Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thuận Thiên

Quân KaKa

CHƯƠNG 316: QUYẾT ĐỊNH CỦA LONG SOÁI

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

CHƯƠNG 316: QUYẾT ĐỊNH CỦA LONG SOÁI


“Ông chủ, Hồng Gia nhận được thư kêu gọi của Long Soái. Chúng ta không biết phải làm gì, nên muốn hỏi ý kiến của ông chủ.”

“Thưa ông chủ, Long Soái muốn mời mọi người hợp lực để đấu với Thiên Cung tại Long Xuyên. Mấy hôm trước, ở Long Xuyên xảy ra một chuyện lớn. Rất nhiều người nhìn thấy một bóng người bên trong ánh hào quang tam sắc. Cái này không thể nghi ngờ chính là có người cố tình tiết lộ chuyện tu luyện ra đại chúng. Lại kết hợp thêm vụ việc chim lửa ở Cần Thơ. Bên Long Thần Hộ Quốc Quân dám khẳng định, Thiên Cung sẽ triển khai hành động để giải quyết. Nói không chừng sẽ xảy ra một đại tai nạn làm sinh linh đồ thán ở khắp Miền Nam.”

Nói tới đây, Đào Duy Từ làm động tác nhà binh với ba vị Long Tướng

Hắn không phải không tin Trần Minh Quân. Nhưng Long Thần Hộ Quốc Quân mà Trần Minh Quân cũng không biết. Cho nên, nếu Trần Minh Quân không biết Thiên Cung thì cũng dễ hiểu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Rất may, thảm cảnh đó sẽ không xảy ra. Bởi vì Thiên Cung chắc chắn sẽ không làm vậy nữa. Nói đúng hơn thì Thiên Cung đã không còn, còn chăng chỉ là ba người có tu vi linh sĩ thất tinh đang muốn tự lo cho chính họ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đào Duy Từ cũng làm động tác nhà binh chào đáp lại

Sau khi chờ cho mọi người đã tiếp thu thực tế, Đào Duy Từ nói tiếp

Sau khi biết rõ người muốn tìm mình là Hồng Kim Tinh, Trần Minh Quân liền động ý niệm truyền tin hỏi lại.

“Trung Long Tướng kính chào Quân Sư”

Trần Minh Quân rất muốn công bố thông tin này ra. Nhưng mà, hắn không dám tự ý quyết định. Ít nhất thì chưa rõ ràng ý của vị cường giả kia thì hắn không dám vượt quyền làm càn. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Long Soái? Đó là ai?”

“Thiên Cung thì ta biết. Hơn nữa, … mà khoan. Lúc đầu, người nói Long Soái kêu gọi Hồng Gia làm cái gì?”

Lúc này, Hồng Kim Tinh mới vỗ đầu mình, vội trả lời

“Tuy nhiên, Long Soái cũng có quân lệnh kèm theo. Hành động lần này là hành động quyết tử. Có thể nói là trực tiếp đi tìm c·h·ế·t. Cho nên, ai không muốn tham gia thì có thể rút lui. Chỉ cần về sau tiếp tục công việc của Vệ Quốc Quân là được. Các vị hãy báo cho cấp dưới của mình biết mệnh lệnh này. Ai tham gia thì hãy đến Long Xuyên. Ai rút lui thì hãy rời xa tỉnh An Giang, càng xa càng tốt.”

Có điều, Trần Minh Quân có thể chắc chắn. Những chuyện lạm sát đó sẽ không xảy ra nữa. Bởi vì nhân thủ còn lại của Thiên Cung đã bị vị cường giả kia cảnh cáo.

Hồng Gia cũng nhận được thư kêu gọi của Long Soái. Hồng Kim Tinh và Hồng Bát cảm thấy rất khó xử. Nói thật lòng, bọn họ không muốn tham gia vào cái chuyện tìm c·h·ế·t này. Nhưng mà, sâu xa trong lòng, họ cũng rất tôn trọng Long Soái. Không chỉ vì ông ta là Long Soái của Long Thần Hộ Quốc Quân, mà còn là vì thân phận anh hùng dân tộc của ông ta.

Phong cách hành xử của Thiên Cung không xa lạ gì với giới tu luyện. Chỉ cần có chuyện phổ biến tu luyện hoặc thông tin về thế giới tu luyện tiết lộ ra đại chúng. Bọn họ thường sẽ tiến hành đồ sát phạm vi lớn. Mục đích là để xóa sổ tất cả những ai dám tiết lộ tu luyện ra đại chúng. Vừa để cảnh cáo cũng vừa để diệt khẩu mọi nhân chứng sống.

Sau khi chào hỏi xong, Đào Duy Từ liền đi thẳng vào vấn đề chính.

Hơi suy nghĩ một lát, Trần Minh Quân quyết định nói một thoáng thông tin cho Hồng Kim Tinh nghe.

