Chú Cơ Trưởng Nhà Bên Là Sói Đói
Hắc Ám Sâm Lâm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 36
BànộiHứacũngkhenngợi:“Ah,hoáracháudâutươnglaicủabàlàhọc bá nha.”
“Runcáigì?Cònchưachạmvàoem.”HứaĐìnhXuyêncườinhưkhông trêu đùa Mạt Mạt.
“Đươngnhiênlàvềnhà!Dùsaochúcũngkhôngmuốnnhìnthấyem.”Tô Mạt Mạt chu miệng, khuôn mặt nhỏ tức giận.
“Giữ mồm miệng cho sạch sẽ! Cô ấy là bạn gái của tôi! Cô lại là đứa con gái ngoài giá thú của nhà họ Hứa. Chú hai, về sau ăn tiệc ở nhà, nếu chú cònđưatheocôta,chúcũngđừngđến.”HứaĐìnhXuyêndứtlời,liềnkéo Mạt Mạt ra cửa.
HứaĐìnhThưcàngthêmchánghét,nóithẳng:“Bànộibịdịứngvớiđậu phộng, cái này chị cũng không biết sao? Chẳng có tâm gì cả.”
“Anh,anhchảthúvịgìcả,saolạitìmđượcbạngáitốtnhưvậy,vậnkhíquá tốt đi, khi nào hai người chia tay thì nói với em một tiếng, em sẽ theo đuổi chị dâu.”
Bộbànghếtinhxảođặttrênbãicỏrộnglớn,nhữngkhómhoađượccắttỉa cẩn thận chẳng khác gì một khu vườn thực sự.
“Bà nội!” Bùi Tư Dao cuối cùng cũng bắt được cơ hội phản kích, nhưng vừamuốnmởmiệngđãbịHứaĐìnhXuyêntrừngmắtliếcqua,nhấtthờibị dọa sợ không biết có nên nói ra hay không. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bánh táo em làm à?” Hứa Đình Xuyên ngước mắt nhìn về phía Mạt Mạt.
“Diễnchotốt,làmbànộivuivẻ,anhsẽthưởngchoem.”HứaĐìnhXuyên cúi người nói nhỏ bên tai Mạt Mạt.
Nhìn bộ dáng đáng yêu của cô, Hứa Đình Xuyên không nhịn được muốn ômcôvàolònghônmộtphen,nhưngkhôngthểkhôngkiềmchếđượcrung động trong lòng, ngữ điệu bình tĩnh nói: “Nếu đã tới, thì diễn cho tốt.”
Đâycóthểđượcxemlàtinvuinhấttronghaithángnaycủacô.Côđậu được vào trường đại học yêu thích, còn ở ngay trong thành phố.
Sau khi ngồi xuống, người hầu lục tục mang đồ ăn lên, mọi người cùng nhaunóichuyệncườiđùa.ChacủaBùiTưSaođánhgiáquaMạtMạt,nghi hoặc hỏi: “Có phải chú đã từng gặp cháu ở đâu không, nhìn rất quen.”
“ĐìnhXuyênnhàchúngtaghenvớicảbànộinha.”BànộiHứatrêuđùa. Khôngphảianhvìmuốnbànộivuimớinóivậy,màtronglòngcảmthấy ghen tỵ thật, không nhịn được mới nói ra.
Tô Mạt Mạt chỉ nhìn ngôi nhà này thôi cũng biết khoảng cách giữa hai ngườibọnhọ,cònchưanóiđếnkhoảngcáchtuổitác,sẽkhôngcókhảnăng đi đến cuối cùng. Hiện tại chặt đứt quan hệ, đau khổ một thời gian, nhưng nếu lại tiếp tục, đến khi cô yêu Hứa Đình Xuyên đến không thể kiềm chế được, tương lai chắc chắn sẽ càng thống khổ.”
TễNhượcVănkêukhổ,lôikéoTôMạtMạtxuốngxe,đặtquàtặnglêntay cô, lên xe giẫm ga, quay đầu xe, biến mất nhanh như chớp, để lại vẻ mặt hoang mang của Mạt Mạt ở đằng sau.
