Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 62

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 62


Nhưng Hứa Đình Xuyên khi say rượu dường như không còn khống chế, tiếptụccắmđivào,mặckệMạtMạtkhóclóc,đèlạibắpđùicủacôđểcô không cách nào nhúc nhích, bắt đầu gia tăng lực độ.

HứaĐìnhXuyênkhôngnóilờinàođóngcửalại,cúixuốngbếMạtMạtlên tiến vào phòng của cô.

Nhưngnóicưỡnggianthìcũngkhôngđúng,côtuykhángcựnhưngtâmlý cũng khát vọng được anh đè dưới thân tàn nhẫn làm, anh có bao nhiêu muốn cô, cô cũng có bấy nhiêu khát vọng đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thật lâu sau anh mới thả ra cho cô thở, Mạt Mạt vội thấp giọng nói: “Khôngđược...mẹđangtrongphòngngủ,bịmẹthấythìnguy,chúmauđi đi.”

Mộttayanhxoanắnhaivúthànhđủmọiloạihìnhdạng,dùngmiệngm*t mát nh* th*t, một tay thô bạo kéo q**n l*t xuống, cắm hai ngón tay vào trong nhuyễn huyệt.

HaitayMạtMạtbịtróikhôngthểđỡlấyváncửa,chỉcóthểdùngkhuỷutay đặt trên cửa để chống đỡ cơ thể, nhưng phía sau Hứa Đình Xuyên đâm quá mạnh mẽ, mỗi lần đều làm cô phải tựa cả nửa người lên cánh cửa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Anhtrơmắtnhìnhuyệtkhẩuchậthẹpbịvậtthôtrángcủamìnhlàmcăngra đếnthayđổicảhìnhdạng,nhưnganhvẫnthẳngeotiếnvàorútrah** h***tmềmmạimộtcáchmạnhmẽvànhanhchóng.Côgáidướithânđangkhông ngừng rung động hai v·ú cũng đung đưa trên dưới tạo ra những đợt sóng ngực nhấp nhô hấp dẫn.

HứaĐìnhXuyêndùngtayđèchặthaibênđầugốicủacô,ápngườixuống dưới một chút để có thể nhìn thấy côn th*tcủa mình chọc vào huyệt mềm, tay còn lại chụp lấy x** n*n b* ng*c đầy đặn.

Anh đã say không suy nghĩ được gì, nhưng vẫn có thể tìm chính xác điểm mẫn cảm bên trong cô, nhiều lần tàn nhẫn chọc đến nơi đó, cả người cô bị anhlàmchotêdại,cơthểrunrẩynhưbịđiệngiật,nhưngvìMạtMạtkhông muốn đánh thức mẹ, cực lực cố nén không r*n r* ra tiếng.

Cồn cùng t*nh d*c đồng thời k*ch th*ch làm Hứa Đình Xuyên mất đi lý trí, trừviệchunghăngchơiđùacôgáinày,anhkhôngcòncáchnàokhácđểcó thể phát tiết sự bất mãn trong lòng.

“Nghe được thì sao chứ? Anh ở trong lòng em rốt cuộc thua kém bao nhiêu với dì chứ? Vì em anh có thể chống lại cả thế giới, sao em lại không thể vì anhmàcốgắngmộtchút?Dìthấyđượcthìcàngtốt,congáibàmới18tuổi, hai huyệt đã bịanhlàmquakhôngbiếtbaonhiêulần!Dìấycònmuốncứng đầu không muốn gả em cho anh sao?”

“Người khác thì tớ không biết, nhưng tớ sẽ không như vậy!” Hứa Đình Xuyênnóixong,độtnhiênnhớtớilúcmìnhtưởngcôcóbạntraiđãcưỡng bách cô lên giường với mình, lại có chút chột dạ.

“Nghĩ một chút, dù cậu không chiếm được tim của tên đó ít nhất còn có thể làngườicủahắn,khônggiốngtớ,thânhaytâmđềukhôngcóđược.Cậunói xem, chúng ta đều đã gần 30 rồi còn vì tình ái mà hồn phách không còn.” Hứa Đình Xuyên cau mày, nhớ điều lúc cô gái nhỏ nói anh không quan trọng bằng mẹ cô, trong lòng đau nhói.

TrênđườngHứaĐìnhXuyênphảidừngxeđểnônvàilầnmớihơitỉnhrượu một chút. Sau khi tới cửa nhà Mạt Mạt còn không quên dùng xịt thơm miệng, nhưng do vẫn còn say lúc gõ cửa không điều chỉnh được nặng nhẹ.

Bàn tay đang nâng gáy cô lên dần dần du hành đến vị trí mẫn cảm trên ngườicô,mặcdùbịanhxoanắnhaivúcòncáchmộtlớpáongực,côvẫnbị trêu chọc nước xuân dầm dề.

MạtMạtkhôngbiếtnhữnglờinàylạichọcgiậnHứaĐìnhXuyên,độtnhiên anh bế cô lên mở cửa đi đến trước cửa phòng ngủ của Tô Sầm, sau đó xoay người cô quay lưng về phía mình, đỡ lấy vòng eo nhếch mông lên, từ phía sau một lần nữa đi vào.

