Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 30

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30


“Khôngliênquanđếnem,đóngcửalạiđi.”HứaĐìnhXuyêncũngkhông quay đầu lại lạnh giọng trách mắng.

Hứa Đình Xuyên lạnh giọng ừ một cái, căng da đầu tiếp tục đi lên cầu thang,đếnmộttầnglầu,saukhiđảmbảoMạtMạtkhôngnhìnđượcanh nữa,liềnngồixuốngtrêncầuthanhđầybụi,dùngtaykéocổáo,thởhổn hển.

Không biết rõ thái độ của Hứa Đình Xuyên đối với Mạt Mạt là như thế nào, HạToànđànhphảinhanhchóngnóirasựtình,nhưngđốiphươngmộtcâu cũng không nói đã cúp điện thoại.

HứaĐìnhXuyênđánhgiáMạtMạttừtrênxuốngdướivàilần,thấycô không bị thương tổn gì, lúc này mới nghiêng người nhường đường.

CổhọngTôMạtMạtchuaxót,mộtchữcũngkhôngnóinênlời,xoayngười nuốt nước mắt đi về nhà.

“Chú!Bạngiàcủachúcógiỏikỹnăngtrêngiườngkhông?Emcóthểđi quan sát học tập một chút không?” Tô Mạt Mạt vẻ mặt nghiêm túc.

“Là Hứa Đình Xuyên phải không? Tôi là Hạ Toàn bạn của Tô Mạt Mạt, phiền anh giúp tôi ngăn Mạt Mạt. Cô ấy đi tìm cha tôi, cha tôi giờ đang uốngrượungườithâncònnhậnkhôngra,tôisợchatôisẽlàmgìbấtlợicho Mạt Mạt. Nhà tôi ở phòng 402, tòa 3 tiểu khu Hạnh Phúc, Đại lộ Bắc Trường Khánh.”

Mãimộtlúcmớikếtnốiđược,HạToànthậtlâusaumớiđáplại,giọngnói lại rất suy yếu, thỉnh thoảng còn hít khí lạnh, hình như đang rất đau.

TễNhượcVănduỗitaynhậnlấyáo,nhẹgiọngnói:“Tâmtìnhcủaanhấy đang không tốt, không phải do em. Hôm khác em lại tới nhé?”

“Aivậy?”GiọngnóiHứaĐìnhXuyênvanglêntừsaulưngTễNhượcVăn. Tô Mạt Mạt ngước đầu lên, mắt nhìn Hứa Đình Xuyên, anh vừa tắm xong, phần dưới quấn khăn tắm, tóc còn chưa khô, giọt nước theo sợi tóc chảy xuống cơ ngực, hình ảnh vô cùng mê người.

“Giườngsố7,ngườinhàcủaemđâu?Embịthươngnghiêmtrọngnhưvậy, nên có người ở bên cạnh, cũng có thể thuê người chăm sóc.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 30

NóixongHạToàntắtđiệnthoại,mộttrămvạnnàylàdocôtíchcópđược trong 3 năm được Tống Khải bao nuôi, lần này cô đã tận tình tận nghĩa.

TưởngrằngMạtMạtđãrờiđi,aingờtronglúcanhđanghổnhển,cảngười toàn mồ hôi, vào lúc chật vật nhất, Tô Mạt Mạt lại xuất hiện.

TôMạtMạtkhôngchờHứaĐìnhXuyênđangthởhổnhểnlêntiếng,tức giận nói: “Phiền chú đây nhường đường một chút.”

Trước kia khi bọn họ còn đang ở lầu trên lầu dưới, Hạ Toàn biết Tô Mạt Mạt có thể nhẫn nhịn nếu chính mình bị uỷ khuất, nhưng mỗi lần Hạ Toàn bịđánh,MạtMạtđềuxúcđộngtìmchacôcãilý,vàilầnnếukhôngphảidì Tô tới, cha cô thèm rượu quá mà định đánh cả Mạt Mạt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hạ Toàn sớm đã nghe đến c·h·ế·t lặng, trả lời: “Một trăm vạn nợ c·ờ· ·b·ạ·c của ông, ba ngày sau tôi sẽ chuyển khoản. Nếu Mạt Mạt đến tìm ông, không đượcđụngtớicôấy,ănnóiđànghoàngđểcôấyđi,nếukhôngmộtxutiền cũng không có đâu.”

Sau khi Tô Mạt Mạt tìm được Hạ Cường cha của Hạ Toàn, tức giận mắng chửihắnmộthồi,đemtoànbộnhữngđiềuthôtụcmàcôbiếtra,còndọaHạ Cường nói cha kế của cô là cục trưởng, nếu dám chạm vào một đầu ngón tay của cô, sẽ bắt hắn lại.

HạToànkhôngbiếtýtứcủaHứaĐìnhXuyênlàgì,gọichoMạtMạtthì không được, Hạ Toàn không biết làm thế nào, lại không xuống được giường, đành phải gọi cho cha.

Tô Mạt Mạt trừng mắt nhìn anh, tới chỗ ngoặt cuối cùng của cầu thang, nhịnkhôngđượcngửađầunhìnHứaĐìnhXuyên,khẩukhívẫnkhôngtốt: “Chú tới đây làm gì? Có bạn già ở đây à?”

TôMạtMạtnhịnnướcmắtnắmchặtáokhoáctrongtay,TễNhượcVăn nhìnbộdạnguỷkhuấtcủacôgáinhỏ,quayđầutráchHứaĐìnhXuyên: “Đình Xuyên, cô ấy vẫn còn nhỏ, anh hung dữ vậy làm gì?”