“Hay là chị Văn cũng mang em đi đi, em không muốn đi nữa!”
“Bà nội, đây là quà cháu tặng bà ạ!” Hai tay Mạt Mạt tặng quà qua, bà nội Hứacũngđưataynhậnlấy,tuyđềulàthươnghiệubàthíchnhưngcũngđã sớm quen thuộc, cười xong thì đặt lên trên bàn tròn.
Tô Mạt Mạt xoay người rời đi, cô không muốn nhìn khuôn mặt lạnh như băngcủaanh,ởđâyngheanhnóilờilạnhnhạt,thìthàdứtkhoátrờiđicho rồi.
Hai mắt cong cong như trăng rằm, vô cùng đáng yêu.
“Chúhaiđãtừnggặpnhiềungười,nhầmngườilàchuyệnbìnhthường.” Hứa Đình Xuyên cũng giúp đỡ yểm trợ.
HứaĐìnhXuyênmangtheoýcười,ômlấyeocô,đitớitrướcmặtbànội, cười nói: “Bà nội, hôm nay cháu dẫn bạn gái ra mắt bà này, không có lừa bà, cô ấy tên là Tô Mạt Mạt. Mạt Mạt, đây là bà nội của anh.”
Bùi Tư Dao còn chưa nói dứt lời, Hứa Đình Xuyên đã bước chân dài tới trướcmặtả,giơtaytátlênmặtả,anhchưatừngđánhphụnữ,đâylàlầnđầu tiên, còn là với em gái họ trên danh nghĩa của anh.
“Chị dâu, chị lợi hại quá.” Hứa Đình Thư cực kỳ hâm mộ.
Chương 36
Hơithởấmáptảnrabêntaicôcóchútngứa,MạtMạtnhịnkhôngđược thân thể hơi run rẩy.
“Không phải không phải! Bà nội nghe nhầm rồi, cháu nói là trước kia thi đậuĐạihọcA,mấytrườngĐạihọcđềulàtháng9báodanh.”TôMạtMạt hoảng hốt ậm ừ.
TôMạtMạtcầmquàbiếucònđangphânvânkhôngbiếtnênđihayở,Hứa Đình Xuyên đã từ cửa lớn bước ra, nhìn thấy Mạt Mạt liền kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
BùiTựDaolầnđầutiênbịbarăndạytrướcmặtnhiềungườinhưvậy,trong lòng uỷ khuất, huống chi còn có mặt đối thủ một mất một còn của mình ở đây,ảcàngthêmxấuhổvàgiậndữ.DựavàocáigìmàMạtMạtmangđồtự làm đến lại được khen, còn cô nhờ bạn xếp hàng mua bánh ở Lâm Vận Trai lại bị bắt bẻ như vậy.
Mạt Mạt vì vậy mà đầu óc rối loạn, cả người ngây ngốc, bị Hứa Đình
MaymàBùiTưDaođãđirangoài,khônggâyồnào,chúhailúcnàymới gật đầu nói: “Cũng có thể.”
NhìnTôMạtMạt,BùiTưDaovốnđãuấtức,bâygiờlạicàngthêmghen ghét, rõ ràng ả mới là cháu gái ruột của bà nội, nhưng bà từ đầu đến cuối không thèm liếc ả một cái, mà nhìn Mạt Mạt lại cười không khép miệng được.
Namsinhđangnóigìđólàmbànộicườirấtvuivẻ,cònBùiTưSaolạicó vẻ mặt oán hận nhìn hai người họ.
“Saovậy?Xuốngđi,chịđãgửitinnhắnchoHứaĐìnhXuyênrồi,anhấysẽ xuống ngay thôi. Anh ấy thích em như vậy sẽ không mắng em đâu, nhưng chắcchắnsẽmắngchịđếnvăngmáuchó,chịphảiđitrướcđây!”TễNhược Văn nôn nóng nói.
