Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 128 : Lượt 1

Chương 128 : Lượt 1


“Nhắm vào đầu!” Tử Nguyên hét lớn, đồng thời nâng khẩu s·ú·n·g lục lên và bóp cò. Viên đ·ạ·n bay thẳng vào trán con zombie, khiến nó đổ sập xuống đất ngay tức khắc.

“Tuyệt! Một phát hạ gục!” Ai đó reo lên.

Nhưng niềm vui chưa kéo dài được bao lâu, những con zombie khác đã tràn tới. Đội cảnh sát lập tức dàn thành đội hình chiến đấu. Những tấm khiên giương cao, tạo thành một bức tường vững chắc. Từng loạt đ·ạ·n được bắn ra, đẩy lùi lũ xác sống.

“Đội cứu hộ đâu?! Còn người bị kẹt bên trong!” Một giọng nói dứt khoát vang lên qua bộ đàm.

“Đội Charlie, yểm trợ dân thường rút lui!” Chỉ huy lập tức ra lệnh, một nhóm cảnh sát nhanh chóng tách ra, luồn lách qua các con hẻm để tìm kiếm người sống sót.

Giữa lúc hỗn loạn, chẳng ai nhận ra rằng trong lúc lập đội hình bao vây, họ vô tình để lại một con hẻm nhỏ phía tây mà không ai canh chừng. Lối đi ấy khuất sau một dãy quán nước và xe bán hàng rong đổ nát, chẳng ai để ý đến bóng tối đen đặc bên trong.

Từ trong đó, một thứ gì đó… đang chuyển động.

Bầu không khí trước trận chiến căng thẳng đến nghẹt thở.

Nhìn trước mắt tình huống kia, Lý Hải Phong trong lòng vẫn có run sợ nhưng cũng may mắn đi qua một đêm hắn rốt cuộc biết được sức mạnh của mình là gì. Không chỉ cường hóa cơ thể, mà khi tiến vào dạng thú nhân, sức mạnh sẽ gia tăng rất nhiều. Đáng tiếc, bây giờ hắn chỉ dùng được gia tăng sức mạnh thôi nhưng với bộ trang phục chiến đấu này thì khỏi lo bị zombie cắn.

Bên kia, Du Uyển Nhi hối hả hoàn tát bộ trang phục tác chiến lên người, đai lưng tàng trữ Teigu Vua Của Quái Thú sáng lén dưới ánh đèn nhấp nháy. Cô dừng lại, ngó lơ vào đám cảnh sát đang triển khai đội hình, khẽ nhún vai.

"Trên đường chạy đến đây, tôi thấy còn nửa tốp đang tiến ra từ hẻm phía tây. Chắc làm mắc gì ở đó." Cô lầm bầm.

Tử Nguyên đứng cạnh, hai tay dương cao, bắt đầu ngâm nga thần chú. Không gian xung quanh dần trở nên lạnh giá, một vòng tròn ma thuật phát sáng dưới chân cô. Chớp nháy sau lớp sương mờ, hai bóng hình lộ ra: một con Goblin láu cá, nhỏ bé, cầm một thanh đao gỉ hơn cả người nó, và một con Red Inves từ Kamen Rider Gaim, thân thể gồ ghề, mắt đỏ rực.

Tử Nguyên nhìn chúng, khẽ nổ một tiếng. "Tách ra thì hầu như vô dụng... Thế mà còn triệu hồi lần này lần nọ. Xui thật." Cô bấm môi, chuẩn bị cho tình huống tối tệ.

Không khí trở nên nặng nề. Tất cả sẵn sàng.

Dưới ánh nắng chói chang, Thạch Vũ Quảng Trường trở nên căng thẳng đến nghẹt thở. Từ trong con hẻm tối phía tây, một bóng dáng xiêu vẹo lảo đảo bước ra, tay giơ cao một lá cờ đỏ rách nát phất phơ trong gió. Zombie Cầm Cờ – tín hiệu cho một làn sóng quái vật mới bắt đầu.

Ngay sau nó, đám Zombie Thường nối đuôi nhau tràn ra như thuỷ triều, chân tay lỏng lẻo lê lết trên nền đá. Lẫn trong đó là vài con Zombie Đội Nón với chiếc nón bảo hộ lấm lem, và Zombie Đội Xô, mỗi bước chân của chúng vang lên tiếng lạch cạch từ chiếc xô sắt chụp trên đầu.

“Zombies xuất hiện! Chuẩn bị khai hỏa!” Một sĩ quan hô lớn, giọng nói dứt khoát phá tan bầu không khí căng thẳng.

Phanh! Phanh! Phanh!

Loạt đ·ạ·n đầu tiên vang lên chát chúa. Đ·ạ·n găm thẳng vào lũ zombie, khiến từng con đổ rạp xuống đất. Những con Đội Nón loạng choạng đôi chút, nhưng cũng nhanh chóng bị hạ gục khi những viên đ·ạ·n xuyên qua phần cơ thể không được bảo vệ. Chỉ có Zombie Đội Xô là lì lợm hơn, những viên đ·ạ·n bắn trúng chiếc xô tạo ra âm thanh chói tai choang choang, buộc cảnh sát phải nhắm vào chân hoặc tìm cách bắn xuyên qua cổ họng mới hạ được chúng.

“Giữ khoảng cách! Đừng để chúng áp sát!” Viên sĩ quan tiếp tục ra lệnh, giọng căng thẳng.

Cảnh sát phối hợp nhịp nhàng, từng tổ thay phiên nhau xả đ·ạ·n, những vỏ đ·ạ·n nóng hổi rơi lả tả trên nền đá. Xác zombie chất thành từng đống nhỏ, mùi khét lẹt từ thuốc s·ú·n·g hòa lẫn với mùi h·ôi t·hối của lũ xác sống tạo thành thứ hương vị kinh tởm, quẩn quanh trong không khí.

