Chương 103 : Mario
Sáng sớm
Ánh mặt trời đầu tiên ló dạng, len lỏi qua những tòa nhà cao tầng, nhuộm bầu trời một màu cam nhạt. Thành phố bắt đầu cựa mình thức giấc, những con đường vắng lặng dần trở nên nhộn nhịp.
Tiếng còi xe vang lên từ xa, từng chiếc xe buýt chầm chậm lăn bánh, mang theo dòng người hối hả bắt đầu một ngày mới. Các cửa tiệm bên đường bật đèn sáng, tấm biển hiệu phát ra ánh sáng rực rỡ khi chủ quán kéo cửa lên, chuẩn bị cho những vị khách đầu tiên.
Mùi cà phê nóng hổi lan tỏa từ một quán nhỏ ven đường, hòa lẫn với hương thơm của bánh mì mới ra lò từ tiệm bánh kế bên. Những học sinh trong đồng phục chỉnh tề, khoác ba lô trên vai, trò chuyện rôm rả khi đi bộ đến trường.
Trên bầu trời, những chú chim bồ câu sải cánh lượn quanh những mái nhà, tiếng chim hót líu lo hòa cùng những âm thanh của cuộc sống. Ở một góc công viên, người ta bắt đầu buổi sáng bằng những bài tập thể d·ụ·c, có người chạy bộ, có người nhẹ nhàng vươn vai dưới bóng cây xanh.
Khi Bạch Minh thức giấc lúc căn phòng hắn lúc này cũng đã sạch sẽ ngăn nắp như mới chỉ có trên đất một viên maù tím pokeball lăn qua lăn lại đại biểu bất mãn .
Hắn nhìn cũng không nhìn một chút từ tủ quần áo lấy ra một bộ quần áo mới đi vào nhà vệ sinh sau khi ra tiện tay đem pokeball thu về đồ giám sau đó sách theo căp sách ra cửa .
Theo thói quen hằng ngày Bạch Minh trên đường tìm một cái quán ăn trong được được chút ghé vào giải quyết bữa sáng sau mới đến trường .
Mọi thứ rất suôn sẻ không có chút trì hoãn nào đến khi đến trường mọi vết tích từ chuyện hôm qua đều biến mất cũng không có người vụng trộm trò chuyện về chuyện này về mảng này phía trên làm việc chính xác nhanh chóng .
Tiếng chuông reo vang, báo hiệu buổi học sắp bắt đầu. Khi Bạch Minh bước vào lớp, một số học sinh đã có mặt, vài người đang nói chuyện, vài người chăm chú vào điện thoại. Không ai đặc biệt chú ý đến cậu, cho đến khi một giọng nói vang lên.
"Ê, cậu là học sinh mới đúng không?"
Bạch Minh quay lại, nhìn thấy một nam sinh với mái tóc hơi rối, dáng người cao nhưng có vẻ lười biếng. Cậu ta dựa vào bàn, ánh mắt tò mò.
"Ừ, tôi là Bạch Minh."
"Tôi là Dương Khải. Ngồi chỗ này đi, chỗ này còn trống." – Dương Khải chỉ vào bàn bên cạnh.
Bạch Minh không từ chối, kéo ghế ngồi xuống. Ngay lập tức, một nam sinh khác với mái tóc cắt ngắn, dáng vẻ hoạt bát nghiêng người qua:
"Cậu từ đâu chuyển đến vậy? Trước đây học ở đâu?"
"Chỉ là một trường bình thường thôi." – Bạch Minh trả lời đơn giản.
Nam sinh kia cười cười: "Vậy mà nghe đồn cậu khá lợi hại đấy. À, tôi là Minh Khang.
Kế tiếp đám người bọn hắn cùng trò chuyện một ít chuyện cho đến khi giảng viên vào lớp mới dừng lại .
Sau khi giảng viên vào lớp lại là khâu quen thuộc giới thiệu bản thân cùng làm quen với cả lớp sau đó cả lớp bắt đầu yên lặng lâm vào học tập bên trong .
Thời gian đi đến gần trưa tầm khoảng 11h30 lúc cuối cùng cũng hết tất cả môn học hôm nay cần học mọi người bắt đàu ra về .
Tiếng chuông báo hiệu giờ học kết thúc vang lên, học sinh trong lớp lần lượt thu dọn sách vở, chuẩn bị ra về. Không khí trong lớp học dần trở nên ồn ào hơn khi những nhóm bạn tụ tập trò chuyện, bàn luận về kế hoạch buổi chiều.
Bạch Minh cất sách vào cặp, kéo khóa lại một cách gọn gàng. Cậu định đứng dậy rời đi thì bất ngờ một bàn tay vỗ nhẹ lên vai.
"Ê, Minh!"
Cậu quay lại, thấy Dương Khải, Minh Khang và Quốc Bảo đang đứng cạnh bàn mình, vẻ mặt đầy hứng thú.
"Có chuyện gì không?" – Bạch Minh hỏi.
Minh Khang cười: "Tụi tôi định ra tiệm nét làm vài ván, cậu đi chung không?"
Bạch Minh nhướng mày: "Tiệm nét à?"
