Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 35

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35


Khôngkhenkhôngđược:“TôMạtMạt,tráchkhôngđượcHứaĐìnhXuyên mê em đến thần hồn điên đảo, em biến hoá thật đấy, có thể vừa xinh kiểu quýcôvừacóthểs*x*quyếnrũ.Nếuchịlàđànông,chịcũngsẽthíchem.”

“Nóithậtvớichị,emkhôngđikhôngphảidoemkhôngmuốn,màembiết Hứa Đình Xuyên chán ghét em, anh ấy khẳng định không muốn gặp em, càng không muốn để em giả thành bạn gái gặp người lớn đâu.”

“Thật xin lỗi, cái này trừ khi Hứa Đình Xuyên tự mình nói cho em, bằng không nếu ai tự ý nói, anh ấy sẽ tuyệt giao.” Tễ Nhược Văn lắc đầu cự tuyệt,HứaĐìnhXuyênbìnhthườngtínhtìnhrấttốt,nhưngnếuthậtsựnổi giận thì người bình thường không thể chống đỡ được.

đếnbộphậnmàtayLụcCảnhHoánkhôngchehếtđược,vẻmặttiếcnuối. “Mạt Mạt, chị đi trước, buổi sáng ngày kia chị đến đón em, trang điểm thành thục một chút nhé.” Tễ Nhược Văn đứng lên, chào hỏi Mạt Mạt chuẩn bị đi ra cửa.

“Chịcũngkhôngrõchuyệncủahaibọnem,nhưnglấyhiểubiếtcủachịvới Hứa Đình Xuyên, thì chắc là sự xuất hiện của em đã làm đảo lộn cuộc sống của anh ấy. Anh ấy từ nhỏ đã rất quy củ, làm việc gì cũng nghiêm túc, chuyệnyêuđươngvớimộtnữsinhchínhlàviệclàmhoangđườngnhấtrồi. Điều làm chị ngạc nhiên nhất là, hai em lại phát sinh quan hệ. Em gái đừng hiểu lầm, nhưng chị cứ thắc mắc lý do tại sao anh ta lại có dũng khí làm chuyện kia sau mười một năm cấm d·ụ·c.” Đến giờ Tễ Nhược Văn vẫn thấy không thể tưởng tượng được, đánh giá Mạt Mạt từ trên xuống dưới vài lần. Dung mạo hay dáng người Mạt Mạt đều được xem là thượng thừa, nhưng mấy năm nay bên cạnh anh không thiếu người đẹp chất lượng, cũng không thể trị được tâm bệnh của anh ấy.

Chương 35

TôMạtMạtnhịnkhôngđượccongkhoémiệng,tronglòngkíchđộng,cảm thấy ấm áp vô cùng.

Một ngày nào đó về sau, Tễ Nhược Văn bị Lục Cảnh Hoán đè dưới thân, bị côn th*tthôtolàmchếtđisốnglại,TễNhượcVănkhóchếtnướcmắt,trong lòng tức giận mắng Tô Mạt Mạt, đúng là lừa đảo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạt Mạt cố tình không dùng điều khiển từ xa mà đi lại gần điều hoà để có gió thổi mát, để bản thân không được miên man suy nghĩ. Ai ngờ vừa mới điđếntrướcđiềuhoà,saulưngđãvanglêntiếngthétchóitaicủaTễNhược Văn, cô quay đầunhìnlại,LụcCảnhHoáncảngườitrầntrụiđangvừangáp vừa bước ra từ phòng trong, cự vật giữa háng thì đang vươn cao, mà Tễ NhượcVănđanghétlên,dùngtaychemặt,từkhehởngóntaytiếptụcnhìn lén.

Nhưng Tô Mạt Mạt nghe lại đỏ bừng mặt, đời sống t*nh d*c đúng là có thể không hài hoà, nhưng đó là bởi vì tính d·ụ·c của Hứa Đình Xuyên quá mạnh mẽ,thểthựcquácườngtráng,chứkhôngphảivìtuổilớnthểlựckhôngtốt. “Tìm em là muốn thành toàn cho cả hai, anh ấy khó khăn lắm mới thích một cô gái, chị thân là tri kỷ cùng anh ấy lớn lên, mà không giúp gì được.

“Emcóthểtrangđiểmtrưởngthànhhơnmộtchút,chịnhớlầnđầutiêngặp em ở quán bar, tuy biết em còn trẻ nhưng vẫn không nghĩ em mới 18 tuổi. Em trang điểm nhẹ một chút, chỉ cần nhìn hơn 20 tuổi là được rồi.” Tễ Nhược Văn kiên nhẫn khuyên nhủ.

MặtTôMạtMạtlạicàngđỏhơn,anhấyđúnglàngoàilạnhtrongnóng,nếu khôngsẽkhônglàmcáitrònhétdâutâyvàongườicôlàmmónmứtdâurồi. Tễ Nhược Văn thấy mặt Mạt Mạt đỏ đến doạ người, vội quan tâm hỏi: “Làm sao vậy? Em không thoải mái ở đâu à?”

LụcCảnhHoánvộidùngtaychehạthân:“TôMạtMạt,trongnhàcóngười sao cậu không nói trước.”

“Chính là cái ngày em đi đưa áo, cô gái của lão Tống gọi điện tới nói với (đọc tại Qidian-VP.com)

Vănnóixonglườibiếngdựavàoghếsôpha,dángngườilảlướt,váybósát vào người, hai đùi thon dài đan chéo, mê người vô cùng.

