Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 34

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34


Tô Mạt Mạt nhất thời không biết phải đáp lại như thế nào, trước giờ Lục Cảnh Hoán trước mặt cô đều là bộ dáng cà lơ phất phơ không ra gì, đột nhiên lại đứng đắn thâm tình chân thành, làm cô có chút kinh hoàng. “Tớ…” Tô Mạt Mạt ngửa đầu nhìn Lục Cảnh Hoán, định từ chối, nhưng lại sợnếuquátrựctiếpsẽlàmcậuđaulòng,khôngbiếtphảimởmiệngnhưthế nào.

TễNhượcVăngậtđầu,MạtMạttrựctiếphỏi:“Làýcủachị,haylàcủa Hứa Đình Xuyên?”

TôMạtMạtcònchưanóidứtlời,đãbịLụcCảnhHoánbếlên,đểtrênmặt tường thang máy, sắc mặt cậu âm trầm, thân hình cao lớn gắt gao đè nặng cơ thể mềm mại của cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giờ phút này môi Mạt Mạt đã bị Lục Cảnh Hoán hôn đến sưng đỏ, tay cô cònđặtởchỗcứngrắncủacô,thấyHứaĐìnhXuyênđãđếngần,côhoảng loạn đẩy Lục Cảnh Hoán ra.

Rõ ràng đều là hôn môi, nhưng lần này Mạt Mạt lại không có cảm giác hưởngthụ,dùHứaĐìnhXuyênởsânbayhôncôthôbạohơnnhiều,nhưng cô vẫn bị anh ấy hôn đến nước chảy ròng ròng, mà Lục Cảnh Hoán hôn cô, cô chỉ nghĩ đến việc nhanh chóng đẩy cậu ra.

Anhấythếnhưnglạithậtsựdọnđi,cònkhôngnóitạmbiệt,chắclàsợcô sẽ lại làm phiền.

Tô Mạt Mạt muốn đẩy Lục Cảnh Hoán ra, nhưng cô mới hạ sốt, cơ thể mềmnhưbôngkhôngcómộtchútlựcnào,chỉcóthểđểcậutùyýcưỡng hôn.

Lục Cảnh Hoán thật sự tức giận, giương giọng trách mắng: “Tô Mạt Mạt! Saocậulạikhôngcótiềnđồnhưvậy?Hắnkhôngthíchcậulàdohắnkhông có mắt, không phải do cậu không tốt. Hắn không thích cậu thì vẫn cònnhiều người thích cậu. Cậu đừng vì một tên đàn ông râu ria mà cả ngày khóc sướt mướt như vậy, cậu có còn là Tô Mạt Mạt không đấy?”

LụcCảnhHoándỗhơnnửangàymớilàmMạtMạtnínkhóc.Saukhinấu cháo cho cô ăn, thuốc hạ sốt cũng có tác dụng, Mạt Mạt đổ mồ hôi, tinh thần cũng tốt hơn một chút.

cô,đầulưỡikhôngbáotrướcthâmnhậpvàokhoangmiệng,m*tmátchiếc lưỡi mềm mại, cùng cô môi lưỡi triền miên.

“Cậu biết của tớ cũng không nhỏ chút nào, có thể làm cậu thoải mái.” Hô hấpLụcCảnhHoánhỗnloạn,vẻmặtgợitình,lôikéotayMạtMạttìmđến h* th*n của mình.

Lục Cảnh Hoán đột nhiên cúi người ngậm lấy đôi môi đang mấp máy của

SaukhiTễNhượcVănnóixong,TôMạtMạtbìnhtĩnhhỏi:“Ýchịlàmuốn em giả làm bạn gái của Hứa Đình Xuyên, đi gặp bà nội của anh ấy?” (đọc tại Qidian-VP.com)

LụcCảnhHoávừadứtlời,ngóntayđangchuẩnbịnhấnnútthángmáycủa HứaĐìnhXuyêndừnglạivàigiây,nhưngrấtnhanhđãđiềuchỉnhsắcmặt, tiếp tục nhấn nút.

MẹcôbiếtLụcCảnhHoánđangởcùng,cũngyêntâmhơnnhiều,không còn mỗi ngày gọi video nói chuyện dông dài nữa.

Chương 34

Saukhibướcvàothangmáy,đứngđốidiệnvớihaingườibọnhọ,anhcũng không nhìn một lần nào.

Cửa nhà kế bên bị mở ra vang lên tiếng kẽo kẹt, Mạt Mạt lập tức hoàn hồn nhìnvềphíanhàcủaHứaĐìnhXuyên,LụcCảnhHoáncũngtheobảnnăng quay đầu lại.

Thẳng cho đến khi cậu mất khống chế, h* th*n cứng rắn thức tỉnh, c**ng c*ngchốnglênbụngnhỏmềmmạicủaMạtMạt,LụcCảnhHoánmớidừng lại, thấp giọng nói: “Mạt Mạt, cho tớ đi. Tớ biết cậu đã lên giường với hắn, nhưng tớ không ngại đâu. Tớ sẽ yêu thương cậu, bảo vệ cậu, không bao giờ làm cậu tổn thương.”

Thẳngđếnkhicảmgiácđượchôhấpcủangườitronglòngđãkhôngthuận, cậu mới nhả ra để cô lấy không khí, sau khi cô th* d*c mấy cái, còn chưa kịp có phản ứng khác, cậu lại tiếp tục cưỡng hôn.

Chođếnmộtngày,TễNhượcVănđến,đánhtansựbìnhyênnày.