Anhcóthểxếpcôlênhàngđầu,đángtiếc,tronglòngcôkhôngbiếtanhxếp thứ bao nhiêu.

Nhưng dù bị anh chọc đau nhưng hạ thể vẫn như cũ, rất nhanh đã tiết d·â·m thuỷ.Ngheđượctiếngnước,HứaĐìnhXuyênlậptứcrútngóntayra,nâng hai chân Mạt Mạt lên áp đến trước ngực.

Chương 62

Tuy hạ thể đã được khai phá mấy tháng, nhưng chỉ cần vài ngày không chạm vào liền sẽ co chặt như ban đầu. Trong tình trạng không có dầu bôi trơn,bịanhthâmnhậpthôbạonhưvậy,MạtMạtthấyđauvặnvẹoeo,thấp giọng khóc nỉ non.

Đã bị anh kéo vào trong ngực cưỡng hôn, đầu lưỡi ngang ngược xâm nhập vàotrongkhoangmiệng,mùirượunhànnhạttuỳýthổimạnhvàotrong.Nụ hôn của anh thô bạo làm cô như thiếu oxy, nhưng Mạt Mạt lại không muốn đẩy anh ra, mới qua có vài ngày ngắn ngủi mà cô cảm giác như đã qua mấy thế kỷ.

“Đúng vậy, sao tớ lại không biết cố gắng như vậy chứ! Rõ ràng biết hắn tronglòngđãcóngườikhác,cònmuốnlàmtìnhvớihắn,cóphảitớcóbệnh rồi không?” Sắc mắt Tễ Nhược Văn ảm đạm, một hơi uống cạn ly rượu trongtay. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ănuốngxongđãlànửađêm,HứaĐìnhXuyênvốnkhônggiỏiuốngrượu, bâygiờlạiđãsaykhướt.TễNhượcVănđịnhđểanhởlạinghỉngơinhưng anh không chịu, muốn gọi người lái thay đưa về. Anh là người cố chấp, uống say càng không nghe người khác nói, Tễ Nhược Văn đành để anh về nhà.

Váy ngủ bị cởi, áo ngực cũng bị kéo ra, hai luồng mềm mại lọt vào trong haimắtđỏngầucủaHứaĐìnhXuyên,anhtựanhưmạnhbạohơnnhiềukhi đã say, cúi xuống liền bắt đầu day cắn hai v·ú.

DođauđớnnênMạtMạtgiãydụamạnhhơnchút,anhtrựctiếplấythắt lưng khóa chặt hai tay cô trên đỉnh đầu.

Cuối cùng cũng hiểu vì sao phụ nữ rất thích hỏi câu nhàm chán, rơi vào trongnướcthìđànôngcứuaitrước,đơngiảnvìmuốnnghemìnhlàquan trọng nhất thôi.

HaivúlạibịHứaĐìnhXuyênbắtlấy,mộtbênxoanắn,mộtbêntànnhẫn va chạm nhuyễn huyệt nhằm bức cô phải kêu ra tiếng.

Hìnhảnhcôtừngthấytrongmơbâygiờđãthànhsựthật,anhuốngsayvào nhà cưỡng gian cô, chỉ là địa điểm chuyển từ phòng tắm sang phòng ngủ mà thôi.

Sợđánhthứcmẹdậy,MạtMạtkhôngdámgiãydụaquámạnh,nhưngHứa ĐìnhXuyênvừatiếnvàotrongđãnémcôlêngiường,sauđóngồigiữahai chân cô, không cho cô cơ hội phản kháng.

“Hả?Đềulà…”HứaĐìnhXuyênvừamớiphảnứnglại,TễNhượcVănđã rót cho anh một ly đầu, lên giọng nói: “Uống rượu! Uống rượu! Một say giải ngàn sầu! Uống say thì không cần nghĩ gì cả!”

Anhnhanhchóngcởiquầnáochínhmình,sauđóxérácháongủMạtMạt. “HứaĐìnhXuyên!Chúlàmgì!Chúngtachiatayrồi!”MạtMạtnéngiọng nhắc nhở anh. (đọc tại Qidian-VP.com)

“A...đau quá...chú nhẹ chút…” Mạt Mạt đau đến rơi nước mắt, nhưng vẫn không dám lớn tiếng kêu to, chỉ có thể nén giọng xin tha. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Aibiếtchứ,lạicònđềulàmấyđứatrẻ1718tuổi!”TễNhượcVăndứtlời, oán hận đặt mạnh chén rượu lên bàn.

Côn th*tthôtoxuyênthẳngquahoatâmchọcđếncửatửcungbằngmộtnỗ lực duy nhất.

Hứa Đình Xuyên làm mạnh đến nỗi cả giường rung chuyển phát ra tiếng kẽokẹt,MạtMạtthậtsựsợsẽlàmmẹtỉnhgiấc,khóclócvanxin:“Chúnhẹ hơn đi...ưm...lớn quá...mẹ sẽ nghe thấy…”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 62