Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 59
qua một đêm nồng cháy cuồng nhiệt.
Nhưng khi theo đuổi người ta, thì anh bất chấp hết.
Ở nửa sau của phim, nam nữ chính gặp lại nhau sau một thời gian dài, rồi lại vướngvàonhausaucơnsay,nónglòngmuốnvồvậplấynhauvàcùngnhautrải
CácnhânviênphụcvụđềumặcsườnxámmàusứThanhHoa,trônghọđềurất trẻ trung.
TriệuÁLâmnhanhchóngdẫnđầuđặtcâuhỏi:“Tôithựcsựmuốnbiếttạisao Tổng Giám đốc Thẩm lại chọn hợp tác với [Traveler] của chúng tôi vậy?”
Khương Dư Dạng nghe không rõ hai chữ cuối cùng: “Ý anh là gì?”
Nhưng vừa ngồi thẳng dậy, cô đã nhìn thấy cặp đôi cấp ba hàng ghế trước đã ômấpnhau,bàntaycủacônữsinhđangquàngquacổchàngtrai,ởđộtuổinày của họ, hoàn toàn đánh vỡ ảo tưởng ngây thơ trong sáng của cô.
NhưnglúcđómốiquanhệhợptácnàylàdoKhươngDưDạngcóđược,Triệu Á Lâm chỉ là người được kể, câu hỏi nhỏ này là để kiểm tra mức độ hiểu biết với công việc của cô ấy.
ThẩmDựccóhơigiậndỗi,chuyệnmànhữngngườiđànôngkháccóthểlàmthì anh cũng làm được. Còn điều gì anh không thể làm thì anh sẽ cho cô.
ĐặcbiệtlàkhiThẩmDựcbướcvào,ánhmắtcủanhữngngườiphụnữđósáng lên bừng bừng.
ThẩmDựcgọirấtnhiềumónđặcsảnHoàiDươngtrongmenucủacửahàng, hương vị tươi ngon, tinh tế, thậm chí còn có chút ngọt ngào.
Côkhôngthểđiềuchỉnhtưthếngồiđượcnênoánhậnnhìnsang,tronglònglại dâng lên một cảm giác thương cảm khó tả, cuối cùng cô không đành lòng đánh thức anh dậy.
Suốtbuổixemphim,KhươngDưDạngcóphầnmấttậptrung,tìnhtiếtcủabộ phim cũng chẳng vào đầu là mấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
KhươngDưDạngkhôngthậtsựhứngthúvớibấtkỳbộphimnào,côchỉbừa một bộ mà không để ý tên phim là gì.
Cậu thiếu gia lớn lên trong gia đình kiểu này có cuộc sống tốt hơn, xuất phát điểmcaohơnnhữngngườikhácnêncũnggánhtrênvainhiềukỳvọngvàáplực hơn.
Khương Dư Dạng lắc đầu, nghĩ thầm, hừ, đám đàn ông c·h·ó c·h·ế·t.
(*) một vẻ đẹp làm người ta nhìn thôi cũng no.
ThẩmDựckhôngđitheocômànói:“Tôicòncómộtsốvấnđềvềquaychụp, muốn xin riêng tổng biên tập Khương cho lời khuyên.”
Khương Dư Dạng lười để ý đến anh: “Anh không cần giải thích với tôi.”
ChiếcMaybachchạybăngbăngtrênđường,trongxethoangthoảngtiếngnhạc, đó là vài bản nhạc piano rất thư giãn.
“Dựkiếnlàtuầnsau,còntùyvào…”KhươngDưDạngnghẹnngào,vộivàng sửa lời: “Lịch làm việc của Tổng Giám đốc Thẩm.”
Kết quả là Khương Dư Dạng rời công ty sớm hơn bình thường rất nhiều.
Cô có ý kiến được không?!
Dùsaoanhđếnquầymộtmìnhvàchỉmuamộtquekem,trôngcóvẻlàđang độc thân.
KhươngDưDạngnhớrằngThẩmDựccũngchơipianorấtgiỏi,anhcómộtcây đàn Steinway được đặt ở sảnh tầng một trong nhà cũ của nhà họ Thẩm.
Thẩm Dực với vẻ mặt vô tội nhìn qua: “Dạng Dạng, tôi không có…”
Đợi chưa đầy mười phút, nhân viên bắt đầu soát vé.
* giữa núi sông.
TriệuÁLâmhiểuý,ngẩngđầurahiệuchoKhươngDưDạng:“Côtanlàm trước đi.”
Saukhimuavéxong,ThẩmDựccầmmộtvé,đưamộtvéxemphimcònlạivào tay cô.