Lầnnàycậuănvạởnhàcôhơnmộttháng.Chamẹcậubậnviệctừkhicậu cònnhỏ,nêncậuđãbiếtnấuăntừsớm,kỹnăngnấuănkhôngcógìđểchê nên Mạt Mạt không cần phải gọi đồ ăn từ bên ngoài, nhà cũng còn phòng trống. Cô cũng không còn sợ ban đêm nữa, nên rất vui lòng.

“Chotôiqua,cảmơn.”HứaĐìnhXuyênmởmiệng,lờinóilãnhđạm,ýbảo Mạt Mạt đang đứng chắn cửa vào thang máy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lục Cảnh Hoán kéo Mạt Mạt vào lòng ngực, ôn nhu nói: “Bảo bối, cậu giải thíchvớihắnlàmgì,chỉlàbạntraicũthôi,việcchúngtalêngiườngtốiqua cũng không có quan hệ gì với hắn cả.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ưm…”

MạtMạtbịhắnlàmphiềnchịukhôngnổiđànhphảithayđồthểdục,bịhắn túm ra cửa phòng, theo bản năng nhìn về cửa phòng Hứa Đình Xuyên, ánh mắt ảm đạm.

Câu nói của Lục Cảnh Hoán lại chọc cho Mạt Mạt đỏ mắt.

cho Hứa Đình Xuyên.

“NgàykialàsinhnhậtcủabànộiĐìnhXUyên,bànộikhôngmuốnlàmphô trương lãng phí, chỉ muốn người một nhà cùng ăn bữa cơm với nhau, yêu cầu duy nhất là muốn gặp cháu dâu tương lai, Đình Xuyên lại không có bạn gái,lạikhôngmuốnlàmbànộithấtvọng,nênmuốnchịgiảlàmbạngáicủa anhấyđiănsinhnhật.Hainhàchúngtacóqualại,rấtquenthuộcvớinhau. Chị sợ nếu việc này truyền đến tai cha mẹ chị, lúc đó sẽ rất phiền phức. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cậunhìnchằmchằmnhàngườitalàmgì?Lúctớtớiđâyngườitađang chuyển nhà rồi, giờ đã là buổi, có khi đã dọn xong.”

Mạt Mạt vừa định nằm xuống tiếp tục ngủ, Lục Cảnh Hoán lôi kéo cô xuốnglầuphơinắngvậnđộng,nóithânthểcôsuynhượcdễsinhbệnhlà bởi vì không chịu vận động.

ThậtraMạtMạtchỉgiảbộbìnhtĩnh,thựctếtimđãđậpnhanh,cảmxúc cuồn cuộn.

Cô cho rằng mình sẽ gục xuống và khóc lóc thảm thiết, nhưng thân thể lại mềmnhưbông,sứclựcnhưbịrúthếtđi,ngãxuốngvàolồngngựccủaLục Cảnh Hoán.

Nhưngsứclựccủacậuquálớn,mặcdùcôđãdùnghếtlực,cũngkhônglay động cậu được chút nào.

“Anh ấy không phải là đàn ông râu ria, là người đàn ông tớ thích…”

Lục Cảnh Hoán đã biết mùi vị ngọt ngào, hôn tới khi môi cô mềm như kẹo bông gòn, càng thêm trầm luân, một tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, một taykhácgiữsauđầucủacô,khôngcholộnxộn,đểchínhmìnhtuỳýchiếm đoạt.

Về sau cô ngã bệnh, Lục Cảnh Hoán ở lại nhà cô để tiện chăm sóc, nhưng MạtMạtkhẳngđịnhkhôngcótìnhcảmnamnữvớicậu,cậucũngnhiềulần khẳng định chuyện lần trước sẽ không xảy ra nữa.

Cửathangmáyđónglại,MạtMạttrơmắtnhìnsốthangmáynhảyxuống lầu 1, Hứa Đình Xuyên thật sự đi rồi, không lưu luyến bất kỳ thứ gì.

“Mạt Mạt, tớ thích cậu, vẫn luôn thích cậu! Luôn hy vọng cậu quay đầu lại nhìn tớ một cái. Cho cậu đi tìm tên cơ trưởng kia là vì tớ muốn cậu vui. Tở ởPhápchẳngcóngườinàocả,ngàyhômsauđãvềnướcluônrồi,tớkhông muốn làm gánh nặng cho cậu nên mới gạt cậu, nhưng nếu cái hắn ta mang đếnchocậuchỉcóthươngtâm,tớmuốncậuquênhắn,suyxéttớmộtchút, được không?” Ánh mắt Lục Cảnh Hoán sáng quắc nhìn Mạt Mạt trong ngực, ôn nhu từ tốn nói.

“LụcCảnhHoán,tớthậtsựlàmngườitachánghétthếà?”TôMạtMạt nước mắt lưng tròng nhìn Lục Cảnh Hoán dò hỏi.

Lục Cảnh Hoán ít khi nhìn thấy bộ dáng nhu nhược đáng thương này của cô, không khỏi đau lòng, duỗi tay lau nước mắt cho cô, ôn nhu nói: “Không thểnào,bảobốinhàtalàcôgáiđángyêunhấttrênđời,cóchỗnàođểngười ta chán ghét cơ chứ.”

Mỗi ngày trôi qua bình yên, tựa như việc Hứa Đình Xuyên rời đi, cũng khôngcóchuyệntrờisậpđấtlún,thếgiớivẫnchuyểnđộngnhưcũ,không vì ai mà thay đổi.

Sắc mặt Hứa Đình Xuyên âm trầm kéo vali, đi đến bên cạnh Mạt Mạt. “Chú...emvớicậuấy…”TaychânMạtMạtluốngcuốngmuốngiảithích

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34