Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 31
Cônghĩvềniềmvuicủamìnhkhilầnđầutiêncầm[ICON]lênvàđọcnóvào nămcômườilămtuổi,khiđócônghĩsẽtuyệtvờibiếtbaonếucómộttạpchí do chính cô lập ra.
Sau đó Lục Triều Dã đưa cô ra sân bay. Một năm qua, chàng trai đã trưởng thànhhơnrấtnhiều,cậuấyđangđeokhẩutrangnhưnggiọngnóivẫnrấtdịu dàng: “Chị ơi, về nhà gặp lại nhé.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Dướisựđanxencủaánhsángvàbóngtối,mọiđườngnéttrênkhuônmặtanh đều trở nên tinh tế, đôi mắt sâu thẳm tràn đầy cảm xúc.
Nhịp sống rất chậm nhưng may mắn là cô rất hài lòng với điều này.
Câunóiđóthậtsựrấtđúng,sânbaylànơimàngườitanghesựbàytỏtấmlòng nhiều hơn cả ở nhà thờ.
Tạithủđô,cáchParisbảytiếng,cũngvàongàyGiángSinh,trờicũngbắtđầu có tuyết rơi.
Đúnglúcnày,KiềuTụnggửitinnhắnWeChat:[Nhóccon,bênchỗchịđangtắc đường, hu hu hu, có thể chị sẽ tới muộn một chút. Em đến KFC đợi chị một lát nhé.]
ThẩmDựcbướcrakhỏicâulạcbộkínthìgióvàtuyếttạtvàomặt,nhữngbông tuyết nhỏ dính vào cổ áo khoác và trên lông mi, nhưng anh không lau đi.
Bây giờ, cô cảm thấy chụp một mình cũng khá tốt.
...
Ngắmtuyếtrơiởcùngmộtthờiđiểmnhưnglạikhácđịađiểmlàmộtcâunóirất lãng mạn.
Ánh mắt Kỷ Tùy Chi hoảng hốt, biết là người này lại nói trúng chỗ đau của ThẩmDựcrồi,chonênnhanhchóngđứngrahòagiải:"AnhThẩmnhấtđịnhcó kế hoạch khác rồi, chúng ta tiếp tục chơi đi..."
Anhvừađịnhđặtcôlêngiườngthìcôlạilêntiếngnhắcnhởanh:“Tócemcòn đang ướt.”
SauđóKỷTùyChiđẩyanhngồilênchiếcghếgỗđànhươngvànóimộtcáchtự tin: "Anh Thẩm vui là được."
KhươngDưDạngkhôngngờthờitiếtởthủđôlạinónghơndựđoáncủacô.Cô cởi áo gió, bên trong là một chiếc áo len trắng gạo không che được dáng người thon thả, phối với một chiếc quần lụa mỏng dài đến mắt cá chân.
Là một biên tập viên tạp chí thời trang, giao tiếp là kĩ năng rất quan trọng. Tính cáchcủacôhiềnhòa,cóthểdầndầntíchlũyđượcnhiềukinhnghiệmtrongquá trình làm việc chung với mọi người.
KiềuTụngbắtđầutângbốccômộtcáchkhoatrương:[Wowwowwowđúnglà DạngDạngcủachị,emđẹpquáđimất,chắcchắnlàtiênnữlạcxuốngtrầngian rồi!!! Mẹ yêu con nhiều lắm!!!]
KhươngDưDạngnóinhiếpảnhgiagửiảnhvàvideochocô,sauđócôgửicho KiềuTụngđầutiên:[Bímậtđượcviếttrongnhậtkýcáchđâyrấtlâuđãthựcsự trở thành sự thật!] (đọc tại Qidian-VP.com)
Thẩm Dực nhìn chằm chằm tấm "ảnh cưới" hồi lâu, lại nghĩ đến hôm nay Kiều Tụngđănglêntrangcánhânlàmuốnđiđónmộtngườibạn,ngườiđóchỉcóthể là Khương Dư Dạng.
Đây rõ ràng là một vinh dự cao cả, Khương Dư Dạng cảm giác như vớ được vàng.Nhưngquantrọnghơnlàtronglòngcôcảmthấysợhãivàlolắng,không biết là cô thật sự có thể tự mình điều hành được không.
Cô trả lời một cách nhanh chóng: [Vâng ạ.]
Trongmắtcôbắtđầuhiệnlênánhsángquyếttâm:“Được,tôisắnlòngthửmột lần.”