Tử Nguyên đứng quan sát, đôi mắt ánh lên vẻ lạnh lùng. Cô vung tay, ra lệnh cho hai sinh vật triệu hồi lao lên.

“Goblin, Red Inves, tiến lên!”

Red Inves gầm lên một tiếng trầm đục, đôi mắt đỏ rực như than hồng, thân hình gồ ghề lao thẳng về phía lũ zombie. Cú vồ của nó mạnh mẽ đến mức hất văng một con Zombie Thường ra xa, khiến cơ thể thối rữa của con quái vật đập mạnh xuống đất, bất động.

Ngược lại, Goblin lại chẳng hề động đậy. Sinh vật nhỏ bé đó run lẩy bẩy, đôi mắt hoảng loạn nhìn lũ zombie đang tràn đến. Nó khẽ rít lên một tiếng yếu ớt, rồi đột nhiên… cả cơ thể Goblin mờ dần, sau đó tan biến như một làn khói mỏng.

“Khốn kiếp…” Tử Nguyên nghiến răng. “Lại triệu hồi ra cái thứ vô dụng gì thế này?!”

Giữa quảng trường, những loạt s·ú·n·g vẫn tiếp tục vang lên. Phanh! Phanh! Phanh! Những con zombie dần thưa thớt, nhưng mùi máu tanh và áp lực vô hình vẫn phủ đầy không khí.

Cuối cùng, sau một phen mệt mỏi, lũ zombie trước mắt cũng đã bị hạ gục. Những xác c·hết nằm la liệt khắp quảng trường, mùi thuốc s·ú·n·g quyện vào không khí ngột ngạt, nặng trĩu. Tiếng thở dốc vang lên rải rác giữa các nhóm cảnh sát, vài người lau mồ hôi trán, tay vẫn siết chặt s·ú·n·g.

Tử Nguyên nheo mắt quan sát chiến trường, cảm giác chẳng hề nhẹ nhõm chút nào. Đống vỏ đ·ạ·n vương vãi khắp mặt đất là minh chứng rõ ràng cho sự tiêu hao của họ. Qua đợt t·ấn c·ông này, số đ·ạ·n dược mang ra cũng đã tiêu hao mất một nửa. Nếu zombie tràn ra thêm nữa, e rằng tuyến phòng thủ sẽ không cầm cự được bao lâu.

Cô hít một hơi sâu, ánh mắt trầm xuống. “Giữ lại một phần ba đ·ạ·n dược làm dự trữ. Nếu tình huống xấu nhất xảy ra, chúng ta vẫn còn thứ để chiến đấu.”

Nói rồi, Tử Nguyên liếc về phía Lý Hải Phong và Du Uyển Nhi. Đến lúc này, cô hiểu rằng trận chiến kế tiếp sẽ không thể chỉ dựa vào hỏa lực thông thường nữa.

“Hai người…” Cô khẽ gật đầu, giọng trầm hẳn. “Chuẩn bị sẵn sàng đợi đến phiên các cậu ra trận rồi.”

" Ok nghe rõ " Du Uyển Nhi chuẩn bị sẵn sàn tùy thời chiến đấu .

" R...rõ " Lý Hải Phong mặc dù có chút sợ nhưng cũng chuẩn bị để chờ chiến đấu .

Bầu không khí trên quảng trường nặng nề sau trận chiến đầu tiên. Xác zombie chất đống, mùi khét từ thuốc s·ú·n·g quyện vào mùi h·ôi t·hối của lũ xác sống, tạo nên một thứ hỗn hợp nồng nặc, khó thở. Các cảnh sát nhanh chóng chỉnh đốn lại đội hình, kiểm tra v·ũ k·hí và nhặt nhạnh số đ·ạ·n còn sót lại. Tiếng bộ đàm vang lên lách tách:

"Báo cáo tình hình. Phòng tuyến phía trước vẫn giữ vững. Yêu cầu tiếp tế đ·ạ·n dược ngay lập tức!" Giọng viên sĩ quan vang lên đầy khẩn trương.

Từ xa, tiếng động cơ xe tải gầm rú, phá vỡ sự tĩnh lặng căng thẳng. Chiếc xe tiếp tế lao nhanh trên con đường đầy xác c·hết, phanh gấp ngay sát rìa quảng trường. Những người lính nhảy xuống, nhanh chóng chuyền tay nhau từng thùng đ·ạ·n, từng băng tiếp đ·ạ·n được nạp lại vào s·ú·n·g. Ai nấy đều hành động trong im lặng, đôi mắt luôn cảnh giác quét khắp những góc tối.

Bên kia chiến tuyến, Lý Hải Phong quệt mồ hôi trên trán, hít một hơi sâu. "Cứ thế này không ổn… Chúng ta không biết liệu đã tiêu diệt hết lũ zombie chưa." Cậu ta lẩm bẩm, siết chặt khẩu s·ú·n·g trong tay.

Du Uyển Nhi đứng cạnh, mắt chăm chú quan sát con hẻm tối om nơi đám zombie trước đó đã tràn ra. "Đừng lơ là. Bất cứ lúc nào bọn chúng cũng có thể trở lại."

Tử Nguyên nheo mắt nhìn quanh, ánh mắt lạnh lùng. "Giữ nguyên đội hình, đừng lơ là." Giọng cô dứt khoát.

【 PS : Ban thưởng : 2

Vật phẩm thu về : 1/10

Tích phân : 720】

Chương 128 : Lượt 1