Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16


“Thằngnhócgọiemlàbảobốivừanãylàbạntraicủaemsao?”HứaĐình Xuyên sắc mặt âm trầm.

Nháy mắt khoang miệng của cả hai người đã tràn ngập mùi máu tươi, Hứa Đình Xuyên buông cô ra, trên mặt có chút phẫn nộ, dùng ngón cái lau môi dưới,rũmắtnhìnthoángqua,khôngnóilờinàoliềnlôikéoTôMạtMạtra khỏi sân bay.

Côbịanhômchặt,haichântựanhưrờikhỏimặtđất,khôngcóchútlực, chỉ có thể để anh ôm hôn tuỳ ý.

Saukhimáybaycấtcánhantoàn,HứaĐìnhXuyênchuyểnmáybaythành chế độ bay tự động.

Tiếpviênhàngkhôngvừadứtlời,sắcmặtHứaĐìnhXuyêntrởnênngưng trọng, rõ ràng chính là nợ phong lưu của anh.

Tô Mạt Mạt định kêu cứu, thì phát hiện người kéo mình là Hứa Đình Xuyên.

Phócơtrưởngvộigậtđầurahiệuchotiếpviênrờikhỏikhoangđiềukhiển, nói đừng ảnh hưởng đến tâm trạng của cơ trưởng. Thấy cơ trưởng Hứa vẫn cau chặt mày, phó cơ trưởng vội nói: “Hay là để tôi lo bên này, anh đi xem nợ phong lưu ở khoang hạng nhất của anh đi?”

“Ai nói tớ chờ hắn chứ, tớ bị say máy bay nên cảm thấy không thoải mái

“Tôi cố ý nhìn giấy xuất cảnh, tên là Tô Mạt Mạt thì phải.”

Cô không biết tại sao, vốn dĩ chỉ muốn tình một đêm với Hứa Đình Xuyên, nhưngbâygiờnhìnthấyanhđượcphụnữvâyquanh,tronglòngcôlạicảm thấy chua xót.

Chương 16

“Anhmuốnđưatôiđiđâu?Maubuôngtôira.”TôMạtMạtmuốnthoát khỏi tay anh.

“Tuần sau cậu tham gia kỳ thi lên chức cơ trưởng rồi, tôi thấy cậu không quan tâm chuyện này mấy, chỉ quan tâm đến việc chuyến bay có người đẹp haykhôngthôi.”HứaĐìnhXuyênduỗitayđónlấylycàphêđượctiếpviên đưa tới, nhấp một ngụm, cười trêu chọc phó cơ trưởng.

Nhưngsaukhithudọnđồđạc,côlạithấykhóchịu,cọtớicọluivìmáybay hạ cánh quá nhanh. Đến khi Lục Cảnh Hoán nhìn thấy bộ dáng của cô, khinh thường nói: “Cọ cọ cái gì? Mong nhớ cái tên liệt dương kia của cậu sao? Hành khách không đi hếthắnsẽkhôngbướcrakhoangđiềukhiểnđâu, cậu có cọ cọ cỡ nào cũng vô dụng.”

CônhìnchằmchằmHứaĐìnhXuyênđếnthấtthần,lạipháthiệnánhmắt của anh xuyên qua đám người, dừng ở trên người cô.

Chưa bao giờ Mạt Mạt cảm thấy mình lại không bằng người khác như lúc này,tronglòngcóchúthụthẫng,cônhớrõđêmđóHứaĐìnhXuyêntrước lúc đi nói với mình, vì mình còn nhỏ nên anh không xuống tay được. (đọc tại Qidian-VP.com)

NhưngHứaĐìnhXuyênnắmquáchặt,cônhưlấytrứngchọiđá,khônglàm lay động anh được nửa phần.

Nhữngcôtiếpviêndángngườiyểuđiệutrưởngthànhđềuđangvâyquanh anh, cười duyên hỏi anh tối nay đã có kế hoạch gì chưa. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không liên quan đến anh..”

Giờ phút này cô lại cảm thấy ngưỡng mộ những cô tiếp viên tuổi tương đươngvớianh,tuổithanhxuânđángralàtàisảnvôgiá,nhưngTôMạtMạt bây giờ chỉ muốn thoát khỏi nó.

Thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh, Tô Mạt Mạt điều chỉnh ghế ngồi, cảm thấy uể oải buồn ngủ, trong lúc mơ màng cảm thấy có người nhìn chằm chằmvàomình,cônhấcmímắtđãnặngtrịchlên,nhưngchỉnhìnthấymột cái bóng không rõ ràng.

MạtMạtvộiquayđầu,bướcnhanhlênphíatrướcđuổikịpLụcCảnhHoán. Sắp đi khỏi sảnh sân bay rồi, Lục Cảnh Hoán đột nhiên dừng lại, nhét hành lýcủacôvàotayMạtMạtnói:“Bảobối,tớiđivệsinhđã,cậuởđâychờtớ một chút.”

“Làvịmỹnữmặcáothunngắn,ngựctoeonhỏphảikhông?Trênchuyến bay này chỉ có một vị mỹ nữ này thôi.” Phó cơ trưởng nhìn Hứa Đình Xuyên với ánh mắt ghen tị.