Quốc Bảo gật đầu liên tục: "Đúng vậy! Ở gần trường có một tiệm game rất đỉnh, có cả khu thực tế ảo nữa. Chơi ở đó đúng là một trải nghiệm đáng thử!"
Dương Khải khoanh tay, cười nhạt: "Đừng nói là cậu không chơi game nhé?"
Bạch Minh khẽ cười, ánh mắt thoáng suy nghĩ. Thực ra, cậu không quá đam mê game, nhưng cũng không ghét. Quan trọng hơn, đây là một cơ hội để tìm hiểu về thành phố mới và hòa nhập với môi trường nơi đây.
"Được thôi, tôi đi."
Minh Khang lập tức khoác vai cậu một cách thân thiện: "Vậy mới đúng chứ! Đi nào!"
Thế là cả nhóm cùng nhau rời khỏi lớp học, bước ra khỏi cổng trường và hướng đến tiệm game .
Đối với mới địa phương Bạch Minh cũng không biết nhiều nên chỉ đi theo đám người đến quán net.
Bước qua cánh cửa kính tự động, Bạch Minh ngay lập tức cảm nhận được không khí náo nhiệt bên trong tiệm game. Tiếng bàn phím lách cách, âm thanh từ những trận đấu căng thẳng và giọng nói hào hứng của game thủ vang lên khắp không gian.
Tiệm game có thiết kế hiện đại với đèn LED xanh dương và đỏ chạy dọc theo tường, tạo cảm giác như đang bước vào một đấu trường thực thụ. Phía trên quầy tiếp tân là một màn hình lớn, liên tục chiếu những trận đấu eSports đỉnh cao, xen lẫn quảng cáo về các sự kiện game sắp tới.
Ngay khu vực lối vào, có một tủ kính trưng bày vật phẩm, bên trong là những món đồ trang trí bắt mắt:
Một thanh kiếm phát sáng mô phỏng từ game nhập vai nổi tiếng.
Một hộp quà bay lơ lửng với dấu hỏi lớn, giống hệt hộp thưởng trong Mario.
Một mô hình nhân vật chiến binh từ một game giả tưởng, chi tiết đến từng vết xước trên áo giáp.
Góc bên phải là khu vực VR (Thực tế ảo) nơi có những buồng chơi game riêng biệt, mỗi buồng đều có hệ thống cảm biến toàn thân và kính VR cao cấp. Một vài game thủ đang thử sức với những tựa game nhập vai, cơ thể họ cử động theo những chiêu thức trên màn hình.
Tiến vào sâu hơn là khu vực máy tính với cấu hình khủng, ghế gaming êm ái cùng màn hình cong siêu rộng. Mỗi dãy máy đều có tấm ngăn cách nhỏ, tạo không gian riêng tư nhưng vẫn không mất đi sự kết nối giữa các người chơi.
Ở một góc khác của quán, có một quầy nhỏ bán đồ ăn nhẹ và nước uống, từ nước tăng lực đến snack, thậm chí có cả ly cà phê in hình nhân vật game nổi tiếng.
Không khí sôi động của tiệm game khiến Bạch Minh cảm thấy nơi này không chỉ là chỗ để chơi, mà còn là một thế giới riêng dành cho những ai đam mê game và công nghệ.
" Thế nào đẹp chứ " Dương Khải nhìn xem Bạch Minh nhìn chung quanh liếc nhìn không khỏi khoác vai hắn cười nói .
" Cũng đẹp ngược lại cũng có thứ thú vị " Bạch Minh cười ý vị không rõ trả lời .
" Phải không ? " Minh Khang cười ha ha sau đó kéo cả đám đi vào chọn vị trí bắt đầu chơi .
Bạch Minh vượt qua lối vào tầm mắt thu hồi trước mặt một mặt bảng cũng thu vào đi vào cùng đám người cùng chơi hòa nhập cùng bọn hắn .
【Vật phẩm: Hộp Quà Bí Ẩn – Mystery Box
Đến từ: Thế giới Super Mario
Công dụng: Khi mở ra, nó có thể cung cấp một vật phẩm tăng sức mạnh hoặc tạo ra một bẫy ngẫu nhiên.
Giới thiệu: Mystery Box là một khối hộp màu vàng với dấu hỏi chấm (?). Trong game Mario, khi đập vào, nó có thể rơi ra xu, nấm tăng trưởng, sao bất tử hoặc hoa lửa. Ở chợ đêm, nó trông như một món đồ trang trí, nhưng nếu có người chạm vào, nó sẽ phát sáng và tạo ra hiệu ứng bất ngờ.】
Cùng lúc đó tại cách tiệm game không xa một cái con hẻm bên trong truyền ra một chút xíu tiếng rên rỉ nhỏ bé cùng một cái co rúc thân thể bị bao trùm bởi một tấm vải lớn rách rưới một đám côn đồ tầm năm sáu người đi vào bên trong trong lát sau truyền ra kêu thảm và kêu cứu thanh âm phá vỡ sự hài hòa của thành phố .
【 PS : Ban thưởng : 1
Vật phẩm thu về : 4/10
Tích phân : 609】