Khương Dư Dạng vuốt phẳng vạt váy nhung của mình, ngồi thẳng lưng.
Wintourlấycuốntạpchíđãốvàngrakhỏingănkéovàđặttrướcmặtcô:"Đây là cuốn tạp chí ICON đầu tiên dưới cương vị tổng biên tập của tôi. Nó vẫn còn nhiều điều thiếu sót, nhưng may mắn là tôi có gan dám thử."
ThẩmDựcđãnhậnrađộngtáccủacô,cổhọnghơikhô,anhnắmlấytaycầm vali của cô rồi hỏi: “Em đi đâu vậy?”
Đẹp không sao tả xiết.
Côrấtngạcnhiên,thậmchícònchỉtayvàongườimìnhđểxácnhậnliệu Wintour có thật sự để cô đảm nhận vai trò này hay không.
KhươngDưDạngkhôngcólýdogìđểtừchối,saukhichụpảnhchungvớicô bé, cô tiếp tục đi thêm một đoạn đường nữa.
Khương Dư Dạng cũng chụp một album ảnh cho riêng mình tại công viên Champ-de-Mars.NhờdanhtiếngcủaWintour,côrấtdễdàngmượnđượcmột chiếc váy cưới của một thương hiệu cao cấp để mặc.
KhươngDưDạngbìnhtĩnhdichuyểnchiếcvalicủacôtránhkhỏimũichânanh rồi kéo về bên cạnh mình.
Thôngbáolàmthủtụclênmáybaylạivanglên,thờigianthựcsựkhôngcòn nhiều nữa.
ThẩmDựckéodâyáora,khidâyđaiđượcnớilỏnggiốngnhưđangmởmột món quà bất ngờ.
Khirảnhrỗi,côthamgialớphọclàmbánh,tậpyoga,chămsóccâycốitrênban công.
Nếucơhộiđangởtrướcmắtmàcôlạichùnbướckhôngdámthử,thìđómớilà không nỗ lực.
Sau khi chơi thêm vài ván, anh vẫn đánh bài mà không thèm nhìn bài.
“Khôngphảilàcònchưatớià?”ThẩmDựccườinhạo,lộrõtínhtrẻcon:“Còn không nhanh bằng tôi.”
Sau đó, Kiều Tụng đã đăng bức ảnh này lên trang cá nhân.
"Tôi không chắc mình có làm được không."
Vừa định tiến về phía trước thì vali của cô bị vật gì đó đụng vào.
Anhvốncóbờvairộngvàvòngeohẹp,chiếcáosơmiômlấycơthểthonthả của anh. Cơ thể anh không phải là cái kiểu cơ bắp cường tráng mà là cân đối.
Làndacủacậuấytrắngtrẻo,đôimắttrongveo,saukhingheloathôngbáo xong, cậu ấy lo lắng hỏi: “Chúng ta vẫn là bạn bè chứ?”
Sauđó,anhđứngdậykhỏighế,mặcáobànhtôxám:"Tôihơimệt,mọingười cứ chơi đi nhé."
Anh dập tàn thuốc, vẻ mặt u ám.
Trướckhisắpchiatay,cácđồngnghiệpđãtổchứctiệcchiataychocô.
Saukhichụpxong,nhiếpảnhgiakhenngợicôlàngườiđẹpbướcratừtrong tranh.
Ngoàira,côtừngcócảmgiácchiếckínhrâmgiốngnhưdínhchặttrênmặtanh ta. Căn bản là Wintour thường đeo kính râm khi xem mỗi show diễn để ngăn những người cố ý quan sát biểu cảm của anh ta khi đánh giá bộ trang phục nào đó.
Khiđó,côviếttrongnhậtkýrằngcômongmộtngàycóthểđếnParisđểchụp ảnh cưới cùng người mình yêu.
Đêmđãkhuya,tuyếtrơidàyđặc,rồidầndầnbaophủtrắngxóahaimónđồ trang trí.
Có người đùa giỡn hỏi: "Anh Thẩm sao vậy? Hôm nay không tập trung gì cả."
Trong suốt một năm kể từ khi đến Paris, Khương Dư Dạng dành phần lớn thời gianđểhoànthiệnbảnthânvàtìmhiểusâuhơnvềcáchphốiquầnáo.Vìđược Wintour dẫn dắt cho nên cô được mời tham gia hoạt động tham quan quy trình sản xuất của một số thương hiệu cao cấp, đồng thời cô cũng gặp gỡ rất nhiều người tại nơi làm việc.