HiệntạicôchỉlàbạngáicủaHứaĐìnhXuyên,hainămnữalàđủtuổi,nếu cô thật sự được gả vào đây, chẳng phải là sẽ tác oai tác quái trên đầu mình sao?
Em họ Hứa Đình Xuyên là Hứa Đình Thư, nửa đùa nửa thật nói.
“LàchịVănđưaemtới,chịấynóihômnaylàsinhnhậtcủabànội,muốn emgiảlàmbạngáichúđểlàmbànộivuivẻ.”MạtMạtcoquắplại,bấtan nhéo túi quà trong tay, vẻ mặt vô tội giải thích.
Sau khi tới nhà Hứa Đình Xuyên, Tễ Nhược Văn dừng xe mở cửa, đi đến cốp xe lấy lễ vật, có khăn lụa Bao Bally và nước hoa Bijan đưa cho Mạt Mạtđangngồiởghếphụnói:“Đừngthấybànộigiàcảmànghĩbàlạchậu, đây đều là những thương hiệu mà bà thích, chắc chắn bà sẽ ấn tượng với em.”
“Làemlàm,địnhtặngchobànội,nhưngsợbàkhôngthích.”MặtMạtMạt hơi đỏ lên, có chút thẹn thùng.
ngợi, ai ngờ một bàn đầy người đều trưng ra vẻ mặt khó xử
TôMạtMạtlớnlênđãcóbộdángngoanngoãnđượcngườilớnyêuthích, bây giờ tay chân luống cuống, lại càng thêm phần đáng yêu. Bà nội Hứa Đình Xuyên nhìn cô cháu dâu tương lai rất vui vẻ, lại còn rất có dáng vẻ tiểu thư, càng thêm phần thoải mái.
BùiTưDaođúnglàcháugáikhôngchínhthốngcủahọHứa,mẹảtalànhờ bức tử người vợ chính thức để đi lên. Bởi vì chuyện này mà hai mẹ con ả không được xem là người họ Hứa. Khi ả trưởng thành, bà nội Hứa có chút mềm lòng, mới cho ả lần đầu tiên tham gia tiệc, thế mà lại náo loạn thành như vậy.
“Đểbàănthửnào.”BànộiHứanhậnlấyrồiănthửmộtcái,khen:“Hương vịkhôngtồi,đâylàmónquàtốtnhấtmàbànhậnđượcđấy,bàphảigiấukỹ mới được.”
RốtcuộcHứaĐìnhXuyêncũnglàcháuđíchtônđượccưngchiềunhấtcủa nhà họ Hứa, sản nghiệp cũng nằm trong tay ba của anh, tuy ả không biết trời cao đất dày là gì, nhưng cũng không có gan đắc tội với anh.
Mẹcủacôtachínhlànhờvàoviệcngủvớiđànôngđểnuôicôtalớn đấy…”
MạtMạtlàlầnđầutiênramắtngườilớn,mặcdùchỉlàgiả,nhưngvẫncảm thấy khẩn trương, nhất thời hoảng loạn cúi người 90 độ, âm điệu theo bản năng cũng tăng lên: “Cháu chào bà nội, cháu là Tô Mạt Mạt, bà có thể gọi cháu là Mạt Mạt ạ!”
“Emthiđậunày,thángtớisẽđibáodanhđấy.”TôMạtMạtvuivẻ,nhịn không được nói ra.
Lạnh giọng hỏi: “Sao em lại ở đây?”
Nghĩđếnđây,TôMạtMạtcànguỷkhuất,côđãsắpquênđượcHứaĐình Xuyênrồi,tâmcũngđãtĩnh,màbâygiờlạitiếptụcgợnsóng,khôngbiết lần này phải mất bao lâu mới có thể trị được nỗi đau này.
Mạt Mạt không biết là bà thích ăn thật, hay bởi vì cô là bạn gái của Hứa Đình Xuyên, yêu ai yêu cả đường đi mới khen mình, nhưng nghe xong tronglòngvẫncảmthấyvuivẻ,cườingọtngàonói:“Cảmơnbànộikhen ngợi ạ.”