Chờ cô rốt cuộc không kiên nhẫn nữa, hắn lại hỏi người đàn ông bị liệt dươngkiacóphảicơtrưởngcủachuyếnbaynàykhông,cuốicùngMạtMạt phải uy h**p nếu tiếp tục hỏi, đến Paris sẽ tách ra đi riêng, Lục Cảnh hoán mới chịu từ bỏ.

TôMạtMạtđịnhcầmgiúpcảhànhlýcủaLụcCảnhHoán,nhưnghắnlại xách đi luôn.

Nhìn tin nhắn, Tô Mạt Mạt cạn lời, cậu ta nói lung tung gì vậy, ai muốn đi tìm Hứa Đình Xuyên chứ, Tô Mạt Mạt vừa định kéo hành lý đi tìm Lục CảnhHoán,độtnhiênbịngườikháckéolại,mangcảngườilẫnhànhlýđến góc ít người.

Tuy anh hôn thô bạo đến vậy, Tô Mạt Mạt thiếu chút nữa đã chìm đắm trong nụ hôn này, cô thật sự sợ chính mình hãm sâu, anh sẽ lại nói câu khôngxuốngtayđược,nghĩtớihoàncảnhlúctrước,TôMạtMạtliềnlập tức học bộ dáng của Hứa Đình Xuyên, ngậm lấy môi dưới của anh, dùng sức cắn một ngụm. (đọc tại Qidian-VP.com)

12 giờ bay trôi qua, mặc dù ghế ngồi khoang hạng nhất rất thoải mái, tiếp viênphụcvụchuđáo,TôMạtMạtvẫncảmthấycảngườiđaumỏi,hiệntại chỉ muốn tới khách sạn nằm trên giường lớn mềm mại ngủ một giấc.

Trongkhoangđiềukhiển.

Phó cơ trưởng Hữu bên cạnh thở dài nói: “Trước khi cất cánh, tôi đi dạo một vòng ở khoang hạng nhất, nhìn thấy một mỹ nữ, bảy phần là đã có chủ rồi,ngheđượcbạntraicủacôấynói,cómangtheomấyhộpbaocaosu,lúc tới Colmar sẽ chơi cô ấy đến tâm phục khẩu phục.Thật không biết là đi du lịch hay đi phóng túng nữa?”

“Nói đến hành khách là người đẹp, có vị mỹ nữ ở khoang hạng nhất hình nhưcónợphonglưuvớicơtrưởngHứađấy,vừanghexongđoạngiớithiệu của anh, liền hỏi tôi có phải cơ trưởng tên là Hứa Đình Xuyên không, tôi hỏi có quen anh à thì cô ấy lại nói không quen biết.” Vị tiếp viên hàng không vừa rồi thu giấy xuất cảnh của Mạt Mạt cũng hùa theo trêu đùa.

Lấy xong hành lý tới sảnh sân bay, Tô Mạt Mạt quay đầu nhìn thấy nhân viênđộibaytrênchuyếnvừarồicủacô,HứaĐìnhXuyênmặcđồngphục cơ trưởng màu trắng, mặc dù sân bay đa số là người Âu Mỹ tóc vàng mắt xanh, anh vẫn rất nổi bật.

LụcCảnhHoánvừarờiđi,điệnthoạiMạtMạtvanglên,cúiđầunhìnthìlà tin nhắn của cậu: “Bảo bối, thấy bộ dạng mất hồn mất vía của cậu, chắc cũng không có tâm trạng đi du lịch, đi tìm cơ trưởng liệt dương của cậu đi, chúc cậu sớm phá được thân.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Phócơtrưởngbấtđắcdĩnhúnvai,cơtrưởngHứaluôncóngườiáimộ,nợ phong lưu đầy người, nhưng đa số đều là tiếp viên hoặc hành khách đơn phương, đây là lần đầu thấy có người làm anh có cảm xúc như vậy.

HứaĐìnhXuyênlầnnàytuynóilàhôn,nhưnglạigiốngnhưđanggặmcắn trừng phạt cô hơn, anh hôn thô bạo, đôi môi bị anh l**m m*t đến nóng rát, cô vừa định mở miệng ngăn cản, Hứa Đình Xuyên lợi dụng sơ hở, đầu lưỡi như linh xà chui vào trong khoang miệng của cô.

“Ưm...ưm…”TôMạtMạtduỗitaymuốnđẩyHứaĐìnhXuyênta,lạibị anh hôn đến toàn thân mềm như bông. (đọc tại Qidian-VP.com)

TôMạtMạtchưadứtlời,HứaĐìnhXuyênđãômlấyvòngeocủacô,đểcô ngửa ra sau, không có bất kỳ dấu hiệu nào, liền cưỡng hôn ở sân bay đầy người qua lại.

thôi.”TôMạtMạtliếcLụcCảnhHoánmộtcái,cầmtheotúixáchxuống máy bay.

Từ đây đến Paris bay hết hơn 12 tiếng đồng hồ, sáu bảy giờ đầu tiên Lục CảnhHoánđềuquấnlấyTôMạtMạttruyhỏi,cóphảingườiphụnữcam tâm tình nguyện kia là cô không.

“Thấyđượctênkhông?”HứaĐìnhXuyênnghevậy,timđậpnhanhhơn một chút.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16