Wintourkhẳngđịnh:"Nănglựccủacôrấtxuấtsắc.Trongmộtnămnay,côtiến bộ lên rất nhiều. Sẽ rất tuyệt nếu cô có thể tự mình đứng đầu một chi nhánh mới."
Saukhiđiquahànhlanggấpkhúctrong"PhongNguyệt",anhđilêntầngtrên cùng, nghe thấy tiếng bi-a và âm thanh cụng ly rượu bên trong.
Trongmỗigiaiđoạncủacuộcđời,chắcchắnbạnsẽluôngặpnhữngngườikhác nhau, có người chỉ mới gặp mặt một lần, có người sẽ cùng bạn vượt qua những ngàythángkhókhăn.Khiđốimặtvớisựchiatay,KhươngDưDạngthảnnhiên chấp nhận mọi thứ, mọi người vui đùa ồn ào làm cô vô thức uống khá nhiều.
Saukhitrởvềnhà,côlậptứcđăngnhữngbứcảnhcủatuyếtđầumùaởParislên Weibo cá nhân, bức ảnh ngay lập tức thu hút được rất nhiều sự chú ý của người hâm mộ.
"Anh Thẩm, sao em gái lần trước mà anh đưa tới không đến thế?"
Cô ngước mắt lên, đột nhiên cảm nhận được một sự uy nghiêm đáng sợ.
Cảmgiáctứcgiậnkhôngbiếtđếntừđâu,nhưngkhôngthểkhốngchếđược, Thẩm Dực thản nhiên nói: "Chỉ là không may mắn thôi."
ThẩmDựcđánhlábàinàocũngrấttùyhứng,khiếnchoquânbàivốnđãxấuthì lập tức thua cả ván luôn. (đọc tại Qidian-VP.com)
ThôngbáohiểnthịcôvừađăngmộtbàiđăngtrênWeibovớichínbứcảnh, caption chỉ có biểu tượng người tuyết.
Đãmộtnămkhônggặp,đâylẽralàcuộchộingộcủanhữngngườibạncũ nhưng hai người lại cố chấp im lặng, mỗi người có một suy nghĩ riêng.
[Dạng Dạng, chị nhớ mặc thêm quần áo vào và đừng để cảm lạnh nhé.]
Cômặcchiếcváycướimàutrắngdàichấmđất,đứngbêncạnhcâycầu,tayôm một bó hoa baby, nhắm mắt ngửi bó hoa trên tay.
Đámconcháunhàgiàuởthủđôkhôngthíchthờitiếtlạnhgiángàytuyếtrơi cho nên thường tụ tập lại với nhau để "tiêu tiền".
"..."
Đi ngang qua khu chợ Giáng sinh sầm uất, một cô bé tóc xoăn chạy đến trước mặtcô.Côbékhoảngsáu,bảytuổi,mộtbêntayáocómộtchiếcghimcàihình cây thông Noel nhỏ, cô bé kéo vạt áo của cô và hỏi bằng giọng điệu ngây thơ: "Cô có thể chụp ảnh chung với cháu không ạ?"
KhươngDưDạngtháokínhrâmxuống,ngướcmắtlênnhìn:“Emtrai,hẹngặp lại.”
Sauđó,ThẩmDựcbọccôtrongmộtchiếcáochoàngtắmcỡlớnchỉđểlộcái đầu, anh luồn tay vào mái tóc đang ẩm ướt của cô.
Họmởsâmpanh,mờicôhátnhữngbàiháttiếngPháp,mỗingườiviếtmộtbức thư chứa đầy kỷ niệm đẹp và những lời chúc phúc.
ThẩmDựchiểulầmýcủacô,tưởngrằngcôphảisấytóc,anhômcôvàolòng, cầm máy sấy tóc lên, nhẹ nhàng sấy tóc cho cô.
Anh bấm like xong thì ngớ ra, sau đó nhanh chóng hủy lượt like.
Đầu ngón tay lướt qua mái tóc của cô, bàn tay cầm bút lâu năm của người đàn ônghơichaisạn,độngtáccũngkhôngthuầnthụccholắm.Maylàanhhọctập rất nhanh, lập tức thuận tay hơn rất nhiều.
"Tôi tin tưởng cô."
Chắc là cô bé đang làm hoạt động gì đó như thu thập tư liệu sống chẳng hạn.
