Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 60

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 60


Thờitiếtgiữathángchín,tuykhôngnóngnhưthángtám,nhưngđứngdưới nắng lâu cũng làm người ta hoa mắt chóng mắt, nhưng giờ phút này, Hứa Đình Xuyên đứng dưới nắng lại cảm thấy lạnh lẽo, lần đầu tiên anh thấy mình buồn cười như vậy.

Đáng tiếc còn chưa kịp nói ra, đã bị bác bỏ. Hứa Đình Xuyên cười khổ, trướckhianhlàmlànhvớiMạtMạt,đãtừngsuyxét,nếutươnglaicướicô vào cửa, cha mẹ có phản đối anh cũng sẽ cố gắng đến cùng.

TôMạtMạtrũmắtkiênquyếtnói,nhưngtừđầuđếncuốilạikhôngnhìn Hứa Đình Xuyên một lần nào.

Thế nhưng Tô Sầm lại không chút do dự cầm mảnh sứ cắt cổ tay, máu đỏ theomiệngvếtthươngphuntràora,dọaMạtMạthôhấpngừnglại,đạinão trốngrỗng,taychânlạnhlẽo.Đếnkhimẹcôngồibệtxuốngsàn,máutừcổ tay nhuộm đỏ váy áo màu trắng, lọt vào trong mắt chỉ còn là màu đỏ chói mắt.

Anh thua! Thất bại thảm hại! Thua triệt để!

Tô Mạt Mạt dứt lời liền bước ra khỏi đình không quay đầu lại.

Saukhitớibệnhviệnkiểmtra,cũngmayvếtthươngkhánôngkhôngđổquá nhiều máu, bác sĩ băng bó lại kê chút thuốc thì cho đi về. Trong lúc đó Hứa Đình Xuyên gọi vô số cuộc điện thoại cho cô, nhưng Mạt Mạt lại không có dũng khí nhận máy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô thậm chí còn suy nghĩ, nếu Hứa Đình Xuyên đến đây trước mười phút, thuyết phục mẹ cô trước, tình hình có phải sẽ khác đi không. Đáng tiếc là khôngcónếu,côyêuanh,nhưngkhôngdámlấytínhmạngcủamẹđểthành toàn cho tình yêu của mình.

Saukhixecấpcứuđếnnơi,xevừamớirakhỏicửatiểukhu,MạtMạtliền nhìn thấy xe của Hứa Đình Xuyên đi ngang qua, xem ra bọn họ đúng là không có duyên phận.

“Mẹ, con không trốn, anh ấy nói sắp tới đây, con xuống lầu xem anh ấy thôi!” Tô Mạt Mạt vừa nói vừa chỉnh lại tóc, mở cửa chuẩn bị xuống dưới. Đột nhiên nghe tiếng chén sứ vỡ từ phía sau, quay đầu nhìn thấy mẹ lại đang cầm miếng sứ nhỏ đặt trên cổ tay, trừng mắt nhìn Mạt Mạt nói: “Nếu hôm nay con bước ra khỏi nhà, trở về nhà chỉ có thể thấy xác của mẹ thôi.” “TôSầm!Mẹcóthểđổichiêuđượckhông!Hồicấphaiconmuốnnghỉhọc vìkhôngchịuđượcsựchửirủacủabạnhọc,mẹcũngđedoạtựsát,hiệntại muốn bức con chia tay với anh ấy vẫn dùng lại trò này, mẹ không chán sao?” Tô Mạt Mạt vẻ mặt nhàm chán, nhấc chân chuẩn bị ra cửa. (đọc tại Qidian-VP.com)

DùngsứcđẩyHứaĐìnhXuyênranói:“Khôngcần!Chúngtachiataytrong hoà bình. Lấy điều kiện của chú sẽ tìm được người tốt hơn em trăm ngàn lần, không cần lãng phí thời gian với em.”

“Mẹ, con sẽ nghe lời mẹ, chia tay với anh ấy, về sau mẹ đừng làm chuyện ngốcnghếchvậynữa!”MạtMạtnóixongnướcmắtrơinhưmưa,côkhông muốn chia tay với anh, nhưng lại càng không muốn để mẹ tự làm tổn thương bản thân thêm nữa.

ÂmthanhchấtvấncủaHứaĐìnhXuyênvanglêntừphíasau,côthậmchí khôngdámquayđầulạisợnhìnthấyánhmắtthấtvọngcủaanh.Chỉdừng bước chân lạnh lùng nói: “Đúng vậy, tình cảm hai chúng ta còn lâu mới bằng được mẹ.”

Giọng nói hoảng loạn biểu tình nóng vội, ngay cả ôm lấy cô bả vai bàn tay đều run rẩy, Mạt Mạt biết anh thật sự sốt ruột, cô làm sao không đau lòng cơchứ,nhưngcôthậtsựsợhãi,nếuđưaHứaĐìnhXuyênlênsẽkíchthích mẹ, cô không muốn mạo hiểm như vậy.

“TôMạtMạt!Conđứnglạichomẹ!Conmớihứavớimẹthếnàohả?”Tô Sầm thấy Mạt Mạt muốn ra cửa, lạnh giọng quát lớn.

