Chú Cơ Trưởng Nhà Bên Là Sói Đói
Hắc Ám Sâm Lâm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 61
“Mặc dù hai năm nữa cậu ta sẽ thật sự cưới con, nhưng cho dù là kết hôn cũngcóthểlyhôn.Tướngmạogiathếcậutađềutốt,mặcdù45tuổicũng có thể tìm được cô gái trẻ tuổi xinh đẹp khác, nhưng con thì khác, mẹ không muốn con cũng như mẹ, phải dựa vào người khác mới sống được. Mẹ cho con đến trường, tương lai tìm một công việc thật tốt, chờ đến khi con trưởng thành có thể tự lập, mặc dù chọn sai người cũng sẽ không thất bại thảm hại. Lúc đó con tìm ngườilớntuổicũngđược,nhỏtuổicũngđược, mẹ sẽ không ngăn cản.”
“Conthậtsựhiểurồisao,khôngcónóichocólệ?”TôSầmkhôngyêntâm truy hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
MạtMạtnhậnrangườicongáikialàmẹcô,màngườimàcôgọilàcha ruột này thật sự có vài phần tương tự với mình.
Chỉphảimộtlầnnữaxoáhếtmọiphươngthứcliênlạcvớianh,đểngăn chính mình không khống chế được mà gọi cho anh.
“Mạt Mạt, không nên trách mẹ, mẹ cũng vì muốn tốt cho con. Tuy mẹ không đọc nhiều sách, nhưng mẹ biết không nên xen vào chuyện tình cảm của con cái. Con nói đúng, đời này mẹ sống không ra gì, nhưng cũng chính vì vậy mà mẹ không muốn con lại đạp vào vết xe đó. Bây giờ cậu ta thích con,tựnhiênsẽđốixửtốtvớicon,nhưngnếucómộtngàykhôngthíchnữa thì sao?” Tô Sầm nhẹ nhàng cầm tay con gái dịu dàng khuyên nhủ.
Mặc dù Tô Sầm biết cách nói chuyện nhưng Mạt Mạt vẫn thấy khó chịu tronglòng.Côbiếtnỗikhổtâmcủamẹ,nhưngnghĩđếnviệcmìnhđãrờixa Hứa Đình Xuyên, nhịn không được nước mắt lại tuôn như suối.
Nói ra những lời này, đối với Tô Sầm không khác gì đi rải muối lên vết thương đã khép miệng, nhưng bà sợ con gái sẽ giống mình. Mặc dù đã nghẹnngàonóikhôngđượcnhưngvẫnkiêntrìnóihếtsựtình,hyvọngcon gái sẽ hiểu khổ tâm của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
MạtMạtvộilaukhônướcmắtnhậnlấytấmảnh5inchesđãốvàngvàphai màu theo thời gian, còn có dấu vết bị xé rách rồi dán lại. Trong hình là đôi nam nữ ôm chặt lấy nhau cười khúc khích, hạnh phúc dạt dào.
Sau chia tay, Hứa Đình Xuyên cứ tưởng bản thân sẽ không khốn khổ vì tình,nhưngthựctếlạinhưmộttênnhócmớilớnthấttình,banđêmkhông ngủ được, luôn muốn mượn rượu giải sầu, bất đắc dĩ phải xin nghỉ phép năm, dù sao công việc của anh yêu cầu tập trung cao độ, không cho phép sai lầm.
“Chúng con chênh lệch tuổi tác quá nhiều, mặc dù thật lòng yêu nhau, với tuổi của anh ấy thì hai ba năm nữa phải nghĩ đến việc kết hôn sinh con. Mà mẹmuốnconhọctậpthậttốt,tươnglaicósựnghiệpcủariêngmình,không phụ thuộc vào người khác, không phải sớm kết hôn sinh con. Mẹ yên tâm, conđãhiểurõ,nhấtđịnhhọctậptốt,saunàytìmmộtcôngviệctửtế,không làm phụ lòng mẹ.” Tô Mạt Mạt nghiêm túc nói.
TôSầmnóivềchuyệncũ,MạtMạtlầnđầunhìnthấymắtmẹnhoèlệ,mặc dù đã qua nhiều năm nhưng xem ra người đó vẫn là đoá sen trắng trong lòng mẹ. (đọc tại Qidian-VP.com)
TôSầmngồidậy,nhìncongáithấpgiọngkhócnứcnở,thởdàiratiếng,rốt cuộc hạ quyết tâm mở tủ đầu giường lấy ra một tấm ảnh đưa cho cô, nhẹ giọng nói: “Không phải con luôn muốn biết cha con trông thế nào sao? Người đàn ông trong tấm ảnh này chính là cha con.”
Tronglòngthậtsựchuaxótbuồnkhổ,TốngKhảikhôngởthànhphố,Hứa ĐìnhXuyênkhôngcóngườiđểgiãibày,chỉđànhgọichoTễNhượcVăn. Sau khi biết được chuyện của Hứa Đình Xuyên với Mạt Mạt, Tễ Nhược Văn lại cười không khép được miệng.