Vừadứtlời,BùiTưDaotươicườirạngrỡđivào,đemmộthộpđồăntinh xảo đưa tới bà nội, đắc ý cười nói: “Bà nội, đây là bánh từ Lâm Vận Trai mà bạn cháu đặc biệt xếp hàng để mua đấy, ngon nhất là bánh đậu phộng. Bà nội sau khi ăn cơm xong thì nếm thử nhé.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“TôMạtMạt,emkhôngthểhạichịnhưvậy.Lúcđầuemkhôngđồngýcòn không sao, bây giờ không đồng ý khác nào muốn lấy mạng chị đâu chứ?
Mớivừakhenxonglạicảmthấycóchỗnàokhôngđúng:“Mớivừathiđậu? Vậy cháu mới 18 19 tuổi sao?”
Dứt lời liền kéo Mạt Mạt vào trong, đi qua phòng khách, Tô Mạt Mạt còn chưa kịp kinh ngạc vì phòng khách nhà anh còn xa hoa, rộng gấp đôi nhà cô, Hứa Đình Xuyên đã đưa cô lên lầu hai, đến ban công phòng ngủ của bà nội.Bancôngcủabàlãogiàucónàynhưmộtkhuvườntrêncaovậy,không đơn giản chỉ có vài chậu cây con chim.
Nhìn lướt qua nhà của Hứa Đình Xuyên, hay nói đúng hơn là một trang viênbiệtthự,lạinghĩđếnhộpmứttáotựlàmtrongtay,MạtMạtđộtnhiên cảm thấy không nên lấy ra, hơi chùn bước. Cô biết điều kiện nhà anh tốt, nhưng không ngờ lại tốt đến vậy.
Saulưngtứckhắcloạnthànhmộtnùi,tiếngBùiTưDaokhócthấtthanh, tiếng quát của chú hai, thậm chí còn có tiếng khen ngợi tấm tắc của Hứa Đình Thư.
“Tễ Nhược Văn này!” Vẻ mặt anh bất đắc dĩ, lấy điện thoại ra gọi điện cho TễNhượcVăn,nhưngchỉnhậnđượccâunói:“Xinlỗi,thuêbaoquýkhách vừa gọi…” (đọc tại Qidian-VP.com)
Bàlãođangngồihónggiótrênghế,bêncạnhcòncóhaingười,TôMạtMạt liếc mắt nhận ra một trong số đó là Bùi Tư Dao, người còn lại là một nam sinh khoảng 18 19 tuổi, mặt mũi có chút giống với Hứa Đình Xuyên, chắc là em trai của anh.
Trongbữacơm,HứaĐìnhXuyêngiớithiệuMạtMạtchobame,chúhai cùng vợ chồng chú ba, Hứa Đình Thư là con trai của chú ba, mà Bùi Tư Dao là con gái chú hai, cũng là thị trưởng đã đến trường cô năm đó.
BànộiHứaĐìnhXuyênlậptứcthấyvuivẻ,cườinói::“Oh,lầnđầutiên gặp mặt là chào như vậy rồi, nếu là chúc tết muốn dập đầu luôn sao?” “Đúng vậy ạ!” Tô Mạt Mạt khẩn trương trả lời.
“Em không run!” Mạt Mạt quật cường nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chị phải đi đâu tìm bạn gái cho anh ấy bây giờ?”
TễNhượcVănđạpchânga,oanhmộtcái,chiếcxelaorangoài.TuyMạt Mạt đã từng lái thử xe thể thao của Hạ Toàn, nhưng cô mới biết lái xe không lâu, chưa thành thạo, không dám lái xe quá nhanh. Đây là lần đầu tiên cô trải nghiệm cảm giác như vậy, quá k*ch th*ch.
Mẹ và cô đều không có tài nấu ăn, học được mỗi cách làm bánh táo từ bà ngoại, mềm mịn ngon miệng mà không ngấy. Nhưng nhìn bà nội Hứa Đình Xuyên,mặcdùđãgiànhưngdưỡngnhanrấttốt,bộquầnáođangmặccũng là quần áo mùa hè của Chanel, chỉ ở nhà cũng mặc đẹp như vậy, Tô Mạt Mạt càng ngượng ngùng không muốn tặng bánh táo qua.
