Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 86 : OOO thẻ bài
Du Uyển Nhi nhìn quanh, không giấu được sự thích thú. “Trường đẹp thật, rộng lớn hơn cả những gì tôi tưởng tượng.”
“Đúng vậy,” Hứa Lâm Nguyên gật đầu, ánh mắt quan sát từng chi tiết. “Rõ ràng rất đáng để học tập và rèn luyện ở đây.”
Bạch Minh đi phía sau, im lặng lắng nghe. Dù không nói gì, ánh mắt hắn lướt qua mọi thứ với sự chú ý kỹ lưỡng, như đang ghi nhớ từng góc cạnh của ngôi trường.
Mãi đến hơn 10h sáng, sau khi tham quan hết các khu vực chính, nhóm của họ mới quay lại văn phòng tiếp sinh viên để hoàn tất thủ tục nhập học tạm thời.
“Đây là hồ sơ tạm thời của các bạn. Vui lòng giữ gìn cẩn thận,” Lý Vy nói khi đưa từng tập hồ sơ cho họ. “Sau khi hoàn tất hồ sơ chính thức, các bạn sẽ nhận được thẻ sinh viên.”
Trần Huy cười nhẹ. “À, còn một việc nữa. Tối nay trường sẽ tổ chức buổi tiệc chào mừng tân sinh viên ở hội trường lớn. Chúng tôi hy vọng các bạn sẽ đến tham dự.”
Du Uyển Nhi mỉm cười, đáp lại: “Nghe thú vị đấy. Chúng tôi nhất định sẽ đến.”
“Rất mong được gặp lại các bạn,” Lý Vy nói, ánh mắt ánh lên vẻ vui mừng.
Sau khi hoàn tất mọi thủ tục, cả ba tạm biệt hai bạn sinh viên và rời khỏi văn phòng.
Thời gian dần trôi, mặt trời đã lên cao, ánh nắng chiếu sáng khắp khuôn viên trường. Bạch Minh nhìn đồng hồ, nhận ra đã gần đến trưa, bèn quay sang Hứa Lâm Nguyên và Du Uyển Nhi.
“Cũng gần trưa rồi. Hai người có muốn cùng ta đi ăn cơm không?” Bạch Minh lên tiếng, giọng điệu thoải mái.
Hứa Lâm Nguyên gật đầu. “Cũng được, sáng giờ đi nhiều quá, giờ bụng cũng đói rồi.”
Du Uyển Nhi mỉm cười. “Ta đồng ý. Nhưng ngươi có biết chỗ nào ăn ngon không?”
Bạch Minh nhíu mày suy nghĩ một lát rồi lắc đầu. “Không. Tối qua ta có đi qua phố ăn vặt nhưng giờ chắc không mở. Thôi cứ đi thử quanh đây xem sao.”
Cả ba rời khỏi trường, bắt đầu hành trình đi tìm quán ăn. Đường phố xung quanh trường khá nhộn nhịp với nhiều quán xá san sát, mỗi nơi đều có bảng hiệu và thực đơn treo ngoài để thu hút sinh viên.
“Chỗ kia trông khá đông người,” Hứa Lâm Nguyên chỉ về phía một quán nhỏ có hàng dài người đứng xếp hàng bên ngoài.
“Nhưng hình như đó là quán lẩu,” Du Uyển Nhi quan sát rồi lắc đầu. “Trưa thế này ăn lẩu thì hơi nóng.”
Họ tiếp tục đi thêm một đoạn nữa, băng qua một con đường rợp bóng cây. Cuối cùng, cả ba dừng lại trước một quán cơm nhỏ nhưng có không gian rộng rãi. Bảng hiệu bên ngoài ghi tên quán cùng dòng chữ "giá rẻ, ngon, sạch" đầy hấp dẫn.
“Chỗ này trông ổn đấy,” Bạch Minh nói. “Vừa sạch sẽ, giá cả chắc cũng phù hợp.”
Cả nhóm bước vào, nhận thấy quán được bày trí khá giản dị. Bàn ghế gỗ kê thành từng hàng ngay ngắn, không gian thoáng đãng, có quạt trần quay đều để giảm bớt cái nóng giữa trưa. Tường quán treo những tấm thực đơn đầy màu sắc, ghi rõ các món cơm và giá cả.
Hàng người xếp hàng gọi món không quá đông, nhưng cũng đủ để thấy quán được yêu thích. Mùi thơm của thức ăn lan tỏa, khiến cả ba cảm thấy đói bụng hơn.
“Không ngờ quán này đông người thế,” Du Uyển Nhi nói, ánh mắt nhìn quanh.
“Cũng may hôm nay không quá đông, nếu không chắc phải chờ lâu,” Hứa Lâm Nguyên đáp, rồi quay sang Bạch Minh. “Gọi món trước đi, ngươi chọn gì?”
Bạch Minh nhìn thực đơn một lúc, sau đó gật gù. “Cứ chọn cơm sườn cho dễ ăn. Thêm canh rau là đủ.”
Cả ba nhanh chóng gọi món rồi chọn một bàn cạnh cửa sổ. Không gian quán rộn ràng tiếng nói chuyện của các sinh viên, xen lẫn tiếng bát đĩa va vào nhau. Ánh nắng bên ngoài chiếu vào qua khung cửa sổ, làm không gian trở nên sáng sủa hơn.
“Không tệ chút nào,” Du Uyển Nhi mỉm cười, tựa người vào ghế. “Hi vọng đồ ăn cũng ngon như lời đồn.”