“Người khác đều nói con giống mẹ, nhưng chỉ cần gặp cha con đều có thể nhìn ra đôi mắt con giống hệt cha. Lúc mẹ biết cha con lúc còn rất nhỏ, thậm chí còn nhỏ hơn con bây giờ, lúc đó mẹ 15 tuổi, cha con lớn mẹ 10 tuổi. Năm đó trường mẹlắpđặtdãyphònghọcđaphươngtiệnđầutiên. Cha con là kỹ thuật viên do công ty cử tới. Hắn ta văn nhã sạch sẽ lại rất tuấn tú, vừa tới trường đã làm bao nhiêu nữ sinh trong trường điên đảo, đương nhiên mẹ cũng không ngoại lệ.”
“Hứa Đình Xuyên cậu cũng có ngày hôm nay nha! Lúc trước cậu không hiểu chuyện phong tình làm không ít người đau khổ bi thương, cuối cùng thờithếcũngthayđổi,hômnàotớphảitìmTôMạtMạtuốngmộtchénmới được, cảm ơn em ấy đã thay tới báo thù chuyện năm đó.”
Tô Mạt Mạt lần đầu tiên thấy bộ dạng khổ sở như vậy của mẹ, mặt trắng bệchkhôngcóchútmáuánhmắtảmđạmnhìnxuống,MạtMạtkhôngbiết nên an ủi mẹ như thế nào, chỉ có thể đảm bảo không qua lại với Hứa Đình Xuyên nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lúcấymẹliềnhiểu,loạiđànôngnày,lúcyêuconcóthểsủngcontớitrời, nhưng không yêu nữa có thể dẫm con xuống địa ngục.”
MạtMạtvềđếnnhà,trướckhivàonhàđãlaukhônướcmắt,nhưnghốcmắt vẫn đỏ bừng. Tô Sầm liếc một cái cũng nhìn ra cô đã khóc rất lâu, thấy cô vào phòng liền rót cho cô ly nước, ngồi ở mép giường cúi đầu không nói gì, trong lòng cũng vô cùng đau lòng.
TếNhượcVăncườicười,hốcmắtlạiđỏlên,ýcườidầndầnbiếnmất,hồn phách thất lạc nói: “Đình Xuyên, đàn ông các cậu có thể lên giường với người mà mình không yêu không?”
Nhưng trong lòng vẫn không cam tâm, chưa từ bỏ ý định, cô cảm thấy Hứa Đình Xuyên khác với cha ruột của mình, nhưng những nỗi đau mà mẹ cô phảitrảiquacònrõràngtrướcmắt,côkhôngđànhlòngvìHứaĐìnhXuyên mà để mẹ thương tâm.
“Sau đó...mẹ ở cùng với hắn. Mẹ không sợ người ta chê cười, khi đó yêu đường không phóng khoáng như các con bây giờ, đều là trốn tránh như ăn trộm, huống chi mẹ còn kém hắn nhiều tuổi, giống chú cháu hơn là tình nhân. Hắn cũng như người đó theo lời kể của con vậy, chăm sóc che chở chomẹ,cònnóimẹchờhắncướimẹ.Nhưng1nămsauhắnvẫnnghetheo sắp xếp của cha mẹ kết hôn với người khác. Lúc chia tay rất quyết liệt, mẹ không thể tin người kia là người đã đừng hết sức dịu dàng phục tùng mẹ, thếmàbâygiờlạilãnhkhốcvôtìnhnhưvậy.Dùmẹkhóclócnáoloạnthế nào hắn vẫn muốn cắt đứt toàn bộ, nói không có thời gian chờ mẹ lâu như vậy...Sau khi chia tay mẹ phát hiện đã mang thai liền đi tìm hắn, hắn cũng khôngmuốngặp,chỉnhờmẹhắnđưachomẹ500đồngđểpháthai,mẹhắn lúc đó cũng dùng những lời lẽ khó nghe để mắng mẹ.”
“Continanhấysẽkhônglừadốicon,anhấysẽcướiconnhưđãhứa.”Mạt Mạt rũ mắt, nức nở trả lời.
Chương 61 (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấyánhmắtchânthànhcủacongái,TôSầmlúcnàymớiyêntâmnằm xuống nghỉ ngơi.
“Mẹ,conđãchiatayvớianhấyrồi,conbiếtmẹmuốntốtchocon,mẹnghỉ ngơi cho tốt đi, đừng nhọc lòng vì con.”
Quay lại phòng ngủ của mình, Tô Mạt Mạt đứng trước cửa sổ nhìn thấy xe củaHứaĐìnhXuyênvẫncònởđó,cônhịnkhôngđượcmuốngọichoanh, muốn giải thích với anh rằng mình không cố ý làm tổn thương anh, nhưng cô sợ nếu nghe thấy giọng nói của anh, nghe anh cầu xin mình sẽ lại mềm lòng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.