MạtMạtkhẩntrươngcúiđầu,sợôngtanhậnra,ậmừtrảlời:“Cólẽlàdo diện mạo cháu quá phổ biến.”
“Bànội,chắcbàkhôngthíchcáinàyđâu.”TôMạtMạtgiấubánhtáorasau lưng.
Côvừamớixoayngười,đãbịbàntaytocủaHứaĐìnhXuyênkéolại, giọng nói không nóng không lạnh vang lên: “Em đi đâu?”
Xuyênlôikéonhưmộtconrốibịgiậtdây,đưalênxeanh.
Chúhaituyđaulòngcongáinhưngcũngphảilàmbộtráchcứnói:“Bànội bị dị ứng mà con còn không nhớ sao? Mới nhỏ mà trí nhớ đã kém như vậy, lần sau phải chú ý đấy.”
Bùi Tư Dao vốn đã chán ghét Mạt Mạt, giờ lại càng hận thấu xương, trách khôngđượclầntrướcanhhọđuổimìnhxuốngmáybay,thìraTôMạtMạt là bạn gái của anh ấy.
Bùi Tư Dao nói xong liền cười xán lạn đi về chỗ, chậm rãi đợi bà nội khen
“Yêntâm,cùnglắmanhấychỉtỏrakhôngvui,nhưngchắcchắntronglòng đã nở hoa, còn quà sinh nhật của bà nội, chị đã thay em chuẩn bị rồi.”
ThấytrêntayMạtMạtcònmộtcáihộp,bàchủđộnghỏi:“Đólàcáigì? Tặng quà còn giữ lại à?”
là lừa mình rồi.
Tay Hứa Đình Xuyên đột nhiên chuyển từ trạng thái lôi kéo tay cô chuyển thànhômlấyvòngeo,kéosátcôvàongực,cáchhailớpquầnáocôcũngcó thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể Hứa Đình Xuyên, có thể ngửi được mùi hương tươi mát dễ chịu của riêng anh, tim lại đập nhanh hơn.
Quả nhiên anh ấy thấy mình liền không vui, lần trước Tễ Nhược Văn chắc
Tròchuyệnkhôngbaolâuliềnđếnthờigianăncơmtrưa.Tronglúcchưa nắmbắtđượcthờicơ,BùiTưDaocũngkhôngdámnóigì,lạinhìnbàlão cười vui vẻ, tưởng khôn khéo thế nào, thế mà vẫn bị lừa.
HứaĐìnhXuyênđứngmộtbênchuagiọngnói:“Anhcònchưaănmónem làm đâu, đã bị bà nội ăn trước rồi.”
KhôngngờđangphântâmthìbịHứaĐìnhXuyênđoạtlấy,mởraxemthử, mấy chiếc bánh ngọt cong vẹo không đẹp mắt, nhìn qua cũng biết là đồ tự làm.
Hứa Đình Xuyên theo bản năng kéo Mạt Mạt vào ngực khẳng định chủ quyền:“ĐãnhậnđượcthôngbáotrúngtuyểncủaĐạihọcAchưa?Anhnhớ chú ba có nói nếu em không đậu Đại học A sẽ cho em đi du học đấy.”“Anh, anh đừng có nói gỡ được không?” Vẻ mặt Hứa Đình Thư nháy mắt đã trở nên ưu sầu.
Vừadứtlời,đãbịbànộiHứagõlênđầu:“Nóibừagìđấy,bànộicònđang chờ anh con sinh chắt trai đấy, khó khăn lắm mới có bạn gái, con trù anh con chia tay, bà nội không để con yên đâu.”
Người con trai kia thấy được bọn họ đầu tiên, mở miệng nói: “Bà nội, anh họdẫnbạngáitớikìa.Ngườinhạtnhẽonhưanhấymàcũngcóbạngáicơ đấy.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.