“Ba vị Long Tướng, cá nhân tôi rất mong ba vị có thể nhịn nhụt rút lui. Tôi biết các vị không sợ c·h·ế·t. Nhưng mà, sống mới là chuyện khó. C·h·ế·t thì đơn giản quá. Xin thứ lỗi vì tôi không thể để Long Soái một mình đối địch. Mạng của tôi là do Long Soái kéo dài, nên tôi sẽ cùng Ngài ấy bước tiếp đoạn đường cuối cùng này.”

Nên biết, tu vi của đám người này không ai vượt qua nhị tinh. Với thực lực đó, cho dù số lượng có nhiều hơn thì cũng không có cách nào chống lại mấy tên Linh Sĩ Thất Tinh của Thiên Cung được.

Trần Minh Quân không biết mục đích của nhóm người này là gì? Nhưng hắn vẫn có thể từ hành vi của họ mà có suy đoán sơ bộ. Hắn có cảm giác, nhóm người này là nhân sĩ chống lại Thiên Cung. Hoặc tối thiểu là mục đích của họ là tránh cho Thiên Cung tạo ra thảm án lên dân thường.

Hồng Kim Tinh đang đặt viên hồn châu lên trán. Tình thần tập trung gọi tên Trần Minh Quân. Hắn chưa bao giờ sử dụng hồn châu, nên cũng không biết phải chờ đợi bao lâu. Đột ngột, khi hắn còn kêu gọi thì nghe thấy câu hỏi của Trần Minh Quân.

“À mà, không biết ông chủ có biết đến Thiên Cung không?”

Chỉ đáng tiếc là, vị cường giả kia cũng không tuyên cáo ra đại chúng. Cho nên, chuyện cái tên Á Lạp Thần gì đó đã bị trục xuất và chuyện Thiên Cung đã bị giải tán, chỉ có hắn và ba người Yến Tiên Tử là được biết.

Cuối cùng, Hồng Kim Tinh quyết định liên lạc với Trần Minh Quân.

“Nói như vậy thì Long Thần Hộ Quốc Quân gì đó cũng là tổ chức chuyện ngăn cản tu luyện hay sao?”

Nhưng mà, nếu đổi ngược lại là hắn. Vậy thì hắn sẽ có lựa chọn ra sao? Trơ mắt nhìn đồng bào bị tàn sát hay là liều c·h·ế·t đánh một trận oanh liệt rồi hy sinh.

“Ông chủ. Long Soái là người đứng đầu của Long Thần Hộ Quốc Quân. Bọn họ tồn tại từ thời Văn Lang, chuyên môn ngăn chặn người tu luyện phá rối thế tục. Ở thời đại này, nói trắng ra thì họ có nhiệm vụ ngăn chặn chuyện tiết lộ thông tin tu luyện ra đại chúng.” (đọc tại Qidian-VP.com)

CHƯƠNG 316: QUYẾT ĐỊNH CỦA LONG SOÁI

Trần Minh Quân nghe vậy thì không khỏi kinh ngạc. Hắn không kinh ngạc vì suy đoán của Long Thần Hộ Quốc Quân, hắn kinh ngạc vì quyết định của họ. Hiện giờ, hắn đã có suy đoán đại khái. Đám người tu luyện lạ mặt đang ở thành phố Long Xuyên chính là người của Long Thần Hộ Quốc Quân.

Trong lúc Trần Minh Quân âm thầm quan sát thành phố Long Xuyên. Ở cách đó không xa, xuôi về hướng Châu Đốc, tại một khách sạn bình dân không quá nổi bật.

Đào Duy Từ bước xuống từ một chiếc ô tô nội địa rồi theo một lối đi bí mật tiến thẳng đến một căn phòng bên dưới lòng đất của khách sạn.

Trần Minh Quân chưa bao giờ nghe qua hai chữ Long Soái, nên liền thắc mắc

Hôm nay cũng là một ngày như thế. Trong lúc đang dùng thần niệm quan sát. Trần Minh Quân đột nhiên sinh ra cảm ứng trong lòng. Đây là vì có người dùng hồn châu để liên lạc với hắn.

Đào Duy Từ thấy không khí nặng nề thì cũng hiểu rõ tình hình. Ông ta cũng không nói lời gì an ủi hay động viên tinh thần. Người có mặt trong phòng này đều đã sống mấy trăm năm. Không phải cái loại trẻ người non dạ mà cần động viên tinh thần.

Trước mắt, hắn có thể khẳng định, hành vi của nhóm người này rất ôn hòa. Ngoại trừ việc hỏi thăm dân thường thì không gây ra bất cứ chuyện gì quá đáng cả. Dĩ nhiên, không bao gồm họ cứ tùy ý dùng thần thức thăm dò người khác. Chuyện đó thì Trần Minh Quân vẫn cảm thấy rất phản cảm.

Vừa vào bên trong căn phòng, ba vị Long Tướng đã chờ sẵn ở đấy. Thấy Đào Duy Từ bước vào, cả ba đồng thời đứng lên làm động tác nhà binh chào hỏi.

“Không phải như ông chủ nghĩ đâu. Họ vì không muốn Thiên Cung có cớ gây ra thảm sát hàng loạt nên mới phải chủ động ngăn chặn nguy cơ.”

