm chí nhiều loại chiến trận hắn cũng không hiểu em trai mình phải làm sao lại nghĩ ra cách sử dụng loại này . Hắn biết nơi này kẻ chỉ huy cao nhất là Trần Thiên Ân cho nên hắn cũng không lấy thân phận anh trai của Trần Thiên Ân ra nói chuyện. Mà theo tư cách của một vị tướng dưới quyền mà thôi .Trần Thiên Ân cũng cảm nhận được việc này nhưng hắn cũng không muốn nói. Tại vì hắn cảm thấy như vậy rất tốt.
Còn tại sao Trần Thiên Ân lại hỏi như vậy .Tại vì hắn qua thời gian suy nghĩ tính toán thiệt hơn đã quyết định một việc đó chính là thay đổi kế hoạch ban đầu. Hắn muốn đánh hạ thành Hoài Châu lẫn thành Tương Dương mà không phải là kéo dài thời gian nữa. Tại sao lại như vậy ư . Bởi vì Trần Thiên Ân phát hiện một điều quan trọng trong những ngày qua thám báo liên tục gửi về. Quân của thành Hoài Châu sau khi bị Trần Thiên Bình tiêu diệt ở trên biển thì bây giờ đã vận dụng ba vạn xương binh để thay thế phòng thủ hoài Châu.
Còn thành Quảng Tây giáp với hoan Châu tướng thủ thành Trịnh Thế Anh lại là một bàng chi họ Trịnh và kẻ này vốn nhát gan, nhu nhược cho nên từ khi Hoan Châu mất. Hắn cũng không dám động binh t·ấn c·ông, chỉ cho quân phòng ngừa thành hoan Châu đánh sang .Chính vì hai lý do này đã khiến cho Trần Thiên Ân muốn thực hiện kế hoạch táo bạo đó là diệt cả Tương Dương vào hoài Châu. Sau đó sẽ tập trung quân đánh hạ thành Quảng Tây. Để hợp kích thành Hoàng Hải với quân Đại Việt.
Nghe Trần Thiên Bình nói vậy Trần Thiên Ân cũng không thả câu nữa. Hắn lập tức nói ra kế hoạch của mình và được sự đồng ý của tất cả bộ tướng cũng như Trần Thiên Bình. Lúc này hắn bắt đầu phân chia công việc .
-Trần Thiên Bình, Trần Tý hai người hãy mang theo một vạn quân Đại Việt và 5 vạn quân Tống mới đầu nhập tiến đánh Hoài Châu.
-Tuân lệnh .
-Trần Tỵ hãy mang theo hai vạn quân Tống mới đầu nhập đến huyện Hoan Lạc giáp ranh với thành Quảng Tây đóng quân phòng thủ tại đó. Ta đếch cần biết ngươi c·hết bao nhiêu người đều phải giữ vững nơi đó cho ta .
- vâng .
- Còn ta sẽ mang theo tám vạn quân Đại Việt cùng một vạn quân Tống mới đầu nhập tiền đánh Tương Dương.
-Ta sẽ để lại sẽ để lại hai vạn quân Tống mới đầu nhập, cùng với một vạn quân Đại Việt cho Trần Đức chỉ huy phòng thủ Hoan Châu . Cũng như sẵn sàng chi viện cho các tuyến quân khác . Hiện giờ tất cả lợi thế đều ở phía chúng ta. Trận này mọi người hãy chiến đấu thật anh dũng kiên cường không được làm mất mặt Đại Việt .
-Tuân lệnh.