Trởlạixe,nhìnghếphụlái,giấychứngnhậnbấtđộngsản,cửahànganhsở hữu cùng thẻ ngân hàng chứa tiền tiết kiệm của anh đều ở đó, màu đỏ của giấy chứng nhận đột nhiên chói mắt nóng bỏng làm anh không mở nổi mắt. Tựa lưng lên ghế, Hứa Đình Xuyên xoa huy*tthái dương, ngón trỏ nhẹ lau

Hứa Đình Xuyên nghe vậy nhíu mày nói: “Anh biết em yêu mẹ, nhưng chúngtacóthểcùngđồnghành,tìnhthâncùngtìnhyêukhôngxungđộtlẫn nhau, huống chi anh có cách để thuyết phục dì tin tưởng anh yêu em thật

“Haiđứanóichuyệnđi,mẹlêntrước,MạtMạt,đừngquênchuyệnconđã đáp ứng với mẹ.” Tô Sầm nói xong liền chủ động rời đi.

đikhóemắtướtát,chínhanhcũngkhôngdámtin,mộttênđànônggần30 như mình, lại bị một nha đầu 18 làm cho tổn thương.

“Conchỉcầnnóichomẹ,chiatayhaykhôngchiatay!”TháiđộcủaTôSầm rất kiên quyết.

Trởlạitiểukhu,HứaĐìnhXuyênđangchờdướilầu,thấyhaingườitrởvề bướclênđón,quantâmhỏihan:”MạtMạt,saoemkhôngngheđiệnthoại, xảy ra chuyện gì sao?”

Hứa Đình Xuyên thở dài, ngồi thẳng người, sửa sang lại xấp hồ sơ để vào tronggiỏ.Anhsuynghĩcảđêmmớinghĩra,đểlàmmẹcôtintưởngmình, chuẩn bị đem toàn bộ chỗ bất động sản này chuyển sang tên Mạt Mạt, đi công chứng, làm mẹ cô thật sự yên tâm.

“Tìnhcảmhaichúngtatrongmắtemrẻrúngthếsao?Khôngđángđểem phản kháng à?”

Nếuchamẹthậtsựkhôngđồngý,lấynănglựccủaanhmànói,dùkhông dựa vào gia đình, vẫn có thể cho cô cuộc sống thoải mái. (đọc tại Qidian-VP.com)

TôMạtMạtlúcnàymớihoànhồn,chạynhanhđến,mộttaygiữmiệngvết thương, một tay bấm điện thoại gọi 120. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạt Mạt che lại vết thương trên cổ tay mẹ, còn có thể cảm giác được sự nóng bỏng của máu tươi khi tràn ra, trong mũi cũng toàn là mùi tanh của máu,giờphútnàycôdườngnhưcóthểcảmnhậnđượccáichếtchialìa,cô rất sợ mất đi mẹ, so với việc mất đi anh ấy còn đáng sợ hơn.

Anhđãsuyxéttớimọikhókhăn,duychỉcókhôngnghĩtới,MạtMạtsẽvì mộtchúttrởngạiliềnbỏquatìnhcảmgiữahaingười,quảnhiêntrongtình yêu, ai nghiêm túc suy nghĩ sẽ thua thiệt hơn.

Tô Sầm mang bữa sáng vào phòng rồi đi ngay, Tô Mạt Mạt cũng không màngđếnviệcmìnhchưarửamặt,ănngấunghiếnbátcháocùnghaiquả trứng gà, xong thì muốn xuống lầu đón Hứa Đình Xuyên.

“Nếuconkhôngđồngývớimẹmàchiatayvớicậuta,chuyệnnàyvẫncòn tiếp diễn!” Tô Sầm uy h**p nói.

“Mẹ!Vìcáigì?Anhấychỉhơnconcómấytuổi!Saomẹlạidùngphương thức cực đoan này để ép hai chúng con chia tay cơ chứ?” Nước mắt tràn khỏilànmi,vừalolắngchomẹ,vừalolắngchotươnglaicùngHứaĐình Xuyên.

“Cho anh một cơ hội nữa được không, để anh gặp dì một lần nữa, anh nhất địnhcóthểthuyếtphụcmẹem.”HứaĐìnhXuyênđộtnhiênđưatayômlấy Mạt Mạt vào ngực.

“Vì cái gì? Không phải anh nói cho em rồi sao, anh đã có cách rồi.” “Không vì cái gì cả, mẹ em không cho chúng ta ở bên nhau, em với mẹ sống nương tựa lẫn nhau mười tám năm, em thích chú là thật, cũng biết rằngsẽcóthểkhônggặpđượcnàolàmemrungđộngnhưchú,nhưngem càng yêu mẹ hơn, em không thể vì cái gọi là tình yêu mà làm mẹ khổ sở.”

Chương 60

“Cóthểcùngđồnghànhhaykhônglàphụthuộcvàomẹ.Tómlạiemđãsuy nghĩ kỹ càng, chúng ta chia tay đi. Mất chú cùng lắm em sẽ thương tâm ba hay năm tháng, nhưng nếu mất mẹ em sẽ day dứt cả đời.”

Hứa Đình Xuyên thấy Mạt Mạt kiên định như vậy, câu chia tay cô nói lần này,khácvớinhữnglầntrướcdotứcgiậnhaycãinhau,lầnnàyđãhạquyết tâm. Hứa Đình Xuyên thường ngày trầm ổn là thế, nhưng lúc này lại hoảng loạn. (đọc tại Qidian-VP.com)

lòng.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 60