“Có chuyện gì vậy?”

Sau khi đưa tiễn người nhà về Thiên Cấm Sơn. Trần Minh Quân yên lặng quan sát mọi diễn biến tại thành phố Long Xuyên. Bởi vì, trong thần niệm của hắn, xuất hiện vô số người tu luyện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khó mà nói lắm. Lý trí cho hắn biết, hắn sẽ ẩn nhẫn, tạm tránh mũi nhọn. Đợi đến khi có đủ thực lực thì tiêu diệt Thiên Cung, lập lại trật tự và tự do cho thế giới. Nhưng cho dù là vậy, hắn cũng rất kính trọng những con người sẵn sàng hy sinh vì đồng bào, vì dân tộc.

Nói tới đây, Hồng Kim Tinh có chút e dè hỏi lại

Nói xong những lời này, Đào Duy Từ trực tiếp rời đi. Ông ta bước lên chiếc ô tô nội địa của mình rồi tự thân lái xe theo hướng thành phố Long Xuyên.

Nghe Trần Minh Quân hỏi vậy, Hồng Kim Tinh cũng ngớ người ra. Hắn thực sự không dám tin tưởng, Trần Minh Quân lại không biết Long Soái. Tuy nhiên, vẻ kinh ngạc nhanh chóng biến mất. Hắn chỉ có thể cố gắng giải thích.

Ở cùng thời điểm đó, tại đại bản doanh của các gia tộc tu luyện đều nhận được một lá thư. Nội dung lá thư vô cùng đơn giản. Long Soái của Thần Long Vệ Quốc Quân kêu gọi sự đoàn kết. Mong muốn mọi người góp một phần sức để chống lại Thiên Cung, không để Thiên Cung tiến hành đồ sát quy mô lớn trên đất Long Xuyên, thậm chỉ là cả tỉnh An Giang.

Nói cách khác, quyết định này cũng gần tương đương với tự sát. Đã biết sẽ c·h·ế·t nhưng vẫn hiên ngang đối mặt. Cái vị Long Soái này nên tính là anh hùng hay là ngu xuẩn đây?

Mặc dù xã hội hiện đại này rất khó phong bế thông tin. Nhưng chỉ cần xóa sổ những người tại thực địa, tận mắt chứng kiến là đủ. Còn thông tin đã lan truyền thông qua truyền thông thì chỉ cần dẫn dắt và bẻ lái dư luận là sẽ biến thành tin đồn thất thiệt ngay.

“Bắc Long Tướng kính chào Quân Sư”

“Ba vị Long Tướng, Long Soái đã có quyết định. Lần này, chúng ta sẽ dốc toàn bộ lực lượng để chống lại Thiên Cung. Tuyệt đối không để bọn họ tiến hành đồ sát quy mô lớn trên đất nước của chúng ta.”

Không khí trong căn phòng vì câu nói này mà trở nên ngột ngạt hẳn lên. Ai cũng biết rõ một chuyện, chống lại Thiên Cung là cách nói khác của hành động cảm tử. Bởi vì trên cơ bản là không có cách nào đối đầu với người của Thiên Cung.

Sau khi quan sát hơn nửa ngày. Trần Minh Quân còn phát giác được. Phần lớn trong số những người này đều đến cùng một đoàn đội.

“Kính chào ba vị Long Tướng”

Hồng Kim Tinh nghe giọng Trần Minh Quân có chút lạnh giá, biết hắn đã hiểu lầm, nên vội giải thích.

Hồng Kim Tinh sáng mắt lên, vội vàng trả lời

“Nam Long Tướng kính chào Quân Sư”

Những người này hoàn toàn không phải người luyện chân võ bình thường. Tu vi của họ đều ở mức linh đồ đến linh sĩ nhị tinh. Trần Minh Quân có thể khẳng định, đám người này có truyền thừa đầy đủ, nhưng vì hạn chế của Thiên Cung, nên tu vi cao nhất cũng chỉ ở mức linh sĩ nhị tinh đỉnh phong.

Mấy ngày này, Trần Minh Quân không tiến hành tu luyện, cũng không làm gì khác. Hắn một lòng một dạ quan sát và theo dõi những người tu luyện lạ mặt xuất hiện ngày càng đông.

“Ta đã hiểu, ngươi có thể nói với bên Long Thần Hộ Quốc Quân thế này. Thiên Cung đã bị cường giả tối thượng giải tán, người đứng đầu Thiên Cung đã bị đày vĩnh viễn ra vũ trụ. Hiện tại, những người còn lại của Thiên Cung sẽ không làm những chuyện mà trước đây họ thường làm. Cho nên, thành phố Long Xuyên và cả Miền Nam sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. Chuyện này tạm thời không nên tuyên truyền ra đại chúng. Họ có tin hay không là tùy họ. Dù sao thì thời gian sẽ cho họ thấy rõ thông tin ta vừa nói”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

CHƯƠNG 316: QUYẾT ĐỊNH CỦA LONG SOÁI