Saukhikýhợpđồng,trướckhirờiđi,ThẩmDựcnhấnnútthangmáy,hỏiđầy ẩn ý: “Tổng biên tập Triệu này, công ty của cô đang thiếu nhân lực à, rất bận đúng không?”
Đôi trẻ biết chơi thật đấy.
“Làmbạngiườngvớiemcũngđược.”ThẩmDựcnhướngmày,“Tôikhôngcóý kiến.”
Đâycóphảilàcáchcáccặpđôibìnhthườngyêunhaukhông?Điănuốngsau đó đi mua sắm và xem phim?
Nhiềungườicùngnhauxemtìnhtiếtnhưvậy,ítnhiềugìcũngsẽthấyxấuhổ.
ThẩmDựccẩnthậnkéotayáomàuhồngkhóicủacô,trônggiốnghệtnhưmột đứa trẻ đòi viên kẹo mà mình yêu thích.
Cônhìnxungquanhthìthấytrốngrỗng,thỉnhthoảngcóngườithìđềulàhai người ngồi cạnh nhau.
KhươngDưDạnggạtđisuynghĩtrongđầu,hỏianh:“Vậynếutôiđithìanhcó thể ăn xong đúng không?”
Anhkhôngcóhứngthúvớinộidungbộphim,chỉthảngthốt:“DạngDạng,em xem tốc độ của người ta kia kìa…”
Cô gái rút điện thoại lại, xin lỗi liên tục: “Xin lỗi đã làm phiền anh.”
KhươngDưDạngănmộtmiếngkemmớipháthiệntrongtayThẩmDựctrống rỗng.
Người bên cạnh cô vẫn đang thở đều đều, may mắn thay, cô không phải xem cảnhgiườngchiếunàyvớiThẩmDịch,nếukhôngmốiquanhệgiữahọsẽcàng kỳ quái hơn nữa.
ThẩmDựcrũmắtnhíumàylại,thànhthậtmànói,câuhỏinàyanhcũngkhông để tâm lắm.
KhươngDưDạngthầmcầunguyệntronglòng,mongThẩmDựccóthểnóira mấy lời hay ý đẹp.
Bây giờ vẫn trong giờ làm việc bình thường nên trong rạp không có nhiều người.Bâygiờlạivừalúctanhọccấpba,cóđôitìnhnhântrẻlẻnvào,trên người vẫn còn mặc đồng phục, trông rất ngây thơ trong sáng.
Thẩm Dực đến quầy mua kem, cô nữ sinh đứng bên cạnh lén lút liếc nhìn anh nhiềulần,cuốicùnglấyhếtcanđảmngỏlời:“Anhơi,emcóthểaddtàikhoản WeChat của anh được không?”
“Tú Sắc” ở đây là ai, không cần nói cũng biết.
Phimmởđầubằngcảnhnamnữchínhchiataysaumộttrậncãivãtrongmột đêm mưa gió, nữ chính nhìn nam chính đóng sầm cửa bỏ đi.
Thẩm Dực bị thu hút bởi dáng vẻ khi làm việc của cô nhóc này.
Saukhichiatay,nhómbạncủanamchínhđãtổchứcchoanhtamộtbữatiệc độc thân.
Khóe môi anh mím lại, nghi ngờ hỏi: ”Em chắc chắn chứ?”
Sau khi ra khỏi tòa nhà, đường Trường An vừa bước vào giờ cao điểm buổi chiều,Thủđôbuổitốitrởnênlunglinhrựcrỡkhácthường,nhữngbảnghiệu đèn neon nối tiếp nhau sáng lên.
Cô cố ý hỏi: “Không hợp là khẩu vị đúng không?”
Khương Dư Dạng thấp thỏm ngồi vào bàn, cầm cây bút siết chặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rất giống với kiểu làm nũng đêm hôm đó.
Khương Dư Dạng: “Tùy anh.”
NhưngsứcăncủaThẩmDựcchưabaogiờnhiều,mỗimónănanhchỉđềugắp vài đũa.
Trongmộtthoángchốc,sựđềphòngcủaKhươngDưDạnghoàntoànsụpđổ, cô cuống quýt chạy lên xe ngồi ở ghế phụ.
“Đó là bạn gái của tôi.”
Vailưngcôthẳngnhưtrúc,dángngườimảnhmai,cựckìgiốngvớicảnhtượng khi cô mười sáu, mười bảy tuổi ngồi làm bài tập.
“Emđãtừngngheđếntừnàychưa?”AnhlạidùnggiọngBắcKinhđểnói:“Đó là Tú Sắc Khả Xan *.”
KhẩuvịKhươngDưDạngthanhđạmđãquen,làhươngvịquenthuộcđãlâucô không được ăn, nên ăn rất ngon miệng.