KhônggiốngnhưKlaire,Wintourchưabaogiờtrựctiếpchỉbảocôđiềugìcả, anh ta thường hay im lặng theo dõi cách xử lý tình huống của cô.
ThẩmDựcbiếthômnaycónhiềunhânviêncóhẹnnênchophépmọingười không cần phải tăng ca.
Paris, đã đến lúc phải nói lời tạm biệt.
Cậuấmởbêncạnhlậptứcchêcười:"Cậuđánhbàikhônggiỏi,đểGiámđốc Thẩm đảo ngược tình thế đấy à?"
Cô gật đầu và nói: "Tất nhiên rồi."
Mưaphùnbiếnthànhmộtcơnmưaràodữdội,cônằmsấpxuống,giốngnhư cây lau mảnh mai dễ gãy, không ngừng lắc lư.
“Dạng,mờingồi.”Wintourcómộtđôimắtxanhtuyệtđẹp,dướiánhmặttrời trông chúng như hai viên ngọc quý.
Khungcảnhlúcnàygiốngnhưbịmâymùbaophủ,toànbộđỉnhnúidườngnhư bị che khuất.
ThẩmDựccởiáokhoác,đặtlênghếôtô,chiếccàvạtmàuxanhđậmđượcthắt trên cổ.
Côchạychậmđếncửađăngký,KhươngDưDạngpháthiệnhômnaynắngrất đẹp, giống như ngày cô mới đến Paris.
[Trùnghợpghê,hômnaythủđôcũngcótuyếtrơi!Giốngnhưchúngtacùng nhau ngắm tuyết vậy!]
KhiWintourgọicôđếnvănphòng,bỗngnhiênKhươngDưDạngcảmthấyhơi lo lắng.
[Chị vẫn ở Paris à, ngày tuyết rơi đẹp quá!]
Wintour đi thẳng vào vấn đề, nói: [ICON] cần mở một chi nhánh mới. Thị trườngchủyếulàhướngđếnTrungQuốc.Tôimuốntraocơhộinàychocô."
Làmviệcbêncạnhanhtađượcmộtnăm,côđãhiểuđạikháitínhtìnhcủavịsếp lớnnày.Anhtacựckìkénchọnphongcáchthờitrang,ngoàiđờithìcũngchẳng nể mặt ai bao giờ. Nhưng làm việc chung với nhau một thời gian dài thì cô có thể cảm nhận được anh ta là người khá dễ thương và đáng yêu.
Lôngmicủacôgiốngnhưđượcphủmộtlớpphấnvàng,nhấpnháyliêntục.Đôi môimỏngnhưthạchhoaquả,trôngrấtmềmmại,hàmrăngcắnmôi,chẳngmấy chốc đã tạo thành một vết răng mờ nhạt trên môi. (đọc tại Qidian-VP.com)
[Nếu một ngày em cần phù dâu thì chị luôn sắn sàng! Giơ tay lên.jpg]
Tại sân bay thủ đô.
Trêntráncôđổchútmồhôi,khiếncôtrôngtrongtrẻonhưmộtbônghoasen xinh đẹp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô mang kính râm và vẫy tay: "Hẹn gặp lại nhé."
KỷTùyChivẫncódángvẻkhôngbiếtxấuhổnhưthườngngày:“Tôinhường chỗ cho, ván này để anh Thẩm đến chơi đi."
Trảlờimộtcáchdứtkhoát.
Bêncạnhsuốinướcnóng,ngườitarảirấtnhiềuviênsỏiđểchốngtrơntrượt, anh lót khăn tắm lên đó để giảm bớt sự cọ xát trên đầu gối.
Đôimắtcômơmàng,cánhmôiđỏbừng,côômchặtcổanhtừkhinàomàcô không hề hay biết.
Chương 31
"Có vẻ như linh hồn của anh Thẩm bị người đẹp nào đó hút mất rồi."
Hiện tại, cũng có thể coi như là giấc mơ của cô đã trở thành hiện thực.
KhươngDưDạngchưabaogiờnóivớianhrằngthậtrasaukhigộiđầucôchỉ thích để tóc khô tự nhiên, chỉ là cô sợ tóc ướt sẽ thấm vào ga trải giường mà thôi.
“Vậy cho em một cơ hội theo đuổi chị được không?” Lục Triều Dã có đôi mắt mílót,lôngmirunrunkhiếnđôimắtcậuấygiốngnhưchứađựngmộtloạitình cảm sâu đậm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.