“Chậc chậc chậc, thật là tiếc cho dáng người này…” Tễ Nhược Văn nhìn

Sau khi nghe xong, vẻ mặt Tễ Nhược Văn khiếp sợ nói: “Không thể nào! Anhấykhôngthểchánghétemđược,đãnhiềunămrồichịmớithấyanhấy vì một người con gái mà hoảng loạn đến mức giày còn chưa kịp thay đã chạy đi. Anh ấy trước kia có bệnh sạch sẽ, giày đi bên ngoài không được bước vào phòng khách, ở huyền quan là phải thay, dép trong nhà càng không được mang ra ngoài. Sao có thể làm chuyện như vậy vì một người anh ấy chán ghét chứ?”

“Không có! Là do nhiệt độ, điều hoà bật thấp quá, em đi chỉnh lại.”

Emđừngnhìnvẻngoàinghiêmtúccủaanhấy,thựctếlàngoàilạnhtrong nóng, không biết theo đuổi con gái, chị phải ra tay thôi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cónghĩtới,nhưngchịbiếtanhấykhôngthíchchị.Anhấylàtìnhđầucủa chị,nhưngnhiềunămtrôiqua,chịđãsớmtừbỏ,khôngcósuynghĩgìnữa. Hơn nữa, tuổi chị cũng đã lớn, có gì tốt đâu, tiểu thịt tươi như em mới tốt, giàrồithểlựckhôngtốt,đờisốngtìnhdụccũngkhônghàihoà.”TễNhược

“Nhưng chị biết rõ tụi em đã chia tay, vì sao còn tới đây tìm em giả là bạn gáicủaanhấy?Anhấyưutúnhưvậy,chịcũngđộcthân,chịkhôngnghĩsẽ ở bên anh ấy sao?”

VìkhôngđểTễNhượcVănhiểulầm,huỷđiýtưởngđểcôgiảthànhbạn gái Hứa Đình Xuyên, Mạt Mạt thuận miệng bịa chuyện.

MạtMạtchorằngmìnhđãsớmbuôngbỏ,nhưnghômnaycònchưathấy người đâu, chỉ mới nhắc tới chuyện này, ngực cô vẫn đau âm ỉ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nhưngtạisaoanhấyđểýtớiem,lạimuốnchiatayvớiem,cònnóiem quấn lấy anh ấy làm anh ấy thấy phiền?”

“Khôngphải!Cậuấykhôngphảibạntraiem!Chúngemlàanhem,cậuấy gay! Là khuê mật!”

HứaĐìnhXuyênlàemđiđếnchỗnàorấtnguyhiểm,anhấyliềnhoảnglời còn chưa nói gì, đã để nguyên dép lê cầm chìa khoá xe chạy đi, ngày đó là lễ đính hôn của một người bạn cùng tụi chị lớn lên, Hứa Đình Xuyên còn không tham gia, sau đó bị cả nhóm trách móc một hồi lâu.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Là ý của chị, Đình Xuyên không biết.” Tễ Nhược Văn nói đúng sự thật. Mạt Mạt nghe xong thần sắc ảm đạm, trầm mặc một lúc lâu mới trả lời: “XinlỗichịTễ,tuổicủaemvớiHứaĐìnhXuyêncáchnhauquáxa,bànội sẽ có thể nhìn ra sơ hở, nên chị tìm người khác đi.”

“Cái gì? Không thay dép lê…?” Mạt Mạt nghe không hiểu chuyện gì, nhưngkhôngthểkhôngcảmthấyhưngphấn,bởivìýcủaTễNhượcVănlà Hứa Đình Xuyên vẫn còn để ý tới mình.

TễNhượcVănnóixong,TôMạtMạtmớinhớđếnhìnhảnhhômđóởtiểu khucủaHạToàn,anhchạythởhồnghộc,mặctâytrangđidéplêxuấthiện trước mặt cô, cô còn nghi hoặc tại sao anh lại xuất hiện ở tiểu khu cũ của bọn họ, thì ra là tới tìm mình.

“Lục Cảnh Hoán, cậu mặc đồ rồi đi tiễn chị Văn đi.” Mạt Mạt ra lệnh.

Sángsớmhaingàysau,MạtMạtrờigiườngrửamặt,trangđiểmnhẹnhàng, uốn tóc, mặc áo sơ mi tơ lụa thục nữ, bên dưới mặc chiếc váy dài qua gối màu xanh bạc hà tươi mát, đi giày cao gót ngồi trong xe hơi của Tễ Nhược Văn, làm cô ấy ngạc nhiên đến không khép được miệng.

“Chị đừng khen em, bây giờ tim em đang đập rất nhanh, lỡ như Hứa Đình Xuyên thấy em liền tức giận thì sao? Tụi em đã không liên lạc với nhau 2 tháng rồi, em không biết anh ấy còn thích em không nữa.” Tô Mạt Mạtkhẩn trương, tim đập thình thịch.

TễNhượcVănbuôngtayra,quayđầuhốilỗinhìnMạtMạt:“Ngạiquá,chị không biết em đã có bạn trai.”

TễNhượcVănlúcnàymớibuônglỏngvẻmặtcảnhgiác,trêndướiđánh giá vài lần rồi tán thưởng: “Dáng người tốt thế này, chắc là 1 nhỉ?” (1 là nằm trên á)

“Cấm d·ụ·c mười một năm? Vì cái gì?” Mạt Mạt nghi hoặc hỏi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35