NhìnthấyTôMạtMạt,ánhmắtHứaĐìnhXuyênlạnhxuống,lạnhnhạt hỏi: “Em tới làm gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Saukhivàonhà,liềnkhóclócgọichoHạToàn,nhưnggọinhiềulầnvẫn không có ai nhấc máy.

ChacủaHạToànkhôngphảilầnđầutiênđánhcô,nhưngtừtrướcgiờchỉlà vài cái tát, giật nhẹ tóc, chưa từng tàn nhẫn như vậy. Sau khi Hạ Toàn được bao nuôi đã cho hắn ta nhiều tiên, hắn từ lâu rồi không đụng tới cô ấy.

“Cậulàmsaovậy?HạToàn?Khôngphảicậuđinộptiềnbảolãnhchocha cậusao?”TimcủaTôMạtMạtnhảytớicổhọng,lờmờcảmthấycógìđó không ổn.

“Cậubịchađánhsao?Hắntalàsúcsinhà?Congáicủamìnhmàdámra tay mạnh như vậy!” Tô Mạt Mạt tức giận, lời nói ra cũng phát run.

Giọngnóitrongđiệnthoạitruyềnđến,xácthựcsuyđoáncủaMạtMạt,Hạ Toàn chắc chắn lại bị cha đánh, chỉ là Mạt Mạt không nghĩ lần này hắn ra ray tàn nhẫn như vậy, đánh cô ấy đến nỗi nhập viện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dùchokhôngcònthânthiết,nhưngtốtxấugìcũnglàngườiyêucũ,thếmà trong mắt cô, anh lại là lão nam nhân rồi.

HợpđồngcủacôvớiTốngKhảicònhơnmộttháng,chờlấyđượctiền,cô muốn rời thành phố này, trốn thật xa, không cho ai tìm được.”

KhiMạtMạtxuốngdướilầu,buồnbựcnghĩtạisaolạithếnày,mímắtliền nhìn thấy một đôi chân to đi dép lê, ngẩng đầu nhìn thấy Hứa Đình Xuyên vừa chạy tới đang thở hổn hển, mặc tây trang, nhưng lại đi dép lê, không biết là có chuyện gì.

Anhchưatừngnghĩsẽcómộtngày,mìnhsẽvìmộtcônhócmàchậtvật đến vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

ChonêndìTômớiphảnđốikhôngchohaingườichơichung,chứkhông riêng gì chuyện cô được bao nuôi.

“Con nhỏ c·h·ế·t tiệt không có lương tâm! Còn có mặt mũi gọi cho tao sao! Mày nghe kỹ, ông già cho dù có c·h·ế·t cũng kéo mày làm đệm lưng, mày cũng đừng nghĩ sống được tốt. Mày bán thân được nhiều tiền như vậy, còn không trả nợ c·ờ· ·b·ạ·c cho tao,trơmắtnhìntaotìmchếtphảikhông.Màyvới mẹ mày đều đê tiện như nhau.” Hạ Cường vừa nhấc máy đã liên tục buông lời nhục mạ.

TôMạtMạtnghevậy,tráitimbănggiá,khôngbiếtlàdotứcgiậnhayuỷ khuất, tay cầm áo khoác lại run rẩy.

NhưnghiệntạiTôMạtMạtđangrấtđaulòng,côbiếtHứaĐìnhXuyênvà Tễ Nhược Văn lớn lên cùng nhau, nhưng hai người họ đều đã gần 30 rồi, không biết kiêng dè gì sao?

Bọn họ trai đơn gái chiếc cùng ở một chỗ, Hứa Đình Xuyên tắm làm gì?TôMạtMạttuổinhỏ,cảmxúcđềuviếttrênmặt,nháymắtlôngmàyđãcau chặt lại.

Dứtlờiliềnxoayngườiđivàotrong,trênlưngcònhằnrõnhữngvếtcào củacô,hìnhảnhbọnbọhoanáicònrõràngtrongđầu,nhưngngườiđàn ông này lật mặt nhanh như lật sách, lãnh đạm vô tình như vậy với cô.

Ai ngờ Hạ Cường trước nay tính tình hung dữ, lại cười nịnh nọt với cô, nhiềulầnđảmbảokhôngđộngthủ.SaukhirờikhỏinhàcủaHạToàn,Mạt Mạt vẫn không hiểu tại sao thái độ của hắn lại tốt như vậy.

TễNhượcVănđãtrưởngthành,baodunghơnnhiều,khôngchấpnhặtmột cô gái nhỏ, nhìn cái áo đang được vắttrên tay cô, mở cửa nói: “Đình Xuyên đang tắm, em vào trong chờ đi.”

Vìtiểukhuđãcũ,đườngđichậthẹp,HứaĐìnhXuyênđứngởdưới,chặn hết đường đi của cô.

Sau khi Tô Mạt Mạt đột nhiên cúp điện thoại, cô biết tình huống không ổn, nhưng Tống Khải đang ở nơi khác, Lục Cảnh Hoán ở nước ngoài, cô muốn tìmngườingăncảnMạtMạt,cũngkhôngbiếtphảitìmai,dướitìnhthếcấp bách đánh phải tìm Tống Khải lấy số điện thoại của Hứa Đình Xuyên.

“Khôngcó...tớbịngã"HạToànvộikiếmcớ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30