Cólẽlàdokhôngkhítrongrạpquáyêntĩnh,chỉcótiếngphimđangchiếu,một lúc sau, trên vai cô bỗng nặng trĩu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Triệu Á Lâm là người luôn để ý cẩn thận chặt chẽ mọi chuyện trong cuộc sống, nhưngcôkhôngrõsuynghĩcủaThẩmDựclúcnàylàgìnêntrảlờicâuhỏimột cách thờ ơ: “Tổng Giám đốc Thẩm, ý anh là gì?”
Chẳng lạ gì, Thẩm Dực chọn rạp chiếu phim cặp đôi.
ThẩmDựcnhìnđồnghồđeotay,tronggiọngnóiđầynàinỉ:“Thôimà,chúngta đã ăn cơm rồi, sao mình không đi xem phim nhỉ?”
“Vậychọnphimnàyđi.”Hômnaycôđigiàycaogótđếmỏng,đứngđượcmột lúc thì mắt cá chân đau nhức nên ngồi xuống khu vực chờ nghỉ ngơi.
(*): đại ý tự do, thoải mái, không bị ràng buộc.
ThẩmDựcquảthựclạnhlùngthờơởmộtkhíacạnhnàođó,nhưngmặttrẻcon của người thiếu niên chỉ thể hiện trước mặt cô.
Nhìnhaingườimộthỏimộtđáptronglúclàmviệc,ThẩmDựccàicúcáogió, nói:“BiêntậpviênKhươngđãcóthànhýnhưvậy,chonênsựchânthànhcủa tôi chính là hợp tác vô điều kiện.”
Thẩm Dực nhẹ nhàng nhắm mắt lại, tựa đầu vào vai cô, hai vạt áo khoác bung ra,áosơmitrênngườidánsátvàongực.Cũngkhôngbiếtanhmệtthậthaychỉ buồn ngủ nữa.
Vừa bước vào phòng, cả hai đã lăn từ cửa phòng xuống tấm thảm.
KhươngDưDạngngồitrênghếcứngđờ,muốnquayđinhưđanglàmchuyện xấu xa.
Anhkhôngngạingùngchútnàokhinóivềnhữngchuyệnđángxấuhổnày,lúc nào cũng thẳng thắn và không hề sợ hãi, kết hợp với vẻ ngoài điển trai khiến anh có sức hấp dẫn vô cùng lớn.
TriệuÁLâmhàilònggậtđầu,liếcmắtsangnhìnKhươngDưDạng:“Khinào thì trang bìa đầu tiên của [Traveler] dự kiến quay chụp?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thẩm Dực hỏi ý kiến cô: “Em muốn xem thể loại nào?”
Liếc nhìn, cô mới nhận ra rất trùng hợp bộ phim này lại nói về người yêu cũ.
ThẩmDựcchỉtayvềphíacô,nói:“Côcóthấyngườixinhđẹpnhấtđangngồi bên kia không?”
Haingườihailuồngsuynghĩkhácnhauđivàorạpchiếuphim,đivàomớiphát hiện đôi tình nhân trẻ mặc đồng phục cũng ở đó.
ThẩmDựcdẫncôđiănởmộtnhàhàngđặcsảnHoàiDương,nơinàytuykhông lớn nhưng nổi bật bởi cách bài trí độc đáo, mang đậm hương vị nhàn vân dã hạc (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngườiđànôngtrướcmặtcôbâygiờgiốngnhưmộtconsóixámđangngậm đuôi một con thỏ tha về hang ổ của mình vậy.
Chương 59
Khương Dư Dạng: “...”
Ngaylậptức,KhươngDưDạngcũngquayđầulại,chămchúlắngnghelờinói của Triệu Á Lâm.
ThẩmDựcnhẹnhàngdỗdành,chậmrãinói:“Sếpcủaemđãđồngýchoemvề rồi, bây giờ tôi có thể làm bạn đồng hành của em nhỉ.”
ThẩmDựclậtgiấyhợpđồng,trịnhtrọngnói:“TổngbiêntậpKhươngrấtcó thành ý.”
Cô không hiểu, hỏi anh: “Anh muốn hỏi tôi chuyện gì?”
Anhkhôngthíchđồngọt,lạithêmghétmùibỏngngônênrấtítkhiđếnrạp chiếu phim.
Đanglúccôđangthầmthấymay,ThẩmDựcliềntừtừmởmắtra,nhìnvẻmặt thẹn thùng xấu hổ của cô một lúc.
Khương Dư Dạng đỏ mặt, cảm thấy tình tiết này thật sự rất…xấu hổ.
“Tôiđãkhenngợiemtrướcmặtsếprồi,nhưngbiêntậpviênKhươnghiệntại không đủ chân thành...”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.