Bạch Minh chỉ cười nhạt, ánh mắt quan sát khắp quán. “Cứ chờ xem. Dù sao thì đây cũng là lần đầu chúng ta thử.”
Trong lúc đợi món ăn được mang lên, không khí trong quán khá nhộn nhịp với tiếng trò chuyện và mùi thơm của thức ăn lan tỏa. Bạch Minh dựa lưng vào ghế, ánh mắt lơ đãng nhìn ra cửa sổ, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
Đột nhiên, từ một góc xa, một tấm thẻ bài lóe sáng bay thẳng về phía hắn với tốc độ cực nhanh.
Vèo!
Bạch Minh không tỏ vẻ ngạc nhiên, chỉ nhẹ nhàng đưa tay ra, hai ngón tay nhanh như chớp kẹp lấy tấm thẻ trước khi nó kịp chạm vào người. Hành động của hắn điêu luyện đến mức nếu không quan sát kỹ, người ta sẽ nghĩ hắn chỉ đang gõ tay lên bàn.
Hắn đưa mắt nhìn tấm thẻ một thoáng. Ánh sáng mờ nhạt từ bề mặt thẻ phản chiếu qua đôi mắt hắn, khiến chúng ánh lên vẻ lạnh lùng nhưng cũng đầy thâm trầm. Một nụ cười nhạt khẽ hiện trên môi. Không nói một lời, hắn cất tấm thẻ vào túi như thể đó chỉ là một món đồ bình thường, không đáng để nhắc tới
【Thẻ biến thân: OOO TaJaDor Combo
Đến từ: Kamen Rider Decade
Năng lực: Thẻ bài này cho phép người sử dụng Decade driver biến thành Kamen Rider OOO trong dạng TaJaDor Combo. Khi kích hoạt, nó mang lại sức mạnh lửa hủy diệt, khả năng bay và tốc độ cực cao. Chiêu thức đặc trưng gồm TaJa Spiner và Prominence Drop, giúp tạo ra các đòn t·ấn c·ông mạnh mẽ với sức nóng như lửa phượng hoàng.
Giới thiệu: Là một trong những thẻ bài mang sức mạnh nguyên tố, OOO TaJaDor Combo không chỉ giúp tăng cường khả năng chiến đấu mà còn thể hiện sự uy nghi của Kamen Rider OOO 】
" Đinh chúc mừng túc chủ đã gộp đủ 10 cái vật phẩm thu được một lần ban thưởng "
Hứa Lâm Nguyên, ngồi bên cạnh, nheo mắt nhìn. “Vừa rồi là gì vậy? Hình như có cái gì đó bay đến.”
“À, không có gì,” Bạch Minh đáp, giọng điệu thản nhiên. “Chỉ là một thứ nhỏ thôi, không đáng bận tâm.”
Du Uyển Nhi tò mò hơn, nhưng khi quay sang thì đã thấy tay của Bạch Minh trống không. “Ngươi cất nhanh thật. Là cái gì vậy? Th·iếp mời hay danh th·iếp gì sao?”
“Đại loại thế,” Bạch Minh cười nhạt, không giải thích thêm, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn như để đổi chủ đề.
Hứa Lâm Nguyên và Du Uyển Nhi chỉ trao đổi ánh mắt, rồi cũng không hỏi thêm. Dù sao thì họ cũng chỉ vừa quen biết, không tiện xen vào quá nhiều.
Không khí trở lại như bình thường, nhưng ánh mắt của Bạch Minh đôi lúc vẫn lóe lên vẻ suy tư, như đang đánh giá tấm thẻ vừa nhận được. Tuy nhiên, hắn vẫn giữ phong thái điềm tĩnh, không để lộ thêm bất kỳ dấu hiệu nào khác
Sau khi ăn xong, cả ba người quyết định tạm biệt và tách ra mỗi người một ngả. Hứa Lâm Nguyên và Du Uyển Nhi có việc riêng cần làm, còn Bạch Minh thì cũng không định cùng trở về.
Hắn thả bước trên con đường nhộn nhịp, dòng người qua lại tấp nập. Ánh nắng trưa chiếu xuống khiến bóng cây bên đường đổ dài. Bạch Minh lơ đãng nhìn ngó xung quanh, chẳng có mục tiêu cụ thể. “Cũng chẳng biết nên đi đâu nữa...” hắn lẩm bẩm, rồi cuối cùng quyết định quay về chỗ ở nghỉ ngơi trước.
Khi hắn đi qua một con phố vắng hơn, nơi chỉ còn lác đác vài người qua lại, một cơn gió mạnh đột nhiên nổi lên từ phía xa. Gió quét qua từng ngõ ngách, cuốn theo bụi và lá khô bay tán loạn, nhanh chóng hướng thẳng về phía hắn.
Bạch Minh đứng lại, ánh mắt hơi nheo lại nhìn luồng gió kỳ lạ. Cảm giác có chút không bình thường, nhưng xung quanh vẫn còn người qua lại, hắn không tiện sử dụng sức mạnh để phản ứng.
Luồng gió quét tới, mạnh đến mức những người xung quanh đều bị bất ngờ, loạng choạng tìm chỗ bám víu. Một người phụ nữ vừa đẩy xe hàng vừa cố gắng giữ lại chiếc mũ bị thổi bay, một cậu bé chạy tới nấp sau cột điện gần đó.
【 PS : Ban thưởng : 1
Vật phẩm thu về : 0/10
Tích phân : 509】